Chương 65: Ngoại truyện 4 ★ Hôn lễ

Hôn lễ của Bạch Lãng và Cừu Tiềm được tổ chức bù sau khi tập bốn chuyển thể từ truyện công chiếu không lâu. Nói là bù vì khi Cừu Tiềm phục hồi chấn thương chân thành công, hai người đã đi đăng ký ở nước H.


Lý do rất đơn giản, Cừu Tiềm phục hồi ở nước D, mà nước H bên cạnh chính là quốc gia đầu tiên công nhận hôn nhân đồng giới, cộng đồng người đồng tính sống ở D chuyên dắt tay nhau sau nước H đăng ký.


Cừu Tiềm nhìn hàng xóm quanh mình mà thèm rỏ dãi, đời nào chịu kém phần. Nhưng không làm ngay, bởi Cừu Tiềm nói, đó sẽ là phần thưởng khi gã có thể đứng dậy từ xe lăn.


Chẳng qua chuyện này không có mấy người trong nước biết. Hôm đăng ký, chỉ có Bạch Lãng và Tiểu Hải dìu Cừu Tiềm còn tập tễnh, Hồng Hồng lái xe chở đến cục đăng ký ở nước H, điền thông tin hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn là xong.


Sau này, Bạch Lãng tiếp tục chuyên tâm vào giúp Cừu Tiềm phục hồi chức năng, Cừu Tiềm thì bắt tay tiếp nhận chuyển giao quyền lực của Cừu gia, cả hai đều bận, không nghĩ đến chuyện tổ chức hôn lễ rườm rà tốn kém, chủ yếu vì có hay không cũng không khác nhau là mấy, người không biết hay có biết, thì cũng biết hai người là một đôi.


Chẳng qua sau khi tập truyện thứ bốn công chiếu, danh tiếng của Bạch Lãng lên đến đỉnh điểm.


available on google playdownload on app store


Dân mê điện ảnh, fan cuồng truyện và hiệu ứng từ bộ phim, làm số lượng fan cuồng của Bạch Lãng đột nhiên văng vọt, mà hầu như đều là cánh chị em phơi phới. Bắt nguồn từ sự yêu quý chân thành, các cô còn cùng nhau hô lên “Em muốn sinh con cho anh!”.


Nếu là bình thường, mọi người chỉ cho đó là cách fan bày tỏ tình cảm, hô hào vậy thôi. Nhưng trước quan hệ đặc biệt của Bạch Lãng và Cừu Tiềm, một bộ phận nhỏ fan nữ còn thực sự chạy đến quầy tiếp tân của All Entertainment, nhắn cho Bạch Lãng rằng cô thực sự muốn sinh con cho anh, sinh ống nghiệm thôi, vì cô không muốn phá hỏng tình cảm của Bạch Lãng và Cừu Tiềm, cô chỉ muốn Bạch Lãng hạnh phúc hơn…


Lời nói thì cảm tính, mà Cừu Tiềm nghe xong vẫn tức vẹo mũi, đó là đề tài mà hai người chưa bao giờ đề cập đến.


Vào một tối, khi đang nằm trên giường, Cừu Tiềm không chịu được khúc mắc bèn hỏi thẳng. Ai biết vừa đề cập, Bạch Lãng đã chồm lên hôn gã, còn buồn cười nói, hạnh phúc của anh chỉ anh biết, đó là cả nhà ba người đều mạnh khỏe an tường.


