Chương 8: Thiên biến

Khi một tổ chức khổng lồ phân liệt, mỗi người trong tổ chức cũng không thể không lựa chọn một phe rồi cùng phe còn lại liều một trận sống mái, kẻ thắng làm vua, thua làm giặc.


“Nếu ta phe nào cũng không chọn thì sao?” Vương Á nam hỏi vị sâu lười biểu ca đang buồn ngủ.


“Ngu ngốc! Ngươi thành địch nhân của cả hai phe chứ sao. Kẻ ch.ết trước khẳng định là ngươi!” Coi như vì Vương Á Nam chải đầu khiến y thực thoải mái, Lại Thông hãnh diện trả lời câu hỏi ngây thơ của biểu muội.


“Thế nếu ta ở cả hai phe?” Vương Á Nam tiếp tục hỏi một câu ngu ngốc khác.


“Gián điệp hai mang không phải ai cũng làm được” Tần Kinh Thiên vừa lòng nhìn khuôn mặt tròn tròn của Lại Thông, ba tháng chăm sóc, con sâu lười gầy gò nào đó được hắn dưỡng béo tăng thêm ba cân, mà Lại Thông tăng thêm mấy cân đều dính ở trên mặt, thực làm kẻ chăn nuôi có cảm giác thành tựu. (^◡^)


Lấy ngón tay vuốt ve khuôn mặt đầy thịt của Lại Thông, co dãn phong phú, non mịn thủy hoạt (kiểu sắp chảy ra nước ý) thật đúng là làm người ta yêu thích không rời tay, vẫn là có thịt thì niết tốt hơn.


available on google playdownload on app store


Vương Á Nam đôi mắt thèm khát nhìn Tần Kinh Thiên đang say sưa niết, ô ô ô!!!╯.╰ Nàng cũng muốn niết một phen. Nguyên lai như thế nào mà trước đây không phát hiện ra sâu lười béo so với sâu lười gầy hảo ngoạn hơn, không công lãng phí cơ hội tốt. Nhớ hồi trước không có Tần Kinh Thiên, sâu lười biểu ca hoàn toàn là cho nàng nắn a! 


“Lão đại, lão đại” ba người trước mặt đang hòa thuận vui vẻ, Tần Dũng lại có chút thiếu kiên nhẫn. Hiện tại là cái lúc nào rồi, toàn bộ tập đoàn Kinh Thiên đã tứ phân ngũ liệt, vài cỗ thế lực âm thầm bày ra trước muốn thay thế lão đại, như thế nào bọn họ một chút sốt ruột cũng không có đây?


Tần Dũng thực sự không thích Lại Thông, hắn cảm thấy một người nam nhân hẳn là nên như lão đại đỉnh thiên lập địa, khai sáng một phen sự nghiệp, còn như Lại Thông trừ bỏ thân thể bên ngoài là nam nhân, thật sự không thể tính là nam nhân. (ngược lại đấy anh ạ-.-) Nhưng lão đại thích y, hắn Tần Dũng cũng có thể thích. Cho dù giữa ban ngày lão đại nói đó là ánh trăng, buổi tối lại nói là ánh nắng, Tần Dũng cũng sẽ gật đầu nói phải. Nói tới đây hẳn là mọi người đã hiểu Tần Dũng là dạng người gì rồi chứ? Tần Dũng này là cái tử trung nhân (ch.ết vẫn trung thành) vĩnh viễn trung thành với Tần Kinh Thiên. Cho nên Tần Dũng thực xảo diệu điều chỉnh tâm tình của mình, hắn đem Lại Thông thành đại tẩu! (anh đã thông minh ra rồi sao?0.0) một khi xem nhẹ Lại Thông hết thảy đều thuận lý thành chương (hợp lý, thuận lợi). Đem quyền sở hữu tài sản cho Lại Thông? Không sao! Cùng trượng phu đem tiền lương nộp cho lão bà giống nhau. Chẳng việc gì phải gây ra phong ba cả, ngu ngốc! Hướng những kẻ giận dữ vì anh hùng hào kiệt chọn hồng nhan nói không thương giang sơn thích chưng diện nhân là quyền lợi của bậc quân vương (chuẩn a٩(̃-̮̮̃-)۶)


[“Oa Tần Dũng ngươi thật giỏi” Vương Á Nam không khỏi giơ lên ngón tay cái. Không ngờ trên đời còn loại người như thế này, hẳn là nên thành lập một khu bảo tồn đem loại động vật có nguy cơ tuyệt chủng này bảo vệ.


“Khu bảo tồn? Ý kiến hay” Đang ngủ khò khè Lại Thông bỗng nhiên lẩm bẩm một câu.


