Quyển 2 - Chương 42
Mấy ngày kế tiếp, cuộc sống sinh hoạt tại trường của Nghiêm Tiểu Tiểu rất bình thường, hiệu trưởng và giáo viên không còn khó dễ cậu nữa, chắc là do biết hai tháng sau cậu sẽ cùng Abel quyết đấu, sợ đuổi cậu đi sẽ bị Abel trách tội.
Nháy mắt đã đến cuối tuần, hai anh em nhà Thiệu hẹn Nghiêm Tiểu Tiểu ra ngoài chơi, thật lâu chưa đi chơi với họ, Nghiêm Tiểu Tiểu ngay lập tức vui vẻ đáp ứng.
Nghiêm Tiểu Tiểu lừa ba mình, nói muốn đến lớp học bổ túc tiếng Hán, sau khi ăn cơm trưa, Nghiêm Kí Hạo sẽ đưa cậu đến lớp.
(Lé: dại trai quớ bé ơi ~ Ba bé mà biết là hai thằng bồ bé chỉ có nước ch.ết ~)
Trên xe, Nghiêm Kí Hạo thấy con trai cười ngọt ngào, hứng khởi phấn chấn, hiếu kì hỏi: "Tiểu Tiểu,bữa nay con có vẻ rất hào hứng, có chuyện gì đặc biệt vui vẻ hửm?"
"Bởi vì có thể đi học lớp tiếng Hán, con thích nhất tiếng Hoa." Thật ra là đi hẹn hò với bạn trai, còn lớp tiếng Hán cuối tuần sau mới khai giảng.
"Thì ra là vậy." Nghiêm Kí Hạo không hề nghi ngờ, con trai quả thật rất thích học tiếng Hoa.
Lớp học bổ túc tiếng Hoa không xa nhà Nghiêm Tiểu Tiểu mấy, rất nhanh, xe đã đậu dưới lầu lớp học bổ túc, Nghiêm Kí Hạo đợi ngay khi con trai sắp xuống xe, cưng chiều hỏi: "Tối nay muốn ăn gì? Ba nấu xong rồi đón con, về nhà là có thể ăn cơm ngay."
"Cảm ơn ba, con muốn ăn món heo nướng mọi với tôm hấp bia sở trường của ba, mẹ cũng thích ăn hai món này." Nghiêm Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ nói.
"Được, vậy tối làm hai món này ha." Nghiêm Kí Hạo gật đầu, mấy ngày nay Tiểu Mặc cũng đã vất vả rồi, hôm nay con trai đã có thể đi đường mà không cần chống nạng, vết thương trên mặt cũng gần khỏi, vậy có thể cho em ấy xuống giường, nhất định phải làm mấy món ngon để em ấy bổ sung thể lực.
(Chú thương vợ nhở:3)
"Ba, hẹn gặp lại!" Nghiêm Tiểu Tiểu ngẩng đầu hôn khuôn mặt già đẹp trai của ông, rồi mới mở cửa xuống xe.
Nhìn ba lái xe đi rồi, sau đó nhanh mở di động ra xem, chắc thêm một lát nữa hai người đó sẽ tới, họ đã hẹn gặp nhau dưới lầu của lớp học bổ túc.
Quả nhiên rất nhanh thấy được một chiếc xe Lamborghini màu trắng xám từ ngoài đường chạy đến, khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười, hai người đó đến rồi.
"Tiểu Tiểu!" Lamborghini chạy đến trước mặt Nghiêm Tiểu Tiểu thì dừng lại, từ trong xe thể thao đồng thời thò ra hai khuôn mặt giống nhau như đúc và vô cùng tuấn mỹ.
"Anh Đại Hổ, anh Tiểu Hổ!" Nghiêm Tiểu Tiểu vui vẻ kêu lên, mở cửa xe ngồi vào phía sau, hai anh em quay đầu, không hẹn mà cùng khen bé con: "Em hôm nay thật đẹp!"
Nghiêm Tiểu Tiểu hôm nay thật sự rất được, vết thương trên khuôn mặt nhỏ nhắn cưng cưng đã hoàn toàn lành lặn, khôi phục lại vẽ đẹp dĩ vãng không tỳ vết. Vì trời lạnh nên cậu đội một chiếc nón có hai lỗ tai thỏ hồng thật dài, trên người còn khoác áo da lông màu trắng, phía dưới là một đôi giày có khoen vuông nâu đỏ trên nền màu da màu đồng, cả người thoạt nhìn vừa đáng yêu lại thời thượng.
