Chương 80: ꧁༺ Bọn Mày Muốn Tính Kế Tao ༻꧂
-----o0o-----
Đi vào bên trong phòng tắm, vặn vòi bình nóng lạnh. Trong khi Minh Hằng đang ở trong này lấy nước thì một người khác đột nhiên tiến vào bên trong.
Người này không phải ai khác mà chính là người tình của Minh Hằng, đồng thời cũng là người mà Thiên Anh mang trở về lần trước. Nhìn thấy người yêu mình đi vào trong này thì Minh Hằng hỏi:
“Anh vào trong này làm gì?”
Lê Quân lúc này đến bên chậu rửa mặt, vừa rửa mặt hắn vừa nói:
“Anh vào đây là muốn cùng nói với em một chuyện, anh đã tìm hiểu kỹ rồi cả căn cứ nơi đây chỉ có phòng tắm này là không có thiết bị theo dõi. Muốn tránh cho nữ nhân kia biết chuyện thì chỉ có thể nói chuyện ở đây.”
Minh Hằng khép lại cửa phòng tắm, sau đó đi tới bên cạnh Lê Quân, dùng bàn tay của bản thân luồn vào trong quần áo người kia. Vừa sờ soạng cơ thể Lê Quân, Minh Hằng vừa hỏi:
“Thế anh muốn cùng em nói chuyện gì nào? Nói đi em đang nghe đây này.”
Lê Quân sau khi rửa mặt xong thì quay lại ôm hôn Minh Hằng, vừa hôn vừa tranh thủ mà vuốt ve cơ thể nữ nhân kia, sau một lúc thì hắn mới buông ra. Nhìn Minh Hằng hắn thâm độc nói:
“Em thấy căn cứ nơi này có tốt không?”
Minh Hằng lúc này đã hứng lên, ả ta vừa ưỡn ẹo vừa nói:
“Đương nhiên là tốt, ở nơi này có đủ cả, cái gì cũng có. Đáng tiếc nó không phải của chúng ta. Nếu như là của chúng ta thì tốt rồi. Ư, anh nhẹ tay thôi đừng mạnh vậy.”
Lê Quân thấy thế thì cười ɖâʍ, hắn nói:
“Haha, anh nghĩ em thích mạnh vậy chứ. Em nghĩ xem nếu như căn cứ này thuộc về chúng ta thì thế nào? Chẳng lẽ em cam tâm cứ nhìn nữ nhân ngu xuẩn kia tiêu tốn thuốc men quý giá cho một phế nhân à?”
Minh Hằng nghe vậy thì nói:
“Nhưng mà biết làm sao được, chẳng lẽ anh có cách gì hả?”
Lê Quân lúc này ép Minh Hằng lên vách tường sau đó bắt đầu hành sự, vừa hành sự hắn vừa nói:
“Một tên phế nhân cùng một nữ nhân, chẳng lẽ anh còn không xử lý được. Anh chỉ sợ em không đồng ý mà thôi. Nếu em muốn thì nơi này là của em.”
Lê Quân nói thì nói vậy, nhưng thực chất hắn chỉ xem Minh Hằng giống như một con điếm dùng để giải trí. Minh Hằng bộ dạng không tệ, đã vậy còn mê mệt với hắn, đối với loại đàn bà ngu xuẩn này thì dùng lời nói là có thể lừa được.
Chỉ cần lừa được nữ nhân này, để ả chấp nhận yêu cầu của hắn. Sau này hắn có thể xuống tay với Alisa mà không cần phải suy nghĩ. Alisa rất đẹp nên hắn không định giết, hắn còn muốn biến Alisa thành nô lệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ cho hắn.
Nghĩ đến sau này có đến hai nữ nhân nằm dưới háng, phục vụ ngày đêm thì sướng rồi. Cuộc sống như vậy khác gì ông hoàng đâu. Còn bên ngoài ra sao thì kệ mẹ nó, cũng không có liên quan gì đến hắn. Hắn có căn cứ này rồi ở bên ngoài có xảy ra việc gì thì hắn ở trong này vẫn an toàn.
Về phần cái tên phế nhân người không ra người quỷ không ra quỷ kia thì chỉ cần mang lên phía trên, vứt ở trên tuyết là được. Thú hoang đi qua lập tức sẽ giúp hắn xử lý cái xác.
Nghĩ đến tương lai sau này Lê Quân không khỏi cười đắc ý, trong lúc vô tình hắn cũng làm việc mạnh hơn. Ả Minh Hằng lúc này rên lên ư ử, vừa rên ả ta vừa nói:
“Em nghe anh cả, chỉ cần anh muốn là được. Em biết anh thích Lam Linh, em cho phép anh chơi bạn em nhưng em muốn làm lớn kia.”
Lê Quân cười ɖâʍ nói:
“Haha! Được thôi, em là quan trọng nhất đối với anh, chỉ cần em thích là được.”
Nói xong lời này Lê Quân bắt đầu hôn Minh Hằng nhiệt tình. Hai người cuốn lấy nhau trong phòng tắm gần ba mươi phút mới tách ra.
Sau khi tách nhau ra thì Minh Hằng mang nước cho Alisa, còn Lê Quân thì đi chuẩn bị cho kế hoạch của bản thân. Dù sao muốn buổi tối chơi song phi thì cũng cần chuẩn bị một ít đồ chơi.
