Chương 97: Đối mặt Ngũ đại cao thủ
Chuyện cậu trở thành lục phẩm luyện dược sư cũng không đem ra cho Mỹ Đỗ Toa biết, khi gặp y thì thu diễm linh hồn lực lại để giữ bí mật.
Vài ngày trước khi cung điện trở nên thế này, Mỹ Đỗ Toa đã căn dặn Lãnh Mạc rằng hãy bằng mọi giá bảo vệ Xà nhân Đế quốc và đặc biệt là tại mật thất chứa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và tuyệt đối không để ai vào. Cậu đành nhận lời, sau đó cứ 4 ngày liên tiếp đứng canh gác ở cửa mật thất, những Xà quân có ý định giúp nhưng liền bị cậu từ chối do đây là mệnh lệnh trực tiếp từ Mỹ Đỗ Toa. Và 1 mình Lãnh Mạc đã trấn thủ nơi này, không ngủ nghỉ, chỉ có ăn để lấy sức.
Bên trong mật thất, 1 đóa hỏa diễm thanh sắc xanh thẫm được đặt trong 1 đài hoa sen 8 cánh trong suốt long lanh đang lơ lửng tại trung tâm mật thất, xung quanh là những dược liệu cực hiếm mà Mỹ Đỗ Toa đã thu thập được. Thứ hỏa diễm này tỏa ra 1 uy áp rất mạnh, dường như đến cả Đấu Tông cũng không thể đến gần vì nó chính là dị hỏa đại danh đại đỉnh Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
Mỹ Đỗ Toa từ bích lộ mật thất tiến lên, thân ảnh uyển chuyển như đóa hoa sen tinh khiết lay động lòng người, mái tóc đỏ thẫm như hoa Bỉ ngạn, đôi đồng tử kim sắc toát lên vẻ uy nghiêm của 1 vị Nữ vương. Đôi mắt liền đảo nhìn đóm dị hỏa 1 cái rồi đôi môi đỏ mọng đột nhiên mỉm cười.
‘Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, từ bây giờ ngươi sẽ là của ta!’
Giọng nói đầy băng giá vang vọng khắp mật thất. Vừa dứt lời thì Mỹ Đỗ Toa ngọc thủ lấy ra chiếc hộp đựng Huyết Liên Đan sau đó lấy viên đan dược ra đưa vào miệng hấp thụ.
Rắc rắc
Khi nuốt viên Huyết Liên Đan, 1 lúc sau thân thể trắng mịn như ngọc ngà của Mỹ Đỗ Toa đột nhiên bị 1 lớp da huyết sắc bao phủ lấy thân thể. Nhất thời hốt hoảng, y liền lấy lại bình tĩnh, nhận ra đây chính là huyết giáp của Huyết Liên Đan mà ra chứ không phải là thứ gì cả.
‘Hắc! Tên tiểu tử Lãnh Mạc này đúng là có tài, Huyết Liên Đan này hiệu quả gấp nhiều lần so với bình thường. Sau việc này phải thưởng cho hắn thêm thứ gì nữa mới được’
Gương mặt cười cười nói ra. Y chợt nhớ rằng huyết giáp này không duy trì quá nửa canh giờ, phải lập tức thôn phệ dị hỏa nếu không thì toàn bộ những thứ mà Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị sẽ trở nên công cốc.
Vút
Mỹ Đỗ Toa lập tức vận đấu khí dực lao đến chỗ của dị hỏa rồi dừng lại. Ngọc thủ đưa đến đóm dị hỏa liền bị hỏa uy của nó đẩy lùi, 1 đạo hỏa diễm trực tiếp đánh lên người y. Không ngờ dù có huyết giáp mà sức nóng của dị hỏa vẫn ảnh hưởng đến thân thể không khỏi khiến Mỹ Đỗ Toa rùng mình 1 phen. Đành nuốt 1 ngụm nước bọt rồi tụ đấu khí vào 2 ngọc thủ như muốn tăng cường sức chịu đựng của huyết giáp. Ngay sau đó, ngọc thủ của y đã nắm lấy được dị hỏa, đem nó ra khỏi tòa hoa sen trong suốt đưa đến trước mắt mình.
‘Chỉ cần ta có thể tiến hóa thành Thất Thải Thôn Thiên Mãng, ắt có thể đem Xà tộc chấn hưng 1 lần nữa!’