"Cảm ơn, hai anh hôm nay cũng rất tuấn tú." Nghiêm Tiểu Tiểu có hơi thẹn thùng, bởi vì hôm nay hẹn hò nên cậu cố ý ăn mặc như vậy, hy vọng hai bạn trai sẽ thích.
"Tụi anh ngày nào cũng rất tuấn tú!" Anh em nhà Thiệu tự kỷ cười, người không biết phỏng chừng sẽ há hốc mồm vì họ.
Hai anh em họ hôm nay ăn mặc cũng rất đặc biệt, cố ý mặc mẫu mới Dior Homme, siêu hàng hiệu của nước Anh.
Dior Homme, được quảng cáo là nam ma cà rồng, cao nhã lại yêu mị. Những ai mặc Dior Homme nhất định là những người đàn ông xuất sắc, nay khoác lên người hai anh em nhà Thiệu, thực sự là đẹp trai không cưỡng nổi.
Giống như trước giờ, kiểu dáng quần áo của hai anh em giống nhau như đúc, chỉ là Thiệu Đại Hổ màu trắng, Thiệu Tiểu Hổ màu đen, hai màu sáng tối kinh điển biểu hiện lên khí chất bất đồng của hai người họ.
"Giờ mình đi đâu?" Nghiêm Tiểu Tiểu chờ mong hỏi, mỗi lần đi chơi với hai anh em, họ đều dẫn cậu đi đến nhiều nơi hay, cậu chơi rất vui vẻ.
"Đương nhiên là lên giường...." Hai khuôn mặt tuấn tú giống nhau lộ ra nụ cười tà cũng giống nhau.
"Hai anh thật xấu, chưa gì hết.... Hạ lưu!" Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng đánh họ một cái.
"Em chẳng thích tụi anh hạ lưu với em hửm!" Hai anh em không cho là đúng, càng cười càng có vẻ ác.
"Sắc hổ!"
"Hôm nay không còn chống nạng à? Chân em khoẻ hơn chưa?" Thiệu Đại Hổ cười cười, quan tâm hỏi han.
"Đúng ha, chân em bị thương không cần nạng hỗ trợ cũng có thể đi đường sao?" Thiệu Tiểu Hổ cũng vội hỏi.
"So với mấy ngày trước thì tốt hơn nhiều rồi, không có nạng thì vẫn có thể miễn cưỡng đi." Nhờ có ba mỗi ngày xoa rượu thuốc cho cậu, hiện tại bụng và chân chỉ còn đau xíu xíu, rất nhanh cậu có thể bắt đầu kế hoạch tập luyện.
"Tốt quá, hôm nay nhất định phải chơi cho thật vui." Anh em nhà Thiệu hứng khởi cực kỳ.
"Không thể chơi quá trễ, ba em sẽ đón em vào 6 giờ, trước 6 giờ nhất định phải trở về." Mặt Nghiêm Tiểu Tiểu càng đỏ hơn, ngượng ngùng khẽ nói.
Thật ra hôm nay cậu đã chuẩn bị thật tốt để cùng hai bạn trai chơi trên giường, họ đã nói chờ cậu khỏi hẳn sẽ dùng gậy thịt hung hăng "yêu thương" cậu thật nhiều. Mấy ngày nay hai lỗ thịt ɖâʍ nhỏ này vô cùng tưởng niệm hai gậy thịt hùng tráng của họ.
"Nhóc háo sắc, ý tụi anh là đi chơi ở ngoài, không phải là lên giường chơi." Thiệu Tiểu Hổ cười trêu.
"Tiểu Tiểu, em thèm tới nỗi vậy à, rất muốn bị gậy thịt của tụi anh làm em sao!" Thiệu Đại Hổ cũng chế nhạo.
"Là hai anh muốn lên giường chơi........ Hai anh chọc em, đáng giận!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ dùng sức đánh họ một quyền.
"Đừng giận, trước tiên ra ngoài chơi, sau đó khoảng 2 giờ vào phòng bao tụi anh đã đặt lăn qua lăn lại ha, nhất định hôm nay sẽ làm em thoả mãn." Thiệu Đại Hổ bắt lấy nắm đấm nhỏ của cậu, mỉm cười.
Anh em bọn họ đã sớm lên kế hoạch rồi, sắp xếp ổn thoả khoảng vài tiếng vào buổi chiều, nhất định sẽ cho bé con chơi tận hứng, thể xác và tinh thần đều được thoả mãn.
"Ừm!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ khẽ gật đầu.
"Được, hiện tại xuất phát." Thiệu Tiểu Hổ khởi động xe, xe thể thao lập tức phóng như tên bắn, cuộc hẹn ngọt ngào của ba người chính thức bắt đầu.
Hết chương 42.