Chương 3: Cá chép vượt cửa rồng 2
Tác giả: Phù Bạch Khúc
Chuyển ngữ: Yêu Lâu Ảnh
Cho dù không phải khuôn mặt thật, nhưng là thần khí bản mệnh của Chủ thần đại nhân, sao vòng Huyết Ngọc lại không nhận ra thần hồn của vị kia chứ.
Chủ thần đại nhân không phải nên trấn giữ ở Vạn Thần Giới ư?
Vòng Huyết Ngọc tạm thời chẳng thể trả lời được câu hỏi của Dung Dữ. Để phong ấn pháp lực của Dung Dữ, Chủ thần chia pháp khí bản mệnh của mình ra làm hai, một nửa là chiếc nhẫn vàng trên ngón út Chủ thần, nửa còn lại biến thành vòng ngọc đỏ trên cổ tay Dung Dữ. Vòng Huyết Ngọc bị tách ra nên ở thế giới nhỏ nó không thể liên lạc được với Chủ thần.
Vậy nên nó cũng không biết tình huống bây giờ là như nào.
Vòng Huyết Ngọc im ỉm, nó đi tr.a thân phận Chủ thần ở thế giới này.
Cố Minh Hoài, 28 tuổi, độc thân, chủ nghĩa ăn chay, dị ứng cá, mắc chứng sợ dơ nghiêm trọng. Đúng chuẩn tổng tài băng sơn, giá trị cả người một trăm tỉ, vị tai to mặt lớn giậm chân một cái cũng làm cả thành phố Chương Hoa chấn động.
Hiển hách như thế, đúng là tiêu chuẩn của đứa con số mệnh.
Nhưng thế giới 4082, vốn là không có nhân vật Cố Minh Hoài.
Là Chủ thần đại nhân tự tạo bối cảnh cho thân phận này, tướng mạo tên họ, giờ đã mất đi trí nhớ và lực lượng của bản thể, hoàn toàn nhập vai Cố Minh Hoài.
Chủ thần có quyền hạn được chế tạo thân phận ở thế giới nhỏ để nghỉ phép, hành động không phụ thuộc vào sự sắp đặt của số mệnh, có thể tự do phát huy. Nên Chủ thần đại nhân mới đến mua cá chép trước bác gái, làm thay đổi tuyến cũ của thế giới này.
Nhưng vòng Huyết Ngọc vẫn không hiểu Chủ thần đại nhân đang làm gì, chẳng lẽ ngài rảnh rỗi nhàm chán nên phong ấn trí nhớ chạy đến đây trải nghiệm đời người à?
Thân phận của Dung Dữ ở thế giới này là một con cá, Chủ thần đại nhân lại cố ý thêm thiết lập ăn chay, dị ứng cá... Chắc không phải tới vì Đại ma vương đâu nhỉ?
Vòng Huyết Ngọc cẩn thận suy ngẫm.
Lúc một vòng một cá đang bối rối, Cố Minh Hoài đã đi tới xe của mình. Một chiếc Bentley tiền triệu màu xám bạc đậu trước quầy ăn thử, thu hút vô số người đến chụp hình. Cố Minh Hoài ấn điều khiển từ xa, đèn xe nháy hai cái, anh bước vào trong xe dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đặt túi nilong của Dung Dữ vào ghế phụ.
Lúc chuẩn bị lái xe đi, tay cầm lái khựng một chút, anh cảm thấy hình như mình đã quên chuyện gì đấy.
Cố Minh Hoài cụp mắt lạnh lùng nhìn về phía ghế phụ, như xuyên qua lớp nilong nhìn chú cá chép đỏ bên trong.
Anh thắt dây an toàn cho cá chép, vậy mới hết băn khoăn, lúc này mới lái xe đi.
Dung Dữ: Anh ta có bệnh đúng không?
Vòng Huyết Ngọc nhìn chủ nhân nhà mình, theo phản xạ cãi lại: Không, ngài ấy đang nghĩ cho sự an toàn của anh thôi.
Dung Dữ: Tao thấy mày cũng hơi bệnh rồi đấy.
Vòng Huyết Ngọc: ...
—
Chiếc xe vững vàng chạy, hàng cây ngoài cửa dần bị bỏ lại phía sau.