Ực
Mỹ Đỗ Toa không chần chừ, lập tức điên cuồng đưa dị hỏa vào miệng, trực tiếp thôn phệ nó qua nội thể. Chuyện này có thể khiến Mỹ Đỗ Toa ngũ tạng có thể bị thiêu hủy, mà y lại cố chấp hấp thụ như thế thì chả khác gì tự sát.
Ầm ầm
Bên ngoài mật thất liền xảy ra rung chấn, Lãnh Mạc trước cửa cũng bất ngờ vì cái rung chấn này. Chợt nhận ra khí tức của Mỹ Đỗ Toa tăng vọt, kèm theo là khí tức của dị hỏa hòa vào khí tức của y. Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đã được Mỹ Đỗ Toa thôn phệ!
‘Lãnh Mạc, đừng chú ý đến khí tức của tiểu nữ kia. Hãy chú ý đến khí tức phía nam kìa’
Nguyệt My xuất hiện liền hoảng hốt không ngừng, đến cả người như cô mà cũng phải hốt hoảng đến như thế thì thứ xuất hiện ở phía nam chắc chắn rất khủng bố. Lãnh Mạc liền thử vận linh hồn lực tr.a xét 1 cái lập tức cảm nhận được 4 luồng khí tức cực mạnh khiến cậu rùng mình 1 phen, 2 trong số đó rất quen thuộc nhưng nhất thời không nhớ được.
‘Đeo cái bạch diện này lên, sau đó huy động toàn bộ lực lượng đấu khí đến phía nam trấn thủ. Và cả Sát Thần Trảm, nếu con không triệu hồi nó thì khả năng sống sót rất thấp’
Những từ này của Nguyệt My đem Lãnh Mạc kinh ngạc 1 cái, đến cả Sát Thần Trảm cũng phải đem ra thì chủ nhân của 4 luồng khí tức kia không đơn giản. Lãnh Mạc liền đeo lên mặt cái bạch diện lúc trước Nguyệt My từng đưa cho cậu 1 lần, sau đó sử dụng đấu khí phân thân đặt ở đây 1 cái để trấn thủ. Cái phân thân của cậu không mạnh bằng nguyên bản nhưng chút ít vẫn cầm chân được Đấu Hoàng cường giả, nếu nó bị đánh bại thì Lãnh Mạc sẽ biết được động tĩnh ở đây.
Sắp xếp xong mọi chuyện, Lãnh Mạc vận đấu khí dực lao thật nhanh đến đó, nếu không thì mọi chuyện sẽ trở nên cực kỳ rắc rối. Đi được gần đến phía nam tường thành, 2 luồng khí tức kia Lãnh Mạc càng cảm thấy quen thuộc hơn rất nhiều. Nhất là luồng khí tức quỷ dị, đấu khí liên tục xáo trộn như không đồng nhất với nhau, nhưng mà loại khí tức này làm sao ai có thể sỡ hữu khi nó có thể khiến chủ thể bị bạo thể mà ch.ết. Và cuối cùng, Lãnh Mạc đã nhớ lại cái luồng khí tức này là của ai, chính là của kẻ đã giết cha mẹ cậu, và giết tộc nhân đã cứu cậu, Lâm Ma.
Cánh tay và vầng trán Lãnh Mạc liền nổi gân xanh, sát khí tỏa ra không ngừng nghỉ, ánh mắt trở nên đáng sợ như quỷ thần. Điều này cũng đơn giản thôi vì Lâm Ma chính là kẻ gieo mầm mống thù hận vào trong tâm của cậu, chính hắn đã lấy đi tất cả mọi thứ của cậu. Những chuyện mà hắn làm Lãnh Mạc vĩnh viễn không bao giờ quên được.
‘Tiểu tử, giữ lại bình tĩnh’
‘Ân’
Nguyệt My đành nhắc nhở cậu giúp cậu bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục bay tiếp về phía trước.
Sau 1 hồi, Lãnh Mạc cuối cùng cũng đến được tường thành phía nam, cậu lập tức dừng lại rồi nhìn lên bầu trời thì thấy có 4 thân ảnh đang lơ lửng trên đó và đấu khí dực phía sau họ đều giống như cậu, là cấp 7. 1 cái thân ảnh mặc y phục hạt sắc, mái tóc màu cam và đôi mắt màu lam. Người kế bên nhìn như 1 tiểu tử chưa đầy 12, mái tóc, trang phục và đôi mắt đều 1 màu lam nguyệt. Và người kế là 1 nữ nhân, vị nữ nhân này lọt vào mắt Lãnh Mạc liền khiến cậu xúc động vô cùng vì y là Vân Vận, cũng là dưỡng mẫu thứ 2 của cậu.