Khi ấy, đèn ngủ đã tắt, trăng le lói ngoài cửa sổ, nhuộm lên khuôn mặt cười hiền hòa của Bạch Lãng một lớp sáng dịu dàng.
Cừu Tiềm quẳng luôn mớ 
‘công bằng’

‘sẵn lòng kiềm chế’
 hay 
‘dịch vụ đẻ mướn’


 vừa mới trộm điều tra, gã chỉ thô lỗ kéo Bạch Lãng, nói cho anh biết, hạnh phúc của gã cũng tương đồng.
Sáng hôm sau, Cừu Tiềm nằn nì Bạch Lãng rằng hai người nên có một hôn lễ.
Để cho tất cả đều biết, hạnh phúc của Bạch Lãng chính là gã.
***


Mấy tuần sau, bạn bè thân hữu của Bạch Lãng và Cừu Tiềm đều lần lượt nhận được một tấm thiệp mời không hề báo trước.
Mở tấm thiệp trắng bạc ra là hai lớn một nhỏ được in bằng màu đại dương xanh dịu điểm đầy tinh tú.


Dòng chữ màu bạc lãnh mạn tao nhã ghi rằng, ba tuần sau, Bạch Lãng và Cừu Tiềm tổ chức hôn lễ tại bãi biển ở đảo T. Kính mời các vị khách quý tự chuẩn bị xăng đan và kính mát đến tham dự, chung vui hạnh phúc với gia đình.
Đương nhiên, trong thiệp còn chu đáo kèm theo vé máy bay để đi và về.
***


Ngày thành hôn, nắng chan hòa, trời thoáng đãng, mây lững lờ, đại dương xanh như ngọc và bờ cát trắng đón chào các vị khách quý bằng nét nguyên sơ đẹp đẽ.


Trên bờ cát trống trải có dựng một cổng vòm nhỏ, bên trên được trang trí bằng những bông hoa nhiệt đới có đầy trên đảo, một loại hồng nhạt như loa kèn, một loại thì trắng tinh như hoa hồng, đứng sững ở giữa không gian bao la giao hòa của biển và trời, vừa lãng mạn mà lại thuần thiết.


Hai bên cổng vòm có sắp xếp đôi hàng ghế, không nhiều, tổng cộng chỉ tầm ba mươi, bốn mươi chiếc. Giữa đôi bên hàng ghế là một con đường nối thẳng đến cổng vòm giống như 
‘thảm đỏ’


 chuẩn bị cho hai nhân vật chính bước vào. Nhưng hôm nay không có thảm đỏ, chỉ có cát trắng ấm áp được sưởi nắng sớm, điểm xuyến thêm hai hàng sao biển và vỏ sò lớn nhỏ, vừa thuần khiết lại pha thêm chút tinh nghịch.


Một bên hội trường đặt một chiếc dương cầm trắng muốt, mục đích để đệm nhạc cho lễ thành hôn, song nó khiến khung cảnh thêm một chút mơ mộng và xa hoa.


Làm cho Phương Hoa – người chưa được dự đám cưới bên bãi biển bao giờ – đến kiểm tr.a hội trường trước một hôm mới thở phào, cũng thôi nghi ngờ vụ mang xăng đan tham dự hôn lễ, cô chỉ sợ Cừu Tiềm hứng lên làm hỏng chuyện của Bạch Lãng thôi.


Nhưng càng tản bộ trên bờ cát sạch sẽ yên tĩnh càng khiến Phương Hoa hài lòng, còn khen Cừu Tiềm chọn chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi, không có sóng di động, ngay cả visa cũng phải mất gần tháng mới xin xong làm nơi tổ chức hôn lễ là vô cùng hợp lý. Không chỉ yên tâm không có khách không mời, lại còn có thể hào phóng thông báo trên trang chủ ngày và địa điểm tổ chức hôn lễ, cho cái đám phóng viên và fan trong đất liền phải cắn răng khó chịu mà không làm gì được.


Không ai biết rằng, Bạch Lãng và Cừu Tiềm chọn nơi đây không phải vì những điều Phương Hoa nói.
Chỉ đơn giản vì bờ cát này chính là nơi Cừu Tiềm thổ lộ tình cảm, là nơi đánh dấu bước ngoặt trong quan hệ của hai người.
***
Tèng ~ teng teng teng ~
Tèng ~ téng tèng teng ~


Tiếng dương cầm vang lên giai điệu của lễ cưới, cất lên từ ngón tay điêu luyện lướt trên phím đàn của người đảm nhiệm phần nhạc, Dung Tư Kỳ.
Tiểu Hải và Dung Tán xách giỏ hoa, vừa đi vừa rắc hoa, cười tủm tỉm mở đường cho hai nhân vật chính.