“ Có phải nói mơ không a?” Mọi người không đoán nổi ý nghĩ]


“Lão đại!” Kêu vài lần vẫn không có người để ý tới, Tần Dũng tựa như kiến bò trên chảo ở phía sau Tần KinhThiên xoay quanh, cuối cùng mới bất đắc dĩ đề cao giọng nói.


“Nói!” Tần Kinh Thiên trừng mắt nhìn Tần Dũng liếc một cái “Tiểu tử này làm cái trò gì vậy? Không có việc gì quay qua quay lại hoa cả mắt”


“Một số công ty hợp tác với chúng ta đã hủy hợp đồng, có một số nòng cốt đã đi ăn máng khác (bán đội a^^) có người lại đang âm thầm thu mua cổ phiếu của công ty” Rình coi sắc mặt lão đại, Tần Dũng nhất nhất báo cáo, nhưng là vẻ mặt Tần Kinh Thiên vô cùng bình tĩnh.


Tần Dũng có chút hồ đồ, lão đại không phải nên rống giận “Kẻ nào dám động thủ trên đầu thái tuế?” sao? Như thế nào hiện tại lại nhẹ nhàng bâng quơ, chẳng lẽ lão đại thực sự bị mê hoặc đến mất đi lý trí?


Khẽ cắn môi “ Vừa rồi ở đại sảnh Kinh Thiên phát hiện có bom” Tần Dũng không tin lão đại lúc này còn không gấp.


“Bao nhiêu tnt (chất gây nổ á)?” Ngoạn mái tóc dài ở phía trước người Lại Thông, Tần Kinh Thiên vẫn là không nói chuyện, vẫn là Lại Thông lại lười biếng hỏi ra.


“Đại khái, đại khái mười tnt” Tần Dũng có chút nhức đầu, hắn thật sự không ngờ Lại Thông lại hỏi cái vấn đề dạng này cho nên trả lời có chút lắp bắp.


“Uy lực không lớn lắm” Lại Thông trả lời càng làm người ta kinh ngạc, như thế y còn cảm thấy thiếu? Chẳng lẽ phải cho nổ tung cả đại sảnh Kinh Thiên y mới hài lòng?


Người khác giận mà không dám nói gì, Vương Á Nam lại ỷ vào thân phận biểu muội mặc kệ nói “Ta nói này sâu lười biểu ca, ngươi cũng đừng quên hiện tại ngươi cũng có một phần ở Kinh Thiên tập đoàn, ai lại cầm gạch đập chính chân mình bao giờ?”


“Chính là bởi vì nó hiện tại là của ta, ta mới muốn nổ tung nó” Lại Thông trong lòng nói thầm nhưng ngoài miệng vẫn không nói gì.


[“Chê cười, nếu nói ra khả năng sẽ có người muốn chém ta” Lại Thông vẫn rất biết mình biết ta.


“Không phải là khả năng mà là khẳng định” Mặc Khách ở một bên chú giải “Nếu ngươi là nhân viên của Kinh Thiên tập đoàn, chỉ vì tình nhân của lão bản ngại quản lý một cái đại tập đoàn quá ư phiền toái đã nghĩ muốn phá đổ nó, ngươi sẽ làm sao?” ⊙.◎


“Đập hắn,đánh hắn, đem hắn đả đảo, tái dẫm trên một vạn bước chân” Vương Á Nam hung tợn nói, người như thế rất đáng giận, nhiều người tìm không được việc như vậy. Tưởng tượng con gián dưới chân chính là kẻ kia, nàng liền dùng chân ra sức đạp, dùng sức nghiền, tuyệt đối muốn hắn [nó] tan xương nát thịt.


Tần Kinh Thiên nhìn Vương Á Nam đang cười âm hiểm, chạy nhanh đem tình nhân lười ôm chặt trong lòng. Hay nói giỡn, chưa nghe qua độc nhất phụ nhân tâm sao?]


Tần Dũng không còn lời nào để nói, hoàng đế đã không vội thái giám như hắn có vội cũng vô dụng. Xuất phát từ lòng tín nhiệm lão đại tuyệt đối, hắn đành tự an ủi “Lão đại anh minh thần võ hẳn đã có diệu kế ngăn cơn sóng dữ”


Lần này Tần Dũng phải thất vọng.