Trong kính chiếu hậu chiếu ra ánh mắt bình tĩnh của người đàn ông. Ngón tay thon dài khoác lên tay lái, ánh hoàng hôn xuyên qua cửa kính xe, rọi lên chiếc nhẫn trên ngón út đến rực rỡ.
Không phải kiểu nhẫn phô trương như nhà giàu mới nổi, chỉ đơn giản là một vòng vàng nhỏ trên ngón út, tựa như vòng sáng bao quanh mặt trời. Phía trên được khắc thành hình mặt trời, phong cách cổ xưa, như trang sức trên tay Thần Mặt Trời trong thần thoại Hy lạp, rực rỡ xa hoa, tôn quý bất phàm, vừa nhìn đã biết giá không rẻ.
Dung Dữ không thấy được phong cảnh ven đường, chỉ có thể nói chuyện phiếm với vòng Huyết Ngọc giết thời gian: Đây là xe tang tiễn tao đến thiên đường đúng không? Tối nay tao sẽ bị hấp đường giấm chiên kho à?
Vòng Huyết Ngọc:... Không đâu.
Dung Dữ: Sao lại không? Đây cũng chẳng phải khu cá cảnh, chẳng lẽ lại có người đến chợ đồ ăn mua cá cảnh à?
Vòng Huyết Ngọc: Có đấy, Cố Minh Hoài nè.
Dung Dữ: Hắn nhiều tiền.
Vòng Huyết Ngọc: Nhà giàu nhất thành phố Chương Hoa, không nhiều tiền mới lạ.
Dung Dữ biết được thân phận của người đàn ông, vẫn tỉnh bơ nói bóng nói gió: Sao mày chắc chắn Cố Minh Hoài không ăn cá?
Vòng Huyết Ngọc hồn nhiên không biết mình sập bẫy: Anh ta dị ứng cá.
Dung Dữ: Vậy tại sao anh ta lại đến chợ mua cá?
Vòng Huyết Ngọc cũng không hiểu ý định của Chủ thần đại nhân: Tôi biết----
Vòng Huyết Ngọc đột nhiên thấy rợn người, vội vàng ngậm miệng.
Đại ma vương đang bẫy nó.
Là một giám sát viên, nó không nên cung cấp bất kỳ trợ giúp nào cho Dung Dữ, bao gồm cả thân phận của người đàn ông. Nhưng bây giờ nó không chỉ nói cho Dung Dữ thân phận người đàn ông mà còn tiết lộ chuyện người này dị ứng cá.
Bị dắt mũi dễ như trở bàn tay, Dung Dữ đã biết nó có thể tr.a thân phận của nhân vật trong thế giới này.
So với thân phận thật sự của Chủ thần đại nhân, thông tin cá nhân của Cố Minh Hoài không có gì quan trọng, dù sao cũng là hư cấu. Vì bảo vệ bí mật lớn, trong lúc Dung Dữ như lơ đãng tán gẫu nó lại vì bảo vệ bí mật lớn mà tiết lộ bí mật nhỏ... Nhưng thế nào đi chăng nữa thì chuyện này nó cũng không nên nói ra, là nó đã thiếu cảnh giác.
Đại ma vương đúng là đại ma vương, âm hiểm xảo trá, lơ là một chút thôi đã bị lừa.
Chỉ mong Đại ma vương đừng phát hiện ra chuyện gì.
Vòng Huyết Ngọc muốn nâng cao tinh thần, không thể bị lừa nữa. Đại ma vương mồm miệng cao siêu lắm.
Dung Dữ thấy vòng ngọc cảnh giác, cũng không hỏi thêm, dù sao hắn đã biết được tin tức hắn muốn.
Hắn tới thế giới này không làm chuyện gì cả, trong kịch bản cũ người mua cá nên là bác gái, nhưng cuối cùng lại là người đàn ông tên Cố Minh Hoài này.
Tuyệt đối không phải vì hắn đến nên sinh ra hiệu ứng bươm bướm, hắn còn chưa kịp vỗ cánh kia kìa.
Vậy biến số là người đàn ông này.
Vòng Huyết Ngọc sẽ không cung cấp thông tin cho hắn, nhưng lại dễ dàng bị hắn lừa nói ra thân phận của Cố Minh Hoài, thần khí bản mệnh của Chủ thần sẽ không phạm phải lỗi cấp thấp như thế. Điều này cho thấy sâu trong tiềm thức của vòng Huyết Ngọc muốn che giấu một thân phận quan trọng hơn, mà so ra, thì vai Cố Minh Hoài này chỉ để tượng trưng, nói ra cũng được. Hơn nữa thân phận còn lại, vòng Huyết Ngọc cũng vừa mới biết, hình như nó không biết người này sẽ đến chợ mua hắn, mới kinh ngạc mà để lộ sơ hở.
