Quyển 3 - Chương 23: Phiên ngoại: 100 câu hỏi Cẩm Sách (thượng)
Quý khách được phỏng vấn: Bạch Cẩm Đường – Công Tôn Sách
Người chủ trì phỏng vấn: Nhĩ Nhã
Nhĩ Nhã: Xin hỏi tên của bạn? (run a run… Hai vị đây, phải chú ý a!!)
Đại Bạch (lạnh lùng liếc một cái): Bạch Cẩm Đường.
Công Tôn: Hừ.
Nhĩ Nhã (kéo kéo góc áo Công Tôn): Xin hỏi, “hừ” là có ý gì?
Công Tôn (nhìn khinh bỉ): Tôi không “hừ” cô!
Nhĩ Nhã (nơm nớp lo sợ): Vậy… Vậy tên anh…
Công Tôn (tâm không cam tình không chịu): Công Tôn Sách.
Nhĩ Nhã: Tuổi? (có phần hiếu kỳ)
Đại Bạch (cười): Tôi lớn hơn Ngọc Đường.
Nhĩ Nhã: — 口 — Vậy mà gọi là trả lời??
Công Tôn: Cũng thế.
Nhĩ Nhã (nghiêng đầu): Là bằng tuổi nhau, hay là cũng lớn hơn Tiểu Bạch?
Công Tôn (khinh bỉ): …
Nhĩ Nhã: T__T Áp thấp quá đi
Nhĩ Nhã: Giới tính?
Đại Bạch: A.
Nhĩ Nhã (run a run): Bỏ… Bỏ qua, bỏ qua!
Công Tôn: Hừ.
Nhĩ Nhã: Xin hỏi tính cách bản thân bạn thế nào?
Đại Bạch (không chút nghĩ ngợi): Hoàn mỹ.
Công Tôn: Biến thái!
Nhĩ Nhã: 0-0 Ồ mố??
Công Tôn (trừng): Tôi nói hắn!
Nhĩ Nhã (vuốt ngực): À ~~ Vậy anh thì sao??
Công Tôn: Bình thường.
Nhĩ Nhã: Bạn thấy tính tình đối phương ra sao?
Đại Bạch: Khó tính!
Công Tôn: Biến thái!
Nhĩ Nhã: Công Tôn, sao cứ mắng mãi một câu vậy?
Công Tôn (nghĩ nghĩ): …… Đại biến thái…
Nhĩ Nhã: …… Dễ thương quá đi
Nhĩ Nhã: Hai người gặp nhau bao giờ? Ở đâu?
Đại Bạch: Một tháng trước, cửa S.C.I.
Công Tôn: …… Sớm biết thế thì hôm đó không tăng ca!
Đại Bạch (ghé sát lại): Thế mới gọi là duyên số
~~Công Tôn: Cút!
Nhĩ Nhã: Ấn tượng đầu tiên với đối phương?
Đại Bạch: Mỹ nhân
~~Công Tôn: Không có!!
Nhĩ Nhã: Không có ấn tượng sao??
Công Tôn: Chỉ là động vật có vú, không hơn.
Nhĩ Nhã: ……… -_-
Nhĩ Nhã: Thích điểm nào của đối phương nhất?
Đại Bạch: Nói từ đầu tóc xuống hay từ ngón chân lên??
Công Tôn: ///… (phi dao giải phẫu) Cậu ch.ết đi cho tôi!!
Nhĩ Nhã: …… (ôm đầu)… Nguy hiểm quá đi a!!
Nhĩ Nhã: Ghét điểm nào ở đối phương nhất?
Đại Bạch: Không có! Yêu còn chưa kịp!!
Công Tôn: Toàn bộ!!
Đại Bạch: Công Tôn, hay là yêu sâu đậm quá hóa hận thù a
Công Tôn: … Cậu là không khí! Căn bản không tồn tại từ trước đến nay! Không tồn tại!!!
Nhĩ Nhã: Bạn thấy mình có phù hợp với đối phương không?
Đại Bạch: Quá phù hợp!!
Công Tôn: Tôi thèm!!
Nhĩ Nhã: Bạn gọi đối phương thế nào?
Đại Bạch: Công Tôn a ~~ Còn rất nhiều tên muốn gọi thử, ví dụ như…
Công Tôn (ném ghế): Câm miệng! Cậu câm miệng cho tôi!!
Nhĩ Nhã (dè dặt): Công… Công Tôn, câu hỏi…
Công Tôn (trừng hận): Cô sẽ gọi tên không khí ư??
Nhĩ Nhã: Mong muốn đối phương xưng hô thế nào?
