Chương 7
Giơ lên hai liềm của mình, xòe cánh và phát ra âm thanh khè khè hưng phấn. Trong lòng niệm chú ngữ sau đó miệng nó phun ra một đám sương khói màu đen.
Yên Sát Chi Địa mở ra bao phủ nó và zombie ở bên trong. Zombie có chút nghiên đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nó đã là ba sao nên có chút trí khôn rồi nhưng cũng chỉ cỡ con nít ba tuổi mà thôi.
Bọ ngựa biến đổi màu sắc cơ thể thành màu đen rồi âm thầm tới gần zombie. Zombie chỉ có thể quan sát mọi vật xung quanh qua ánh mắt hoặc cảm ứng nhiệt độ cơ thể đối phương để tấn công. Nhưng mà ở Yên Sát Chi Địa thì hoàn toàn không nhìn thấy được xung quanh. Mà bọ ngựa là loài máu lạnh nên càng không thể nhận biết được bọ ngựa ở đâu.
Một liềm đánh ra chém vào cổ zombie định chặt nó ra làm hai khúc. Zombie tuy không nhìn thấy được nhưng phản xạ của nó quá kinh khủng, liềm của bọ ngựa vừa cách cổ nó một tấc thì nó nhanh chóng lùi lại phía sau né qua một chiêu này.
Nhưng nó cũng không phát hiện được bọ ngựa ở đâu. Liên tiếp bị bọ ngựa tập kích mấy lần nhưng đều bị nó né hoặc dùng đao cản được hầu hết. Nhưng cũng bị một số vết thương nhỏ làm cho nó càng ngày càng tức giận.
Nó muốn chạy khỏi đám khói nhưng vừa di chuyển liền bị bọ ngựa tấn công ép về chỗ cũ.
Cuối cùng nó đành phải dùng ra kỹ năng của nó. Hai tay nó cầm thanh đao đen ngòm, ánh mắt màu đỏ máu phát ra ánh sáng như hai tia laser bắn ra ngoài.
Toàn bộ cơ thể căng cứng lên, nó vung đao liên tục chém loạn xạ về bốn phương tám hướng. Mỗi nhát đao chém rđi đều xuất ra một đạo đao ảnh bắn ra xa hơn năm mét. Nhưng do nó đang đứng ở giữa Yên Sát Chi Địa chỉ có bán kính ba mét cho nên đao ảnh bắn ra bên ngoài. Ở bên ngoài có vài người đứng gần quan sát liền bị đao ảnh chém ch.ết tươi. Những người khác thì nhao nhao rút lui.
Tốc độ vung đao của Zombie càng ngày càng tăng. Bọ ngựa liên tục né tránh nhưng mà mỗi lúc một khó khăn.
Cuối cùng nó đành sử dụng song liêm của mìn chặn lại. “keng”. Âm thanh kim loại va chạm vang lên. Bọ ngựa chưa kịp né đi thì hơn mười đao ảnh bổ xuống ngay vị trí của nó.
Nó không kịp né tránh chỉ có thể giơ lên song liêm đỡ đòn. Mười đao chém xuống bọ ngựa bị lún sâu xuống lòng đất. Mà toàn bộ mặt đất khu vực trong Yên Sát Chi Địa đều bị đao ảnh băm thành bùn nhão.
Từ dưới mặt đất bò dậy, thân hình đều dính đầy bùn đất. Bọ ngựa run mình giũ đi bùn đất rồi nhảy ra. Lúc này, zombie cũng đã ngừng tay đứng ở đó thở hồng hộc.
“Zombie mà cũng biết mệt nữa hả. Vãi”. Bọ ngựa kinh ngạc nghĩ. Có điều nó không biết là zombie ba sao đã có linh trí cho nên cũng có một số cử động giống với con người cũng là bình thường.
Có điều do dùng Ảo Ảnh Đao quá nhiều làm cho năng lượng của zombie tiêu hao sạch. Lúc này nó chỉ có thể dùng tốc độ để đánh với bọ ngựa.
Mà bọ ngựa còn chân nguyên sử dụng Đường Lang Xuyên Vân Bộ làm cho tốc độ của nó nhanh hơn zombie một bậc. Lại có phần quỷ dị thoắt ẩn thoắt hiện làm cho zombie không biết được nó đang ở đâu.
Hai bên giằng co hơn ba mươi phút đồng hồ, bọ ngựa lúc này cũng cảm thấy mệt mỏi. Mà zombie phản xạ cũng không còn nhậy bén như trước. Nó bị bọ ngựa chém vết thương chồng chất.