Đủ loại tin tức phản đối bay đầy trời, thành tích giảm, đơn đặt hàng phạm lỗi, lòng người di động. Cổ phiếu luôn ổn định lại bởi có kẻ cố ý chèn ép mà liên tiếp nhảy cầu. Cổ phiếu chính là kiểu ngoạn ý như vậy, khi tin tức tốt truyền ra mặc kệ công ty đưa ra thị trường kinh doanh thế nào, thì những kẻ đầu tư và chuyên gia phân tích sẽ kích thích khiến mọi người không ngừng mua. Đừng nghĩ những kẻ đầu tư tài chính nhỏ không nhiều, chính là quá nhiều! Lực lượng kia tuyệt đối so với bất kì một kẻ đại tài chính thì thay đổi hoạt động nhanh hơn nhiều. Con người thì luôn nghe theo cảm tính, người càng mua nhiều, giá càng cao, mà giá càng cao người mua lại càng nhiều. Về phần thị trường công ty như thế nào, thực xin lỗi ta cũng không biết (đoạn này nói lên một hiện tượng đầu tư cổ phiếu, mấy con gà đi mua cổ phiếu như đi chơi xổ số, một chút kiến thức cũng không biết, những kẻ này là những kẻ làm giàu cho kẻ khác và khiến thị trường trông có vẻ biến động thất thường)


Nếu có người oán hận không biết phải mua cái gì? Vừa nghe vị này nói chính là cổ manh, một cái thị trường chứng khoán hơn một ngàn chích, hàn vạn chích cổ phiếu. Ai mà biết nó cụ thể là đang làm gì, mọi người chính là mua để trưởng thành tính, tương lai tính.


Theo tình hình chung, thì một đại tập đoàn khi đã xuất hiện tin tức phản đối vì để ổn định cổ giới, ổn định người đầu tư, công ty sẽ đưa ra một loạt tin tức tốt [mặc kệ thật hay giả]. Họ sẽ làm một cuộc họp báo để tiến hành bác bỏ tin đồn như là tin tức sai lệch, tình trạng lương của công ty hảo, cho vài ví dụ, xuất ra vài bản báo cáo tài chính chứng minh, mong muốn tiêu trừ những ảnh hưởng bất minh.


Đáng tiếc kẻ đầu óc luôn sáng tỏ Tần Kinh Thiên lúc này thật sự xảy ra vấn đề, hắn không đưa ra bất cứ một phản ứng thích hợp nào, ngược lại còn tuôn ra tin đồn tình cảm đồng tính luyến ái, để báo chí đưa ảnh chụp chỉ ra rành mạch Tần Kinh Thiên- đại tổng tài Kinh Thiên tập đoàn ở trước mặt công chúng hôn môi với một người nam nhân. Nam nhân tuy là khuôn mặt mơ hồ nhưng do ngẩng cổ nên hầu kết có thể nhìn thấy rõ ràng.


“Đại gièm pha của Kinh Thiên, Tần  Kinh Thiên là gay!”


“Lão Thử áo liệm hổ, tiểu nam sủng Nhất Phi Trùng Thiên(một cái bay vọt lên trời kiểu như chim tước hóa thành phượng hoàng)!”


“ Công ty bất hòa, lương giảm, Kinh Thiên tập đoàn sắp sụp đổ”


N các loại tin tức tràn ngập khắp các đầu đề của các bản tin truyền thông, Cổ phần của Kinh Thiên tập đoàn cứ theo đó mà rớt giá, càng ngày càng hướng mức âm.


Những cổ đông của Kinh Thiên tập đoàn công khai gọi điện liên tiếp, điện thoại vừa buông là chuông lại vang lên, một chút cũng không tha. Làm cho những kẻ liên tiếp nhận điện thoại sứt đầu mẻ trán, nhân viên phụ trách tài vụ vẻ mặt khẩn trương, cổ phiếu thẳng tắp rơi xuống thật làm người ta kinh sợ. Số lượng bán ra chỉ tăng chứ không giảm, làm cho việc cố gắng nâng cổ phiếu mỗi lần đều hóa thành hư ảo. Cổ phiếu cứ như đê vỡ, nước lũ tràn ra ngàn dặm.


“Kinh Thiên tập đoàn đã muốn xong rồi!” Từng nhân viên đều kinh hô trước một đế quốc khổng lồ cư nhiên nhanh như vậy liền sụp đổ. Mây đen mù sương bao phủ khắp trên dưới Kinh Thiên.


“TMD” Vương Á Nam kích động vung tờ báo trong tay lên “Người ta yêu nam nhân hay nữ nhân quản làm gì?!” hậu quả của việc quá kích động là tờ báo trong tay rơi xuống, thẳng tắp hướng đầu Tần Dũng, cũng may Tần Dũng thân thủ mạnh mẽ, tiếp được hung khí nghênh diện đánh úp lại.


“Đám người này có đầu óc không vậy, người khác nói cái gì liền tin cái đấy, người ta bảo nhảy lầu chẳng lẽ họ cũng nhảy?” Vương đại tiểu thư đã phẫn nộ đến không nhận thức được điều gì, nước miếng bay loạn xạ.


