Chương 47: Ngân hạ thành trăm vạn xác chết trôi

-----o0o-----


Ở nơi xa Thiên Anh nhìn thấy một màn như vậy thì lập tức khiêng súng phóng tên lửa SPT-20 lên. Hắn lúc này định tiêu diệt hai tòa tháp súng máy nơi xa. Dù sao biến dị nhân ở nơi đây có hạn, hắn còn định dùng đám kia để đi thăm dò căn cứ, nếu để bọn nó ch.ết hết thì lại mất công đi dụ thêm một đám khác tới.


Có điều đúng vào lúc này, khi Thiên Anh định tiêu diệt hai tòa tháp súng máy kia thì dị biến đột ngột phát sinh. Một tiếng kêu bén nhọn từ bầu trời nơi xa vang lên.
“Réc réc…”


Thiên Anh nghe được thanh âm này thì lập tức nhìn sang, hắn vừa nhìn liền thấy được một sinh vật nhìn khá giống con kền kền, có điều hình thể con này thì lớn hơn nhiều. Phần thân của nó chắc cũng bằng cỡ một con voi bụi cỏ, về phần sải cánh thì dài khoảng gần ba mươi mét.


Lông vũ của nó khá là đặc trưng, nó không mềm mại mà nhìn giống như kim loại vậy, nhưng đặc biệt nhất là nó biến dị mọc ra tới tận ba cái đầu.
Lúc này đây con kền kền ba đầu kia đang hướng thẳng tới bên này. Mục tiêu trực chỉ đám biến dị nhân đang tụ lại thành một đống nơi xa.


Thiên Anh nhìn thấy cảnh này thì lập tức nói:
“Ẩn nấp đi, dùng tuyết phủ lên, đừng có ló đầu ra. Chim ăn thịt biến dị rất tinh.”


available on google playdownload on app store


Những người khác nghe vậy thì nhẹ gật đầu, sau đó ẩn nấp vào trong tuyết. Do đã có chuẩn bị từ trước, ai cũng có quần áo bảo hộ, mặt nạ đa năng, nên mọi người lúc này cũng không cần lo khi ở trong tuyết sẽ bị ngạt thở hay bị bỏng lạnh. Có điều khi nằm ở bên trong tuyết lạnh quả thực không dễ chịu chút nào.


Sau khi ẩn thân vào trong tuyết, Thiên Anh lúc này kích hoạt mắt kính đặc biệt, có liên kết với camera được gắn với các thiết bị được hắn lắp xung quanh nơi đây.


Ngay lập tức hắn có thể thông qua mắt kính điện tử này nắm bắt tình huống ở bên ngoài dù đang nằm ở bên trong tuyết. Rất nhanh hắn liền nhìn thấy con kền kền biến dị cấp ba xuất hiện trong tầm nhìn.


Con kền kền biến dị cấp ba cũng không có sợ hãi hai tòa tháp súng máy, nó lúc này nhanh chóng hướng về phía đám biến dị nhân nhào xuống. Đàn biến dị nhân lúc này cũng đã sản sinh ra sự sợ hãi, nghe được tiếng chim kêu thì bọn nó liền bỏ chạy tán loạn ra khắp nơi.


Có điều bọn nó chạy còn không được bao xa liền đã bị bắn gục tại chỗ, hai tòa tháp súng máy chỉ lia qua lia lại vài lượt thì mấy trăm biến dị nhân còn lại đều nằm xuống mặt tuyết.


Đương nhiên ở trong một thời gian ngắn như vậy thì không cách nào có thể bắn ch.ết toàn bộ, vẫn có một số con chạy được. Có điều lúc này hai tháp súng máy tự động cũng không có hướng bọn nó bắn mà lại hướng về phía con kền kền biến dị cấp ba bắn phá.
“Đoàng đoàng đoàng…”


Thanh âm chát chúa vang lên, vô số viên đạn bắn thẳng về phía con kền kền biến dị. Con kền kền biến dị kia tuy là cấp ba nhưng trí tuệ thì không được tốt cho lắm. Nó cũng không có né tránh mà tiếp tục bay xuống.


Và điều gì tới cũng phải tới, vô số viên đạn súng máy hạng nặng bắn thẳng vào phần thân của nó. Nhưng mà điều kinh dị phát sinh, viên đạn súng máy hạng nặng vậy mà không thể xuyên qua lớp lông của con kền kền.


Nó bắn vào sau đó lại bị bật ra, nhìn chẳng khác gì ném viên bi vào một cái đệm cả. Nhưng đó là khi bắn trúng vào phần lông, còn khi bắn trúng vào phần cổ không có lông lại khác.


Tuy lớp da kia rất dày, cũng rất bền, đạn súng máy hạng nặng không xuyên qua được nhưng lực lượng từ viên đạn, truyền vào cơ thể con kền kền khiến nó đau đớn.
“Kéc kéc…”


Nó kêu lên đầy đau đớn, trong mắt nó lúc này bộc phát ra một loại quang mang hung tàn, khát máu. Nó lúc này thực sự bị chọc giận.
“Vù…”


Nó từ trên trời cao bổ nhào xuống phía dưới. Có điều phương thức di chuyển có phần không thông minh của nó, khiến cho bản thân nó ăn nguyên một rỗ đạn vào người.


Lúc trước do khoảng cách xa còn đỡ một chút, khi vào trong phạm vi vừa tầm uy lực của hai tháp súng máy tự động tăng cao không ít, con kền kền cứ bay thẳng xuống bị hai tháp súng máy tự động bắn cho méo cả sọ, phần cổ vết thương chi chít.
“Ầm ầm…”


Bị bắn cho đầu váng mắt hoa, con kền kền lúc này không làm chủ được tốc độ của bản thân, nó lúc này đâm sầm xuống mặt tuyết, thân thể khổng lồ va chạm với hai tháp súng máy lập tức đụng đổ luôn hai tòa tháp súng máy tự động.


Có điều sau khi đụng ngã hai tháp súng máy thì con kền kền biến dị kia lại đứng dậy, có điều nó lúc này loạng choạng đứng cũng không vững.
Thiên Anh lúc này lập tức ngoi lên khỏi mặt tuyết, sau đó hắn lấy ra một khẩu súng ngắm hạng nặng, lắp đạn xuyên giáp có ẩn chứa độc tố của bé Thanh.


Nhắm bắn ngay vào vị trí bị thương đang chảy máu ở phần cổ của kền kền, Thiên Anh nổ súng.
“Uỳnh!”
Mục tiêu ở khoảng cách gần, biên độ di chuyển lại không lớn, nên Thiên Anh dễ dàng bắn trúng điểm yếu của con kền kền.
“Phập!”


Viên đạn xuyên giáp bắn thủng lớp da bên ngoài của con kền kền, đâm sâu vào bên trong thân thể của nó.
“Kéc….”
Con kền kền kêu lên một tiếng bén nhọn, thanh âm kia khiến cho màng tai của Thiên Anh cùng những người khác cảm thấy đau nhức.


Lam Linh sức khỏe không còn yếu như lúc trước, nhưng lúc này bị tiếng kêu của con kền kền làm cho đầu váng mắt hoa, liên tục nôn ói.


Về phần con kền kền sau khi ăn nguyên một viên đạn có tẩm chất độc thì cả người lập tức co giật, Thiên Thanh bây giờ cũng đã là biến dị thú cấp ba, nọc độc của nó lại đã tăng cường, giết ch.ết biến dị thú đồng cấp không phải vấn đề gì khó.


Gần mười cái hô hấp sau thì con kền kền kia ngừng giãy giụa, nó nằm bất động ở trên mặt tuyết không nhúc nhích. Thiên Anh nhìn thấy cảnh này thì nhìn qua Thiên Lang, Thiên Lang hiểu ý lúc này nhanh chóng chạy về phía con kền kền biến dị cấp ba kia.


CHỔI QUÉT RÁC, thanh lọc tinh thần, thổi bay mệt mỏi. Nhân phẩm đảm bảo, chất lượng khỏi bàn, đọc liền biết… *Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành*






Truyện liên quan