Vòng Huyết Ngọc biết thân phận thật sự của người đàn ông, tất nhiên sẽ không nói cho hắn.
Là người của cục Quản Lý Thời Không đang làm nhiệm vụ à? Tới cứu đứa con số mệnh? Dung Dữ suy đoán.
Không phải. Cục Quản Lý Thời Không có nhiều bộ khác nhau, các bộ này sẽ không phân nhiệm vụ xung đột nhau.
Bộ Cứu Rỗi có nhiệm vụ xuyên vào người qua đường, cứu đứa con số mệnh, kéo bọn họ ra khỏi khó khăn. Còn nhiệm vụ của Bộ Tu Sửa là giả thành đứa con số mệnh, tìm đường sống trong ngõ ch.ết, ngăn cản thế giới sụp đổ.
Nhiệm vụ của người sau khó hơn, cần độ hoàn thiện cao hơn, điểm thưởng cũng phong phú hơn --- và tất nhiên Dung Dữ đang lấy công chuộc tội, nên không có điểm thưởng.
Bản chất của hai bộ này đều là cứu rỗi đứa con số mệnh. Dung Dữ đã nhận nhiệm vụ, nên sẽ không còn người nào tới thế giới này cứu nguyên chủ nữa.
Vậy là người xuyên không phi pháp?
Cục Quản Lý Thời Không là bộ phận xuyên không hợp pháp, mà có hợp pháp thì sẽ có phi pháp. Bởi vì lỗ hổng thời không nên các thế giới xuất hiện bug, có người cố ý lợi dụng để xuyên không, trùng sinh, ràng buộc lộn xộn với các hệ thống, làm ảnh hưởng đến tuyến thế giới, đều là hành vi phạm pháp. Ví dụ như trùng sinh về để nghịch thiên sửa mệnh, lợi dụng hệ thống ngoài để giúp mấy vật hy sinh nghịch tập, công lược và cướp lấy vận may của đứa con số mệnh... Những hành động làm thay đổi tuyến thế giới cũ cũng có thể làm thế giới đó không ổn định, nghiêm trọng hơn nữa là sụp đổ.
Dưới trướng Chủ thần, mỗi thế giới đều có thần bảo vệ riêng. Khi xuất hiện hiện tượng phi pháp, thần bảo vệ của thế giới nhỏ sẽ ra mặt chấp pháp, nếu thần bảo vệ bó tay hoặc giải quyết không ổn thì lúc này cục Quản Lý Thời Không sẽ phái người tới giúp.
Thân là tội phạm bị truy nã, Dung Dữ không có tính giác ngộ mấy chuyện chính trị này. Hắn cảm thấy chuyện mà người phi pháp và thần sử hợp pháp làm xét từ mặt nào đó thì chả có gì khác nhau.
Người phi pháp muốn ghép hai người không phải một đôi trời định lại với nhau, đấy gọi là chia rẽ uyên ương. Người phi pháp đi công lược một trong hai người đã có đôi có cặp, đó chính là lừa dối tình cảm, hủy hoại nhân duyên, nhiễu loạn số mệnh, tội vô cùng nặng.
Dung Dữ không thích công chúa Thiên Tộc, nhưng vì vận mệnh muốn họ thành đôi, nên có một đám thần sử xuống cố gắng gán ghép hai người. Sau đó hắn lại bị một đám thần sử thay nhau công lược, giống như bị lừa gạt. Nếu không phải hắn biết rõ tất cả, thì chẳng phải trở thành thằng ngu bị người ta đùa giỡn à.
Những thần sử kia đều vì chính nghĩa. Vì sắp đặt của vận mệnh mà Dung Dữ phải có tình cảm, bọn họ đang phấn đấu vì hòa bình thế giới.
Dưới trật tự thế giới và an bài của vận mệnh, thì mong muốn cá nhân không đáng một đồng.
