Chương 109: Ai Cũng Cần Công Đức?
Nghe vợ mình hỏi như vậy, Nguyên Vũ Khánh khẽ suy nghĩ một lúc, hồi lâu sau mới gật đầu, nói: "Đúng vậy!"
"Thì đó, không có điểm công đức thì làm sao lấy được tâm pháp? Không có tâm pháp làm sao kéo dài được tuổi thọ? Không có tuổi thọ thì làm sao đi tìm bảo thạch? Anh thấy cái sai của mình chưa?"
Phương Nhã Vy nói một lèo làm hắn như bừng tỉnh, hồi lâu mới sờ đầu rồi cười khổ.
Đôi khi ham cái gì quá cũng không tốt, tựa như chuyện đâm đầu vào tìm kiếm bảo thạch vậy.
"Về sau anh sẽ chú ý hơn?" Nói tới đây, Nguyên Vũ Khánh như nghĩ tới chuyện gì đó, vỗ tay nói:
"Ừa đúng rồi, nếu muốn làm từ thiện thì chúng ta phải có tiền, hơn nữa còn phải là thật nhiều tiền mới được. Nhưng chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền như thế?"
Phương Nhã Vy không trả lời hắn nhưng lấy cái môi múc canh gõ lên đầu hắn rồi nhìn về phía khối vàng đang nằm lăn lóc trên bàn.
"Ui da. . ." Nguyên Vũ Khánh đưa tay sờ đầu than đau nhưng vẫn mỉm cười vì hắn biết tiếp theo mình nên làm gì rồi.
Sau một lúc thì cả hai ngồi ăn cơm với nhau, hắn đành kể lại chuyện hôm nay cho vợ mình nghe.
Nghe đến nơi đó có ngọn núi to lớn như thế, Phương Nhã Vy cũng không khỏi ngạc nhiên.
Cứ tưởng ngọn núi Phan Xi Păng là nóc nhà của Đông Dương rồi, ai ngờ bên kia còn trâu bò hơn rất nhiều.
Sau đó hắn lại kể lại quá trình đi tìm bảo thạch của mình, ngoài đá ra hắn còn tìm thấy rất nhiều vàng rải rác ở con suối.
Có điều, phần lớn đều là vàng cám, chỉ số ít là vàng cục, còn to như khối hắn đào được thì hiếm vô cùng.
Nghe hắn nói đến đây, Phương Nhã Vy bỗng dưng nghĩ đến chuyện gì đó, vì nếu có vàng cục to như thế thì hẳn nơi đó có mỏ vàng rất lớn.
Nghĩ như vậy, Phương Nhã Vy đặt đũa xuống, nói: "Sau này anh nên chú ý tới ngọn núi đó đi, nói không chừng tương lai anh phải dựa vào nó đấy."
Nghe vợ mình nói như thế, Nguyên Vũ Khánh cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Tuy hắn không được thông minh như Nhã Vy, nhưng ít ra vẫn đoán được dụng ý của vợ mình.
Mà hắn lại cần điểm công đức khá nhiều nên việc tìm vàng cùng những tài nguyên khác là điều không khỏi tránh khỏi.
Nghĩ tới đây, Nguyên Vũ Khánh nhẹ gật đầu một cái: "Em cứ yên tâm, anh sẽ để ý tới chuyện này, có cơ hội anh sẽ tìm cách đem vàng về đây để đổi thành tiền mặt và những nhu yếu phẩm khác."
Nhưng vừa dứt lời, còn chưa để Phương Nhã Vy nói cái gì, bên tai lại vang lên âm thanh của Roblox:
"Chủ nhân, theo dữ liệu của hệ thống thì những người khác cũng cần điểm công đức để đổi tâm pháp tu luyện. Cho nên ngài phải nhắc nhở bọn họ trước, bằng không tới đó sẽ vô cùng lúng túng, có khi còn làm chậm con đường tịnh tiến của bọn họ."
Nghe đến đây, Nguyên Vũ Khánh không khỏi ngạc nhiên, nhưng nghĩ tới chuyện gì đó thì đã thông suốt.
"Roblox, ngươi có thể kiểm tr.a điểm công đức của vợ ta không?" Nguyên Vũ Khánh tò mò hỏi.
"Với hình thái hiện tại của hệ thống, Roblox không cách nào kiểm tr.a được những thông tin đó, vì những thứ này đều bị thiên đạo quản lý."
Nghe vậy hắn đành thở dài một cái, nhưng còn chưa kịp để hắn lên tiếng nói cái gì, Roblox lại nói tiếp:
"Bất quá, chủ nhân cũng không cần lo lắng quá nhiều. Theo thông tin lấy được từ ký ức của chủ nhân, Nhã Vy là người thường xuyên làm việc tốt, nên khả năng cao là điểm công đức của vợ ngài sẽ cao hơn ngài rất nhiều."
Nghe vậy thì hắn mới nhẹ gật đầu một cái, đích xác là Roblox nói rất đúng.
Nhưng thấy vẻ mặt của hắn, Phương Nhã Vy nghi hoặc, hỏi: "Anh đang nghĩ tới chuyện gì mà đâm chiu thế?"
