Chương 29: Đã Kinh Doanh thì sẽ làm Chủ
Trên đường Thiếu Kiệt ghé qua cửa hàng dạo gần đây khi chuyển cửa hàng qua mặt bằng mới hắn cũng chưa lui tới lần nào để cho ba người Trương Hạo, Nhã Kỳ và Chu Tường tự sắp xếp. Bước vào cửa hàng hắn được một người nhân viên bước đến hỏi hắn.
- Xin Lỗi Chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách!
Lắc đầu Thiếu Kiệt chỉ cười cười người nhân viên chào đón hắn, người nhân viên cảm thấy khó hiểu về vị khách mà hắn chuẩn bị tư vấn này. Nhưng không đợi hắn kịp nói câu tiếp theo Nhã Kỳ đã nhìn thấy Thiếu Kiệt và bước tới cười nói với người nhân viên mới kia.
- Thằng nhóc này là ông chủ cửa hàng em có giới thiệu hắn tới mai thì hắn cũng không có mua hàng của chính mình đâu.
Lúc này người nhân viên kia cũng ngỡ ngàng hắn tuy hắn chỉ mới làm ở cửa hàng hơn một tuần nhưng thường hắn chỉ Thấy Trương Hạo là người chủ chốt trong cửa hàng, giờ lại biết được cửa hàng phía sau còn có một ông chủ mà chưa bao giờ xuất hiện, mà ông chủ đó lại có vẻ nhỏ hơn hắn khá nhiều.
Nhã Kỳ cũng gọi hai người Chu Tường và Trương Hạo lại cả ba người cùng Thiếu Kiệt vào một phòng riêng nơi này thường được Trương Hạo dùng để tiếp khách khi có đặt hàng số lượng lớn.
Thấy Thiếu Kiệt đến cả Chu Tường lẫn Trương Hạo đều khá mừng họ đều có việc phải cần đến sự quyết định của Thiếu Kiệt nên vừa ngồi xuống Chu Tường đã nói ngay.
- Thiếu Kiệt cái web kia hiện tại đang chạy thử nghiệm cũng khá ổn định lượng truy cập trung bình một ngày gần đạt tới 2 nghìn người. anh thấy tốt nhất nên mua cái sever để ổn định trang web chứ sài bên hosting thuê kia chi phí mỗi ngày một cao đấy.
Trầm Ngâm một hồi Thiếu Kiệt mới nhìn Chu Tường nói.
- Sever thì anh có thể báo cho Trương Hạo nhập về loại mà anh muốn. em muốn là loại cao nhất hiện nay và mới nhất để sau này còn có thể nâng cấp làm những việc khác.
Nói xong Thiếu Kiệt nhìn Trương Hạo nói.
- Hiện tại doanh thu của cửa hàng như thế nào các mặt hàng linh kiện ổn định đầu vào không?
Trương Hạo nghe Thiếu Kiệt hỏi mình như thế cũng hí hửng đáp lại.
- Vấn đề đó chú mày khỏi lo anh làm là ok hết mà có vấn đề này. dạo này hàng nhập vào nhiều xuất ra cũng nhiều tiền thì cứ hai ngày anh lại đem ngân hàng gửi vào cho chú rồi. Nếu chi phí để mua cái sever gì đó hiện tại cửa hàng không có.
- Lát nữa đi chuyển tiền cho gọn, với lại Trương Hạo và mọi người trong cửa hàng đều phải làm thẻ, dù sao trả tiền qua thẻ cũng giúp được nhân viên giữ tiền một cách an toàn. Tiền Lương thì cứ chuyển vào đó.
Lúc này nhã Kỳ mới hướng Thiếu Kiệt hỏi.
- Thiếu Kiệt em thấy sắp xếp với những nhân viên mới ra sao.
Thiếu Kiệt im lặng một hồi lâu, ba người ai cũng biết Thiếu Kiệt đang suy nghĩ để tìm cách phát triển hơn nữa cho cửa hàng vì cửa hàng đang ở mức ổn định không tuy doanh thu cao và khách hàng cũng khá đông nhưng hình như đó vẫn chưa như mong muốn của Thiếu Kiệt.