Trên người bọ ngựa thì dính đầy bùn đất, giờ phút này nó cũng không hơi sức đâu mà đi giũ bỏ những thứ này.
Hai mắt nhìn chằm chằm vào Zombie, sau đó dồn hết sức lực vận dụng Đường Lang Xuyên Vân Bộ với tốc độ cực hạn lao đến. Một liềm chém vào bụng zombie, bị nó giơ đao ra đỡ. Nhưng mà bọ ngựa mượn thế đạp vào sống đao nhảy lên liềm còn lại chém vào cổ họng zombie.
Lần này phản xạ không còn kịp nữa bị một liềm này chém ngang cổ họng. Zombie ba sao ch.ết.
Bọ ngựa nhanh chóng lấy tinh hạch bên trong người zombie ra. Đây là một viên tinh hạch ngũ sắc rất đẹp và to hơn những viên tinh hạch của zombie một, hai sao.
Nó để tinh hạch vào chữ cổ cho hấp thụ đi. Rồi ngã nhào trên mặt đất. Trận chiến này tiêu hao quá lớn, chân nguyên cạn kiệt rồi, cơ thể cũng đạt đến giới hạn rồi.
Mà lúc này Yên Sát Chi Địa cũng mất đi tác dụng. Bên ngoài nhìn vào thấy được thân hình dơ bẩn của bọ ngựa ré ngã trên mặt đất Lam vội vàng chạy đến đỡ nó dậy xem xét. Thấy nó không có bị thương nặng mà chỉ bị một vài vết xước nhưng cũng không an tâm mà mở miệng hỏi.
- Ngươi có sao không? Có bị thương ở đâu không?
Nó lắc đầu ý bảo không có chuyện gì rồi chỉ chỉ những thi thể zombie một hai sao bị bắn hoặc bom nổ ch.ết. Biết được nó cần tinh hạch của zombie nên Lam định đi hỗ trợ thu lại tinh hạch của những zombie bị giết lúc trước giúp nó.
Mà mọi người cũng chạy đến thăm hỏi nó. Dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nó và Lam.
Sau đó mọi người tản đi, nó được Lam đặt nằm trên một cái áo trên tảng đá. Băng Tâm ngồi ở một bên dùng vải thấm nước lau chùi cơ thể cho nó.
Mà cơ thể của nó đang có một dòng năng lượng của tinh hạch ba sao biến dị. Mặc dù mệt mỏi nằm ở đó nhưng vẫn âm thầm vận chuyển công pháp đưa năng lượng hấp thụ chuyển hóa chân nguyên.
Một lúc sau khi mọi người chôn cất những người đã ch.ết thì mọi người cũng tiếp tục lên đường. Hai chiếc xe máy dò đường cũng đã bị hư mất. Mà đoạn đường phía trước này lại không thể di chuyển bằng xe máy được nên mọi người quyết định bỏ luôn hai cái xe máy.
Mọi người chia nhau ra khuân vác đồ đạc rồi lên đường. Tối hôm đó họ dựng trại ở bên cạch một vách đá rồi thay phiên nhau canh gác để nghỉ ngơi.
Bọ ngựa lúc này đã có thể tự do di chuyển cho nên nó một mình nhảy lên một tảng đá to gần đó luyện hóa năng lượng còn lại của tinh hạch biến dị ba sao và những mảnh tinh hạch khác.
Cả đêm hôm đó nó không ngủ mà chỉ ngồi tu luyện và luyện hóa tinh hạch sớm đã đạt đến Thuần Nguyên cảnh cấp chín.
Sáng hôm sau mọi người xuất phát trong sự âm trầm, không khí có chút nặng nề. Vừa di chuyển không bao lâu mà đã ch.ết nhiều người như vậy thì khi đến căn cứ thì không biết còn bao nhiêu người còn sống nữa.
Sau khi được mọi người đề nghị thì bây giờ nhiệm vụ do đường được cả bọn giao cho bọ ngựa. Mà nó cũng không phải đi phía trước thăm dò mà chỉ cần nay ở trên cao dùng kỹ năng thiên thú của mình quan sát mấy kilomet phía trước.
Gặp được zombie hay yêu thú cấp thấp thì đều để mọi người tiêu diệt. Còn nếu thấy được số lượng quá lớn hoặc yêu thú cấp B hay zombie bốn sao thì đều đi đường vòng né tránh. Cũng nhờ vậy mà mọi người không có ai phải mất mạng nữa, còn tinh hạch thu được đều quy cho nó. Thịt yêu thú thì làm thức ăn dự trữ được mấy người lính mang theo.
