Chương 94

"Ê gì đấy? Nhẫn hả mn? Nhẫn cầu hôn đấy hã"
"Nạm kim cương, đeo ngón áp út, chắc chắn rồi.
Nói không chừng sắp qua nước ngoài đăng ký kết hôn."
"Á đù...!CP tôi là real còn tôi là fake mn ạ.
Em không có vàng 999 tặng hai anh, nên anh lấy tạm sô cô la 999 cũng được nha."


"CP hết dấn thân vào giới giải trí rồi chuyển qua Cục Dân Chính luôn.
Hai người có định tổ chức hôn lễ công khai không?"
"Mơ đi má, Tinh Tinh không thích làm lớn đâu, chắc là làm nhỏ với trong nhà thôi...!Anh ơi em chả mong gì nhiều, anh cho em vài đoạn video, hay ảnh thôi cũng được!!"


"Mọi người bình tĩnh đi, Tinh Tinh chưa chính thức công bố thì đừng tung tin vịt."
"Tôi cá 6 gói ớt, cầu hôn rồi.
Tôi biết ngay là anh Phàn ủ mưu từ trước Tân Tinh Tú rồi, giờ lại dùng chương trình du lịch để bắt cóc Tinh Tinh của tôi."
"Có thiệt không Tinh Tinh! Xin hãy cho tụi này câu trả lời!"


Tuy đương sự không đáp lại, nhưng hotsearch #NhẫnkimcươngcủaLộThiênTinh# tất nhiên chễm chệ đầu bảng sau khi kết thúc livestream.
Có người ngồi soi lại thì phát hiện lúc Phàn Vân Cảnh bóc vỏ kẹo cũng đeo nhẫn.
Sắp cưới rồi.
mở nhạc đi.


Khi mọi người cho rằng Phồn Tinh sẽ không thông báo, nhỡ làm lớn chuyện thì phiền, đột nhiên Lộ Thiên Tinh đăng Weibo.
Chỉ đơn giản một chữ —— "Ừm."


Fans: "Ảo ma Canada mafia Malaysia Masha đi vô bar Bồ Đào Nha Lazada Shoppe Naruto Asutraylia Careborana lachimala China thầy Tokuda úm ba la Corona Alibaba Tây Ban Nha Korea baka waka Califonia Lalisa nanoban Ả Rập Xê Út Afghanistan Ai Cập Albania Algeria Ấn Độ Andorra Angola Anh Antigua và Barbuda USA Argentina nobita tốc váy shizuka, shizuka tức quá đánh nobita, dekisuki thấy vậy luộc shizuka cho nobita ăn shizuka đầu thai đi yêu nobita dekisuki tức quá đi chiên shizuka, shizuka khỏi đầu thai, nobita nói với dekisuki hoàng sa trường sa là của Việt Nam."


available on google playdownload on app store


Thừa nhận! Thừa nhận rồi!
Phồn Tinh chính thức canon!!!
Không cần họp báo hay phỏng vấn gì cao sang, chỉ một từ "Ừm" như tảng thiên thạch rớt xuống đầu chúng fan.
Đu idol bao nhiêu năm, xếp hàng mua goods CP bao nhiêu lâu, thế mà thật sự chứng kiến CP canon!!


Fan kích động, chuyện nhẫn kinh cương không những chìm xuống mà còn hóa phong ba bão táp càn quét khắp nơi.
Khắp nơi toàn là # PhồnTinhchínhthứccanon #, # CPnhàtôiđãcanoncònnhàbạnthìsao #, # PhồnTinhnhẫnkimcương #, vì lượng truy cập đồ sộ, hệ thống chủ Weibo trụ không nổi, sập toàn bộ.


Nhân viên kỹ thuật tăng ca, vừa thở phào nhẹ nhõm thì một người nữa lại online.
Phàn Vân Cảnh: "@LộThiênTinh ừm."
Còn gắn thêm ảnh phía dưới.
Là ảnh hồi Tân Tinh Tú.


Lộ Thiên Tinh áo trắng ngạo nghễ ngồi trên bảo tọa, Phàn Vân Cảnh áo đen lạnh lẽo ẩn mình trong bóng đêm, chỉ để lộ nửa khuôn mặt tuấn tú.
Có cả hồi bọn họ hôn nhau bị phản chiếu lên kính, bên ngoài là pháo hoa rực trời.
Có ảnh chụp lén lúc đi tản bộ ở tiểu viện.