- Nhìn chung cách bố trí của mỗi người rất thích hợp việc của nhân viên mới em không nhất thiết nói ra em chỉ góp ý thêm một chút chúng ta nên tận dụng thêm thời gian kiếm khách hàng mới và dành thời gian chăm sóc khách hàng cũ nhiều hơn nữa. ví dụ như những khách hàng đã mua hàng thì nên lưu lại số điện thoại, chúng ta cứ cách một khoảng thời gian lại gọi điện hỏi thăm về các tình hình mặt hàng và lấy ý kiến trực tiếp từ khách hàng. Còn việc kiếm thêm khách hàng mới ngoài đăng mấy cái diễn đàn cũng có thể thuê người phát tờ rơi hoặc in giấy dán ở những nơi nhiều người qua lại đó cũng là một cách quảng cáo.
Nghe Thiếu Kiệt nói thế cả ba người đều trầm mặc không ai lại nghĩ đến biện pháp như vậy. cuộc họp cũng nhanh chóng kết thúc Thiếu Kiệt thì ở lại hướng dẫn những thứ cần thiết cho Chu Tường khi mà trang web thật sự đi vào hoạt động hiện tại trên trang web chỉ là mô hình beta theo như Thiếu Kiệt nói là để thu hút những người đầu tư, việc đăng quảng cáo trên các diễn đàn và các mẫu quảng cáo trả phí trên mạng cũng được Thiếu Kiệt hướng dẫn cho Chu Tường cách làm và dặn trước khi đưa vào hoạt động trên sever thì mới chính thức mở sản mà lúc đó phải báo cho Thiếu Kiệt hắn biết.
Sau khi rời đi khỏi cửa hàng Thiếu Kiệt cùng Trương Hạo đến ngân hàng lúc này đợi Trương hạo làm tài khoản ngân hàng hắn đi kiểm tr.a số dư trong tài khoản thì con số đã lên đến 356 triệu, dứt khoát một lần hắn chuyển cho Trương Hạo luôn 200 Triệu còn để lại trong tài khoản 156 triệu, trước khi đi hắn chỉ nói trương Hạo sau này mỗi lần gửi tiền thì chia ra mỗi bên một nửa là được không cần chuyển hết cho hắn.
Đi dạo một vòng hắn cũng về đến nhà, Thiếu Kiệt lúc này lại thấy mẹ mình đang bối rối điều gì đó. Hiện tại bà chưa thay đổi bộ đồ đi làm còn mặc trên người chiếc áo đồng phục của chỗ làm. Thường thì ít khi sau giờ tan ca mà Hoàng Lâm Nhu lại mặc cả áo đồng phục làm việc, bà thường sẽ thay ra và mặc vào bộ đồ bình thường lúc đi làm ở khách sạn.
Thấy Thiếu Kiệt về đến nhà bà không đợi hắn kịp dựng chiếc xe đạp bà nói.
- Hôm nay công ty mẹ có quyết định chính thức, bên phòng nhân sự bên tổng công ty xuống đưa ra thông báo, những nhân viên đang làm việc một là sẽ chuyển qua chỗ làm khác theo chỉ định của công ty, hai là vẫn làm việc tại chỗ cho đến khi khách sạn giải thể thì bên công ty sẽ tính cả tiền lương và hưu hoặc là có thể nộp đơn xin nghỉ việc công ty hứa sẽ thanh toán đầy đủ các khoản lương hưu cũng như phúc lợi. Con thấy mẹ nên tính sao?
Không nghĩ ngợi nhiều Thiếu Kiệt đáp
- Theo con thì mẹ nên làm đơn xin nghỉ đi lấy được một ít lương hưu với tiền con sẽ mượn mấy ông anh thì sẽ kinh doanh thôi! Như thế còn đỡ hơn là như hiện tại mẹ lo lắng cũng là kết quả đã định. Vận mệnh và cuộc đời của mình đừng nên để phụ thuộc quá nhiều vào người khác mẹ ah. Sẽ chẳng ai làm công ăn lương mà giàu được, muốn giàu chỉ có tự làm chủ và không ai lại đi chỉ mình cách làm giàu ngoài bản thân mình tự kiếm lấy. đã là chủ thì sẽ phải kinh doanh, nếu mà kinh doanh thì chắc chắn sẽ làm chủ.
Những năm sau này những lớp học như tư duy tích cực, những lớp học làm giàu, đúng là nó sẽ rất hay nhưng Thiếu Kiệt biết những người đó toàn chỉ biết nói,vì con người vốn là ích kỷ nếu bạn có được một cách kiếm tiền và kiếm rất nhiều tiền thì không ai lại đi chia sẻ cái cách kiếm tiền và làm giàu đó cho bạn, huống chi còn mở những lớp học như thế, chủ yếu những người mở những lớp học thu lại lợi nhuận từ bán vé, và học phí của những người khờ dại mà đi học, bởi những người viết sách cũng như thế, trong những sách dạy cách tư duy tích cực nếu chúng ta để ý một chút đó chỉ là những mẩu truyện được lấy ra bởi cuộc đời của những người có tiền, nguyên lý đơn giản như thế ai cũng có thể hiểu nếu bạn nghèo bạn nói một chân lý sẽ chẳng ai tin chân lý bạn là đúng, nếu bạn giàu bạn nói ra một điều phi lý nhưng mọi người lại cho đó là điều có lý và chính xác hơn bao giờ hết.
