Chương 93: Kích tình

- Chuyện đó là chuyện gì? Lão sư, cô hãy nói rõ ràng ra một chút.
Tần Thiên giả vờ ngây ngốc làm Lâm Hiểu Di tức gần ch.ết.
- Chính là chuyện đó đó!
Lâm Hiểu Di trực tiếp hướng tới chỗ đũng quần của Tần Thiên mà nắm lấy. Tần Thiên cảm giác thoái mái vô cùng.


- Lão sư, cô thật là xấu. cô lại dám động đến chỗ này của em. Em phải dạy dỗ cô một chút mới được!
Tần Thiên lập tức vung tay lên, đem Lâm Hiểu Di một lần nữa ôm vào lòng. Môi hôn xuống, đầu lưỡi nóng bỏng lập tức xông vào miệng của Lâm Hiểu Di.
"Ư!"


Lâm Hiểu Di thở nhẹ một cái, buông lỏng tay đang nắm đại bổng của Tần Thiên ra, ôm lấy mặt của hắn, mãnh liệt đáp trả lại. Lưỡi của nàng nhiệt liệt nghênh đón đầu lưỡi của Tần Thiên, cả hai giống như hai con rắn nhỏ xoắn với nhau lại.


Một tay Tần Thiên đỡ gáy của nàng, đôi môi ngậm lại, ʍút̼ lấy ʍút̼ để chiếc lưỡi nhỏ thơm của nàng. Hai ngưởi ở trong phòng khách điên cuồng ôm hôn. Qua một thời gian, đôi môi của Tần Thiên từ môi của Lâm Hiểu Di từ từ chuyển sang khắp gương mặt, rồi sau đó là cái cổ ngọc của nàng. Lâm Hiểu Di động tình kịch liệt, miệng rên hừ hừ.


- Ôm ta vào phòng đi!


Lâm Hiểu Di mê say nhìn khuôn mặt của Tần Thiên. Hắn lập tức bế nàng lên, ôm nàng đi vào phòng rồi ném nàng lên chiếc giường lớn. Sau đó tự cởi áo rồi ôm lấy Lâm Hiểu Di. Hắn vươn tay nắm lấy cái vùng hình cầu vươn cao, đứng thẳng ngạo nghễ của Lâm Hiểu Di, dùng sức xoa bóp nhẹ nhàng. một cảm giác nhu nhuyễn, êm ái truyền đến làm Tần Thiên rất thoải mái.


available on google playdownload on app store


Lâm Hiểu Đi đưa tay vòng ra sau ôm lấy Tần Thiên, móng tay nhẹ nhàng cào sau lưng hắn, miệng không ngừng phát ra từng tiếng rên rỉ cùng thở gấp. Từng đợt, từng đợt hương thơm lan ra xa, khiến Tần Thiên càng thêm nóng bỏng.
- Tần Thiên, cậu mau giúp lão sư ʍút̼ chỗ này một chút!


Lâm Hiểu Di chỉ vào bộ ngực lớn của mình. Tần Thiên lập tức giải khai áo ngủ của nàng. Hai khối cầu tròn tròn màu tuyết trắng xuất hiện không thiếu cái gì, vừa to, mịn, trắng lại vừa vểnh cao, phía trên đỉnh một hạt anh đào căng cứng nhô ra một cách ngạo nghễ.


Tần Thiên lập tức cúi xuống ɭϊếʍƈ tại chỗ đó. Một vòng rồi lại một vòng, đảo qua trái rồi lại đảo qua phải.
- A…Ư..ư!


Lâm Hiểu Di bị Tần Thiên trêu chọc như vậy chịu không nổi, chỗ đó ngứa ngáy vô cùng, vội vàng vươn tay đem khuôn mặt Tần Thiên áp mạnh xuống, nhưng Tần Thiên tránh được. Sau đó hắn dừng lại. Lâm Hiểu Di lập tức cảm giác toàn thân trống rỗng, vẻ mặt cực kỳ sốt ruột.


- Tần Thiên, cậu tiếp tục đi, đừng có dừng lại!
Lâm Hiểu Di gấp gáp nói.
- Hắc hắc, xem cô kìa, bộ dáng gấp gáp không chịu được rồi!
Tần Thiên cười tà, ngón tay nhẹ nhàng búng một cái vào hạt anh đào, Lâm Hiểu Di không chịu được mà kêu to lên thành tiếng.


Tần Thiên nhìn bộ dáng của nàng bèn một lần nữa cúi đầu, dùng đầu lưỡi tiếp tục bao quanh chỗ đó. Hành động này làm cho Lâm Hiểu Di cực kỳ khoái cảm, rất muốn Tần Thiên cắn vào một lần. Nơi đó ngứa ch.ết rồi a.


Tần Thiên nhìn bộ dạng của Lâm Hiểu Di, không hề hành hạ nàng nữa. Hắn há miệng đem chỗ đó cắn lần rồi dùng sức mà hút lấy hạt đậu.
"A!"


