Chương 10

*Edit + Beta: Vịt*


Nghe thấy phải kết hôn dọa Thẩm Gia Ngôn kêu to một tiếng, tiến triển sự tình có chút vượt quá tưởng tượng của cậu: "Không cần anh chịu trách nhiệm......"


Tạ Kế Hiên lời lẽ chính nghĩa: "Nguyên tắc làm người của tôi không cho phép tôi bội tình bạc nghĩa, đã làm ra thì phải chịu trách nhiệm đến cùng, nếu không tôi không còn mặt mũi làm người!"


......


Nhìn Tạ Kế Hiên quyết tuyệt như vậy, lời cự tuyệt của Thẩm Gia Ngôn thậm chí có chút không nói lên lời, "Dù sao anh cũng là cha của đứa nhỏ." Thẩm Gia Ngôn vẫn không cách nào nhìn Tạ Kế Hiên, những lời này cũng là cắn chặt răng mới nói ra, vành tai xấu hổ tới sắp nhỏ máu: "Nếu như anh cần nó, tôi tin anh nhất định có thể chăm sóc nó tốt." Tạ gia có tiền như vậy, nhóc con ít nhất áo cơm không lo.


Thẩm Gia Ngôn kỳ thực cũng rất không nỡ, cậu đã 27, đối với gia đình và con cái có khát vọng trời sinh, mặc dù chưa từng nghĩ sẽ tự mình sinh, nhưng ở chung sẽ có tình cảm.


available on google playdownload on app store


"Nhưng kết hôn vẫn là suy nghĩ kỹ thêm tốt hơn."


Tạ Kế Hiên híp mắt: "Cậu không muốn?"


Thẩm Gia Ngôn chính là không muốn cũng không thể nói rõ nha, vội vàng nói: "Tôi là vì Tạ tổng suy nghĩ."


Tạ Kế Hiên hiên ngang lẫm liệt nói: "Tôi cũng là vì đứa nhỏ, hơn nữa đơn thân không dễ làm hộ khẩu, còn bị người kỳ thị, vì tương lai của con, cậu cũng không muốn nó có một nhân sinh bất hạnh chứ?"


Anh đại lão một phương còn cần lo lắng chuyện làm hộ khẩu? Bị người kỳ thị? Ngậm thìa vàng sinh ra chỉ sẽ được người ôm đùi được chứ?


"Nhờ chút quan hệ làm rất dễ dàng."


Tạ Kế Hiên nghiêm túc nói: "Chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, tôi sẽ không làm."


........................ Trương tổng bên sông Đại Minh vẫn ổn chứ.


Bởi vì sợ gây mê có ảnh hưởng tới thai nhi, Thẩm Gia Ngôn ở viện quan sát cả đêm. Có Tạ Kế Hiên ở đây, cậu và nhóc con trong bụng ở phòng bệnh cao cấp, phòng bệnh cao cấp nơi này cực kỳ khoa trương, không khác gì biệt thự. Căn Thẩm Gia Ngôn ở, được Tạ Kế Hiên tự mua, trước kia tới ở hai lần, coi như là một trong những chỗ ở của anh.


Thẩm Gia Ngôn là dựng phu, để ngừa ngoài ý muốn, liền ở lại lầu 1. Kỳ thực ngoại trừ có chút buồn ngủ, Thẩm Gia Ngôn không có cảm giác quá lớn, lúc ăn cơm tối xong, Đỗ Tử Tửu đích thân tới cửa, làm kiểm tr.a cho cậu.


"Lúc tôi ấn, chỗ nào không thoải mái, cậu nói cho tôi biết." Đỗ Tử Tửu đang muốn vén áo Thẩm Gia Ngôn lên, Tạ Kế Hiên nói: "Cách quần áo ấn không được sao?"


"Cách quần áo ấn không có cảm giác." Đỗ Tử Tửu hiểu rõ: "Mày yên tâm tao sẽ không chiếm tiện nghi của cậu ấy."


