Chương 52-2: Người cũ tới cửa (2)
Buổi chiều phòng khám bệnh không có người, vừa qua bốn giờ, Lý Hiểu liền lôi kéo Tiêu Tĩnh tan việc, phòng khám bệnh của mình thật là tốt, tùy thời có thể rời đi, có chuyện La Phương sẽ gọi điện thoại cho mình, mang Tiêu Tĩnh đến cửa chung cư đưa chìa khóa cho cô.
"Em lên trên nhà trước đi, anh đi chợ mua rau thức ăn, rất nhanh sẽ trở về, đúng rồi, để đồ của em để vào trong phòng kia."
"Em không có ý định ngủ với anh trên một cái giường." Tiêu Tĩnh giật mình nhìn Lý Hiểu.
"Anh ngủ phòng khách." Lý Hiểu dở khóc dở cười nhìn Tiêu Tĩnh, "Phòng ngủ chính giường thoải mái một chút, cho em ngủ."
"Anh tốt như vậy à, vậy lần trước sao anh không để phòng ngủ chính nhường lại cho em?"
"Lần trước em chỉ là khách của anh, lần này em là bạn gái của anh, thân phận không giống nhau, hưởng thụ đối xử dĩ nhiên là khác nhau." Lý Hiểu thân thiết điểm một cái trên mũi Tiêu Tĩnh.
"Em xem có phải anh là người bạn trai tri kỷ không."
Tiêu Tĩnh cười híp mắt gật đầu, "Ừ, quả thật phòng ngủ chính của anh nếu so sánh với phòng khách thì thoải mái hơn, nếu như anh muốn biểu hiện phong độ thân sĩ, vậy em không khách khí."
"Ừ, lấy đồ của em ra, đặt trong tủ treo quần áo đi." Lý Hiểu cười gật đầu, "Anh sẽ trở về rất nhanh."
"Vâng."
Nhận lấy chìa khóa của Lý Hiểu, Tiêu Tĩnh ngâm nga khúc hát lên lầu, không nói hai lời đi đến phòng ngủ chính, nếu Lý Hiểu thân sĩ nhường phòng ngủ chính lại cho mình như vậy, cô không khách khí, giống lần trước, phòng Lý Hiểu dọn dẹp rất chỉnh tề, để cái gì đều đâu ra đấy, mở ra tủ treo quần áo, bên trong quần áo xếp chỉnh tề giống nhau, về phần áo sơ mi không thể xếp được nữa thì lại treo lên, tóm lại, xem ra, hoàn toàn không giống như tủ treo quần áo của một người đàn ông độc thân.
"Không biết bên trong có đồ của nữ giới hay không."
Lấy quần áo của mình ra treo lên, áo lót qυầи ɭót để ở một bên, tâm huyết Tiêu Tĩnh dâng trào nghĩ tới, trong tủ quần áo tìm tìm, không tìm được đồ nữ giới, ngược lại lúc đang tìm mở một hộc tủ thấy được toàn bộ tài sản Lý Hiểu, sổ tiết kiệm ngân hàng các loại..., còn có rất nhiều thứ khác, Tiêu Tĩnh cuống quýt, cô không có tính toán động đến tài sản Lý Hiểu, vội vàng đóng hộc tủ lại, cái này Lý Hiểu, cũng không nói cho mình một tiếng, còn để mình đến nhà cho tùy ý sử dụng, anh thật sự yên tâm về mình a, không sợ mình trộm đi.
Mặc dù oán giận như vậy, nhưng không thể phủ nhận cảm giác được tin tưởng rất tốt, thừa dịp Lý Hiểu vẫn chưa về, Tiêu Tĩnh chuẩn bị tắm rửa trước, cầm áo ngủ vào phòng vệ sinh, thời điểm đang tắm một nửa nghe được chuông cửa vang lên, buồn bực, làm sao trở về nhanh như vậy, vội vàng xối sạch bọt trên người, lau qua thân thể, mặc áo ngủ vào đi mở cửa.
"Thế nào lại nhanh như vậy, em còn đang tắm chưa xong, ồ, cô là ai?"
Tiêu Tĩnh nói lời oán trách nhưng khi nhìn cửa ra vào thấy một người phụ nữ xa lạ, tự động im tiếng, không hiểu, lúc nhìn bên người dưới cạnh chân thấy rương hành lý thì trong đầu Tiêu Tĩnh hiện ra mấy chữ: bạn gái trước của Lý Hiểu.
