Chương Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!

Biên+Dịch: Vivicaca
Ngày Giao Thừa là một thời khắc mà chỉ có người Châu Á coi trọng nhất -- Tập tục tết Nguyên Đán.
Trong căn nhà mới của 4 người, chỉ có Đường Bích Hiên là người đã nhiều lần ăn tết nguyên đán ở bên ngoài như thế này. Còn 3 người lại giống như mới lên kiệu hoa vậy...


Bất quá lần đầu ăn tết ở bên ngoài đối với mấy tên tuổi trẻ này cũng không có gì là phiền muộn. Bởi vì mấy người họ khó có được một lần trải nghiệm ăn tết ở bên ngoài như lày, tuy nhiên vẫn phải nghĩ đến gia đình mình chứ, nhưng vẫn không đến mức phiền muộn đến tình trạng trà phạn bất tư. Dù sao cũng là người tuổi trẻ người tuổi trẻ a!


Hai ngày trước Quản Dịch phải đi siêu thị đặt mua không ít đồ tết, trong nhà những vật khác không nói nhưng về khoản đồ ăn vật thì chất đầy nhà. Dù sao Quản Dịch vẫn là con gái, luôn muốn vào mùa đông lạnh cuộn chặn vừa ngồi xem ti vi vừa có đồ để ăn, hơn nữa cũng không lo mình sẽ bị béo phì (mất dáng).


Xem trong nhà rực rỡ muôn màu đủ loại đồ ăn vặt, Đường Bích Hiên có chút không biết làm thao cho thoả, nhưng thật ra là nữ hài tử làm sao có thể không thích đồ ăn vặt đây? Những thứ này không phải nàng bỏ tiền mua, tuy nhiên Quản Dịch, Cao Hiểu Tiết cùng Trần Húc bảo nàng đừng khách khí nhưng nàng vẫn mỗi lần ăn đều chỉ có chút đỉnh, không bõ dính răng.


Ngoại trừ đồ ăn vặt những thứ khác còn nhiều lắm a!. Lạp xưởng này, chân giò hun khói này, vịt quay này, tóm lại rực rỡ muôn màu chất đầy tủ lạnh. Nhiều đồ như vậy lại để Cao Hiểu Tiết khổ cực một hồi, trước đêm 30 tức là vào buổi sáng nàng bận rộn chuẩn bị một bàn thức ăn khang trang hoành tráng chưa từng có, may có Đường Bích Hiên hỗ trợ rốt cục cũng hoàn thành mĩ mãn.


Về phần Quản Dịch? Nữ nhân này cũng tính toán là đến hỗ trợ cho Cao Hiểu Tiết Đấy, nhưng nghĩ đến hôm nàng đã từng làm món bò bít tết kiểu than hoa Trần Húc liền khẩn trương lôi kéo nàng tiếp tục thảo luận vấn đề về trò chơi. Đến chiều hai người đã an vị trước computer vừa ăn vừa nói chuyện. Đến tối mọi người cũng bắt đầu lục tục chuẩn bị ăn mừng năm mới.


available on google playdownload on app store


“Hắc hắc, Bích Hiên, không tệ nha, món cá dấm đường là Bích Hiên làm nha! Nếm thử nào, Hương vị rất tuyệt nha!”


“Còn có súp rùa, đại bổ nha. Bích Hiên ngươi ăn cái này này, ngươi thể chất quá yếu, nên bồi bổ vào, đây chính là tổ tông loài lùa ở Tung Của nha, haha.” Sau đó Trần Húc rất hèn mọn bỉ ổi gắp cái đầu của con rùa bỏ vào bát Quản Dịch: “Ngươi cũng nên bồi bổ nha.”, tiếp theo liền bị Quản Dịch một cước đá bay ra ngoài.


Náo loạn một hồi Quản Dịch xuất ra một chai rượu đỏ. Sau đó mỗi người đều rót một lí. Quản Dịch cười giơ chén rượu lên: “Ừ, nói như thế nào đây? A, Chúc Mừng Năm Mới!”


“Chúc Mừng Năm Mới! Cụng ly!” Mấy người cùng một chỗ cười vang, cùng nhau chạm cốc. Trần Húc cao hứng dùng sức quá mạnh hoặc do chén rượu quá giòn, khi cùng Cao Hiểu Tiết cụng li trực tiếp làm vỡ choang, rượu bắn tùm lum trên bàn.


“Ai nha nha!” Quản Dịch cùng Đường Bích Hiên nhanh chóng thu dọn mấy mảnh vở trên mặt bàn, Quản Dịch cười nói: “Vạn sự bình an, haha, bình an.” Sau đó trừng mắt liếc Trần Húc: “Dùng sức lớn như vậy làm gì?.”


Trần Húc rất ủy khuất, hắn làm sao biết được cái ly dễ vỡ như vậy. Ai, Vạn sự bình an, năm mới bình an.


