Chương 5
Chân Noãn cúi đầu nhìn người đàn ông tuấn tú đang ngồi xổm dưới đất, suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng cũng tìm được mối liên hệ giữa khuôn mặt điển trai kia và "Ngôn Hàm" đã bóp khớp cằm của cô trong căn phòng tối ban nãy.
"Noãn Noãn!"
Đồng nghiệp của Chân Noãn - nhân viên nghiệm chứng Quan Tiểu Du chen vào giữa đám đông. Cô ấy thở không ra hơi, nháy nháy mắt với Chân Noãn, khẽ giọng, nói: "Bên tổ chúng ta vừa gọi điện tới, mình nói mình ở hiện trường thấy..." Vừa quay đầu trông thấy Ngôn Hàm, sắc mặt cô ấy hơi tái đi, nói năng cũng lập cập.
"Đội... Đội trưởng Ngôn, thật trùng hợp, anh... Sao anh lại ngồi ở đây vậy?"
Ngôn Hàm hỏi: "Lẽ nào tôi nên nằm ở đây?"
Quan Tiểu Du nhăn nhó cười gượng, lập tức nhanh nhảu mang cặp dụng cụ đi lên tầng kiểm tr.a dấu vết.
Chân Noãn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, Đội Trưởng ư?
Lúc Chân Noãn vừa đến nhận việc, Quan Tiểu Du vui vẻ chạy tới nói với cô: "Người đẹp Noãn Noãn, tôi không có quà ra mắt gì, đành trao tặng danh hiệu hoa hậu cảnh sát cho cô. Sau này cô và Đội trưởng sẽ là bảng hiệu sống của bọn tôi, có thể lên ảnh biển quảng cáo cảnh sát Dự Thành Chúc bạn năm mới thuận lợi, gia đình an khang đấy! Đội trưởng của chúng ta dễ thương lắm!"
Đầu Chân Noãn xuất hiện đầy vạch đen, rõ Ngôn Hàm không hề liên quan đến cái từ "dễ thương" này chút nào.
Sau khi về nước, cô quyết định công tác ở Dự Thành do nhận được lời mời từ thầy giáo cũ của cô khi còn học ở Penn (1) - giáo sư Trịnh.
Dự Thành là thành phố duy nhất trong cả nước xây dựng Phòng thí nghiệm Tổng hợp C-Lab chuyên ngành Kỹ thuật Hình sự với đầy đủ các bộ môn nghiên cứu như bệnh lý học, độc chất học, vật lý học, nhân chủng học, côn trùng học, thực vật học, nha khoa và một số bộ môn có liên quan khác.
Cảnh sát Dự Thành vô cùng chú trọng tác dụng then chốt của việc áp dụng hai kỹ thuật điều tr.a hình sự là giám định vật chứng và khám nghiệm tử thi trong công tác phá án. Mười năm trở lại đây, Đội cảnh sát Dự Thành luôn tích cực xin thúc đẩy, đầu tư nguồn tài chính và nhân lực dồi dào, nhờ đó mới có Phòng thí nghiệm Kỹ thuật Hình sự đầu tiên và cũng là duy nhất của cả nước. Tỉ suất phá án thành công khi tiếp nhận vụ án đạt tới 99,7%. Đồng thời, rất nhiều vụ án còn nghi vấn hoặc khó giải quyết ở các khu vực khác cũng phải nhờ đến sự hỗ trợ từ các chuyên gia tổ kỹ thuật của Phòng thí nghiệm.
Chuyên môn của giáo sư Trịnh là bệnh lý học, ông sắp về hưu và xem Chân Noãn như người nối nghiệp. Với Chân Noãn mà nói, được công tác trong một phòng thí nghiệm công nghệ cao cùng một nhóm các chuyên gia khoa học xuất sắc, dốc lòng nghiên cứu, tìm ra dấu vết trong vật chứng không bao giờ nói dối rồi áp dụng khoa học để cung cấp manh mối phá án là một thử thách đầy hấp dẫn.