"Cô là ai? Nơi này là nhà Lý Hiểu mà." Mỹ nữ xa lạ thấy người mở cửa cho mình là Tiêu Tĩnh, thu hồi nét mặt vui vẻ, phản ứng có chút địch ý.
"Đây là nhà Lý Hiểu."
"Cô là gì của anh ấy?"
"Bạn gái, cô thì sao?"
"Tôi là bạn gái đầu của Lý Hiểu." Mỹ nữ xa lạ gần như cắn răng gằn từng câu từng chữ.
"Ừ, cô tìm anh ấy có chuyện gì?" Tiêu Tĩnh gật đầu một cái, hỏi ngược lại.
"Cô không hiếu kỳ về tôi sao?" Không khỏi bất ngờ vẻ mặt Tiêu Tĩnh, mỹ nữ xa lạ có chút không cam lòng.
"À tôi tương đối hiếu kỳ, bây giờ cô trở lại tìm anh ta có chuyện gì, muốn quay lại sao?" Tiêu Tĩnh trực tiếp mở miệng hỏi.
"Nếu như mà tôi nói đúng thì sao?" Không nghĩ tới Tiêu Tĩnh trực tiếp như vậy, mỹ nữ xa lạ sửng sốt một chút mới hỏi ngược lại lần nữa.
"Nếu như tôi mà là người trước, tôi sẽ không quay về, đã qua thì để cho trôi qua." Tiêu Tĩnh nhún nhún vai, "Về đề tài này chúng tôi đã thảo luận qua, ý nghĩ của anh ấy giống tôi, nếu như cô muốn trở về hợp lại, sợ là không thể nào, đúng rồi, cô muốn vào uống chén nước không, trời rất nóng, Lý Hiểu đi ra ngoài mua thức ăn, nên rất nhanh sẽ trở về."
Bạn gái trước của Lý Hiểu quái dị nhìn Tiêu Tĩnh, sau khi biết thân phận mục đích trở về của cô, thế nhưng Tiêu Tĩnh có thể mặt không đổi sắc còn muốn mời cô vào nhà chờ Lý Hiểu, đây là phụ nữ bình thường sao?
"Cô không đi vào sao?" Tiêu Tĩnh thấy bạn gái trước của Lý Hiểu đứng bất động, không khỏi tò mò, "Trong nhà có máy điều hòa đó, rất mát mẻ, dĩ nhiên, nếu như cô nghĩ đứng ở chỗ này hứng gió nóng, tôi cũng không để ý."
"Ai nói tôi không muốn đi vào." Rốt cuộc La Yến kịp phản ứng, vội vàng xách theo đồ đạc của mình đi vào, luôn luôn chỉ có cô La Yến làm cho người ta không nói được lời nào, cô không tin, không giải quyết được người phụ nữ này, ngực không lớn hơn mình, mặt không đẹp bằng mình, mông không vểnh lên bằng mình, mấy năm không thấy, trình độ thưởng thức của Lý Hiểu sao kém như vậy.
"Cô tên là gì?"
"Tiêu Tĩnh, cô thì sao?"
"La Yến."
"Tên tôi nghe tốt hơn cô."
La Yến: ". . . . . ."
"Hai người ở chung một chỗ đã bao lâu?"
"Không lâu, chỉ là Lý Hiểu nói với tôi, lần đầu tiên nhìn đến tôi thì có cảm giác quen thuộc, giống như kiểu hai người biết nhau thật lâu." Tiêu Tĩnh nhún vai,
"Vốn là tôi tạm thời không có ý định tìm bạn trai, nhưng nhìn anh ấy rất có thành ý, ngày ngày gọi điện thoại cho tôi, còn vì cứu tôi bị thương, tôi cảm thấy được, người này miễn cưỡng tạm được, liền miễn cưỡng đồng ý."
Nghe được mấy cái miễn cưỡng của Tiêu Tĩnh, La Yến nghiêm trọng hoài nghi, là cô cố ý, bởi vì trên mặt cô nào có một ít vẻ miễn cưỡng, nếu như Lý Hiểu là một người miễn cưỡng, vậy mình người cũ, ở chung một chỗ cạnh Lý Hiểu nhiều năm như vậy, chẳng phải ánh mắt mình có vấn đề?