Dung Dữ chống lại số mệnh, cũng là một người theo chủ nghĩa ích kỷ, không muốn vì cân bằng trật tự thế giới mà ép chính mình đi theo vận mệnh đã sắp đặt, không muốn trải qua một cuộc đời bị người dối gạt. Trong xương máu hắn không có hai chữ nhân nhượng.
So với việc bị trói trong tấm lưới vận mệnh này, hắn chọn từ bỏ vận may của mình để đi tìm chân trời tự do.
Quay lại chuyện chính, dù trong bất kỳ trường hợp nào, Cố Minh Hoài chắc chắn không phải người bình thường.
- --
Cố Minh Hoài dị ứng cá, anh chưa bao giờ ăn cá, nói chính xác thì, anh không ăn bất kỳ đồ ăn mặn nào.
Ngại bẩn.
Nửa tiếng trước, Cố Minh Hoài lái xe tan làm về nhà, công ty cách nhà không xa mấy, chỉ mười phút là tới, mỗi ngày anh đều chạy qua chạy lại con đường này. Cơm tối có người giúp việc làm, chuyện mua thức ăn cũng không cần anh lo.
Hôm nay như bị cái gì hấp dẫn, anh chạy hai mươi phút, đến khu chợ mà từ trước đến giờ anh chưa từng đi, ai xui ai khiến thế nào mà lại mua một con cá chép.
Chính là con đang nằm trên ghế phụ này.
Anh mua một con cá về làm gì nhỉ...
Cố Minh Hoài rơi vào trầm tư. =)))))))))
Thôi kệ đi, mua cũng mua rồi, về nuôi cũng được.
Cố Minh Hoài lái xe về nhà, xách túi nilong đi vào một căn biệt thự kiểu Châu Âu sang trọng, bên trong được trang trí bằng những viên ngọc mắt cá rực rỡ, vô cùng xa hoa.
Dung Dữ bắt bẻ: Cái nhà này nhỏ thế, chẳng lẽ tao phải ở đây?
Hắn thích hoa hoè hoa sói, phong cách lại xa xỉ hoa lệ, căn biệt thự sang trọng này hoàn toàn hợp gu hắn. Tất nhiên còn kém xa cung điện trước kia của hắn, nhưng đang là người dưới mái hiên, thôi thì ở đỡ cũng được.
Vòng Huyết Ngọc tạt cho gáo nước lạnh: Anh tỉnh lại đi, bây giờ anh là một con cá, cho anh cái hồ cá đã là tốt lắm rồi.
Dung Dữ: Vậy tao muốn một hồ cá lớn bằng cái phòng này.
Vòng Huyết Ngọc cười nhạo: Anh cho là ai cũng sống phô trương như anh hả?
"Ông chủ." Người giúp việc ra đón, thấy Cố Minh Hoài xách túi cá chép, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc: "Tối nay có khách đến ạ? Ngài đưa cá cho tôi, tôi đem xuống bếp cho."
Ông chủ kỵ cá, nên mua cá chép chắc là để đãi khách.
Cố Minh Hoài cũng không đưa cá cho người giúp viêc: "Mua về nuôi."
Người giúp việc lập tức nói: "Vậy để tôi đặt hồ cá."
"Không cần." Cố Minh Hoài nhàn nhạt nói, "Cứ thả trong hồ bơi lầu bốn đi, nhớ thay nước với cho cá ăn."
Người giúp việc hơi sửng sốt: "Ông chủ ngài nhất định muốn dùng hồ bơi để nuôi... một con cá chép ạ?"
"Một cái không đủ à?" Cố Minh Hoài suy nghĩ một chút, "Vậy dùng luôn hồ bơi ngoài trời đi, thỉnh thoảng cho nó ra ngoài hóng mát cũng được."
Người giúp việc: "..."
Vòng Huyết Ngọc: ...
Dung Dữ: Đúng là không giống thật, người này còn làm màu hơn tao.
Hắn lại khօái trá bổ sung: Cơ mà tao thích.
Hết chương 3.
Má nuôi cá (vợ) kiểu đại gia. Tag là lãnh khốc vô tình, nhưng thật ra anh Mặt Trời vừa chính trực vừa thê nô, cưng vợ hết sức. Biết vợ thích hoa hoè nên tạo cái nhân vật giàu sụ với cái biệt thự kim cương hột xoàn để đi theo chiều vợ =)))))))) À mà nghĩ nếu không có anh thì bạn Dung làm gì trong tình huống đó nhỉ:v