Cô hoàn toàn không ngờ tới mình và Đội trưởng đội điều tr.a hình sự lại gặp nhau trong hoàn cảnh thế này.
Đội trưởng điều tr.a hình sự quản lý các vấn đề hành chính của Phòng thí nghiệm, thảo nào Ngôn Hàm nắm rõ về cô như lòng bàn tay.
Giờ phút này, cô đã hiểu câu hỏi của Ngôn Hàm lúc ở trong căn phòng tối tăm kia: "Tại sao hiện giờ lại làm việc tại Phòng thí nghiệm Kỹ thuật Hình sự Dự Thành?"
Cô biết Thẩm Dực từng có quá khứ đen tối, có kẻ gán tội cho anh ấy, nhưng cảnh sát chỉ luôn nhằm vào một mình Thẩm Dực.
Những năm gần đây, Hoa Thịnh - tập đoàn lớn nhất Dự Thành và cả Thẩm Dực - đại cổ đông của công ty đều theo số đông chuyển từ đen sang trắng. Tuy nhiên, người ta thường nói cá lớn thì khó chuyển mình. Một tổ chức đồ sộ như thế mà muốn thay đổi thì khó tránh còn sót lại vết nhơ. Chỉ cần Ngôn Hàm muốn thì tùy tiện viết vài đơn tố cáo cũng có thể lập tức khiến Thẩm Dực thiệt hại nặng nề.
Hình như anh ta vẫn thường xuyên làm trò này trong suốt những năm gần đây. Chân Noãn nghe nói nhóm thuộc hạ của Thẩm Dực gặp không ít tai vạ từ trên trời rơi xuống vì bị truy quét bất ngờ.
Ngôn Hàm là lãnh đạo trực tiếp của cô và cũng biết rõ mối quan hệ giữa cô và Thẩm Dực. Có lẽ vì thế mà anh ta hoài nghi cô tham gia Phòng thí nghiệm với mục đích không trong sáng.
Sao cô lại xui xẻo thế cơ chứ!
Chân Noãn thầm than thở một giây rồi lại lập tức thu lại cảm xúc, lấy trâm ngà từ trong túi ra búi tóc lại, đồng thời cởi khăn quàng cổ nhét vào trong túi, tiếp đến lấy ra một đôi găng tay sạch sẽ, nhanh nhẹn ngồi xổm xuống kiểm tr.a thi thể người ch.ết.
Thấy Ngôn Hàm kiểm tr.a phần đầu, cô tự động xem xét phần chân của nạn nhân. Vì có đông người vây xem nên cô không tiện vén váy nạn nhân lên mà chỉ kiểm tr.a bên ngoài. Vạt váy cưới còn dính vệt nước bùn, những chỗ khác đều sạch sẽ, chỉ dính vài cọng lá và cánh hoa đã úa vàng. Ngoài ra, trên thân váy có nhiều chỗ bị xé rách và một lỗ thủng.
Cô nhìn một lúc, không kìm được ngẩng đầu lên nhìn Ngôn Hàm, thấy anh đang nhìn chằm chằm thắt lưng trang trí màu trắng của Khương Hiểu, Chân Noãn cũng để ý theo. Dây thắt lưng của nạn nhân không ngay ngắn, có vẻ như từng bị người khác lôi kéo. Hai người lại ngẩng đầu nhìn lên trên, bờ tường bên ngoài khách sạn vô cùng nhẵn nhụi, không có bất kỳ mái hiên hay ban công nào có thể móc vào quần áo của nạn nhân.
Cô ấy bị người ta lôi kéo sao?
Chân Noãn ngờ vực nhìn xuống, lập tức chạm phải ánh mắt đầy hàm ý của Ngôn Hàm. Dưới ánh nhìn sắc bén của anh, bỗng nhiên, cô cảm thấy căng thẳng, không thốt nên lời, bối rối ho một tiếng, kết quả là thở ra luồng hơi trắng xóa, bị gió thổi tan ngay trước mặt hai người như thể bông vải.
