Chương 56

Vài giây sau, cô ta lấy ra thay vào, vuốt ve tua rua trên eo, bước đến trước gương toàn thân.
Cô gái trong gương có dung mạo thanh tú xinh đẹp, ngũ quan mềm mại, trông không có gì hung dữ, là kiểu khuôn mặt mối tình đầu trong sáng mà các chàng trai bình thường thích.


Mặc váy trắng, dáng người nhỏ nhắn, đúng là một nữ sinh trong sáng khiến người ta thấy thương.
Tuy nhiên, khuôn mặt và dáng người trong sáng không thể che giấu được màu đỏ rực rỡ.
Chiếc váy đỏ mặc trên người cô ta, trông giống như người lớn mặc trộm quần áo của trẻ con.


Bạch Lộ u ám nhìn người trong gương một lúc.
Ngay sau đó, không biết nghĩ đến điều gì, khóe mắt cô ta từ từ nhếch lên, khóe miệng cũng cong lên.
Dần dần, người trong gương đột nhiên thay đổi.
Cơ thể cô ta kéo dài ra, n.g.ự.c phẳng lì có sự nhấp nhô, trán rộng ra, xương mày sâu hơn, sống mũi cao hơn.


Chớp mắt, khuôn mặt thanh tú trong gương trở nên tươi tắn, dáng người yêu kiều, cử chỉ mang phong cách kỳ lạ.
Đã đổi thành một người khác.
Nâng ngón tay vuốt ve má, cô ta cong môi đỏ cười: “Từ giờ trở đi, cô tên là Bạch Nghiên.”
Bạch Nghiên nhấc váy lên, hài lòng xoay một vòng trước gương.


“Thích thân phận mới này không?”
“Thích.”
Một giọng nam nhẹ nhàng trả lời.
*
Bạch Nghiên nhớ lại cảnh tượng được tiên tri trong mơ, thời gian cô ta bị người phụ nữ đó giam cầm trong hồ nước c.h.ế.t đuối là ban ngày.


Cô ta cố ý để lại manh mối ở 2201, đối phương hẳn là dựa vào manh mối tìm được biệt thự.
Không ngoài dự đoán là ngày mai.
Vậy thì cô ta sẽ đánh úp.
Cô ta lợi dụng năng lực dịch chuyển tức thời đến một mái nhà cách căn hộ ngàn mét.


available on google playdownload on app store


Lý do không dịch chuyển tức thời trực tiếp lên nóc nhà——
Đối phương đã có thể nhìn thấu [Ngụy trang môi trường], cô ta không thể dùng năng lực này nữa, khoảng cách quá gần, dễ bị phát hiện.
Sau đó Bạch Nghiên lấy một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa từ trong không gian ra.


Đây là khẩu s.ú.n.g cô ta tịch thu được từ một người đặc biệt.
Đồng thời cũng có được thiên phú đi kèm của đối phương [Bách phát bách trúng].


Có thiên phú này, cô ta vốn không biết dùng s.ú.n.g chỉ cần trong lòng nghĩ ngắm vào đâu, bóp cò, viên đạn sẽ tự động xuyên thủng vị trí mục tiêu.
Thiên phú này mỗi ngày chỉ có thể sử dụng năm lần, sau năm lần sẽ không b.ắ.n trúng nữa.
Bạch Nghiên ngắm nòng s.ú.n.g vào căn hộ đó.


Người phụ nữ đó dùng s.ú.n.g g.i.ế.c Bạch Phi Vũ, cô ta cũng sẽ dùng cách này để đưa cô lên trời.
Gió đêm để lại trên người cô ta nhiệt độ lạnh lẽo, Bạch Nghiên thở ra một hơi lạnh, sờ sờ cánh tay đã nổi đầy da gà, có chút muốn lấy áo khoác ra quấn vào.


Nghĩ lại, người phụ nữ đó có thể không sợ lạnh mặc váy mỏng trong băng tuyết, tại sao cô ta lại không thể?
Liếc nhìn thời gian, bốn giờ rưỡi sáng.
Theo điều tra, người phụ nữ đó rất thích ngủ, mỗi ngày có đến hai phần ba thời gian đều dùng để ngủ.
Lúc này chắc chắn cô vẫn đang ngủ say.


Bạch Nghiên đột nhiên cảm thấy vì giấc mơ tiên tri, cô ta có phải đã quá coi trọng người phụ nữ đó rồi không?
Đã có sự chuẩn bị ra tay trước, cô ta chỉ cần một viên đạn là có thể giải quyết Tống Lạc.
Nhớ lại cảnh tượng trong mơ, ánh mắt cô ta trở nên lạnh lẽo.


... ch.ết như vậy có phải quá dễ dàng cho Tống Lạc không?
Ngón tay vuốt ve nòng s.ú.n.g lạnh lẽo của s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, Bạch Nghiên có chút do dự.
Kế hoạch ban đầu của cô ta là đợi người phụ nữ đó chủ động tìm đến, sau đó dùng thực lực tuyệt đối nghiền nát đối phương.