Thẩm Gia Ngôn tự nhiên sẽ không cho rằng Tạ Kế Hiên có dục độc chiếm với cậu, cậu nói với Đỗ Tử Tửu: "Tạ tổng không phải là ý tứ này, anh ấy chỉ là không quá thích ứng với việc người khác ở trước mặt anh ấy để ngực lộ zú, không sao đâu, bác sĩ Đỗ ấn thế nào thì cứ ấn thế đó đi."


Thẩm Gia Ngôn quay đầu nói với Tạ Kế Hiên: "Tạ tổng, không thì anh lên lầu đi, như vậy thì không nhìn thấy nữa."


Tạ Kế Hiên: "......"


Nghĩ Tạ Kế Hiên khẳng định không thích nhìn thân thể cậu, Thẩm Gia Ngôn hảo tâm tìm cho bậc thang xuống, dùng ánh mắt ra hiệu Tạ Kế Hiên rời khỏi, không nghĩ tới Tạ Kế Hiên chẳng những không lĩnh tình, còn lườm cậu, hùng hổ nói: "Cậu ta có thể nhìn tôi không thể nhìn?"


Lòng tốt trở thành kẻ xấu, Thẩm Gia Ngôn cũng không cao hứng, dứt khoát nhắm mắt lại không nhìn Tạ Kế Hiên.


Đỗ Tử Tửu tỉ mỉ ấn tới ấn lui, Thẩm Gia Ngôn chỉ cảm thấy có chút ngứa, đau cũng không cảm thấy. Lâu sau Đỗ Tử Tửu kéo áo xuống, nói: "Thai nhi phát triển rất tốt, nhớ mỗi tháng tới làm kiểm tra, thuận lợi sinh con hẳn không có vấn đề gì lớn."


Lúc Đỗ Tử Tửu rời đi lôi kéo Tạ Kế Hiên tán gẫu một hồi, Thẩm Gia Ngôn cũng không biết bọn họ đang nói chuyện cái gì, nhàn rỗi không có chuyện gì liền đi tắm, chuẩn bị lên giường ngủ.


Bồn tắm trong biệt thự có thêm xoa bóp, Thẩm Gia Ngôn ngâm bên trong thoải mái rên hừ hừ mãi, phòng Tạ Kế Hiên ở trên lầu, có phòng tắm của mình, Thẩm Gia Ngôn liền không khóa cửa, ngâm một nửa lại cảm thấy có người, trên rèm, một bóng người cao lớn chiếu bên trên, vóc người vai rộng chân dài cao gầy kia, Thẩm Gia Ngôn không cần nhìn cũng biết là ai.


Thẩm Gia Ngôn gọi một tiếng: "Tạ tổng?"


Tạ Kế Hiên đứng không nhúc nhích, không lên tiếng, Thẩm Gia Ngôn cũng không tiện đi theo anh, một lát sau nhìn thấy Tạ Kế Hiên đang cởi quần áo, sợ hết hồn: "Tạ, Tạ tổng, phòng anh không phải có phòng tắm sao?"


Âm thanh Tạ Kế Hiên âm u: "Sợ cái gì, tôi không phải liệt dương sao."


"!!!" Bệnh viện này không phải có tiếng là tính bảo mật hạng nhất sao? Làm sao có thể tùy tiện tiết lộ lời người bệnh đã nói!


"Tôi nói lung tung đấy!" Mắt thấy Tạ Kế Hiên sắp cởi sạch, Thẩm Gia Ngôn nhớ tới chuyện phát sinh ngày đó, trên mặt nóng lên. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, "Tôi chính là vì lấy lệ với bác sĩ Đỗ, không có ý tứ gì khác."


Tạ Kế Hiên nghiến răng nghiến lợi: "Bất lực có thể một phát liền trúng, tôi thật sự rất tự ti đấy."


Đàn ông bị nói bất lực thật sự rất tổn thương, Tạ Kế Hiên tức tới muốn tại chỗ cởi quần chứng minh, quần cởi được một nửa lại dừng lại, Thẩm Gia Ngôn cẩn thận đề phòng, nhưng nhìn thấy Tạ Kế Hiên một lát sau lại mặc quần vào, chỉ bất quá không cài dây lưng. Thẩm Gia Ngôn cách rèm cũng không biết anh làm sao.