Nghe Thiếu Kiệt nói thế, bà như tìm được một cái gì đó rất mới từ đứa con của mình mà với bà hắn lại còn ghế nhà trường. Những ngày hôm nay bà cũng không biết lựa chọn như thế nào giữa tự kinh doanh như Thiếu Kiệt nói và đi làm công ăn lương theo nhân viên công chức nhà nước như hiện nay
- Đã là chủ thì sẽ kinh doanh, nếu kinh doanh thì sẽ là chủ...
Thiếu Kiệt không nghĩ việc lựa chọn lại khó khăn thế đối với bà nhưng có lẽ dù khó khăn thế nào thì hắn cũng muốn mẹ hắn đi theo con đường kinh doanh đem lại cuộc sống tốt hơn nên để bà yên tĩnh mà quyết định.
Ở một nơi cách xa thành phố Lưu Minh. Một ngôi nhà bề thế khang trang ngồi trong một căn phòng sáng đèn có hai người đó là Ông Lưu và con mình.
- Theo tình hình nhận được từ báo cáo của các thành viên đang ở Mỹ hôm nay lại có thêm ba công ty tài chính tuyên bố phá sản đó là Silver state bank, Henderson, Nevada đưa danh sách lên đến 12 các quỹ tín dụng và ngân hàng bị phá sản được thu mua từ đầu tháng 8 đến hiện nay và nằm thứ nhóm 53 từ đầu năm ngoái tới nay tuyên bố phá sản.
Người ngồi nói ra những dữ kiện trên không ai khác đó là Lưu Chính, sau cuộc gặp gỡ Thiếu Kiệt đến nay dựa theo những gì Lưu Chính cho người tìm hiểu thì sự thật bất ngờ hơn những gì Thiếu Kiệt nhắc đến đang diễn ra một cách âm thầm. nghe được những dữ liệu từ con trai mình ông Lưu tay im lặng uống một hớp trà như đang suy nghĩ điều gì đó. thấy thế Lưu Chính lại nói.
- Cứ tình hình này diễn ra không sớm thì muộn đúng như Thiếu Kiệt nói sẽ diễn ra khủng hoảng kinh tế về quỹ tín dụng của nước Mỹ nhưng liệu điều đó sẽ diễn ra lúc nào thì chỉ có nước mỹ biết. Những chuyên gia chúng ta mới đến đều nói không có biện pháp ngay bây giờ họ phải biết được tình hình thực tế ra sao mới dám quyết định.
Lúc Này ông Lưu mới cất tiếng nói với Lưu Chính.
- Sự việc này khá trầm trọng nếu nước mỹ rơi vào khủng hoảng kinh tế bản thân quốc gia chúng ta không thể nào tránh khỏi hiện tại chúng ta chỉ biết hi vọng nước mỹ có thể chống chọi trong một thời gian để chúng ta có thể chuẩn bị đầy đủ trước tình hình kinh tế ảm đạm này.
Lúc này Lưu Chính chỉ biết thở dài.
- Không ngờ một cậu nhóc chỉ mới từng tuổi đó lại có ánh mắt sắc bén về kinh tế như thế, chưa kể những chuyện gần đây cậu ta làm khi xem báo cáo con còn cảm thấy giật mình. nào là hướng một ông trùm hắc bang tẩy trắng thành công. lại còn chi tiền làm giấy tờ nhà một cách bí mật, Tuy nhiên cũng có một vài người trong trường học có vẻ không thích cậu nhóc này cho lắm.
Lưu Chính than vãn như thế nhưng ông Lưu biết thằng con mình cũng phải e ngại thằng nhóc Thiếu Kiệt này càng ngày càng hay rồi đấy nên cười nói.
- Có lẽ ta với con phải đi một chuyến tới Lưu Minh gặp Thiếu Kiệt.Không chỉ vì những gì Thiếu Kiệt nói mà ta cũng muốn biết trong khoảng thời gian này Thiếu Kiệt phát triển như thế nào rồi.