Lâm Hiểu Di thoải mái kêu to lên, hai tay nàng gắt gao đem đầu Tần Thiên ấn xuống. Tần Thiên ngậm hạt đậu, dùng đầu lưỡi tận tình ần, ngoáy đùa giỡn. Một tay khác thì ở bên ngực còn lại mà thưởng thức.


Lâm Hiểu Di bị Tần Thiên làm cho cả ngươi run rẩy không dứt, cỏ thơm phía dưới đã tưới đẫm nước, một nhu cầu mãnh liệt từ đáy lòng dâng lên. Lâm Hiểu Di hi vọng Tần Thiên sớm dùng tới đại bổng tiến công vào hắc động của mình, nhưng Tần Thiên vẫn không có chút hành động nào.


- Tần Thiên …. Tần Thiên, mau đút vào trong đi, cô sắp chịu không nổi nữa rồi!
Lâm Hiểu Di thở hổn hển hướng về phía Tần Thiên, vẻ mặt khó chịu. Một tay cầm lấy tay của Tần Thiên hướng vể hắc động bên dưới của mình, muốn Tần Thiên an ủi nơi đó của mình.


- Hắc hắc, lão sư, đừng nóng vội nha, cái gì đến sẽ đến, đừng có gấp.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di không nhanh không chậm mà nói.
- Không nên, Tần Thiên, ngươi mau giúp cô một chút đi. Cô sắp không chịu được rồi!


Lâm Hiểu Di khẩn trương cầu khẩn Tần Thiên. Trước lúc Tần Thiên tới, nàng đã chịu không nổi rồi, hiện tại lại bị hắn trêu chọc lâu như vậy, lại càng thêm khó chịu. Lâm Hiểu Di chỉ hi vọng đại bổng của Tần Thiên nhanh chóng cắm vào trong cơ thể của nàng để thỏa mãn cơn khát tình.


Tần Thiên nhìn bộ dáng đáng thương của Lâm Hiểu Di, tay liền đem quần ngủ của nàng cởi xuống. Lâm Hiểu Di bên trong không mặc gì cả, khi cởi ra, lập tức cỏ thơm ở bên trong xuất hiện. Vài giọt nước như hạt sương phát ra ánh sáng nhẹ nhàng, lan ra một loại hương vị ɖâʍ mị kích thích thú tính đàn ông.


Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên cởi quần của mình thì cực kỳ cao hứng, lập tức dang rộng hai chân ra cho Tần Thiên tiến vào.
- Tần Thiên, mau mau, cho cô đi!
Lâm Hiểu Di gấp gáp, trong mắt đầy vẻ khát vọng. Bạn đang đọc truyện tại


Tần Thiên nhìn nàng một cái, sau đó đưa tay xoa nhẹ đám cỏ ướt kia. Lâm Hiểu Di lớn tiếng hét ầm lên, chỉ một vài động tác mà đã tiết thân. Ngọc lộ càng ngày càng nhiều, ướt sũng cả ga trải giường, hai cánh hoa màu đỏ đã bắt đầu nở ra, toàn bộ bên trong dần dần hiện rõ mồn một.


- Lão sư, cô nếm thử xem, đây là của cô xuất ra a!
Tần Thiên đưa ngón tay của mình tới khoé miệng của Lâm Hiểu Di, đầu ngón tay như vừa ngâm trong nước vậy. đây chính là ngọc lộ trong vùng cỏ thơm của Lâm Hiểu Di.


Lâm Hiểu Di lè lưỡi ɭϊếʍƈ một chút, sau đó ʍút̼ lấy cả ngón tay Tần Thiên. Tần Thiên cảm giác ngón tay rất thoải mái. Sau đó hắn rút ngón tay ra, đem toàn bộ quần áo mình cởi xuống, lộ ra đại bổng ở bên dưới.


Lâm Hiểu Di vừa nhìn lập tức hai mắt toả sáng, từ trên giường ngồi bật dậy. Không nói một tiếng liền đem đại bổng nuốt vào tận cùng, nhưng vì vội vàng quá nên nhanh chóng nôn nhổ ra. Tần Thiên kêu to một tiếng, các nàng lại thích ăn đại bổng này như vậy a. Sau đó lại để mặc từng đợt cảm giác sung sướng không tả được lan truyền khắp người.


Lâm Hiểu Di giúp Tần Thiên chăm sóc đại bổng một hồi, liền ngừng lại. Sau đó nằm lại trên giường, tách ra hai chân nhìn Tần Thiên nói:
- Đến đây nào, Tần Thiên, cậu mau tới, lão sư thật sự chịu không được nữa!
- Không thành vấn đề!


Tần Thiên cười tà, cầm lấy đại bổng tới trước cửa động, dùng đại bổng nhẹ nhàng cọ cọ ở trước động, quệt qua quệt lại trước hai cánh hoa. Lâm Hiểu Di phát ra một tiếng rên sung sướng, dùng sức đem cửa động của mình áp vào đại bổng của Tần Thiên, ý đồ muốn nuốt trọn đại bổng của hắn. Nhưng là Tần Thiên tránh được. Lâm Hiểu Di lại vô kế khả thi, hận không thể đem Tần Thiên đánh một trận, thật là xấu a. =p~






Truyện liên quan