Say rượu loạn tính lần đó là một ngoài ý muốn, cậu đoán Tạ Kế Hiên không cứng nổi với cậu, cho nên chỉ là muốn dọa cậu muốn chút, mục đích đã đạt được.


Quả nhiên hồi lâu, nghe Tạ Kế Hiên nói: "Tôi không có hứng thú với cậu." Dứt lời, cứng ngắc xoay người, khập khễnh rời đi.


Thẩm Gia Ngôn thả lỏng một hơi, tắm rửa xong lên giường đi ngủ, một giấc đến trời sáng, rời giường nhìn thấy Tạ Kế Hiên hai mắt quầng thâm, Thẩm Gia Ngôn không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn điểm tâm.


"Hôm nay có lịch trình gì?"


"Có livestream."


Tạ Kế Hiên dùng cơm khá ưu nhã, lúc ăn cơm đánh giá bụng Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn bị anh nhìn có chút quẫn bách, lại xấu hổ nói.


"Bụng có cảm giác gì?" Tạ Kế Hiên nghiêm túc nói: "Nó đá cậu sao?"


Thẩm Gia Ngôn cạn lời: "Hiện tại mới chưa tới 2 tháng, nó chính là phôi nhỏ, còn chưa biết nhúc nhích nhanh như vậy đâu."


Tạ Kế Hiên ăn xong, lau miệng, đứng dậy đi tới bên cạnh Thẩm Gia Ngôn, áo sơ mi quần tây nhãn hiệu nổi tiếng sạch sẽ chỉnh tề, so với treo trên người người mẫu nam còn muốn đẹp trai hữu hình hơn. Cho dù góc độ trên cao nhìn xuống, cũng hoàn mỹ không thể xoi mói: "Bác sĩ nói, thân là người mang thai cảm giác sẽ trở nên trì độn, tôi làm thay cậu, nghe một chút."


Thân thể Thẩm Gia Ngôn cứng ngắc, thật sự không muốn cùng Tạ Kế Hiên dựa quá gần, lúc này sẽ làm cho cậu không tự chủ được nhớ tới đêm đó. Hơn nữa, cậu hết sức nghi ngờ lời của Tạ Kế Hiên, rõ ràng cảm giác đau của cậu sâu sắc rõ ràng như vậy.


Tạ Kế Hiên thấy cậu do dự, nhấc cao quầng mắt thâm lãnh đạm nói: "Cậu yên tâm, tôi không cảm thấy hứng thú với thân thể cậu."


Đúng vậy a, Thẩm Gia Ngôn cười cười, cậu nghĩ nhiều rồi. Bất quá để cho Tạ Kế Hiên dán trên bụng, vẫn làm cho Thẩm Gia Ngôn hết sức kỳ quặc. Một phút, 2 phút, 5 phút trôi qua, Thẩm Gia Ngôn không nhúc nhích, thở mạnh cũng không dám thở, vành tai đỏ bừng, rốt cục cậu không nhịn được nói: "Ngày mai lại nghe nhé."


Tạ Kế Hiên nhưng không động đậy, Thẩm Gia Ngôn nhịn không nổi: "Tạ tổng."


"Cậu đi trước đi, chân tôi tê rồi." Tạ Kế Hiên cúi đầu, Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy trán anh mồ hôi đều đã rơi xuống, vội vàng đứng lên, "Vậy tôi lên xe trước." Tạ Kế Hiên không lên tiếng, cũng không nhìn cậu, Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể đi trước, đừng nói, cậu thật sự sắp muộn rồi.


Thẩm Gia Ngôn lên xe, mới thấy Tạ Kế Hiên đứng lên, khập khiễng lên lầu.


Nhìn tư thế lao lực, tê chân còn rất nghiêm trọng.