Màu hoàng hôn phủ lên cảnh vật, Lộ Thiên Tinh mang áo khoác của hắn, hơi nghiêng đầu nói gì đó, tay Phàn Vân Cảnh đặt trên vai cậu, cúi đầu nghiêm túc lắng nghe.
Đáng chú ý nhất là tấm ảnh cuối ——
Trong màn đêm tối tăm, những chú đom đóm nhảy múa cùng những bông lưu ly xanh.


Thanh niên như một tinh lĩnh đứng giữa chốn tiên cảnh, ngẩng đầu nhìn sắc đỏ lướt gió đậu lên vai.
Đây là bức ảnh Phàn Vân Cảnh tự chụp, hàng chính chủ đấy.
Góc nhìn bạn trai đẹp muốn gớt nước mắt.


Nguyên cái album ảnh bị share lại liên tục, đặc biệt là tấm cuối, tất cả đều cho rằng đây là tấm được chụp lúc cầu hôn.
Tổng giám đốc Phàn khoe cơm chó! Công bố hiện trường cầu hôn!!
Fan lại kích động, hệ thống vừa fix lại ch.ết tiếp.


Giới giải trí chấn động, dù ở đâu cũng nhìn thấy tên Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh, dường như khắp nơi đều nói chuyện hai người yêu nhau, cả Tân Tinh Tú lẫn Hôm nay đi đâu đều tăng rating.
Đợt nhiệt này kéo dài tận bốn ngày mới dịu xuống.


Chính giữa tâm bão, không một đương sự xuất hiện.
Vì sau hôm đó, vừa lúc là liên hoan đóng máy của chương trình.
Mọi người tụ tập tại địa điểm Lưu Vân Trường hẹn trước, nốc rượu ăn mừng đến rạng sáng vẫn chưa tan cuộc.


Lưu Vân Trường bình thường nhìn đứng đắn, rượu vào thì không khác gì đứa con nít.
Không say không về, gặp ai chuốc rượu nấy, sau đó lại ngồi khóc bù lu bù loa than thân.


Không lâu sau thì quấn Lộ Thiên Tinh, ôm tay cậu hét lớn: "Anh Tinh à cậu là ba là mẹ thứ hai của tôi, nếu không có cậu thì giờ tôi đang còn bị lũ đài truyền hình kia khinh bỉ.


Lão trọc ở đó ghen tỵ với nhan sắc trời ban lẫn hồn nghệ thuật của tôi nên suốt ngày gây khó dễ, cậu không biết tôi khổ tới mức nào đâu."
Lộ Thiên Tinh giật giật khóe miệng, đẩy cái miệng đầy mùi rượu của anh ra.


Lưu Vân Trường vẫn khóc tiếp: "Má nó, nếu không nhờ ai chương trình này thì tôi vẫn phải nhìn mặt người ta mà sống.
Bây giờ quá tốt rồi, đừng nói lũ ở đài truyền hình kia, ngay cả ngôi sao lớn thấy tôi cũng phải chào hỏi làm quen.


Má....!Lão trọc kia cũng rúm ró ké fame tôi nữa kìa, nhưng *** con mẹ lão."
Cầm lấy bình rượu trên bàn, Lưu Vân Trường đứng phắt dậy: "Uống! Cạn cho hết, nốc cho khô!!"


Phó đạo diễn đau đầu không thôi, bảo nhân viên can Lưu Vân Trường lại, cười trừ với Lộ Thiên Tinh: "Ngại quá, đạo diễn Lưu uống say, cậu đừng nghe cậu ta nói vớ vẩn.
Uống cho lắm vào rồi trúng độc cồn.
Hôm nay chúng ta đến đây được rồi, khi nào lại ngồi ăn với nhau một bữa."


Lộ Thiên Tinh đồng ý, đợi một lúc sau thì nhắn tin cho Phàn Vân Cảnh: "Sao chưa về?"
Phàn Vân Cảnh trả lời rất nhanh: "Xong rồi hả?"
Lộ Thiên Tinh: "Ừm."
Phàn Vân Cảnh nói: "Gặp người quen trước WC, chút nữa sẽ về với em."
Lộ Thiên Tinh: "Được."
Cậu ngồi một chỗ chơi điện thoại.
Cửa sau lưng chậm rãi mở.


Lộ Thiên Tinh có linh tính quay đầu, nụ cười chưa nở đã biến thành lạnh nhạt: "Ai cho cô vào đây?"
Thường Nhã đứng trước cửa, mặc đồ phục vụ, chân tay luống cuống nói: "E-Em nghe nói phòng nói xong rồi nên đến dọn dẹp......"