La Yến xác nhận, Tiêu Tĩnh đang khiêu khích mình, mặc dù cô nhìn bộ dáng rất dễ bắt nạt, nhưng mà thực tế biểu hiện bề ngoài không phải.
Nhắc nhở mình không nên so đo cùng một nữ sinh, La Yến xách theo rương hành lý đi về phòng ngủ chính, Tiêu Tĩnh thấy thế, bước nhanh hai bước, ngăn lại cô trước phòng ngủ chính, trong mắt La Yến thoáng qua vẻ tức giận.
"Cô làm gì đấy?"
"Lời này phải là tôi hỏi cô, mặc dù cô nói là người cũ của Lý Hiểu, nhưng bây giờ tôi mới chính là bạn gái anh ấy, đến nhà bạn trai cũ làm khách, cô không biết lễ độ một chút sao, mặc dù tôi và Lý Hiểu còn chưa có kết hôn, mà tôi đã có thể coi là nửa nữ chủ nhân cái nhà này, cô bây giờ xách theo rương hành lý đi đến phòng của tôi có ý gì?" Tiêu Tĩnh nhíu mày, không sợ nhìn La Yến.
"Cô ở căn phòng này?" Ánh mắt La Yến co rút lại, sắc bén nhìn Tiêu Tĩnh.
"Thật ra thì tôi nghĩ ở phòng khách, nhưng Lý Hiểu nói, tôi là bạn gái anh, qua ở, dĩ nhiên là ở phòng ngủ chính rồi." Tiêu Tĩnh cười, nửa thật nửa giả mở miệng, cô quả thật không có nói láo, chỉ là còn có chút lời nói không nói ra mà thôi.
"Cô đừng nói cho tôi biết cô thật sự trở lại cầu xin tái hợp đó nha, đều là phụ nữ, loại chuyện như vậy mất hết nhân phẩm, tôi thấy cô không tệ, đừng làm chuyện mất nhân phẩm."
Sắc mặt La Yến trắng nhợt, đang muốn mở miệng, vừa lúc chuông cửa vang lên, Tiêu Tĩnh và cô liếc mắt nhìn nhau, lúc này cửa gõ, chắc là Lý Hiểu, hai người phụ nữ gần như đồng thời chuyển động, chỉ là, khiến lòng La Yến giật mình, Tiêu Tĩnh chân ngắn, thế nhưng chạy nhanh hơn mình, đã vượt lên trước một bước mở cửa.
"Lý Hiểu."
"Tĩnh ~" Lý Hiểu nở nụ cười trên mặt khi nhìn thấy Tiêu Tĩnh nhưng nhìn thấy sau lưng là La Yến thì đông lại.
"Mua món ăn gì về vậy, anh yêu." Trong mắt Tiêu Tĩnh thoáng qua một tia ánh sáng tối, cố ý nhiệt tình kéo Lý Hiểu vào phòng, đóng cửa, "Vị tiểu thư này nói cô quen biết anh, Hiểu, đây là người nào của anh vậy?"
"A, cái này, chính là bạn gái cũ của anh, tên La Yến." Nghe được câu hỏi Tiêu Tĩnh, Lý Hiểu hồi hồn, vội vàng trả lời, "Yến tử, cô thế nào lại đột nhiên tới đây?"
"Em không có nhà để về, định đến nhà anh ở đây một thời gian." Thấy Tiêu Tĩnh kéo cánh tay Lý Hiểu, mà dáng vẻ anh tự nhiên, La Yến chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt, trong lòng có chút cảm giác ê ẩm.
"Chuyện này. . . . . ." Lý Hiểu có chút do dự, nếu lúc La Yến trở lại anh không có lui tới cùng Tiêu Tĩnh, cô ở đây anh sẽ không cần giải thích cho bất cứ người nào, nhưng mà, anh bây giờ có bạn gái, thân phận của La Yến lại tương đối nhạy cảm, là người yêu cũ của mình, hơn nữa vừa mới mang được Tiêu Tĩnh tới đây, nếu để cho La Yến đi vào, thật sự có chút không nói nổi, quan trọng nhất là trong nhà có hai gian phòng, nếu La Yến vào, xắp xếp thế nào đây?