Đợi đoạt được thiên phú đi kèm của cô, rồi chuyển cô vào một con chuột hoặc con lợn.
Cô ta thích cơ thể xinh đẹp của cô, muốn thu thập lại.
Trong trường hợp chưa gặp được người tốt hơn, có thể thay thế bằng cơ thể đó.
Chỉ là kế hoạch bị giấc mơ tiên tri phá vỡ.


Cô ta mới chọn ra tay trước.
Thành công sắp đến, ngược lại khiến Bạch Nghiên mất đi sự kiên định trước đó.
Huống hồ trực tiếp g.i.ế.c ch.ết, đoạt lấy thiên phú đi kèm của đối phương, cô ta sẽ phải trả giá không nhỏ.
—— Cái giá của lần trước khiến cô ta mất nửa cái mạng.


Đột nhiên, đèn trên tầng cao nhất của căn hộ đó sáng trưng.
... Đèn sáng trưng?
Bạch Nghiên vô thức cau mày.
Dùng công cụ chiếu sáng gì, mới có thể khiến trong nhà sáng trưng như vậy khi không có điện?


Một loại cảm giác hồi hộp đột ngột xuất hiện, Bạch Nghiên giật mình, không còn do dự nữa, cúi người, trong lòng xác định mục tiêu, ngón tay bóp cò!
Một cảnh tượng mà cô ta không thể ngờ tới đã xuất hiện——


Viên đạn xoay tròn thoát ra khỏi nòng s.ú.n.g bị một luồng nước đột nhiên xuất hiện bao bọc, đẩy ngược trở lại nòng súng, ngay sau đó cả khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa nổ tung một tiếng!


Bạch Nghiên lập tức dịch chuyển tức thời nhưng phát hiện cả không gian đều đã đông cứng lại, khả năng dịch chuyển tức thời của cô ta mất hiệu lực.
Trong lòng cô ta kinh hãi.
Sao có thể có người phong tỏa không gian xung quanh cô ta mà cô ta lại không hề hay biết!


Mảnh vỡ của khẩu s.ú.n.g nổ tung văng vào mặt Bạch Nghiên, cô ta đau đớn lùi lại, cảm nhận được có hơi thở ở phía sau, cô ta phản ứng nhanh, lập tức mở [Kim Cương Bất Hoại Thân].
—— Vừa nãy quá đột ngột, cô ta không kịp khởi động năng lực này.


Sau đó không ngoảnh đầu lại mà khóa chặt hơi thở đó, phát động “Cắt Không Gian.”
Thất bại.
Máu làm mờ tầm nhìn của Bạch Nghiên, cô ta cố gắng chớp mắt, tầm nhìn cuối cùng cũng trở nên rõ ràng.


Cô ta thấy người phụ nữ đó mặc áo ngủ đen bó sát, như thể yêu tinh trong bóng đêm, cô mỉm cười nhìn Bạch Nghiên đang chật vật, tao nhã giơ chân đá bay cô ta.
“Người của tôi nói Bạch Lộ không cao, là một đóa sen trắng lòng đen, dáng vẻ của cô có vẻ không giống.”


Cơ thể mặc váy đỏ mỏng manh của Bạch Nghiên cọ xát với mặt đất gồ ghề mấy mét, may mà có [Kim Cương Bất Hoại Thân], cô ta không bị thương.
“Tôi không phải Bạch Lộ, là cô ta uy h.i.ế.p tôi, bắt tôi đến g.i.ế.c cô! Nếu tôi không làm thì cô ta sẽ g.i.ế.c tôi!”


Cô ta vừa cố gắng để đối phương hiểu rằng cô ta là người vô tội bị liên lụy, vừa âm thầm dùng dị năng hệ mộc để tự chữa thương.
“Nghe có vẻ như cô cũng là nạn nhân.”
Đối phương có vẻ tin rồi.
Ánh sáng trong mắt Bạch Nghiên lóe lên.


Giây tiếp theo, Tống Lạc hít vào một hơi, những ngón tay mang theo hơi ấm nhàn nhạt bóp chặt cổ cô ta.


“Nhưng cô khiến tôi nửa đêm không ngủ được, phải rời khỏi chiếc giường ấm áp để dọn dẹp cô, khiến tinh thần tôi bị tổn thương.” Giọng điệu dịu dàng đến lạnh lẽo vang lên bên tai cô ta: “Tôi muốn cô dùng mạng để đền.”
Cơ thể mất trọng lượng.
Gió mạnh thổi qua bên tai.


Cô ta bị người phụ nữ đó trực tiếp ném xuống khỏi tòa nhà cao tầng!
Không sao, hiệu quả của [Kim Cương Bất Hoại Thân] còn nửa phút nữa.
Ý nghĩ này vừa lóe lên, cơ thể cô ta đột nhiên đông cứng giữa không trung.
“!”






Truyện liên quan