“Người ta cũng không nói sai, Tần Kinh Thiên quả là đồng tính luyến ái a”


“Ai? Là ai ở đằng kia nói bậy!” Mắt bốc hỏa tinh, Vương Á Nam kêu gào “Cả phòng đã ngập hỏa còn có kẻ không biết sống ch.ết”


“Ta…a~” Thật dài âm thanh làm cho Vương Á Nam lập tức á khẩu. Trừ bỏ con sâu lười bị dưỡng béo kia, không có người bình thường nào lại nói lạp trường âm như vậy.


“ Ngươi, Ngươi biết cái rắm!” Khác với lúc trước, lần này Vương Á Nam trầm mặc trong thời gian cực ngắn “ Sau khi một đại tập đoàn phá sản, những cổ đông không chỉ một phân tiền đều không có mà còn lưng mang một đống nợ nần. Về sau cho ngươi mỗi ngày ăn dưa muối uống hỉ chúc, khiêng đại bao đi làm cu li, bây giờ ngươi muốn sao?” Đối với cái loại người không biết nhân gian đói khổ là không thể mềm lòng, nếu không y còn tưởng rằng phá sản là sự kiện hảo ngoạn.Vương Á Nam ngắm nhìn cái con sâu một chút lo lắng đều không có, hoài nghi chính mình tám phần đã đoán đúng rồi.


Vươn cánh tay thon dài trắng nõ cẩn thận quan sát, Lại Thông cau mày xem kỹ. Đôi tay này trải qua công việc nặng nhất chính là cầm bút viết chữ mà có máy tính thì ngay cả bút cũng không cầm, ăn cơm đã có người uy, quần áo đã có người thay, từ khi theo Tần  Kinh Thiên thì đường cũng không phải đi, trực tiếp được ôm lên ôm xuống. Khiêng đại bao? Làm cu li? Hay nói giỡn, đó là việc Lại Thông hắn có thể làm sao?


Đem đôi tay xinh đẹp của mình giơ lên trước mặt Vương Á Nam lung lay một chút “Tay này khiêng đại bao nổi sao?”


“Không nên” suy nghĩ giống nhau Vương Á Nam không chút do dự trả lời, hai tay này rất khá, ngón tay dài như vậy, làn da trắng như vậy, hoàn mĩ tựa như chạm ngọc. Lại nhìn đến cánh tay chính mình, bởi vì trường kì viết chữ ngón giữa bị chai lại, thường xuyên làm việc nhà, nước rửa đã làm làn da có chút thô ráp, mà hay chịu các loại tiểu thương để lại vài vết sẹo khó coi. Một nữ nhân so với một nam nhân mà như thế, thiên lý ở đâu?!


“ Vậy theo ngươi làm sao bây giờ?” Lười biếng thanh âm mang theo sự uể oải của mùa xuân dụ dỗ hỏi.


“ Đem đám hỗn đản dám nhìn trộm chúng ta một lưới bắt hết!” Nữ chiến sĩ anh hùng khí phách hiên ngang trả lời.


“Vậy còn chờ gì nữa?” Mùa xuân thời tiết luôn luôn thay đổi, có khi ôn nhu như tình nhân lại có khi dữ dằn như địch nhân, ấm áp thì như tiết trời mùa hè mà gió rét thì lạnh đến tận xương, mà lúc này khó có được thanh âm lộ ra uy nghiêm cùng lãnh khốc làm cho người ta hoài nghi đó có phải thanh âm của Lại Thông không.


Nắm chặt nắm tay, cất bước đi nhanh, nữ tướng quân mặc giáp ra trận. (ノಠ益ಠ)ノ


“Cái này gọi là khuyên phục sao?” ʕ•ᴥ•ʔ Tần Dũng thở dài, hắn khuyên can mãi để Vương Á Nam cùng hắn hướng lão đại đề nghị, nguyên bản còn trông cậy Vương Á Nam có thể thật sự khuyên phục đại tẩu, hy vọng nàng có thể làm cho đại tẩu có thể  không ở một bên quấy rối nữa.


Tần Dũng trung thành là trung thành, con người một chút cũng không ngốc, có lẽ là ngoài cuộc thì tỉnh táo trong cuộc thì u mê đi, hắn tổng cảm thấy mấy sự kiện trước đây đại tẩu thổi lửa theo gió mới làm sự tình không thể vãn hồi như bây giờ, cho nên hắn mới muốn mượn Vương Á Nam kiềm chế đại tẩu, nhưng quả không nghĩ đến loại kết cục này.


Ai! Xem ra hắn lần này đành ( ⌣́,⌣̀) cúc cung tận tụy đến ch.ết coi như là xong thôi.






Truyện liên quan