Sáng sớm Thẩm Gia Ngôn đã tới phòng trang điểm, thợ trang điểm trước gội đầu cho cậu, mới bắt đầu trang điểm. Lúc trang điểm mở một bộ đồ trang điểm mới, Thẩm Gia Ngôn liếc nhìn, phía trên toàn là tiếng nước ngoài. Thợ trang điểm thấy cậu tò mò: "Thầy Mạnh nói cậu hai hôm nay dị ứng, đổi cho cậu một bộ đồ trang điểm thực vật tinh khiết, không tổn thương da, nghe nói ăn cũng được."


Vừa nhìn là biết hàng tốt: "Không rẻ đi?"


Thợ trang điểm gật gật đầu: "Người bình thường không mua nổi, đây là đặc biệt dùng cho phụ nữ có thai."


Thẩm Gia Ngôn ho khan một trận, sắc mặt đỏ bừng, chột dạ nhìn thợ trang điểm hóa trang, lúc sắp vẽ xong, cửa phòng hóa trang bị đẩy ra, Chu Tầm Chi và trợ lý đi đến.


"Chị Trương, trang điểm cho Tầm Chi trước, cậu ấy thời gian gấp." Trợ lý dùng ánh mắt thúc giục, đầy mặt không kiên nhẫn.


Chị Trương đang sấy tóc cho Thẩm Gia Ngôn, trong lúc nhất thời có chút khó xử, Thẩm Gia Ngôn nhận lấy máy sấy, "Còn lại em tự làm, chị đi làm đi."


Chị Trương cảm kích cười cười, đi làm tạo hình cho Chu Tầm Chi. Thẩm Gia Ngôn trước kia đã tự mình sấy tóc, tay luyện được không tệ, sấy xong soi gương một cái, còn rất vừa lòng. Lúc này, Chu Tầm Chi gội đầu xong, lập tức muốn trang điểm, trợ lý của hắn mắt cực kỳ tốt, nhìn thấy đồ trang điểm của Thẩm Gia Ngôn, ánh mắt sáng lên: "Đây không phải đồ trang điểm thực vật nổi tiếng châu Úc thời gian trước Tầm Chi vẫn luôn nhắc sao? Thầy Mạnh rốt cuộc mua cho rồi."


Ánh mắt Chu Tầm Chi quét qua, nhìn một cái dời tầm mắt đi.


Trợ lý thấy động tác của hắn, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: "Sao chưa hỏi một tiếng đã mở ra?"


Trong phòng hóa trang ngoại trừ Chu Tầm Chi chính là Thẩm Gia Ngôn, lời này nói cho ai nghe không cần nói cũng biết.


Trợ lý nói với chị Trương: "Tầm Chi có bệnh sạch sẽ, đồ người khác đã dùng qua còn để cho cậu ấy dùng thế nào, đồ trang điểm tốt như vậy liền lãng phí." Trương tỷ muốn nói lại thôi, không biết nói cái gì mới tốt.


Cái gì gọi là lãng phí, lời này nói có chút khó nghe, Thẩm Gia Ngôn nói: "Là tôi bảo chị Trương mở ra, dù sao cũng là đồ cùng nhau dùng, cũng không cần phân ai trước ai sau."


Trợ lý ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Vậy Gia Ngôn các cậu dùng đi, Tầm Chi da nhạy cảm, không thích dùng chung đồ trang điểm với người khác."


Không cần thì không cần, Thẩm Gia Ngôn cũng không ép.


Thẩm Gia Ngôn quay đầu liền quên chuyện này, cùng Thôi Chính Khâm lên livestream.


Trước khi cậu livestream, nhìn Weibo một cái, fan đối với livestream lần này đều rất mong đợi, còn có người mộ danh mà đến, muốn xem bộ dáng "Tiểu thịt tươi". Thẩm Gia Ngôn xem xong đại hào, lại chuyển tới tiểu hào, kết quả vừa vào tiểu hào, liền nhìn thấy fan cũ của cậu, Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn đang khóc lóc.