Đại Bạch: Anh yêu
Công Tôn: Biến thái!!
Đại Bạch (rất thỏa mãn): Ừ ~~ Thế này cũng được!!
Công Tôn: ………
Nhĩ Nhã: Nếu ví với động vật, bạn nghĩ đối phương là?
Đại Bạch: Tiểu hồ ly khả ái.
Công Tôn: Sắc lang!
Đại Bạch (cọ cọ): Công Tôn, sắc lang không phải động vật.
Công Tôn: Cút ngay! Cách xa tôi ba trượng!!
Nhĩ Nhã: Nếu muốn tặng quà cho đối phương, bạn sẽ chọn?
Đại Bạch: ……… Việc này ư, nhiều lắm nhiều lắm
~ (chìm vào tưởng tượng vô biên)
Công Tôn: Cậu! Không được tưởng tưởng! (nhào lại đánh người)
Đại Bạch đưa tay (bàn tay trắng ngần bị chộp).
“Buông tay!!”
“Không buông!!”
“Cút!”
“Hôn một tí ~~”
“A!!”
“Ha ha ~~”
Nhĩ Nhã (bịt mũi): Hạ màn hạ màn!!
Nhĩ Nhã: Muốn được tặng gì?
Đại Bạch: Ha ha
~ (vừa nghĩ đến máu cam đã chảy)
Công Tôn: Muốn hắn biết mất!!
Nhĩ Nhã: Ai………
Nhĩ Nhã: Bất mãn với đối phương điểm nào? Chuyện như thế nào?
Đại Bạch: Ừm, khó khăn nhất là, rất khó tính, nhìn thì được, ăn thì không!!
Nhĩ Nhã: Anh ăn được không ít rồi ~~ Ra vẻ!
Công Tôn: Trên thế giới sao lại có người như hắn chứ?? Sao hắn còn chưa biến mất??
Nhĩ Nhã: Thói xấu của bạn là gì?
Đại Bạch: Không có (lưu loát dứt khoát!).
Công Tôn: Không liên quan đến cô!!
Nhĩ Nhã (lau mồ hôi): Xét về bản tính, hai vị tương đối giống nhau nhỉ…
Nhĩ Nhã: Tật xấu của đối phương là gì?
Đại Bạch: Quá gợi cảm, bình thường bất giác khiêu khích tôi, nhưng lại không cho tôi ăn!!
Công Tôn: ///…… Cậu ch.ết đi!!
Đại chiến phi dao vòng mới.
Nhĩ Nhã: Đối phương làm chuyện gì sẽ khiến bạn không vui?
Đại Bạch: Hồng hạnh xuất tường
~~Công Tôn: …… Tôi muốn đi!
Nhĩ Nhã: A?! Không được a, phải phỏng vấn xong đã.
Đại Bạch (vẻ rất chính nghĩa): Tôi giúp cô tóm anh ấy!! (phi thân!)
Công Tôn: Nha
Nhĩ Nhã: ( T__T phẫn nộ chỉ!!) Rõ ràng là muốn ăn sạch
~~.
Nhĩ Nhã: Bạn làm gì sẽ khiến đối phương không vui?
Đại Bạch: …… Hình như những chuyện tôi làm đều khiến anh ấy không vui (bất đắc dĩ).
Công Tôn: Đây mới là tiếng người!!
Đại Bạch: …… Công Tôn anh dằn lòng!!
Công Tôn: Cút ngay!!
Nhĩ Nhã: Quan hệ của hai người đến mức độ nào rồi?
Đại Bạch: (uể oải) Điểm tâm thường xuyên có, bữa chính ăn không được, muốn ăn phải dùng sức
Nhĩ Nhã: (liếc) Cũng biết cơ à
~~Công Tôn: Tôi không có quan hệ với hắn.
Nhĩ Nhã: Lần đầu tiên hai người hẹn hò là ở đâu?
Đại Bạch: Chắc là ở nhà anh ấy.
Công Tôn: (kinh ngạc??) Tôi hẹn hò với cậu lúc nào??
Đại Bạch: Vụ Trần Cảnh đó, chúng ta còn
~Công Tôn: (phi ghế) Câm miệng!!
Nhĩ Nhã: Bầu không khí giữa hai người lúc đó?
Đại Bạch: Ha ha
Rất được, rất được, hối hận là chưa trân trọng tốt!!
Công Tôn: ……… Câu tiếp!!
Nhĩ Nhã (gan to): Không thể nhảy cóc.
Công Tôn: ……… Hối hận.
Đại Bạch, Nhĩ Nhã —- kinh ngạc!!