Và kẻ cuối cùng cũng là kẻ mà khiến Lãnh Mạc nổi sát khí lên chính là Lâm Ma. Sau bao năm hắn vẫn như thế, vẫn là cái đấu khí quỷ dị, vẫn là gương mặt đó. Lúc này cậu phải giữ bình tĩnh, vì nếu không thì sẽ tạo ra rất nhiều rắc rối cho Xà nhân Đế quốc.
‘Những người này ắt là Ngũ đại cao thủ được nhắc đến vài năm trước tại làng người lùn. Cơ mà còn 1 người đâu rồi? Chắc cô ta không đến rồi’
Trước những người này Nguyệt My có chút mất bình tĩnh vì đã lâu rồi cô chưa từng thấy quá 2 Đấu Đế và 1 Hắc Kim cấp bậc. Đấu Đế được xem là chí tôn cao cao tại thượng ở đại lục này nhưng Hắc Kim cấp bậc lại còn khủng bố hơn rất nhiề. Mà những kẻ đạt đến Hoàng Kim cấp bậc trở lên đã được xem là bước chân vào cảnh giới của Thần rồi, Hắc Kim lại càng mạnh hơn rất nhiều, và cuối cùng là Truyền Kỳ cấp bậc, đẳng cấp này những người đạt đến chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, thiên phú của họ phải nói là tuyệt đỉnh!
‘Sư phụ, chúng ta có nên ra mặt, 8 người kia cũng đã ở trên kia rồi?’
‘Ừm, tốt nhất là như thế, bạch diện sẽ giúp con che giấu thân phận của con nên cứ yên tâm’
Sau 1 hồi đắng đo quyết định, Lãnh Mạc buộc phải xuất hiện dù cậu chưa biết mục đích của họ là gì. Cậu liền lao đến trên không trung, mặt đối mặt với 4 người trong Ngũ đại cao thủ.
‘Hử, con người? Tại sao có con người ở đây?’
‘Đấu khí dực cấp 7, không lẽ là Đấu Thánh?’
‘Người này là con người mà sao lại ở Xà nhân Đế quốc, lại còn rất quen mắt nữa’
Trước sự xuất hiện của Lãnh Mạc, cả 4 người kia đều bất ngờ 1 phen vì đột nhiên Xà nhân Đế quốc lại xuất hiện 1 cái Đấu Thánh cường giả nhân loại. Nhưng trong mắt Vân Vận, người trước mặt trông rất quen thuộc. Bát đại thủ lĩnh Xà nhân trở nên phấn khích khi nhân vật này xuất hiện, mặc dù y không mạnh bằng 4 người này nhưng y là tia hy vọng duy nhất tại nơi đây.
‘Đường Tiểu Lạc lão sư! Là y đúng không, Đường Tiểu Lạc lão sư?!’
Vân Vận sực nhớ lại người này là sư phụ của Lãnh Mạc trước đây đã gặp ở Bích Ngân Tông. Nhưng tại sao y lại xuất hiện ở Xà nhân Đế quốc này?
Cả 3 người còn lại đều bất ngờ khi Vân Vận lại quen biết người này. Cái tên được nói ra chính là cái tên được cô nhắc vào lúc trước, là sư phụ thần bí của đứa con của cô. Nhưng họ cũng không mấy quan tâm người này vì lai lịch bất minh, nhưng giờ lại có thể nhìn thấy y. Càng không ngờ khi y lại là Đấu Thánh cường giả.
‘Khụ, suýt chút quên mất khi mình mang chiếc mặt nạ này là lúc tự nhận là Đường Tiểu Lạc’
Không nhờ Vân Vận nói ra cái tên ấy thì Lãnh Mạc cũng đã hoàn toàn quên mất, cậu đành cười khổ 1 tiếng trong lòng sau đó hướng mắt về Ngũ đại cao thủ. Trừ tên Lâm Ma ra thì khí tức của 3 người còn lại rất khủng bố, nếu thật sự phải chiến đấu thì Lãnh Mạc khó mà có cửa thắng.
‘Khụ, Vân Vận tông chủ đừng quan trọng ta là ai mà hãy nói mục đích của các người đến đây là gì?’