("tiểu hào" và "đại hào" là nick level cao và nick level thấp)


*Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: [khóc lớn][khóc lớn][khóc lớn] ID livestream bị người cướp mất rồi, dịch vụ khách hàng khiếu nại cũng vô dụng, livestream tới nơi rồi, cái con mẹ nó chứ a a a a a a a a!!*


Thẩm Gia Ngôn giả bộ fan của cậu an ủi một phen, nói với hắn Thẩm Gia Ngôn chắc chắn sẽ không quên hắn, hi vọng nói như vậy có thể làm cho trong lòng hắn dễ chịu chút.


Bọn họ dùng là kênh của công ty, nơi này bình thường đăng mấy chào hỏi ngày lễ tết tập thể, hoặc là các loại thông báo, tuyên truyền gì đó, gần đây lượng đăng cao nhất vẫn là thông báo phim mới của Chu Tầm Chi.


Thôi Chính Khâm cực kỳ khẩn trương, y vẫn là lần đầu tiên livestream, trên mặt khẩn trương mồ hôi đều rơi xuống.


Thẩm Gia Ngôn khích lệ y: "Không sao đâu, người mới lần đầu tiên đều khẩn trương, từ từ là ổn thôi, kỳ thực fan cũng thích dáng vẻ cậu khẩn trương ngây ngô, cái này gọi là dưỡng thành, chờ cậu sau này thành thục, bọn họ vẫn sẽ hoài niệm cậu lúc này."


Thôi Chính Khâm giống như gà con, Thẩm Gia Ngôn nói gì tin đấy: "Thật sao?" Nhận được khẳng định của Thẩm Gia Ngôn, hắn lau sạch mồ hôi, tĩnh tâm, hơi cảm giác không khẩn trương vậy nữa.


Livestream rất nhanh bắt đầu.


Hai người phía trước chính là tác giả, người đại diện, nhóm quan hệ xã hội, chăm chú mà nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai người, từng từ từng chữ.


Đây là livestream đầu tiên của tiểu thịt tươi Thẩm Gia Ngôn sau vụ gặp phải cướp giật, một sự kiện mà công ty chú ý nhất, cũng phái Mạnh Giản Minh tới trấn giữ, tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm.


Thẩm Gia Ngôn cảm thán, trước kia cậu livestream cũng không có đãi ngộ như vậy, nhiều lắm cũng chính là Tôn Cường có mặt, đãi ngộ của trong suốt với nổi tiếng, ở trong giới giải trí là sự thật tàn khốc.


Livestream vừa bắt đầu, trong thời gian 1 phút đã ào vào 5000 fan, tiếp theo 1 vạn, 2 vạn, 5 vạn, không ngừng tăng lên.


Thôi Chính Khâm đều nhìn ngây người.


Trong ấn tượng của y, làm nghệ sĩ hot mới có rầm rộ, không nghĩ tới y có thể gặp được. Thôi Chính Khâm trong lúc nhất thời cảm động hốc mắt ướt át, có chút không kiềm chế được. Đây chính là giới giải trí đơn thuần lại phức tạp, người thích được thích gấp bội, người yên lặng vô danh cho dù ưu tú hơn nữa cũng không ai nhìn một cái.


Làm người được ánh mắt chú ý, rốt cục có người nguyện ý nhìn bạn, đứng ở tiêu điểm tầm mắt, loại cảm giác biến thành ánh sáng này cho dù lập tức ch.ết cũng đáng.


Thẩm Gia Ngôn cũng đặc biệt cảm động, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều fan như vậy, trước kia 5 phút mới có 1 tin nhắn lại, hiện tại tin nhắn giống như tuyết rơi, xoạt xoạt bay qua.


Cậu mang theo Thôi Chính Khâm chào hỏi, vừa nói chuyện vừa giải đáp vấn đề của fan.


Thẩm Gia Ngôn xem comment, nhìn nhìn đột nhiên nhìn thấy ID bị trộm của fan cũ xuất hiện.


*Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Thẩm Gia Ngôn chỉ yêu tui, làm tiểu tam không đạo đức, tui khuyên các thím cải tà quy chính.*






Truyện liên quan