Chương 19: Tứ Tường Vân Kỳ Lân (1)

Đáng tiếc Tề Nhạc không nhìn thấy một màn này, dưới sự bao phủ của phật quang, ý niệm của hắn chìm vào giấc ngủ say. Lúc này, Xá Lợi Thủ Châu trong tay của hắn nhận được ảnh hưởng từ Hoạt Xá Lợi, nếu không, hắn nhất định sẽ đánh giá lại tăng nhân trẻ tuổi trước mặt mình thêm một lần nữa.


Trát Cách Lỗ chắp tay trước ngực, phật khí tường hòa nhanh chóng gia tăng tốc độ tiến vào thân thể của Tề Nhạc, phật khí này người bình thường muốn hưởng dụng một chút cũng không được, nhưng lúc này hoàn toàn không giữ lại truyền cho Tề Nhạc.


Dưới trợ giúp của phật khí, Hắc Kỳ Lân ở trước mặt Tề Nhạc càng thêm sống động, Kỳ Lân như muốn từ ngực của Tề Nhạc xông ra ngoài, khí lưu màu đen nhàn nhạt xuất hiện, đôi mắt màu bạc của Hắc Kỳ Lân sáng lên.
Trát Cách Lỗ than nhẹ một tiếng, nói:


- Thượng thiên thật sự quá trêu người! Lần đầu tiên xuất hiện Hắc Kỳ Lân, lại có Tứ Vân Mặc Kỳ Lân, xem ra, thiên ý là công bình, thật sự quá đáng tiếc trời sinh linh thể Hắc Kỳ Lân. Ngã phật từ bi, hy vọng có thể bảo hộ anh ta vượt qua khó khăn này.


Lúc trước Tề Nhạc rời đi, hắn đã nhìn thấy đồ án đám mây mơ hồ sau lưng của Tề Nhạc rồi.


Hai tay duỗi ngón trỏ ra cùng lúc điểm về phía trước, hai đạo hào quang màu ngà sữa bay về vị trí tim của Tề Nhạc, cũng chính là vị trí Hắc Kỳ Lân đang thủ hộ, một âm thanh ngâm xướng vang lên trong đại điện, đồ án Hắc Kỳ Lân trên người Tề Nhạc động đậy, trong hai màu đen bạc đang vây quanh, Hắc Kỳ Lân như bay thẳng lên trời, năng lượng khổng lồ khuếch trương ra ngoài, cả đại điện tràn ngập khí tức của an lành.


available on google playdownload on app store


Đột nhiên Hắc Kỳ Lân trên ngực của Tề Nhạc hóa thành trạng thái khí, Hắc Kỳ Lân trong suốt cực lớn bay lên trời, cái sừng hai màu đen bạch đụng vào đỉnh đại điện, một tiếng gào thét quanh quẩn trong đại điện, thân thể Hắc Kỳ Lân cực lớn xoay tròn quanh người Tề Nhạc, phật khí trào dâng, theo lỗ chân lông tiến vào người Tề Nhạc.


Tổng cộng có bốn đầu huyết mạch màu đen trên người Tề Nhạc, làn da đã không cách nào ngăn cản huyết mạch phát tán màu đen ra ngoài, huyết mạch màu đen xếp đặt phi thường kỳ lạ, chúng đều xuất hiện ở ngực và bụng Tề Nhạc, nhưng khởi điểm đều nằm ở đầu Tề Nhạc, bốn đạo huyết mạch màu đen dưới sự tiến vào của phật khí càng nổi rõ lên, Hắc Kỳ Lân trên không trung không ngừng xoay quanh, từng đạo hào quang đen bạch từ sừng của Hắc Kỳ Lân bắn ra, rót vào đỉnh đầu Tề Nhạc.


Trên mặt Tề Nhạc có thần sắc thống khổ hiện ra ngoài, tuy hắn đã mất đi tri giác, nhưng bản năng thân thể vẫn còn, bốn đạo huyết mạch từ đen chuyển sang bạc, rồi từ bạc biến thành đen, không ngừng lặp lại vòng tuần hoàn này.


Trên mặt Trát Cách Lỗ nở nụ cười, hai tay thu lại ở trước người, làm ra tư thế Phật tổ nhặt hoa, phật khí cũng không dừng lại, dưới tác dụng của Hoạt Xá Lợi, liên tục tiến vào người Tề Nhạc.


Triệt để giác tỉnh lực lượng huyết mạch đang ngủ say, cần năng lượng vô cùng khổng lồ, bản thân thi thuật giả cũng nhận phụ tải cực lớn, cho dù thành công, cũng sinh ra ảnh hưởng thật lớn với thi thuật giả, nhưng Trát Cách Lỗ hoàn toàn không chút do dự, hắn phóng thích phật khí, đã theo tinh thần kính dâng hoàn toàn.