"À, hồi nãy Roblox vừa nói với anh là em cùng thằng Kiệt với thằng Hưng cũng cần điểm công đức để đổi lấy tâm pháp tu luyện, cho nên mọi người cần phải làm việc thiện nhiều vào." Nghe vợ mình hỏi, Nguyên Vũ Khánh lập tức trả lời.
"Em cùng hai đứa kia cũng cần điểm công đức à?" Nói tới đây, như nghĩ tới chuyện gì đó, Phương Nhã Vy thì thào nói:
"Có lẽ Roblox nói cũng đúng, tu tiên mà, không làm việc tốt nhiều vào sao thành tiên được?"
"Chính xác, đúng là thông minh hơn chủ nhân rất nhiều." Roblox lên tiếng tán thành.
Nhưng vừa tán thành xong thì khuôn mặt của hắn đã đen như đích nồi, cay đắng nói:
"Roblox, rốt cuộc ngươi phò tá ta hay là vợ ta vậy?"
"Cái này chủ nhân không thể trách ta được, vì đây đích xác là sự thật, nếu không trước kia đâu bị vợ mình xoay vòng vòng như chong chóng?!"
Nghe đến đây, Nguyên Vũ Khánh tịch ngòi, vì không cãi được, tuy nhiên cái hệ thống này cũng khá được việc nên hắn không chấp nhất với nó nữa.
Ngồi một lúc thì Phương Nhã Vy lấy gốc nhân sâm đem đi lát mỏng, sau đó ngâm với nước sôi, biến nó thành trà nhân sâm.
Đương nhiên cô nàng cũng không tham lam, dựa theo lời của mẹ mình, chỉ lấy một ít để nấu trà mà thôi, cụ thể là 2 gam.
Ngâm một lúc thì hai người ngồi uống trà nhân sâm, tuy nhiên mùi vị của nó không ngon và thơm như lá trà, nhưng dùng một thời gian sẽ gia tăng tuổi thọ nên hắn rất hưng phấn.
Về phần Phương Nhã Vy thì không có gì để nói, vì đối với cô nàng, thứ này chỉ như thuốc bổ, có điều không được uống quá nhiều trong một lúc mà thôi.
Uống xong, Phương Nhã Vy lại pha thêm một ấm, rồi bỏ vào bình giữ nhiệt, sau đó cùng chồng mình đến công ty của mẹ.
Đến nơi, nhận được bình giữ nhiệt từ tay con gái mình, cô Thanh không cần hỏi cũng biết đồ vật bên trong là gì.
Đưa đồ xong, hắn với Nhã Vy lại đi vào trung tâm Diamond Plaza để mua một ít đồ dùng, sau đó đi vòng vòng chơi.
Rồi thì thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, tối đó, hắn đành ôm thau đồ của hai vợ chồng đem bỏ vào máy giặc, còn đồ lót thì để sang cái thau rồi giặc tay.
Thật ra lúc còn độc thân hắn không để ý tới mấy chuyện này, cứ có đồ dơ là quăng vào máy giặc là xong, hơi đâu phân biệt đồ ngoài với đồ trong làm gì.
Nhưng từ khi về đây, hắn phát hiện mình còn rất nhiều thứ phải học, nhất là đối với con gái.
Hắn nghe Nhã Vy nói đồ lót có rất nhiều vi khuẩn, nên không thể giặc chung với đồ bình thường được.
Vì giặc tay sẽ sạch hơn giặc bằng máy, hơn nữa bộ phận sinh dục của nữ nhạy cảm hơn nam giới, nên dễ bị viêm nhiễm.
Vì thế phải giặc cho sạch, bằng không là bị bệnh ngay, nên hắn đành nghe theo.
Nói chung con gái là vậy đấy, ở sạch thì sạch vô cùng, chả bù cho đám con trai bọn hắn, làm gì cũng nhanh và lẹ chứ không chú trọng đến mấy cái này bao giờ.
Ngồi hì hục chừng 15 phút thì cũng giặc xong đống quần áo với nội y, sau đó đem ngâm vào Comfor chừng 15 phút rồi vác lên sân thượng phơi.
Cả quá trình mất hết nửa tiếng của hắn chứ ít đâu, nhưng dù sao cũng phải làm, bằng không sẽ bị phàn nàn.
Còn lúc này thì Nguyên Vũ Khánh đang ngồi xem vợ mình livestream bán mỹ phẩm.
Hắn nhìn sơ qua thì thấy toàn chữ hàn với chữ nhật, nhìn là biết hàng nhập khẩu rồi.
Có điều, hỏi qua hắn mới biết những mỹ phẩm này đều có hóa đơn đỏ, nguồn gốc xuất sứ rõ ràng, bằng không cô nàng cũng không dám bán, bằng không là bị conan sờ gáy ngay.
Nguyên Vũ Khánh nhìn vào màn hình thì thấy có hơn 1.7k người đang xem, nhìn lại tài khoản chính mình thì chỉ biết lắc đầu than thở.