Chương 3: Quá khứ !!!
Tâm trạng của tác giả: Chưa có ăn gì ngồi vít truyện nà huhu ai thương hông Ông bà Hoàng nhăn mặt hai tay đan vào nhau nắm chặt
-Ba mẹ con cần một lời giải thích - Nhi
-Nhi con ngồi xuống trước đi - ông Trịnh
-Ông không phải ba của tôi mà có quyền dạy đời tôi - Nhi quay sang quát
-Nhi con không được vô lễ với ba như vậy - Bà Trịnh cuối cùng cũng nói
-Bà là ai hay định nói là " mẹ " tôi - Nhi nói nhếch môi làm bà đau nhói
-Con muốn nghe lời giải thích thì ngồi xuống trước đã - Nhi đang định ns thì
-Mày ngồi xuống giùm tao - Kì lên tiếng
Nhi đành ngồi xuống dù sao cũng muốn biết câu trả lời như thế nào
-Chuyện là thế này...- ông Trịnh
Cùng bay về quá khứ một chuyến nào...
..........17 năm trước.........
Ngày 9-10-.... Giữa tiết trời mùa thu mát mẻ có chút se lạnh. Trong một bệnh viện nổi tiếng hiện đại có một người đàn ông vô cùng đẹp trai đang đi lại trước phòng có đề là "Phụ Sản" Người đàn ông này hai tay xoa vào nhau đi lại thì.....Oaoaoa....oa....oaoa....oa.... Tiếng khóc này lm cho người đàn ông kia đứng như trời chồng. Vị bác sĩ đi ra nói lm ông hoàn hồn:
-Xin chúc mừng, là một vị tiểu thư vô cùng xinh đẹp
-Thật sao!!! Bây giờ vợ tôi sao rồi Tôi gặp hai mẹ con được không - Ông Trịnh nói trong khi miệng cứ cười k thôi
-Đượ chứ!!! Nhưng ông theo tôi làm thủ tục đã - Bác sĩ
-Được - Ông TRịnh
10 phút say ông quay lại phòng của vợ con ông. Ông đi vào phòng với niềm hạnh phúc vô bờ. Bước vào ông thấy vợ của mình đang nằm trên giường ngủ, ông lạ gần vuốt mái tóc của bà rồi nhìn xung quay nhưng không thấy gì. Ông nhăn mặt tìm khắp phòng làm cho bà Trịnh thức giấc quay qua ông hỏi:
-Anh đang làm gì vậy
-Con gái của chúng ta đâu- ông Trịnh
-Con bé đây nè any - bà nói rồi quay sang bên cạnh mình nhưng không thấy gì
-Ủa con bé lúc nãy còn nằm cùng em mà - bà nói có vẻ sợ hãi
-BÁC SĨ - ông quát lớn
Vị bác sĩ lúc nãy đi vào hỏi:
-Có chuyện gì sao
-Con gái của tôi đâu rồi hả- ông nói ánh mắt hiện lên sự tức giận tột cùng đi lại túm áo vị bác sĩ lên
-Tiểu thư không phải nằm cùng phu nhân kia sao - vị bác sĩ chỉ vào chỗ bà Trịnh
-Ủ..a ủa sao không thấy tiểu thư - bác sĩ ấp úng
-Tôi mới là người hỏi câu đó. Mấy người đem con gái của tôi đi đâu rồi hả- ông Trịnh
-Tôi k có biết khi sinh xong tôicho t.thư nằm cùng phu nhân- bác sĩ
-Bệnh viện của mấy người đóng cửa đi là vừa - ông tức giận
Người bác sĩ kia tái mặt nói:
-Ông bình tĩnh để tôi cho người đi tìm - b.sĩ
-Người đâu - ông gọi thì có hai người đàn ông vạm vỡ đi vào cung kính chào:
-CÓ - Hai người cúi đầu
-Cậu đi kiểm tr.a tất cả các camera trong bệnh viện. Có chuyện gì thì báo cho tôi - Ông chỉ ng thứ nhất
-RÕ
-Còn cậu cho tất cả đi tìm tiểu thư về đây cho tôi. Không được bỏ bất cứ ngóc ngách nào rõ chưa - ông nói trong sự lo lắng có chút nghiêm
-Đã Rõ
Bà Trịnh nãy giờ bị sốc giờ mới nói
-Anh àk con gái chúng ta đâu, con bé đâu rồi anh hixhix - Bà vừa nói vừa khóc nấc lên
-Không sao đâu. Sẽ tìm thấy con bé mà - ông nói mà mong đó là sự thật
Bên ngoài cửa sổ có một người đang đứng khóc nhưng trên môi lại nở một nụ cười quỷ dị
Hôm nay viết đến đây thôi đói quá đi ăn đây pp. Chúc m.ng đọc truyện vui vẻ hihihi
MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN THÌ CHO MÌNH CÁI CMT ĐC K KHÔNG ĐƯỢC CHỖ NÀO BẢO MÌNH MK SẼ RÚT KINH NGHIỆM MÀ!!!
CHÚ Ý: ĐỪNG BƠ TRUYỆN MÌNH NHA!!! TÁC PHẨM ĐẦU TAY MÀ!!!
Ngày 13 tháng 10 năm 2016
1:20
Kí tên
Sarah Nguyễn