Chân Noãn: "..."
Ngôn Hàm không nhìn cô nữa, lấy bình ninhydrin (2) xịt lên thắt lưng của nạn nhân, nhưng không phát hiện được bất cứ dấu vân tay nào.
Hung thủ đeo găng tay ư?
Chân Noãn muốn hỏi han trao đổi, tạo chút ấn tượng tốt với boss nhưng cô không giỏi giao tiếp lắm. Trước mặt anh, cô không dám hé nửa lời. Chưa kể vừa nãy đối đầu với boss trong bóng tối, chỉ nghĩ thôi da đầu đã thấy rờn rợn rồi, cô không dám nhìn thẳng vào anh nữa.
"Nhớ mang chiếc thắt lưng này về xử lý hóa học." Anh dặn.
Chân Noãn lập tức thu hồi suy nghĩ, nhận ra anh đang nói với mình, liền vội vàng vâng vâng dạ dạ.
Tâm trạng căng thẳng của cô đương nhiên không thể thoát khỏi tầm mắt anh.
Ngôn Hàm giương mắt, cười nhạt: "Cô sợ tôi à?"
Chân Noãn chột dạ lắc đầu.
"Tôi không ăn thịt cô đâu mà lo."
Đầu óc Chân Noãn như phát sốt, cô cúi đầu tiếp tục quan sát thi thể nạn nhân.
Nạn nhân Khương Hiểu đi một đôi giày đế bằng màu trắng, mũi giày bên trái va xuống mặt đất, máu chảy đầm đìa. Đế giày nhìn khá sạch sẽ, chỉ đọng lại vài vệt bùn đất còn ướt lẫn với một số mẩu giấy vụn có màu sắc sặc sỡ, xanh xanh đỏ đỏ các kiểu.
Chân Noãn đưa tay nắn chân nạn nhân qua lớp vải, dọc theo xương mác, xương đùi nắn tới xương chậu, lại tiếp tục nắn theo xương sống tới đầu vai. Trong lòng cô đã dần dần có manh mối. Lại ngẩng đầu lên, Ngôn Hàm đã rời khỏi vị trí nơi thi thể đang nằm, giờ đang rà soát mặt đất gần đó tìm kiếm thứ gì mà cô cũng chẳng rõ.
Cảnh sát thuộc Đội Hình sự đã nhanh chóng đến nơi, bố trí dây phong tỏa hiện trường và đẩy lùi đám đông tụ tập vây xem ở bên ngoài.
Ngôn Hàm đứng thẳng dậy, cất lời: "Lên tầng xem thử", lại quay sang Chân Noãn lúc này vẫn còn ngồi xổm trên đất: "Cô cũng đi theo đi!"
--- ------ ------ ------ ------
(1) Viện Đại học Pennsylvania hay Đại học Pennsylvania (tiếng Anh: University of Pennsylvania; gọi tắt là Penn hay UPenn) là viện đại học tư thục ở thành phố Philadelphia, thuộc bang Pennsylvania, Hoa Kỳ. Penn là một thành viên của ivy League với thế mạnh về các ngành khoa học cơ bản, nhân học, luật học, y dược, giáo dục học, kỹ thuật và kinh doanh.
(2) Ninhydrin là một hóa chất sử dụng để phát hiện amoniac hoặc amin bậc một và bậc hai. Khi phản ứng với các amin tự do, chất sẽ chuyển sang màu xanh đậm hoặc màu tím. Ninhydrin thường được các nhà điều tra, pháp y sử dụng trong việc kiểm tr.a dấu vân tay. Cơ thể con người tiết ra axit amin (thông qua mồ hôi), tập trung trên đường vân của ngón tay. Khi tay người chạm vào các vật, axit amin trên ngón tay sẽ để lại dấu vân tay trên các vật đó. Sử dụng ninhydrin, các đường vân axit amin sẽ biến thành màu xanh đậm hoặc tím, do đó có thể nhìn thấy dễ dàng bằng mắt thường.