Hai thiên thần nhí hôm nay cũng ăn diện rất hợp với chủ đề, một chiếc áo trắng tinh rộng rãi kèm một vòng hoa nhiệt đới trên cổ, nom rất đáng yêu.
Theo sau là hai nhân vật chính.


Để tất cả bất ngờ là hai vị chú rể không mặc lễ phục sang trọng cầu kỳ, họ chỉ mặc bộ quần áo trắng thoải mái giản dị. Khi bước vào, Cừu Tiềm và Bạch Lãng cầm tay nhau, bước lững thững đến trước mặt cha sứ đang đợi trong cổng vòm, thảnh thơi như đang tản bộ trên bờ biển.


Dẫu vậy, thậm chí cả khi gió cuốn rối tung mái tóc họ, niềm hạnh phúc của họ vẫn rực rỡ hơn bất cứ thứ gì.
Lấp lánh dưới trời xanh, tự nhiên, chân thành, không màu mè.
Đột nhiên Phương Hoa như hiểu ra ý nghĩa mà hôn lễ này muốn nhắn gửi.
Giữa tiếng sóng biển rì rào.


“Con là Cừu Tiềm, nguyện trở thành người bạn, người thân và người bạn đời vĩnh cửu của Bạch Lãng,”
“Con là Bạch Lãng, nguyện trở thành người bạn, người thân và người bạn đời vĩnh cửu của Cừu Tiềm,”
“Nụ cười của em sưởi ấm trái tim anh, nước mắt của em tan nát cõi lòng anh,”


“Nụ cười của anh sưởi ấm trái tim em, nước mắt của anh tan nát cõi lòng em,”
“Tình yêu dành cho em mãi khắc sâu vào linh hồn,”
“Tình yêu dành cho anh mãi khắc sâu vào linh hồn,”
“Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan,”
“Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan,”


“Khi bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh,”
“Khi bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh,”
“Có anh yêu thương và trân trọng,”
“Có em yêu thương và trân trọng,”
“Cho đến thiên trường đại cửu,”
“Cho đến thiên trường đại cửu,”
“Biển cạn đá mòn.”


“Biển cạn đá mòn.”
Hoàn tất lời thề nguyện, Phương Hoa không cầm nổi đưa tay lau nước mắt.
***
Cả buổi hôn lễ được cắt ghép biên tập thành một clip ngắn dài 10 phút.


Chịu trách nhiệm biên tập là đạo diễn Chu Khoan mới nhận giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, ông sử dụng nghệ thuật đánh vào hiệu quả thị giác sở trường kết hợp với đội ngũ phối nhạc chuyên nghiệp làm thành phim ngắn đăng lên trang chủ của All Entertainment, ngay ngày đầu tiên đã có hơn một trăm nghìn lượt download.


Dù không muốn hôn lễ bị quấy rầy, nhưng Cừu Tiềm cũng chả ngại gì mà không cho đám fan của Bạch Lãng xem. Sau khi đội ngũ fan cuồng xem xong, họ không muốn thừa nhận cũng không được, có vẻ như nam thần trong lòng họ đã tìm được một đàn ông tốt. Hôn lễ đơn giản mà không thiếu đi lãng mạn và tinh tế ấy chính là hôn lễ trong mơ mà chị em phụ nữ nào cũng mơ ước.


Sau này còn tạo thành trào lưu kết hôn trên bờ biển trong nước. Tiếc rằng với điều kiện bờ biển trong nước cũng như số lượng dân cư quá đông đúc, dù có dọn dẹp cũng không thể nào có được khung cảnh tươi đẹp thoáng đãng như trong clip, nhiều người chỉ còn biết gãi mũi cho qua.