Trải qua qua việc bể chén vớ vẩn, mọi người mọi người lại tiếp tục ăn cơm. Đường Bích Hiên lúc nãy rất cẩn thận nhặt mấy mảnh vụn thuỷ tinh, Cao Hiểu Tiết nhìn thấy liền cười nghĩ từ nay về sau ai cưới được nàng thật sự là đại phúc khí.


Đường Bích Hiên có chút ngượng ngùng cười cười, Trần Húc ở một bên rất vô sỉ nghĩ, không biết Ngô Nguyên có thành công chinh phục được nàng không.


Trong khoảng thời gian này, mỗi lúc trời tối Ngô Nguyên đều gọi điện thoại cho Trần Húc, người này dùng điện thoại bàn goi a! Hắn gọi điện thoại không cần phải bỏ tiền nên không có đau lòng nhưng Trần Húc là người nghe nhưng lại mất tiền mới ác! Không có biện pháp, ai bảo di động ở Trung Quốc là song hướng thu phí mà. (Vãi cả Tung của)


❊[ truyen cua tui ʘʘ vn ]
Ngô Nguyên gọi điện thoại qua tự nhiên không thể nào là vì Trần Húc, cùng Trần Húc trò chuyện quá 3 câu liền bảo hắn đưa di động cho Đường Bích Hiên, ai, sau đó là nói chuyện đến mấy cái nửa giờ. Trời biết như thế nào mà lão đại có thể nói nhiều như vậy a?


Với tính cách của Đường Bích Hiên trên cơ bản không thể tự mình nói chuyện phiếm với Ngô Nguyên lâu như vậy. Hai người mỗi ngày đều nấu cháo cho điện thoại làm tiền điện thoại Trần Húc như ngồi máy bay tăng lên vậy. Thấy tiền của mình không cánh mà bay hận không thể vả cho Ngô Nguyên mấy phát! Lúc này Quản Dịch cũng hé miệng cười nói: “A a, Bích Hiên dạo này ngươi lại để ý tên Ngô Nguyên cùng phòng KTX của Trần Húc, haha...”


Nàng nói còn chưa dứt lời, nhưng mọi người mấy ngày qua ở cùng một chỗ, có việc gì dấu được đối phương nữa. Đường Bích Hiên khuôn mặt đỏ lên, nhẹ nhàng nói: “Không có a, Ngô Nguyên hắn là người tốt, ta chỉ xem hắn là đại ca.”


Được, ngươi nghĩ thế là được. Đây quả thật là đại sát khí a. Trần Húc ở một bên nhìn có chút hả hê, đang suy nghĩ xem có nên báo cho lão đại không, đáng tiếc không thể nhìn biểu lộ của hắn.


Trò chuyện một hồi, Đường Bích Hiên đột nhiên giơ chén lên thẹn thùng nói: “Chúng ta uống cạn được không nào? Hôm nay là năm tết âm lịch vui nhất của muội. Cám ơn các huynh, các tỷ.”


Chứng kiến một tiểu nha đầu hay nhát gan thẹn thùng nâng chén, bọn người Trần Húc cũng rất nhiệt liệt đáp lại. Thời điểm uống, Đường Bích Hiên uống lại là một ly đầy tới bến.


Một ly như vậy tối thiểu cũng có 4 lượng rượu, tuy nói rượu đỏ so ra kém rượu đế, nhưng đều là rượu a! Đường Bích Hiên uống xong một ly đó khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ rực, con mắt cũng có chút đê mê, nói: “A, gặp được các ngươi thật sự rất tốt, ít nhân năm nay ta cũng không phải cô đơn một mình, ôm gối cô quạnh góc phòng.”


Ách, lời này có chút không đúng?
Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết liếc nhau, một người nhanh chóng giữ chặt lấy một tay Bích Hiên bởi hai nữ nhân này đã phát hiện sau khi Đường Bích Hiên uống chén rượu này cảm xúc có điểm không đúng.


Lễ mừng năm mới không thể về nhà thân nhân cùng gia đình, dù bất đắc dĩ cũng rất là phiền muộn. Đối với 3 người Trần Húc, ba người bọn hắn thiên tính đều rất lạc quan, ngẫu nhiên một lần không về nhà ăn tết mà tụ lại cũng một chỗ cũng coi là một việc thể nghiệm. Nhưng đối với Đường Bích Hiên mà nói, cùng bằng hữu ngồi cùng một chỗ vượt qua thời gian cô quạnh, khó tránh lại nhớ đến thời điểm cô đơn khổ sở trước kia.


Bị rượu kích thích Đường Bích Hiên có chút kích động, nhưng khá tốt nàng còn có thể khống chế tâm tình mình, chỉ là liên tục nói vài câu cảm tạ. Từ đó về sau dựa vào vai Cao Hiểu Tiết, vừa cười vừa khó nức nở.


Quản Dịch nói: “Bích Hiên, ngươi nếu có tâm sự gì đều nói ra đi, ta cảm thấy một số việc nếu cứ giữ mãi trong lòng không bằng cứ nói ra ngoài. Tin tưởng chúng ta, từ nay về sau cuộc sống của ngươi sẽ càng ngày càng tốt thôi.”


Cao Hiểu Tiết cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy a, nên nói ra, đừng để trong lòng mà khó chịu.”
Nhưng Đường Bích Hiên chỉ là mỉm cười lắc đầu, bảo: “Hôm nay là đêm 30. Đúng ra nên vui vẻ, một số việc đã qua thì cứ để nó qua.”


Mặc kệ Quản Dịch khuyên nhủ như thế nào, nàng đều mỉm cười không chịu nói.
Ai, tiểu nha đầu này thật sự là lương thiện, bọn người Trần Húc liếc nhau, đều cảm thấy tính cách của nàng rất dễ bị khi phụ, sinh sống ở chốn này đến bây giờ thật là không dễ dàng.


Trần Húc nghĩ nghĩ sau đó Bấm điện thoại gọi cho Ngô Nguyên sau đó đem điện thoại đưa tới cười nói: “Bích Hiên, Có một số việc nếu như ngươi không thể nói cho chúng ta, hãy cùng lão đại của ta nói đi, a, ngươi không phải coi hắn là anh trai sao?”


Đường Bích Hiên do dự một chút, nghe được thanh âm Ngô Nguyên trong điện thoại không ngừng truyền đến “Uy? Lão Tam, tìm ta làm gì vậy?!”, “Ơ hay, đờ mờ nhà ngươi, nếu không nó ta cúp máy này! Ngươi có biết ta đang dạo chơi vui vẻ hay không?” Rốt cục vẫn phải nhận lấy điện thoại, “Uy” một tiếng, mặt đỏ thêm một bậc. Sau đó nói tiếng xin lỗi, cầm điện thoại chạy vào phòng ngủ của mình.


Trần Húc nhìn bóng lưng nàng lên lầu thở dài: “Ai, không nghĩ tới lão đại lại có thể hợp gạ với một cực phẩm muội muội như vậy, khuya hôm nay Tiểu Bích uống nhiều quá, chỉ sợ nàng sẽ tâm sự hết với hắn, đến lúc đó lão đại an ủi một hồi, còn không trực tiếp chiếm được lòng nàng sao?”


“Ơ” Quản Dịch nhíu lông mày: “Ngươi rất có kinh nghiệm sao? Nói cho ta biết, ngươi lừa được bao nhiêu người rồi?”
Trần Húc làm ra vẻ, dơ ngón tay ra đếm đếm: “Để ta tính xem, ừ, không tính ngươi cùng Cao Hiểu Tiết, không sai biệt lắm mười bảy mười tám gì đó a...”


“Muốn ch.ết!” Quản Dịch vừa cười vừa đánh cho Trần Húc mấy phát. Đối diện Cao Hiểu Tiết trừng lớn mắt: “Uy, vị bạn học này, ngươi có lầm hay không? Ngươi còn chưa tính Quản Dịch, tốt xấu các ngươi cũng từng chung gối, làm gì kéo cả ta lên vậy.”


Trần Húc liếc mắt, hắn rất muốn nói câu “Chẳng lẽ chúng ta cũng chưa từng lên chung giường với nhau sao? Ngoại trừ cùng giường chung gối còn cái kia nữa.” Bất quá hắn biết nếu muốn chế thì mới nói, Quản Dịch lập tức sẽ thu thập nàng mất. Quả nhiên, Quản Dịch lập tức chuyển mục tiêu tới Cao Hiểu Tiết, thò tay chụp vào chỗ lồi trên ngực nàng cười nói: “Ngươi mới vừa nói cái gì? Đêm hôm đó ngươi tốt xấu cũng cùng giường với hắn a!”


Hai cái nữ hài như thế mà náo loạn một hồi, Trần Húc nhìn một hồi trong lòng dâng lên cảm xúc ấm áp, không biết vì cái gì, hắn đột nhiên cảm thấy tết này trôi qua cũng không tẻ nhạt, cũng có cảm giác như một gia đinh.


Đang tại thời điểm Trần Húc cười ngây ngô, đột nhiên đồng hồ do Tiểu Mẫn biến thành báo động, Trần Húc tâm tình tụt dốc không phanh, thật đáng ch.ết, Hách Ái Quốc lúc này lại tìm mình làm cái đếch chi vậy? Đêm 30 không hảo hảo ngồi ăn sủi cảo đi.


Cúi đầu xem xét, trên màn hình xuất hiện tin nhắn của Hách Ái Quốc: “Đại thần MH, tường lửa của ngươi cho chúng ta bị người ta tấn công!”


Trần Húc sững sờ, trên màn hình lại xuất hiện một tin nhắn mới: “MH sao? Ngài khỏe chứ, Chính là bọn người làm ra vỉut Phong Hoả, bọn họ đã nâng cấp virut đó, hiện tại virut mạng tên là Ảnh Tử mà không phải Phong Hoả...”






Truyện liên quan