Chương 13: Xem mắt đi a
Trên xe cô và mẹ mẹ đại nhân nói chuyện không ngừng, chủ yếu là hỏi chuyện cuộc sống của cô trong 5 tháng qua.
Ba Ba đại nhân thì không nói gì cả chỉ ngồi yên nghe hai mẹ con nói chuyện. Ông vẫn còn giận chuyện cô tự quyết định đến thành phố T này.
Một lúc cũng đến nhà hàng lớn, cả gia đình vào phòng bao hạng nhất. Mấy tháng nay cô ăn uống không tốt, hầu như mì gói nhiều hơn cơm.
Mẹ cô nhìn bảo bối tâm can của mình ăn ngon miệng đén vậy chứ tỏ thời gian qua con gái phải cực khổ, nghĩ đến bà liền viền mắt hồng hồng, 2 giọt nước mắt không cân nhắc liền rơi xuống.
_ Mẹ... Con là đói mới ăn như vậy, mẹ con rất tốt với bản thân mình - Cô nhìn mẹ đau lòng mà cảm thấy có lỗi vô cùng.
_ Nha đầu! Ta xin ra con đừng có mà dối lừa ta, mau ăn nhiều vào. - bà thu nước mắt lại, trừng mắt nhìn cô sau đó lấy đủ gấp liên tục đồ ăn cho cô.
Khả Khả liền câm mồm chỉ vùi đầu vào bát cơm ăn không ngừng nghỉ.
_ Có ai bắt nạt con không? - Đến lúc này ba ba đại tướng mới lên tiếng, ông cũng gấp miếng thịt bò bỏ vào chén của cô.
_ Con gái ba ý hả? Sắp làm trùm ở đây rồi hắc hắc ba ba đại tướng con gái người đâu ai có thể lên đầu ngồi cơ chứ. - Cô cười nghiêng ngã với ba.
Có thể trước mặt mọi người cô là người lạnh như băng hay là phúc hắc vô đối nhưng mà trước mặt đại vị này cô luôn là con mèo nhỏ vô hại đáng yêu và dể tổng thương.
Sau một hồi được bồi dưỡng thức ăn kia hầu như hơn phân nữa đều nằm trọn trong cái bụng nhỏ của cô.
Nhìn con gái bụng căn no thế này bà rất hài lòng tâm tình cũng tốt hơn nhiều.
_ Con gái, làm gì làm cũng phải 1 tháng về nhà mấy ngày - ba ba đại tướng giọng nói dịu dàng hơn nhiều.
_ Dạ! - Khả Khả được cho ăn no, cái gì cũng có thể đáp ứng.
_ Khả Nhi! - Nhìn con gái vui vẻ nên mẹ mẹ đại tướng cũng muốn nói điều để trong lòng.
_ Dạ? - Tiểu cô nương này tâm tình đang sảng khoái nào để ý đến hành động lạ thường của người kia.
Bà nhìn nhìn chằm chằm lão công ý bảo ông mở miệng.
Ba ba đại tướng mày nhíu lại có chút suy tư.
_ Khả Nhi! Con năm nay 25 rồi, có nên hay không có bạn trai đi a! - Đề tài này là trọng điểm của ngày hôm nay.
_ Con..... Con còn thích chơi! - Cô có ngốc đến đâu cũng không ngốc đến nổi không hiểu ý tứ này.
Nghe con gái nói xong mẹ mẹ đại nhân không khỏi thở dài.
_ Khả Nhi, mẹ có người bạn con của dì ấy năm nay cũng 28, là trưởng phòng công ty nước ngoài mẹ thấy rấ hợp với ý con - Mẹ Mẹ đại tướng nắm lấy tay cô siết một cái tỏ ý mong muốn của bà.
_ Tùy mẹ thôi, xem như được bao ăn một bữa. - cô không kháng cự cũng không đồng ý.
_ Vậy... Mẹ đưa số điện thoại của con cho cậu ta có gì hai đứa tiên lạc với nhau xem thế nào - mẹ mẹ đại tướng ánh mắt có chút vui mừng.
Haizzz không phải là cô thích thú đâu, chỉ vì cô đi khỏi nhà làm ông bà đau lòng buồn phiền, nay điều kiện này cũng không coi là quan trọng không hợp thì thôi không liên lạc nữa, lại được ăn một bữa no, lại làm ông bà vui lòng như vậy cô cũng chẳng thiệt hại gì.
_ Khả Nhi! Tuần sau có được không? - Nghe con gái không biểu cảm gì bà liền lấn tới.
_ Mẹ bảo anh ta gọi con là được - Cô không lạnh không nhạt cứ bình thản vô cùng