"Chưa xong, đi ra ngoài." Lộ Thiên Tinh không muốn nói chuyện với nữ chính, nhất là người nhiều lần tán tỉnh người yêu mình.
Hốc mắt Thường Nhã ửng đỏ, vẫn kiên trì: "Giám đốc bảo em phải dọn dẹp sạch sẽ, em......!Em sẽ đứng đợi, không làm phiền anh."


"Cô đang làm phiền tôi, đi ra ngoài." Cậu nói thêm: "Đừng để tôi nhắc lại lần thứ ba."
"Vì sao!" Thường Nhã đột nhiên kích động: "Tại sao anh vẫn ghét em? Em không làm gì sai, thậm chí còn từng thích anh.
Tại sao anh cứ không chịu tin em? Em đã nói rõ ràng hết với anh rồi, tại sao anh còn hại em thành thế này!"


"Cô nói hết với tôi? Tôi hại cô thành thế này?" Lộ Thiên Tinh vốn không muốn nhiều lời với cô ta, nhưng mấy câu này vừa lọt vào tai đã bật cười.


"Cô nói gì với tôi? Tôi hại cô thế nào? Là tôi bắt cô đạo nhạc? Tôi bắt cô ăn cắp tài khoản người khác rồi còn livestream kêu oan? Tự làm tự chịu đi chứ, liên quan gì tôi đâu?"


Lộ Thiên Tinh nói: "Đừng bảo cô quen thân với Người Tốt Không Ăn Cá, người ta đã sớm bác bỏ tin đồn rồi, bạn bè bên kia được có 2 người là nam thì lôi đâu ra cô, với lại cũng không có chuyện tài khoản có vấn đề, cô làm một cô hề nhảy ra tấu hài rồi bảo đã nói hết sự thật cho tôi?"


"Thêm nữa, bây giờ tôi không chỉ ghét cô vì mấy chuyện đấy đâu.
Cô lên giường Liêu Thanh Minh bị quăng ra sa mạc, ham tiền nên tới quyến rũ Phàn Vân Cảnh, tôi biết hết.
Thanh danh cô nát thế không là phẳng nổi đâu, tôi xấu hổ dùm."


Bệnh độc mồm của Lộ Thiên Tinh tái phát, ba Thường Nhã cũng không đủ chọi.
Nhưng lạ thay, đối phương vẫn không chịu đi, nước mắt lã chã: "Không phải, không phải như thế.
Anh phải tin em, em bị oan thật mà, em bị ép."
Lộ Thiên Tinh: "Vậy tôi đưa cô ra nước ngoài hen."


Âm thanh lạnh lẽo nghiêm túc, hoàn toàn không giống đùa.
Tiếng khóc dừng lại ngay lập tức, Thường Nhã nghẹn ngào nói không thành lời, trong đầu đang điên cuồng tìm lý do.
Lộ Thiên Tinh cười mỉa mai.


Thường Nhã cắn răng, nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, mắt sáng lên, giả vờ kích động: "Em không thể vì vẫn còn hợp đồng ở đây, chạy đến đâu cũng như nhau.
Thầy Lộ cũng biết Liêu Thanh Minh như thế nào, làm ơn đừng cười trên nỗi đau của em."


"Chung quy là tiếc bạc chứ gì, tiếc quan hệ tiếc lợi ích?" Lộ Thiên Tinh khịt mũi, chưa nói thêm đã thấy đối phương lảo đảo, lòng cảnh giác dâng lên, chân trái hất cái ghế bên bàn ra rồi lùi về sau ba bước.
Tiếng kéo ghế che mất tiếng bước chân.


Thường Nhã vốn định ngã vào ngực cậu vì hành động ngoài ý muốn này nên đổ rụp xuống nền.
Cú này không nhẹ, Thường Nhã phải thở sâu mấy lần, tay chống đỡ nửa người trên dậy.


Chưa kịp kêu đau, mắt lướt qua thấy cửa đang hé mở, giày da màu đen đang bước vào......!Thường Nhã nhào thẳng lên Lộ Thiên Tinh.
Vậy là Lộ Thiên Tinh ngồi trên ghế, cô quỳ dưới đất——
Thường Nhã hừng hực lửa hận, cô không tin Phàn Vân Cảnh thấy cảnh này sẽ không tức giận!.






Truyện liên quan