Từ đó đám người càng có tinh thần hơn. Ban ngày tiến quân, ban đêm nghỉ ngơi rất thoải mái.
Một tuần sau đó, đám người gặp được một nhóm người khác cũng đang tiến về phía căn cứ.
Người dẫn đầu đám người này là một trung niên đầu trọc tên Kiệt. Tên này tướng mạo hung tàn, dẫn theo đám người toàn bộ đều là du côn và phụ nữ xinh đẹp. Mấy tên du côn trên tay đều mang theo búa chữa cháy, đao, dao bầu, mã tấu. Riêng tên Kiệt mang theo một thanh kiếm Nhật.
Mà lúc này, đám người kia đang đứng trước một cánh cổng năng lượng màu tím đang từng người một tiến vào.
Lúc này chẳng có ai biết được cánh cổng này đại diện cho cái gì. Họ chỉ biết là sẽ có cơ duyên nhận được sức mạnh to lớn chứ không biết là sẽ gặp phải nguy hiểm. Bởi vì gần đây họ được một chiếc trực thăng mang theo thông tin này cùng với thực phẩm cho bọn họ.
Nói rằng họ có thể trở thành người biến dị hoặc nâng cao năng lực dị năng của mình nếu tiến vào những cánh cổng năng lượng như thế này.
Mà vừa thấy cánh cổng này, bọ ngựa cũng phát sáng hai mắt nhanh chóng bay trở về. Sau khi âm thầm thông báo cho Lam để cô nói lại cho mọi người có cánh cổng ở phía trước và đám người kia thì tất cả đều hưng phấn. Rồi họ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về cánh cổng màu tím đó.
Khi đến nơi thì những người kia đã đi hết vào bên trong rồi.
Bọ ngựa và Lam tốc độ nhanh nhất xông vào bên trong. Mà ngạc nhiên là người tiếp theo là Băng Tâm, cô bé có tốc độ không thua Lam bao nhiêu. Sau đó là đội trưởng Tú rồi tất cả mọi người đều đi vào.
Bên trong không gian là một đại sảnh rộng lớn có thể chứa đựng hơn một nghìn người. Chính giữa đại sảnh là một bàn đá. Phía trên bàn đá hiển thị một con số chữ cổ là tám trăm bảy mươi lăm đang treo lủng lẳng ở trên không trung như công nghệ 3D đang xoay vòng ở đó.
Mà xung quanh đại sảnh bấy giờ có rất nhiều người chứ không chỉ có nhóm người ban nãy bọ ngựa nhìn thấy. Nếu xem xét lại thì tổng số người bên trong đại sảnh là tám trăm sáu mươi tám người. Cộng thêm bọ ngựa và một con mèo do một cô gái nhỏ mang theo thì vừa đúng con số đang treo ở kia.
Sau khi Lam và mọi người trao đổi với mọi người xung quanh thì biết được có nhiều người đã ở đây cả tháng từ lúc cánh cổng này xuất hiện. Mà đến nay vẫn không có động tĩnh gì. Không có lối ra hay tin tức gì về nơi này ngoại trừ chữ cổ kì lạ ở kia.
Cái bệ đá và bốn bức tường xung quanh thì đều vô cũng cứng rắn. Dùng súng đạn hay đao búa đều không thể tạo ra một vết trầy dù là nhỏ nhoi.
Mà điều đặc biệt là ở trong này không một ai cảm thấy đói bụng. Cảm giác chỉ cần hít thở không khí thôi là đã tràn đầy năng lượng rồi.
Chỉ có Lam và bọ ngựa biết được đây là do chân nguyên ở đây nồng nặc cho nên có thể tẩm bổ cơ thể mọi người mới không cảm thấy đói.
Mà lúc này đã có âm thanh huyên náo ở phía xa. Tên Kiệt cùng đàn en của mình đang cùng một đội ngũ khác dằng co.
- Từ hôm nay, toàn bộ người ở đây do tao làm chủ. Mày mà còn ý kiến, tao chém ch.ết mẹ mày.
Tên Kiệt chỉ vào trung niên dẫn đầu đối phương chửi ầm lên. Vốn tín tình háo sắc và ngang ngược nên khi vào trong này thấy được có nhiều cô gái đẹp thì sao có thể buông tha.