Trong đại điện cổ xưa này, khí tức thần thánh đang dâng trào, bên ngoài bầu trời từ sáng chuyển sang tối, không hề ảnh hưởng gì tới chuyện xảy ra trong đại điện, thời gian từ từ trôi qua, thần thái Tề Nhạc trở nên an tường, mà sắc mặt Trát Cách Lỗ dần dần tái nhợt, từng giọt mồ hôi thật lớn, tăng y mộc mạc ướt đẫm nước. Xá Lợi Thủ Châu trên cổ tay Tề Nhạc, dưới lục quang sáng chói mắt từ Hoạt Xá Lợi dẫn động, không ngừng phát ra âm thanh vù vù, bởi vì sự tồn tại của nó, mới có thể khiến Tề Nhạc trong nghi thức vô cùng phức tạp này ổn định tâm thần của mình.


Theo như lời Trát Cách Lỗ nói, lúc Tề Nhạc từ trong giấc ngủ tỉnh lại, hắn như trải qua một giấc chiêm bao, trong mộng cảnh, hắn nhìn thấy mình được bốn đạo hào quang vây quanh, bốn đạo hào quang này theo thứ tự là đỏ, tím, xanh, lam, thời điểm bốn đạo hào quang này thu liễm, giấc mộng của hắn cũng chấm dứt.


Mở to mắt, đại điện vẫn lờ mờ như trước, nhưng Tề Nhạc lại lâm vào mê mang, không có chút biến hóa nào, không thấy Trát Cách Lỗ đâu nữa, cúi đầu nhìn qua ngực của mình, Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, đồ án Hắc Kỳ Lân đã biến mất đi đâu rồi, tuy thân trên lõa lồ, nhưng hắn không có cảm giác bị lạnh.


Đứng dậy, hoạt động thân thể đơn giản một lát, dường như tất cả vẫn như trước, không có bất kỳ biến hóa nào, mình vẫn là mình, trừ trên tay nhiều ra Xá Lợi Thủ Châu chứng minh tất cả mọi chuyện xảy ra là thật, cảm giác của Tề Nhạc, mình vẫn là mình như tước kia, không có lực lượng đặc thù gì cả.


Ta không thể thành siêu nhân sao? Trong nội tâm Tề Nhạc có suy nghĩ này, ngồi xổm người xuống, dùng sức nện một chưởng xuống đất.
- Ai ôi!!!.
Phản chất từ mặt đất làm tay hắn đau điếng, mặt đất cứng rắn không có chút biến hóa nào.


- Trời ạ! Trát Cách Lỗ không dối gạt ta đấy chứ, tại sao vẫn giống lúc trước, nói như thế nào, ta là Kỳ Lân phải mạnh mẽ hơn chứ. Hiện tại, hình như so với trước kia chẳng có gì khác nhau, chẳng lẽ ta còn phải dựa vào thần công Bản Chuyên Phá Vũ Thuật nữa hay sao?


Hoạt động thân thể của mình, Tề Nhạc phát hiện, mặc dù mình chỉ ngủ một giấc, vẫn bảo trì tư thái ngồi khoanh chân, lẽ ra thân thể phải cứng ngắt mới đúng, nhưng cảm giác đó hiện giờ không có xuất hiện, mỗi đốt ngón tay hoạt động rất linh hoạt, thân thể thập phần co giãn, gân cốt giống như sau một đêm đã mềm đi rất nhiều..


Áo vẫn nằm trên mặt đất, Tề Nhạc mặc y phục vào, hắn kinh ngạc phát hiện, quần áo của mình dường như đã nhỏ hơn trước, mặc vào chật chội. Cúi đầu xuống quan sát thân thể của mình, từ góc độ của bản thân hắn, thân thể không có thay đổi gì cả, nhưng mà, thân thể của hắn giống như được phát dục lần thứ hai, tăng trưởng không ít, không phải cơ bắp bành trướng, mà cốt cách kinh mạch toàn thân cũng bành trướng, chỉ có điều, hiện giờ hắn không phát hiện ra mà thôi.


Lấy điện thoại trong túi quần ra, Tề Nhạc mới phát hiện đã không có điện, do dự một lát, Điền Thử cấp điện thoại cho hắn, nhưng không có cấp cáp sạc điện, hiện tại muốn nạp điện cũng làm không được, điện thoại đã thành phế vật, tiện tay cho điện thoại vào túi quần, Tề Nhạc quyết định đi ra tìm Trát Cách Lỗ, trong lòng của hắn còn rất nhiều nghi vấn, mà những nghi vấn này chỉ có Trát Cách Lỗ có thể giải quyết.


Thời điểm Tề Nhạc vừa đi tới gần cửa lớn, cửa lớn đã tự mở ra, âm thanh cửa gỗ cổ xưa mà âm trầm vang lên, Trát Cách Lỗ một thân tăng bào đỏ sậm từ bên ngoài đi vào, vừa nhìn thấy Tề Nhạc, hắn nhìn qua một lần, kinh ngạc nói:


- Anh tỉnh lại nhanh như vậy sao? So với dự đoán của tôi còn muốn sớm hơn đấy.






Truyện liên quan