Chương 116: Kích Hoạt Hệ Thống

Vì vậy Nguyên Vũ Khánh mới quyết định cho đứa bạn của mình kích hoạt trước, có như vậy hắn mới có thêm đồng bạn để phát triển ở bên kia.
Sau một lúc nghiên cứu hệ thống thì Ngô Anh Kiệt ngẩn đầu lên, nhìn về phía Phương Nhã Vy, hỏi:
"Mày cũng có hệ thống tương tự như vầy hả Vy?"


"Ừa, tao cũng có một cái, nhưng hiện tại không đủ bảo thạch để kích hoạt nên tạm thời chưa sử dụng được." Phương Nhã Vy trả lời.
"Vậy là số bảo thạch này là mày để dành cho con Vy đó hả?" Đỗ Tấn Hưng nhìn sang hắn.


"Đúng vậy, hiện tại tao chỉ còn hai khối bảo thạch là hết luôn rồi." Nguyên Vũ Khánh gật đầu.
"Mày nói bảo thạch này hiếm lắm mà, sao lại nhặt được hẳn sáu bảy khối vậy?" Ngô Anh Kiệt tò mò hỏi.


"Tao không kiếm ở Trái Đất, mà kiếm ở Thiên Nguyên Tinh, tài nguyên bên kia phong phú hơn bên mình nhiều lắm, may mắn một chút thì đi một lúc là nhặt được hai ba khối rồi." Nguyên Vũ Khánh trả lời.
"Thiên Nguyên Tinh?! Đó là nơi nào vậy? Sao tao chưa nghe thấy lần nào vậy?" Đỗ Tấn Hưng nghi hoặc hỏi.


"Tao cũng không biết Thiên Nguyên Tinh ở đâu trong vũ trụ này, có điều tao có cách tới đó để thám hiểm." Nguyên Vũ Khánh vừa nói xong thì Phương Nhã Vy liền đưa cái máy tính bảng cho hai đứa bạn xem đoạn video bên trong.


Sau một lúc quan sát, Ngô Anh Kiệt cùng Đỗ Tấn Hưng không nhịn được mà liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên có thể thấy được sự chấn động trong mắt đối phương.
Phải biết rằng thế giới hiện tại cũng chưa cho phi thuyền ra ngoài Trái Đất được bao xa.


Hơn nữa việc tìm thấy một hành tinh có sự sống càng khó hơn rất nhiều, chí ít cho tới giờ các nhà khoa học đều chưa tìm thấy.
Nhưng thằng bạn này lại khác, trong lúc người ta đang tìm kiếm thì hắn đã chạy qua thế giới khác thám hiểm khắp nơi rồi.


Với lại, thông qua video trong máy tính bảng, bọn hắn thấy được bên trong có khá nhiều dị thảo.
Vì sao nhìn liền biết đây là dị thảo mà không phải thảo dược bình thường?
Vì dị thảo sẽ phát ra ánh sáng nhè nhẹ trong bóng tối, mà trong video thì không thiếu mấy cảnh đó nên nhìn cái liền biết.


Nếu như có thể đem số dị thảo này về Trái Đất, nói không chừng sẽ kiếm được một khoảng kha khá, thậm chí là có thể làm giàu trên nó.
Nhưng nhìn đến cảnh tượng bên trong, hoàn cảnh này vô cùng khắc nghiệt, hơn nữa dã thú cũng mạnh mẽ vào to lớn đến lạ thường.


Cho nên việc thám hiểm bên Thiên Nguyên Tinh vô cùng nguy hiểm, nếu không phải Nguyên Vũ Khánh có siêu năng lực dịch chuyển thì đã sớm làm đồ ăn trong bụng đám dã thu kia rồi.


Bất quá, Nguyên Vũ Khánh cũng không nói đến chuyện này, mà lên tiếng nhắc nhở: "Tụi bây xem thử cần bao nhiêu điểm công đức mới lấy được tâm pháp tu luyện?"
"Tâm pháp tu luyện? Điểm công đức?" Đỗ Tấn Hưng nghi hoặc nhìn vào màn hình rồi lướt qua lướt lại để tìm hiểu.


Sau một lúc thì Đỗ Tấn Hưng cũng gặp được mục "tu luyện" nhấn vào thì thấy có bảng thông báo:
"Ký chủ cần đạt đủ 3000 điểm công đức mới có thể đổi lấy tâm pháp tu luyện."
Lúc này Ngô Anh Kiệt cũng lục tới mục tu luyện, mở ra cũng thấy bảng thông báo tương tự như Đỗ Tấn Hưng.


"Tao cần 3000 điểm công đức mới có thể lấy được tâm pháp tu luyện." Nhìn vào màn hình, Đỗ Tấn Hưng nói tiếp:
"Mà tâm pháp tu luyện là cái gì vậy? Có giống công pháp tu luyện trong mấy bộ truyện kiếm hiệp không?"


Ngô Anh Kiệt cũng đưa mắt nhìn sang hắn với ánh mắt chờ mong, vì dù sao cả đám cũng không thể trở thành giác tỉnh giả.
"Về mặt nào đó thì tâm pháp cũng giống như công pháp vậy, có điều tâm pháp thường dùng cho tu tiên, còn công pháp thì dùng cho tu thần." Nguyên Vũ Khánh giải thích.