Đại Bạch (phi thân): Công Tôn, anh cũng hối hận sao? Quả nhiên không phải tự nhiên mà tôi thấy nóng, chúng ta lập tức tìm một nơi tiếp tục
Công Tôn: …… Cậu cút! Tôi là hối hận vì đã cho cậu vào nhà tôi!!
Nhĩ Nhã: Khi đó đã tiến triển đến mức nào?
Đại Bạch: (giơ ngón tay) Một phần ba!!
Nhĩ Nhã: (lau máu mũi) Xin miêu tả cụ thể!!
Đại Bạch: (rơi vào hoài niệm ngọt ngào)
~Công Tôn: Các người ch.ết hết cho tôi!!!!!! (trường quay lần thư hai rơi vào đao quang kiếm ảnh!)
Nhĩ Nhã: Bình thường hay hẹn hò ở đâu?
Đại Bạch: S.C.I.
Công Tôn: Ai hẹn hò ở cảnh cục?!
Đại Bạch: Tửu hương bất phạ hạng tử thâm!! (Word by word: Hương rượu không ngại ngõ nhỏ sâu)
Nhĩ Nhã: … Phục rồi!!
Nhĩ Nhã: Bạn sẽ chuẩn bị gì cho sinh nhật đối phương?
Đại Bạch: A!! Công Tôn, sinh nhật anh là ngày nào? Tôi sẽ đem mình tặng cho anh!!
Công Tôn: Cậu tốt nhất biến đi cho tôi… Bỏ cái tay ra!!
Nhĩ Nhã: Bên nào tỏ tình trước vậy?
Đại Bạch: Tôi!!
Công Tôn: Cậu tỏ khi nào? … (nói hớ, mặt đỏ)
Đại Bạch: (sói cười) Hô hô, té ra anh khó chịu chuyện này?? (xoa cằm)
Nhĩ Nhã: Bạn thích đối phương thế nào?
Đại Bạch: Rất thích, vô cùng thích!!
Công Tôn: ………
Nhĩ Nhã: — 口 — Thế mà cũng chưa nói không thích??? (liếc Đại Bạch): Anh có hy vọng!! Cố lên!
Nhĩ Nhã: Thế, bạn có yêu đối phương không?
Đại Bạch: Nói thừa!
Công Tôn: Nói thừa!
Nhĩ Nhã: oo… Là sao?
Nhĩ Nhã: Đối phương làm gì sẽ khiến bạn không sao cự tuyệt được?
Đại Bạch: Tôi muốn
~Công Tôn: Im miệng! Im miệng!!! (giơ nắm đấm)
Nhĩ Nhã: Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng, bạn sẽ làm gì?
Đại Bạch: Giết gian phu/phụ.
Công Tôn: ……… Đốt pháo ăn mừng!!
Nhĩ Nhã: Đừng có hối hận nha!!
Đại Bạch (kéo Công Tôn lại): Đừng lo, tôi sẽ không đâu!!
Công Tôn: ……… //////
Nhĩ Nhã: Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng không?
Đại Bạch: Anh ấy không có cơ hội đâu!!
Nhĩ Nhã: Thật đúng vậy nha, đối thủ đều bị anh làm thịt cả rồi!!
Công Tôn: Cảm tạ trời đất!!
Đại Bạch: Cứ mạnh miệng!!
Nhĩ Nhã: Nếu đối phương đến trễ 1 tiếng đồng hồ, bạn sẽ làm gì?
Đại Bạch: Chờ!
Công Tôn: Ai hẹn hò với không khí bao giờ!!
Nhĩ Nhã: Bạn thích bộ phận nào trên cơ thể đối phương?
Đại Bạch: ……! Câu hỏi này được lắm!! Tôi sẽ trả lời kỹ một chút…
Công Tôn: //////……… (xông lên che miệng, bị tóm và chà đạp một phen)
Khán giả: Tiểu Nhã không được mất thôi!!
Nhĩ Nhã: Vẻ khêu gợi của đối phương là?
Đại Bạch: Anh ấy cứ thế là khêu gợi rồi.
Nhĩ Nhã: — 口 — Thiên
~Công Tôn: Chỉ thấy mỗi lưu manh thôi!!!
Nhĩ Nhã: Khi hai người gần nhau làm chuyện gì khiến tim đập thình thịch?
Đại Bạch: Bất kỳ khi nào bất kỳ ở đâu… Ví dụ như hiện tại!!
Công Tôn: ////…… Không có!!
Nhĩ Nhã: Vậy sao anh đỏ mặt hả??
