Chương 7
Thế là cô nàng lên xe Hàn Phong đèo về (thằng này sướng nhá). Thật ra thì hồi nãy tên Hàn Phong này không tới thì nó cũng tự tay dạy cho bạn kia vì tội NGU động nhầm người rồi, sức của nó có dư để xử bọn đấy mà^^. Nụ cười của Hàn Phong ban nãy làm cho lòng cô nàng Hà My có một cảm giác rất gần gũi và quen thuộc...rất giống 1 người...
Hàn Phong đã chở Hà My về tận nhà nhờ vậy mà anh chàng biết được nhà của My, cô tạm biệt Hàn Phong vào nhà. Đợi bóng cô khuất dần Hàn Phong nở một nụ cười mãm nguyện vì thành quả hôm nay của mình.
Qúa khứ...
Trên đồi cỏ xanh mướt có 2 đứa trẻ một trai, một gái đang nô đùa rất vui vẻ. Cô bé khoảng 5 tuổi còn cậu bé kia chắc cũng chỉ bằng tuổi cô bé thôi.
-Hàn Phong cõng My đi_Cô bé vẻ mặt cún con nói với cậu bé
-Được! Phong sẽ cõng Hà My_Cậu bé nhìn cô bé cười rất đáng yêu
-AAAA....thích quá!_cô bé cười thích thú khi được cậu bé cõng.
-Nếu My thích, Phong sẽ cõng My bất cứ lúc nào My muốn_Cậu bé cười tươi nhìn cô bé.
-Hì hì tốt quá_Cô bé cười tít mắt
-Sau này Phong sẽ lấy My làm vợ, sẽ ở bên My suốt đời, chịu không?_Cậu bé hỏi
-Được_cô bé cười tươi_Hứa nhá_cô bé nhìn cậu bé.
-Ừ hứa!
Hai đứa trẻ ngày nào cũng chơi đùa vui vẻ với nhau cho đến 1 hôm mẹ cậu bé nói:
-Hàn Phong lê dọn đồ đi con, chúng ta sẽ chuyển nhà qua Mỹ_Người phụ nữ cười hiền xoa đầu con trai mình.
-Không, con không muốn đi. Tại sao nhà mình phải chuyển đi hả mẹ? Con muốn sống ở đây, muốn chơi với Hà My cơ. Con đã hứa với bạn ấy sau này sẽ cưới bạn ấy và ở bên bạn ấy suốt đời rồi mà._Cậu nhóc nói với mẹ mình
-Con trai ngốc mẹ đâu nói sau này sẽ không cho con về VN đâu, sau này con có thể về đây và yêu cô bé đó_Bà xoa đầu con trai mình cười hiền
-Nhưng...
-Không nhưng nhị gì hết đi thu dọn đồ đi con _Bà cười hiền nhìn con trai mình
-Dạ..._Cậu nhóc xị mặt
Và thế là cậu phải tạm biệt Hà My.
-Huhuhuhu không cho Phong đi đâu_Hà My mít ướt
-Ngoan, sau này Phong sẽ về với My mà._Cậu bé nói
-Thật không? Phong hứa nhé.
-Ừ Phong hứa, sau này phong sẽ quay lại cưới My làm vợ_Cậu bé cười tươi nhìn cô nhóc.
-Hix...
-Thôi đừng khóc nữa, Phong phải đi rồi, tạm biệt My nhé_Cậu bé tạm biết cô bé và đi cùng gia đình.
Hai năm sau gia đình My cũng chuyển đi nơi khác nhưng cô bé vẫn luôn tin lời hứa năm đó của cậu bạn và khi lớn cô bé quyết định khép kín cánh cửa trái tim để đợi cậu bé đó quay lại, mặc dù có rất nhiều những cậu ấm thích cô nhưng cô không thèm để ý đến bất kì ai. Còn cậu nhóc giờ cũng đã lớn và bà đã nhiều lần giới thiệu cho cậu những cô nàng tiểu thư quyền quý nhưng cậu không chịu bất kì ai cả, mẹ cậu biết con trai vẫn nhớ lời hứa ngày xưa với cô bé đó nên cũng thở dài chán nản nhìn thằng con trai ngang bướng của mình bà đành đồng ý cho nó về VN học và để thực hiện lời hứa năm xưa khi Hàn Phong 16 tuổi (tại Hàn Phong một mực đòi về VN nên mẹ cậu cũng chịu thua đành chiều theo ý con trai cưng thôi hjhj)
Trở lại nhà hắn:
-Cái gì cơ Ba mẹ vừa nói cái quái gì thế_Hắn hét ầm lên
-Xem mắt._Cả 2 đấng sinh thành của hắn thản nhiên đáp
-What Ba mẹ có biết đây là thời nào rồi không? Sao giờ mà vẫn còn cái kiểu đi xem mặt đấy cơ chứ, ba mẹ nghĩ con trai của mình không kiếm được một đứa con dâu tử tế cho hai người à? Hay sợ con bị ế à mà mối với chả xem mặt cái gì? NEVER NEVER NEVER, con sẽ không đi đến cái buổi xem mắt ngớ ngẩn đấy đâu_Hắn tức xì cả khói vì cái tư tưởng quái đản của ba mẹ mình.
-Không đi cũng phải đi ta đã quyết định rồi với lại ta thấy con bé đấy vừa thông minh, vừa xinh đẹp chắc chắn con sẽ thích.
-Không con đã nói là làm, không bao giờ con tới buổi xem mắt đó đâu!!!_Hắn kiên quyết nói rồi bỏ luôn lên đầu bỏ mặc ba mẹ nó tức nổ mắt vì thằng con trai cưng của mình.