Chương 27-2: XX này nhận chủ, chỉ nhận huyệt nhỏ của em 2
Đè lại sự vui vẻ tận đáy lòng hắng giọng nói: “Khụ, sẽ nhanh trở về, em ở nhà một mình nhớ cẩn thận, tan tầm sớm một chút.”
Chu Dao chép miệng, đồ lưu manh này lại bắt đầu lải nhải.
“Đã biết, Lão Trình.”diên%đànl3**quy&đôn
Trình Nghị bị lời cô nói làm cho nghẹn lại, anh có già sao mà kêu anh lão Trình, chờ anh trở về nhất định phải bắt lấy cô đánh vào mông mới được.
10 giờ Chu Dao tan tầm, đi ra ngoài cửa hàng, thấy phía trước có một chiếc xe vận tải màu trắng đậu ở đó, đi lên trước nhìn nhìn biển số xe, là của đồ lưu manh kia, từ đằng sau xe đi ra thì thấy Trình Nghị đang tựa vào cửa xe hút thuốc.
Anh nhả ra một ngụm khói, cách sương khói thấy cô chạy tới, nhào vào làn khói vọt vào trong lồng ngực anh.
Chính Trình Nghị cũng không thể tưởng tượng được anh cũng sẽ có một ngày nhi nữ tình trường, tối hôm qua cô hỏi anh khi nào trở về, hiện lên trong đầu cả ngày hôm nay, cô tránh ở trong chăn lúc hỏi những lời này đôi con ngươi ướt dầm dề.
Sớm tan việc, bị Lý Minh Hiên giữ chặt: “Này, người anh em cậu sốt ruột gì thế? Còn có một bữa nữa cơ mà.”
Trình Nghị nhếch môi cười: “Vợ tôi nhớ tôi, trở về để gặp cô ấy một chút.”
Lý Minh Hiên đấm anh một quyền: “Được rồi, Trình Nghị cậu đừng không biết xấu hổ, mẹ nó đi thành phố A chơi một tháng, hiện tại mới trở về hai ngày đã lại gấp không chờ nổi trở về tìm phụ nữ.”
Đây cũng không phải là Trình Nghị mà anh ta quen biết mười mấy năm, lúc nào gặp qua cậu ta nhớ phụ nữ, đến người phụ nữ kia theo cậu ta bảy năm mà cũng chưa từng có bộ dạng như này.
Trình Nghị bị anh ta cười nhạo một phen cũng thấy khó hiểu, tại sao tim gan cồn cào muốn gặp ɖâʍ nữ kia thế, nhưng giờ phút người phụ nữ mềm mại bổ nhào vào trong ngực anh, anh cảm thấy đây là nguyên nhân.
Vứt bỏ điếu thuốc trong miệng, duỗi tay ôm lấy eo cô, xoa nhẹ mông cô một chút: “U a, bà xã thật nhiệt tình, nhớ anh đây à?”
Chu Dao ngửi hơi thở vô cùng quen thuộc, mùi thuốc lá nhàn nhạt làm người ta an ổn lại thư thái, cười ngẩng đầu hỏi: “Sao hôm nay đã trở lại?”
Tối hôm qua lúc mở video làʍ ȶìиɦ anh cũng chưa nói với cô, chỉ nói sẽ nhanh trở về, kết quả hôm nay đã nhìn thấy anh.
Anh cúi đầu hôn cái trán của cô một cái, nhìn cô cười đến hai cái má lúm đồng tiền đều hiện ra, anh cũng cười theo: “Tối hôm qua có ɖâʍ nữ nói huyệt nhỏ ngứa muốn gậy gộc của anh, không phải anh đây trở lại giúp cô ấy giải ngứa sao.”
Chu Dao đỏ mặt ôm hông anh, không giấu được nụ cười trên mặt: “Đồ lưu manh, trong miệng luôn là từ ngữ không đứng đắn.”
Anh cợt nhả: “Hừm…… Tay nhỏ của bà xã cũng thật hăng hái.”
Đêm nay dương vật lớn của Trình Nghị cắm vào huyệt nhỏ ngập nước, không mười phút đã bắn, tối hôm qua chính mình xoa hơn một giờ đều không bắn.
Anh không cho là nhục ngược lại còn thấy vinh, ngả vào trên người cô cười: “Bà xã, gậy này nhận chủ, một khi đụng tới em là muốn bắn.”
Chu Dao thở hổn hển muốn đẩy ngọn núi lớn trên người ra, rồi lại bị anh nhấc hai đùi lên, để gậy gộc hùng hổ nhận chủ kia cắm vào huyệt nhỏ ướt đẫm.
Sáng sớm ngày hôm sau anh đã rời giường trở về thành phố H, trước lúc đi lại bắn ngập tinh dịch cho Chu Dao, tối hôm qua cô đã bị anh lăn lộn đến quá sức, người đàn ông một bên đâm sâu một bên hỏi cô: “Anh già sao?”
Đồ lưu manh này thật nhỏ nhen, cô nức nở khóc thút tha thút thít, bị anh mang lên cao trào một lần lại một lần.
Sau khi anh rời đi, Chu Dao rút ra tờ giấy từ tủ đầu giường chà lau tinh dịch bị tràn ra.
Cầm lấy tờ giấy ướt đẫm trong tay, mùi khó ngửi tất cả đều là tinh dịch hôi tanh của anh, ghét bỏ ném trên mặt đất, lại không nhịn được vê ngón tay vừa rồi đụng phải vài cái, nghĩ nghĩ rồi giơ tay cho lên mũi ngửi.
Mùi xạ hương tanh tưởi, vừa nồng đậm lại bá đạo, cực kỳ giống con người anh.