Chương 62: Về Chung Một Nhà
Chỉ là thời điểm chuẩn bị vô nhà, ông nội lại vỗ vai hắn, mỉm cười nói:
"Đừng quan tâm đến chuyện này quá nhiều, vì đây là hạnh phúc của mình, mình phải tự thân phấn đấu chứ không thể để người khác ban tặng."
Nghe câu này, Nguyên Vũ Khánh không nói gì, vì hắn đã hiểu dụng ý bên trong.
Rồi thì thời gian lại thắm thoát trôi qua, thoáng cái đã đến một tuần sau.
Hôm nay là ngày Nguyên Vũ Khánh chính thức làm lễ dạm ngõ, chính thức hóa quan hệ hôn nhân của hai đứa.
Nhà hắn không có ai ngoài ông nội nên chỉ có hai ông cháu, mà gia đình Nhã Vy thì có thêm cô chú bên nội ngoại.
Hôm đấy Nguyên Vũ Khánh mặc complet màu đen, còn Phương Nhã Vy mặc chiếc váy màu trắng.
Về phần lễ vật thì ông nội chuẩn bị giúp hắn, nhưng điểm chung là số lượng đều là số chẵn.
Cũng vì hai gia đình đã sớm biết nhau nên lễ dạm ngõ này không quá bất ngờ.
Lúc đó hắn với Nhã Vy đứng một bên nghe người lớn nói chuyện, còn tay thì đan chặt vào nhau.
Sau mười lăm phút nói chuyện, hai nhà đã chính thức hợp thức hóa mối hôn nhân của hai vợ chồng.
Một tuần sau thì diễn ra lễ ăn hỏi, đánh dấu bước ngoặc quan trọng trong quan hệ hôn nhân.
Có nghĩa là Phương Nhã Vy đã chính thức trở thành vợ chưa cưới của hắn.
Họ hàng nhà Nhã Vy thì khá đông, còn hắn thì chỉ có hai ông cháu và một ít người trong khu phố số 17.
Lần này thì phải bê tráp, và hắn nhờ đám bạn của mình, tự nhiên không thể thiếu Đỗ Tấn Hưng và Ngô Anh Kiệt.
Về phần lễ vật thì giống như truyền thống mà ông cha ta truyền lại từ bao đời trước.
Riêng phần trang sức thì hắn tặng cho Phương Nhã Vy một đôi bông tai và một sợi dây chuyền.
Tuy trang sức không đắt tiền, nhưng như vậy cũng khiến Nhã Vy vui mừng, vì cô nàng yêu con người của hắn chứ không phải yêu tiền bạc.
Con gái khi yêu thật lòng là vậy đấy, không so đo gì cả, chỉ cần người ấy bên cạnh mình là đủ.
Bất quá lần này hắn không được chạy lên phòng, mà phải ở dưới phòng khách với gia đình.
Phải một lúc sau, tới khi cô Thanh gọi, Phương Nhã Vy mới bước xuống với bộ áo dài màu đỏ.
Sau khi hai nhà gặp mặt thì nói chuyện một lúc rồi bắt đầu làm lễ nhất bộ nhất bái trước bàn thờ tổ tiên.
Lễ lạy này được thực hiện với hai lạy đầu là lạy tạ ơn tổ tiên, hai lạy sau là lạy xin phép tổ tiên.
Điều này bày tỏ sự tôn kính của cô dâu chú rể đối với ông bà tổ tiên, đồng thời xin phép cha mẹ hai bên cho được kết duyên.
Sau đó cô dâu cầm ấm trà đi từng bàn để rót nước mời khách.
Mọi việc diễn ra khá xuông sẻ, hai bên đều nói chuyện vui vẻ với nhau.
Quả nhiên đúng với câu "cưới vợ là phải cưới liền tay" nên ông nội với cô Thanh quyết định tổ chức vào cuối tháng tư.
Sau khi làm xong đám hỏi với đám nối, Nguyên Vũ Khánh dẫn Nhã Vy đến Ủy Ban để đăng ký chứng nhận kết nhân.
Mặc dù phải đợi tới tháng 12 hắn mới đủ 20 tuổi, nhưng có sự trợ giúp của ông nội, nên chuyện đăng ký kết hôn không phải chuyện gì quá khó khăn.
Đến nơi, hắn chỉ cần nói là "cháu ông năm hên" thế là nhân viên liền làm theo răm rắp.
Tuy không biết tại sao ông nội lại có thể làm được chuyện này, nhưng hắn không quá để ý, miễn thành công là được.
Tới ủy ban nhân dân thì cũng có vài cặp đang đăng ký, cả hai đợi một lúc thì cũng tới lượt.
Sau khi ký xong cả hai được đưa cho một bản "giấy chứng nhận kết hôn".
Có tờ giấy này, từ nay về sau, hắn với Nhã Vy đã chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp, được nhà nước công nhận.
Mấy ngày sau, cả hai ngồi lựa studio uy tính để làm ambum cưới.