Hắn cùng với đàn em côn đồ của mình bắt đầu đi xung quanh bắt người. Gặp gái đẹp là đàn áp bắt đi. Những người ở đây đa số là người bình thường lại không có vũ khí, có người thì chỉ có gậy gộc và dao thường cho nên đều sợ ch.ết không dám phản kháng.
Tên Kiệt cũng không chú ý đến nhóm người bọ ngựa vừa tiến vào cho nên mới như vậy. Nếu hắn biết được có bộ đội mang súng đi vào thì hắn cũng không dám ngang ngược nhau vậy rồi.
Khi hắn đi đến chỗ này, thấy cô bé mười bốn mười lăm tuổi, gương mặt tinh xảo xinh đẹp vô cùng. Mặc một bộ váy áo màu trắng tinh khiết lại ôm trên tay một con mèo trắng tỏa ra khí tức cao quý làm cho hắn thèm thuồng.
Hai tay bế cô bé cười to nhìn đám đàn em nói:
- Quyết định. Hôm nay tao muốn cô bé này rồi. Cho bọn mày những đứa khác hết đó.
- Cám ơn đại ca.
Nghe vậy cả đám hưng phấn cười to.
Mà lúc này cha của cô bé mới chạy đến ngăn cản tên Kiệt. Ông ta từng được năng lượng Mặt Trăng đỏ chiếu vào cho nên cũng đã có dị năng của mình. Đã dẫn theo những người làm của mình giết không ít zombie và yêu thú cấp thấp cho nên lực lượng cũng không yếu.
Trên tay mọc ra năm cái móng vuốt sắc bén dài ba tấc chỉ về phía tên Kiệt để hắn thả con gái mình ra.
Một màn trước mắt đều bị đám người chứng kiến. Vốn không định quản việc người khác, nhưng mà lúc này anh Tú và mấy người lính của anh thì không thể không quản.
Từ xa đi đến chỉa súng về phía tên Kiệt hét:
- Các người mau thả những thả cô gái kia ra.
Tên Kiệt bị súng chỉa thẳng vào đầu, hắn lạnh cả người không dám nhút nhít. Hắn chỉ là một tên côn đồ đầu đường xó chợ gặp thời có được dị năng cường hóa thân thể không sợ đao chém cho nên mới gom góp được đám người như bây giờ. Hắn không dám chắc mình có thể cản được súng cho nên không dám mà liều mà liền ra lệnh thả người.
- Còn đứng ngây đó làm gì. Mau thả bọn họ ra. Không thấy cán bộ nói à?
Sau khi đám người được thả ra. Đội trưởng Tú quyết định dùng dây thừng trói cả đám bọn chúng vào cùng một chỗ và tịch thu hết vũ khí của chính.
Mà lúc này, lại có thêm rất nhiều người ồ ạt tiến vào bên trong đại sảnh. Toàn bộ đều là học sinh và giáo viên, nhìn đồng phục hẳn là của một trường cấp ba nào đó.
Con số trên không trung thay đổi liên tục, khi đạt đến một nghìn thì phát ra ánh sáng to lớn bao trùm cả căn phòng. Rồi tất cả mọi người đầu óc quay cuồng ngất đi.
Phía bên ngoài cánh cổng năng lượng bây giờ có khoảng năm mươi người không đi vào được cánh cổng đang liên tục trao đổi với nhau gì đó. Sau đó họ hạ trại ở cạnh cánh cổng chờ đợi.
Bên trong cánh cổng mọi người được đưa đi đến một vùng đất bao la rộng lớn. Trong đầu bọn họ hiện lên một số thông tin liên để rời khỏi nơi này.
“Chào mừng ngươi đến Thú Tràng, đây là khu vực săn bắn của Thánh Tông do bổn tọa Lý Bát Nháo tạo ra. Nếu các ngươi kiếm được một nghìn yêu hạch của yêu thú bậc F, hai trăm yêu hạch của yêu thú bậc E, một trăm yêu hạch yêu thú bậc D, mười yêu hạch của yêu thú bậc C, một yêu hạch của yêu bậc B thì có thể mang đến bia đá trung tâm để đổi lấy phần thưởng và lệnh truyền tống rời khỏi Thú Tràng. Nếu không may bị yêu thú giết ch.ết thì coi như số ngươi đã tận, cũng đừng oán trách ai. Chú ý, mỗi người chỉ có thể giao dịch một lần với bia đá. Haha”.
Cùng với âm thanh cười bỉ ổi kia kết thúc, tràng huyết tinh sắp sửa bắt đầu tại Thú Tràng này.
Hết Chương