Nghe đến đây, Ngô Anh Kiệt cùng Đỗ Tấn Hưng không khỏi giật mình, vì bọn hắn biết tu tiên đại diện cho cái gì.
"Nói như vậy, chẳng phải tụi tao cũng có thể tu luyện, hơn nữa còn là tu tiên?" Đỗ Tấn Hưng nhịn không được lên tiếng hỏi.


"Đúng vậy, tích lũy đủ 3000 điểm công đức là tụi bây có thể tu tiên, về sau không cần lo bị người khác ăn hϊế͙p͙ nữa."


Nguyên Vũ Khánh gật đầu, sau đó nói tiếp: "Đây cũng là một trong những chuyện tao kêu tụi bây qua đây, về sau gán làm chuyện tốt nhiều vào, nói không chừng ngày nào đó đắc đạo thành tiên, mày liền có thể dẫn người nhà đi ngao du khắp nơi đấy."


"Hai đứa bây sướng nha, tao còn chưa kích hoạt được hệ thống đây này." Phương Nhã Vy dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn sang hai đứa bạn của mình.
"Có gì mà ngưỡng mộ, cái hệ thống của mày cần nhiều bảo thạch như thế, nói không chừng còn lợi hại hơn cái của tụi tao đấy."


Nói đến đây, Ngô Anh Kiệt nhìn sang Nguyên Vũ Khánh, nghi hoặc hỏi:
"Mày có biết điểm công đức được tính như thế nào không? Với lại ông nội của mày rốt cuộc là người như thế nào mà có được mấy thứ này vậy?"


"Cách tính điểm công đức tao cũng không rành lắm, chỉ biết làm cho có thì số điểm nhận được rất ít, rơi vào đâu đó khoảng 0.1 đến 0.2 điểm. Ngược lại, nếu làm thành tâm, thật lòng một chút thì sẽ nhận được khoảng 0.5 đến 1 điểm."


Nói đến đây, Nguyên Vũ Khánh đột nhiên nhẹ thở dài, nói tiếp:
"Về phần chuyện của ông nội thì tao không biết gì hết, tới giờ tao cũng không biết ông nội rốt cuộc là thần thánh phương nào, mọi thứ đều thần bí, làm tao không biết làm sao luôn."


"Tới mày mà cũng không biết rốt cuộc là thần thánh phương nào thì tụi tao chịu rồi. Mà điểm công đức được cộng khi làm việc tốt có phải quá ít không mậy?" Đỗ Tấn Hưng hỏi.


"Cộng vậy là nhiều lắm rồi, huống hồ tụi bây làm từ thiện đâu phải chỉ giúp mỗi một người thôi đâu mà sợ. Hôm bữa tao giúp cả làng nên được cộng hơn 20 điểm công đức đây này, nếu cứ tiếp tục cái đà này, không sớm thì muộn, tao cũng đủ điểm để lấy tâm pháp tu luyện thôi." Nguyên Vũ Khánh trả lời.


"Hai đứa bây hên đấy, chỉ cần 3000 điểm công đức là đổi được tâm pháp tu luyện rồi, chồng tao cần đến 10.000 kia kìa." Phương Nhã Vy lên tiếng làm hai đứa bạn không khỏi ngạc nhiên.
Nguyên Vũ Khánh nghe vậy thì khẽ gật đầu, trong lòng cũng đã có phán đoán nhất định, thuận miệng hỏi thăm hệ thống:


"Roblox, tại sao hạn mức nhận tâm pháp của ta với đám bạn lại khác nhau như vậy?"
Tuy rằng hỏi như vậy, nhưng trong đầu hắn đã có phán đoán nhất định, dù sao hắn cũng không phải người ngu ngốc.


"Đúng như chủ nhân nghĩ, thân phận mỗi người khác nhau nên tâm pháp tu luyện cũng khác nhau, cho nên số điểm cũng phải khác nhau."


Nói đến đây, Roblox lại nói tiếp: "Với lại chủ nhân để ý thử xem, hệ thống kia xưng hô với hai người bạn của ngài là gì? Đó là "ký chủ" chứ không phải "chủ nhân" cho nên ngài đã hiểu rồi chứ?"


Nguyên Vũ Khánh nhẹ gật đầu, cũng không hỏi tới chuyện này nữa, trước mắt cứ cố gắng tích điểm công đức là được.
Thấy mọi chuyện đã xong, Phương Nhã Vy lên tiếng nói: "Cũng trễ rồi, tụi bây vào ăn chung với vợ chồng tao đi."


"Hê hê, tao biết ngay là qua đây sẽ được ăn chùa mà." Ngô Anh Kiệt vừa nói vừa huýt vai Đỗ Tấn Hưng.
"Ăn chùa cái đầu tụi bây, nhớ ở lại rửa chén đấy, không thì đừng mơ." Phương Nhã Vy trừng mắt.


"Này thì ăn chùa này, há há, rửa chén vui vẻ nha mấy con chóa. . ." Nguyên Vũ Khánh cười hí hửng vì hôm nay không cần rửa chén nhiều nữa.
Nhưng vừa nói xong thì hắn thấy Phương Nhã Vy đang trừng mắt nhìn mình, thế là hắn đành tịch ngòi.






Truyện liên quan