Tuy gia đình Nhã Vy làm ăn lớn, nhưng cô nàng cũng biết tiết kiệm cho hắn, nên tiêu chí đề ra không cao lắm.
Bất quá, hắn thì ngược lại, trong đời chỉ có một lần nên hắn muốn làm cho ổn thỏa một chút.
Thế là sau hai lần tuyển chọn, Nguyên Vũ Khánh chọn Aloha Studio.
Địa điểm chụp hình là bên trong studio luôn, vì studio này rất rộng, khung cảnh vô cùng đẹp và sang trọng.
Lần này Phương Nhã Vy mặc váy cưới màu trắng, còn hắn thì vét đen và thắt cà vạt đầy đủ.
Hai đứa chụp đủ kiểu trên trời dưới đất, thế là bay hết 60 củ.
Bất quá, tốn tiền thì tốn tiền, Nguyên Vũ Khánh cũng không thấy tiếc, vì đời người chỉ có một lần, cho nên phải để lại khoảnh khắc đẹp nhất đời mình.
Rồi cô nàng rủ hắn làm vài cái clip ngắn, kiểu như biến hình từ học sinh bỗng nhiên trở thành cô dâu.
Có điều mấy cái clip này không quá dài, chỉ khoảng 15 đến 30 giây mà thôi, nhưng khi đăng lên đã trở thành xu hướng trên tiktok.
Điều này khiến hắn có chút bất ngờ, bất quá thấy số follow của cô nàng thì không khỏi cười khổ.
Giờ hắn đã hiểu người có nhan sắc có lợi thế như thế nào, ngày xưa hồng nhan bạc phận, thì giờ đã là bạc tỷ rồi.
Nhìn cô nàng cười khi được mình chiều chuộng, Nguyên Vũ Khánh thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Rồi thì thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, chớp mắt cái đã đến cuối tháng.
Thế là đám cưới của hắn với Nhã Vy diễn ra ở nhà hàng ba sao trong quận một.
Hôm nay là ngày rước dâu, có điều không có đi bằng bốn bánh, mà đi bằng xe đạp.
Đúng vậy, chính là xe đạp, cả đoàn rước dâu bằng cách thuê xe đạp chạy sang rước dâu, điều này khiến đám cưới của hắn có điểm nhấn không thể quên.
Lại nói, tính ra hắn cũng hên, lúc rước dâu thì trời đỗ bóng râm, lại có gió thổi qua nhè nhẹ nên đi rước dâu không mệt chút nào, hơn nữa còn rất vui là đằng khác.
Chạy sau hắn là Ngô Anh Kiệt và Đỗ Tấn Hưng đang chở bạn gái của mình, nối đuôi là đám bạn cùng những người ở khu phố số 17.
Tuy nhà hắn không còn ai ngoài ông nội, nhưng bạn bè cùng người quen thì nhiều vô số kể.
Thấy mọi người chúc phúc cho mình, Nguyên Vũ Khánh cảm thấy vui hơn bao giờ hết.
Rồi thì buổi tiệc nào cũng có lúc phải tàn, lần này hai vợ chồng về nhà hắn ngủ một hôm.
Mặc dù ở rể thì ở rể, nhưng chí ít cũng phải về đây để cho căn nhà ấm cúng một chút.
Đêm đó hai đứa ngồi kiểm tr.a phong bì, kết quả thu được 300 triệu.
Nhưng không phải nhận tiền người ta là xong, hai vợ chồng phải ghi lại danh sách, để chừng nữa đi lại cho người ta nữa.
Tuy không ai nhắc, nhưng đây là quy tắt ứng xử được truyền lại từ các đời cao tổ nên phải ghi nhớ mới được.
Kiểm phong bì xong thì cũng mệt nên hai đứa ngủ sớm, bất quá chỉ ôm nhau chứ không làm gì khác, vì cả hai đã mệt mỏi cả buổi sáng rồi.
Đến sáng hôm sau, tới khi hắn với Nhã Vy rời giường thì đã thấy ông nội đang ngồi uống trà trước sân.
Ông nội thấy hắn với Nhã Vy thì đặt chén trà xuống, dựa lưng vào ghế thái sư, mỉm cười nói:
"Hôm qua hai đứa ngủ có ngon không?"
Nghe ông nội hỏi vậy, Nguyên Vũ Khánh gãi đầu cười hì hì, còn Nhã Vy thì cúi mặt xuống không dám nhìn.
"Cháu muốn đánh cờ không?" Ông nội nhìn hắn rồi cười cười.
"Dạ!" Nguyên Vũ Khánh gật đầu, sau đó kéo Nhã Vy ngồi xuống rồi ngồi đánh cờ.
Trong lúc đánh cờ, ông nội nhẹ nâng tách trà, đưa lên nhấp môi một cái, không nhanh không chậm hỏi:
"Vì sao cháu lại muốn trở thành giác tỉnh giả? Ông muốn biết nguyên nhân thật sự, chứ không phải vì lời hứa với cha mẹ lúc trước."