"Thế nào, anh không có gian phòng cho em ở sao?" La Yến thấy Lý Hiểu do dự, chau chau mày hỏi.
"Không phải, phòng thì có, chỉ là không tiện lắm." Lý Hiểu đàng hoàng mở miệng, "Nhà cô đâu?"
"Nhà em quá lâu không có người ở, bây giờ không thể ở."
"Chuyện này không sao, tôi đi giúp cô dọn dẹp một chút là được." Lý Hiểu vội vàng nói.
Đây là đang đuổi mình sao? Vì người phụ nữ tên Tiêu Tĩnh này?
Thái độ Lý Hiểu càng xa cách, ở bên trong lòng La Yến lại càng tăng thêm khó chịu, nhưng mà trên mặt vẫn mang theo vẻ bốc đồng, "Hiểu, trước kia em có yêu cầu gì anh đều sẽ đáp ứng, hiện tại em chỉ muốn trong nhà anh mấy ngày, anh không thể đồng ý sao?"
"Tĩnh?" Lý Hiểu có chút hơi khó khăn nhìn La Yến, trên lý mà nói, anh hiểu được mình và La Yến đã trở thành quá khứ, không nên dây dưa, gặp lại được La Yến, anh cũng không có cảm giác động lòng gì, nhưng mà, trên mặt cảm tình mà nói, anh và La Yến dù sao từng có nhiều năm như vậy, nếu như nói sau khi chia tay cô gặp nạn, muốn anh khoanh tay đứng nhìn, thật sự là rất khó.
Mắt Tiêu Tĩnh nhìn trên người La Yến vòng tới vòng lui, khi Lý Hiểu nhìn, cô vẫn không bày tỏ cũng không có phản ứng, cảm giác cao thâm khó dò này, ngược lại khiến Lý Hiểu trong lòng có chút lo lắng, thầm mắng mình khốn kiếp, nếu chồng trước tìm đến Tiêu Tĩnh, nói muốn ở nhà nhà Tiêu Tĩnh một thời gian, anh sẽ đồng ý không?
Đáp án dĩ nhiên rõ rành rành, không có một người đàn ông nào có thể tiếp nhận người phụ nữ của mình và chồng trước dây dưa không rõ, cho dù là bọn họ đã không có quan hệ, đổi lại góc độ vẫn là như thế.
Nghĩ như vậy, bên trong lòng Lý Hiểu có quyết định, "Như vậy đi, cô trước ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, vừa đúng lúc tôi chuẩn bị cơm tối, cô ở chỗ này ăn cơm đi, sau khi ăn cơm xong, tôi và Tĩnh đưa cô đi khách sạn ở, tối hôm nay không tiện, ngày mai phòng khám bệnh không mở, đi đến nhà cô giúp cô thu dọn một chút, đến lúc đó cô chuyển về nhà sẽ dễ dàng, Tĩnh, đến lúc đó chúng ta làm cùng nhau như thế nào?"
Mắt Tiêu Tĩnh híp lại y chang hồ ly, tán thưởng liếc nhìn Lý Hiểu, coi như tiểu tử này thức thời, nếu anh thật sự dám để người yêu cũ ở nhà, cô lập tức chạy lấy người, trong mắt của Tiêu Tĩnh, nếu như dung nạp được hạt cát, vậy thì không còn gọi là Tiêu Tĩnh rồi, Lý Hiểu lưu lại La Yến, giống Chu Quân mang tiểu tam về nhà ở cùng vợ thì người tình có khác nhau chỗ nào?
"Tốt, cứ làm theo như anh nói đi, La tiểu thư, cô cũng đừng thấy lạ khi Hiểu không đồng ý yêu cầu nhỏ của cô, nếu như cô là bạn bè khác phái bình thường của Hiểu, bởi vì không có chỗ ở nên đành ở nhờ mấy ngày, chúng tôi giơ hai tay hoan nghênh, nhưng ai có thể để cho cô là người yêu cũ ở đây, người yêu cũ và người yêu hiện tại ở chung một mái nhà, truyền ra ngoài, danh dự ba người chúng ta sẽ không tốt, hơn nữa không phải là không có chỗ khác cho cô ở, không cần thiết phải tạo ra lời đồn đãi, có thể tránh, tôi liền tránh, cô thấy đúng không."