Nhĩ Nhã: Bạn từng nói dối đối phương chưa? Bạn có giỏi nói dối không?
Đại Bạch: Không thèm!!
Công Tôn: Không cần thiết!!
Nhĩ Nhã: Lúc làm gì thì thấy hạnh phúc nhất?
Đại Bạch: Đương nhiên là làm chuyện kia.
Nhĩ Nhã: (chăm chú) Chuyện gì??
Công Tôn:///////!!!!! Không được nói! Câm miệng!!!
Nhĩ Nhã: Đã từng cãi nhau chưa?
Đại Bạch: …… Lúc nào cũng ầm ĩ.
Công Tôn: Cậu cũng biết a?!
Đại Bạch: Cái này gọi là thần giao cách cảm!!
Công Tôn: Cút!!
Nhĩ Nhã: Cãi nhau về vấn đề gì?
Đại Bạch: Chuyện tình nhân.
Công Tôn: Thâm cừu đại hận.
Nhĩ Nhã: Làm thế nào để hòa giải?
Đại Bạch: Hôn là được rồi
Công Tôn: Biến thái! Lưu manh! Đồ con rệp!!!!!
Nhĩ Nhã: (vỗ tay) Lần này mắng đến đa dạng!
Nhĩ Nhã: Kiếp sau còn muốn làm người yêu không?
Đại Bạch: Muốn!!
Công Tôn: Tôi là pháp y!!
Nhĩ Nhã: Lúc nào sẽ khiến bạn thấy như mình được yêu?
Đại Bạch: Lúc anh ấy nói thay cho tôi.
Công Tôn: Tôi nói thay cho cậu lúc nào?!
Đại Bạch: (vô cùng thân mật) Lần đối phó với Bàng Giải kia.
Công Tôn: Không quan hệ đến cậu, đó là bảo vệ chính nghĩa!!
Đại Bạch: Anh thật đáng yêu
~~Công Tôn: …… Ừm……
Nhĩ Nhã: Đột nhiên thấy hơi choáng váng.
Khán giả đôi bên: Tiểu Nhã, vũng máu kia là từ nàng?? Mau gọi cứu thương!!
Nhĩ Nhã: Lúc nào bạn thấy có lẽ anh ấy không thương mình nữa?
Đại Bạch: Nói thế nào nhỉ ~~ Phần lớn thời gian đều thấy thế
Nhĩ Nhã: Đồng chí cần nỗ lực hơn a!!
Công Tôn: …… Không biết!!
Nhĩ Nhã: Bạn bày tỏ tình yêu thế nào?
Đại Bạch: Hành động!! Hành động!! Tiếp tục hành động!!
Công Tôn: Giải phẫu cơ thể sống!!
Nhĩ Nhã, Đại Bạch… Rét.
Nhĩ Nhã: Bạn cảm thấy loại hoa nào xứng với đối phương?
Đại Bạch: Hoa bách hợp.
Công Tôn: Cây ăn thịt!!
Nhĩ Nhã: — ^^ ^^– Đó không phải là hoa…
Nhĩ Nhã: Hai người có giấu diếm nhau chuyện gì không?
Đại Bạch: Chúng tôi còn chưa đủ —– “hiểu rõ”.
Công Tôn: Cậu là đồ lưu manh!
Nhĩ Nhã: Tình cảm của bạn là gì?
Đại Bạch: Tình yêu
Công Tôn: …… Để tôi ch.ết đi……
Nhĩ Nhã: Quan hệ của hai bạn là công khai hay bí mật?
Đại Bạch: Ai dám không thừa nhận??
Công Tôn: …… Không quan hệ! Không quan hệ! Không có không có!!!!!!
Nhĩ Nhã: Bạn thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh viễn không?
Đại Bạch: Đương nhiên!!
Công Tôn: Tôi phải về!
Nhĩ Nhã: Ậy, chuyện đó, còn 50 câu hỏi nữa cơ, phải đợi tình tiết phát triển thêm mới có thể hỏi…
Đại Bạch (đoạt lấy xem): (mắt thành hình trái tim) Công Tôn a!! Chúng ta cầm lấy tham khảo một chút đi…
Công Tôn: /////////…… Buông tay ra, tôi phải về nhà!! …… Đừng có kéo tôi!!
Đại Bạch: Công Tôn! Hôn một cái, chúng ta lập tức đi thử một chút!!
Công Tôn: Nha a
~Nguyên do trường quay hỗn loạn một phen, người chủ trì mất máu quá nhiều nên phải vào bệnh viên, chương trình lần này đên đây là kết thúc.