Alisa thì vẫn đang chăm sóc Thiên Anh, cũng không biết gì về âm mưu của hai người này cả. Với nàng dù có nghĩ nát óc cũng không ngờ đến, một người nàng cứu về từ cõi ch.ết, sau đó chăm sóc cẩn thận đến cuối lại đối với nàng như vậy.
…
Đến buổi tối.
Đi vào bên trong phòng bệnh của Thiên Anh, nhìn thấy Alisa vẫn đang ở bên máy nghiên cứu, liên tục kiểm tr.a các thay đổi của Thiên Anh thì Minh Hằng nói:
“Linh ơi! Quân hắn có chuyện gì muốn nói với cậu kìa, cậu đi qua gặp hắn đi, còn người này để mình chăm cho.”
Alisa trong mắt chớp động hào quang nghi ngờ, có điều nàng vẫn gật đầu nói:
“Được, vậy Hằng giúp mình nhìn xem cậu ấy một chút.”
Dứt lời Alisa liền rời đi, để lại Minh Hằng ở đây. Alisa đi rồi, vẻ mặt của Minh Hằng liền thay đổi. Dùng ánh mắt khinh miệt nhìn về phía Thiên Anh, ả ta cay độc nói:
“Thật buồn nôn, mày là con quỷ rồi chứ đâu phải là người, nếu mày mà tỉnh lại nhìn thấy cái diện mạo này thì có ước ch.ết đi hay không, thật tởm lợm.”
“Đã bị thế này rồi thì sao mày không ch.ết luôn đi, còn sống làm gì nữa. Mày sống hại bà đây ngày nào cũng phải đi múc nước cho mày rửa chân, thứ quái thai lai quái vật.”
Trong khi ả tiện nhân Minh Hằng đang ở bên này mắng chửi Thiên Anh, thì ở bên trong phòng Lê Quân lại đang có diễn biến khác.
Lê Quân gọi Alisa qua, trước đó đã dọn trước một bàn tiệc rượu. Khi thấy Alisa đến thì tươi cười mời nàng ngồi chơi, Alisa lúc này cũng ngồi xuống, nàng uống một ngụm rượu sau đó hỏi:
“Có chuyện gì không? Làm sao tự dưng lại bày vẽ thế này. Mà chúng ta đang cần phải tiết kiệm, lương thực không dễ kiếm, sau này đừng có phung phí như vậy.”
Bị một nữ nhân nói như vậy thì Lê Quân trong lòng không khỏi khó chịu, có điều hắn lúc này vấn cố gắng mỉm cười rồi nói:
“Đây chỉ là một chút tâm ý của anh dành cho em mà thôi, mong em đừng giận.”
Vừa nói tên này vừa nắm lấy bàn tay của Alisa, sau đó vuốt ve nó. Alisa sắc mặt trở nên không tốt, nàng lạnh lùng nói:
“Bỏ tay ra, đừng để tôi bực.”
Lê Quân lúc này cũng đã không giữ được bình tĩnh, hắn cười gằn nói:
“Đừng có không biết điều, lúc tôi còn nói nhẹ thì biết đường mà nghe lời. Bằng không đừng trách thằng Quân này.”
Alisa không có bất ngờ trước thái độ của Lê Quân, nàng nhìn hắn cười gằn nói:
“Lộ bản chất rồi sao? Tôi không biết điều đấy anh có thể làm gì được tôi? Chẳng lẽ chỉ bằng một thằng tiểu nhân như anh.”
Lê Quân cảm thấy có chút gì đó không đúng, Alisa rất bình tĩnh, bình tĩnh khiến cho hắn lạnh người. Lấy ra một con dao gọt hoa quả, Lê Quân nhìn Alisa lạnh lùng nói:
“Biết rồi thì đã sao, hôm nay mày cũng không thể thoát được tay tao. Ngoan ngoãn thì thằng người tình của mày còn có thể sống. Bằng không… hắc hắc… mày hiểu rồi đó.”
Alisa cười nhạt nhẽo, nàng tiếp tục uống ly rượu trên bàn nói:
“Nói thật tao không muốn giết bọn mày đâu, dù sao tao cũng mất công nhặt bọn mày về từ đống xác mà, chưa làm được gì đã giết thì phí. Có phải mày đang nghĩ tối nay sẽ lên giường với tao, sau đó lại dùng cái thứ thuốc trong ly rượu này để cho con ngu kia dùng đúng không?”
Bị nói ra tâm tư, Lê Quân không khỏi giật mình. Hắn lùi về phía sau cảnh giác nhìn Alisa nói:
“Con điếm, sao mày lại biết tao nghĩ gì?”
Alisa cười cười, nàng đặt ly rượu xuống rồi nhìn về phía thằng ngu trước mắt. Nàng nói:
“Hai đứa bọn mày nghĩ gì tao đều biết cả, chẳng qua tao muốn nhìn xem hai đứa chúng mày muốn bày trò gì mà thôi. Còn cỡ như bọn mày cũng muốn đâm lén, tính kế sau lưng tao? Nói thật bọn mày chưa đủ tuổi.”
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]
[Tác phẩm Sinh Tồn Trong Tận Thế được Tâm Vân đăng độc quyền trên vtruyen.com. Vui lòng không mang đi nơi khác.]
CHỔI QUÉT RÁC, thanh lọc tinh thần, thổi bay mệt mỏi. Nhân phẩm đảm bảo, chất lượng khỏi bàn, đọc liền biết… *Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành*