Chương 9
Cứ 10 người con gái thì 9 người có sở thích......sờ ti người yêu và em cũng ko phải ngoại lệ. Em hỏi tôi: " Anh có em rồi sao ko dám thừa nhận hay anh sợ? "
Tôi sợ gì chứ? Dù trời có sập, long trời lở đất ra sao? Tôi vẫn bình tĩnh chán chỉ là trên mạng nói " con gái khi ghen rất đáng yêu ". Vì vậy nhân lúc em có mặt, tôi liền trêu em một vố.
" Sợ gì đâu, anh muốn em ghen thôi mà "
Mặt em liền đanh lại, bất ngờ em bắt tôi: " Anh cởi áo ra ngay "
Tôi ngờ vực: " Để làm gì? "
Tôi thề là sau câu hỏi của tôi, mặt em lộ rõ vẻ gian xảo trông vô cùng đáng sợ. Tôi nhất quyết ko cởi thì bị em dằn ra giữa giường. Bình thường em yếu như gà mắc lông tơ vậy mà bây giờ mạnh khủng khiếp, tôi bị em dằn xuống. Chẳng có lẽ Hulk đã cho em mượn sức mạnh?
Thật may cho tôi là dù có mượn sức mạnh của Hulk đi chăng nữa nhưng có lẽ Hulk chỉ cho em mượn một lúc. Do đó em dần đuối sức. Biết ko thể cởi áo của tôi, em đổi chiến thuật nhe hàm răng trắng muốt ra và đớp một phát vào xương quai hàm của tôi. Tôi đau đớn la hét như con lợn bị chọc tiết. Người ở ngoài ko biết lại tưởng tôi mới là kẻ cưỡng em.
" Cởi ra sớm hơn thì ko bị đau như vậy đâu " Em búc xúc khi mà vẫn ko cởi được cúc áo. Sức lực cạn kiệt em ủ rũ dựa lưng vào tường nhìn tôi bằng con mắt hận thù.
Chiều em thì chiều thật nhưng có những chuyện tôi ko thể chiều em được. Ví dụ như câu chuyện muôn thuở sờ ti chẳng hạn, tôi có năm thằng bạn thì cả năm tháng đều thuộc dạng bị người yêu sờ ti 24/7. Có những thằng đầu ti của nó bị nghịch quá nhiều mà trở nên dị dạng, ko ra hình thù gì.
" Em ghét anh, bọn bạn toàn sờ ti ny có làm sao đâu, mỗi anh là ko cho ny sờ "
" Anh khác bọn họ khác. Thế bây giờ anh cho em sờ ti thì em cho anh sờ của em nữa đi. Cho công bằng "
Chỉ một phút lầm lỡ mà dại cả đời. Em giận tôi tới nay là khoảng ba tuần rồi. Con gái một khi giận thật đáng sợ. Em chặn số, block trước rồi chặn face sau. Tới tận phòng xin lỗi mà em trốn tôi siêu giỏi. Cuối cùng ko thể chịu nỗi, đang trong giờ học lại có tiết của giảng viên rất thương tôi, dược đà tôi lao vào lôi xồng xộc em ra khỏi lớp.
Trên sân thượng lồng lộng gió, cao ngút trời tôi và em đứng ở trung tâm. Nhìn mặt em, tôi thừa biết em ko dễ dàng tha thứ cho tôi. Vì vậy đến đường cùng, tôi chốt hạ, cởi từng chiếc cúc áo một, từng cái lần lượt cho đến cái cuối cùng. Hai đầu ti trên ngực lấp ló sau lớp áo, thi thoảng vài cơn gió đi qua, áo trắng lại bay phấp phới.
" Nếu em muốn sờ thì sờ đi, sờ chán thì thôi, chỉ cần em tha thứ cho anh "
Tôi cảm nhận được cơ thể em run bần bật, xúc cảm trong người tôi trào dâng. Từng là một người con trai chưa từng phải làm trái với quy luật bản thân tạo ra nhưng từ khi gặp em, tôi đã phải phá bỏ rất nhiều quy tắc. Tôi thuộc dạng ăn gì cũng thấy ngon, đặc biệt món phở bò là món khoái khẩu nhất của tôi. Mỗi buổi sáng tôi thường đưa em đi ăn phở bò nhà bác Mai. Phở bác làm vừa ngon vừa có độ đậm đà của nước dùng và hành lá thơm thơm