Song điều đó không ngăn cản được quần chúng khai quật ra cảnh đẹp nguyên sơ của quần đảo T. Mà nơi bị khai thác đầu tiên không đâu khác chính là bờ cát nơi Bạch Lãng và Cừu Tiềm kết hôn. Dù sao khi tổ chức hôn lễ cũng là khi tập bốn của bộ truyện vừa được chiếu, Bạch Lãng nổi tiếng trên sàn Quốc tế, nên khi All Entertainment công bố đoạn clip, nó nghiễm nhiên trở thành tin tức giải trí của làng giải trí thế giới.


Đương nhiên đó đều là những chuyện xảy ra sau này.
Còn ngay trong hôm diễn ra, cũng có một hẹn ước nho nhỏ giữa hai thiên thần nhí.
“A Tán, cậu được ở đây mấy hôm?”
“Ba hôm.”
“Ba hôm thôi à, thế mai ra đây nhặt vỏ sò, ngày kia đi hái trái cây đi.”
“Ừa.”


“Giống như con này này, đẹp cực.” – Tiểu Hải phẩy bàn tay dính đầy cát, móc trong túi quần ra một chiếc vỏ ốc trắng bé con con, đưa cho Dung Tán.
Dung Tán nhận, cẩn thận vuốt ve, “Ừ, đẹp lắm.”
“Tặng cậu đấy!” – Tiểu Hải toét cười.
“Cám ơn,” – Dung Tán híp cười.


Tiểu Hải gật gù hài lòng lắm, quay ra đắp tiếp cát của mình.
Sau khi kết thúc buổi lễ, người lớn đều ngồi tán gẫu, uống rượu vang trong khu dành cho khách, trẻ con thì chạy ra bờ biển nghịch cát.
Tiểu Hải với Dung Tán cũng đang làm một cổng vòm bằng cát giống cái trong hội trường kia.


“Ừm, phía trên cổng phải cong cong, bên này phải có, ưm…”
“Năm hàng ghế,” – Dung Tán đón lời.
“Đúng rồi, năm hàng ghế, cậu làm bên trái, tớ làm bên phải,” – Tiểu Hải chỉ huy.
“Ừa.”


“Năm hàng, mỗi hàng bốn cái,” – Tiểu Hải lẩm nhẩm, “Trên ghế còn phải có người. Chúng mình vo viên tượng trưng thôi, không thì không vừa đâu á.”
“Ừa.” – Dung Tán im lặng thực hiện như khi làm bài tập.


Đến khi hai đứa trẻ dựng xong hội trường hôn lễ xiêu vẹo bằng cát, Tiểu Hải rất hài lòng với tác phẩm của chúng, còn chạy đi kéo Bạch Lãng và Cừu Tiềm đến xem, nhận được một đống lời khen ngợi.


Sau đó Tiểu Hải bước vào kiểm nghiệm, hết nhìn đồi cát lại quay ra nhìn cổng vòm chân chính đằng kia, cậu quay ra nói với Dung Tán, “A Tán, tớ cảm thấy cái cổng này hơi bé, sau này chúng mình làm một cái lớn hơn nhé, được không?”


Dung Tán là một người theo đuổi sự hoàn hảo, ngay cả đi đắp cát cũng vậy, mới nãy cậu phải rất cẩn thận và tỉ mỉ điều chỉnh độ cong của vòm cát, “Ừa.”
“Hí hí, hứa rồi đấy.”
“Ừa.” – Dung Tán đồng ý.
Nên không thể trách nhiều năm sau Dung Tán lỡ
 ‘quên’


 mình đã hứa hẹn điều gì, mãi cho đến khi Tiểu Hải 
‘nhắc nhở’
.
Rằng chúng cũng có một hôn lễ trên cát trắng nắng vàng.
— Hết —






Truyện liên quan