Chương 32
«Tôi muốn gì, cậu thật sự không biết sao!?»
Vừa lặp lại câu trên, Triển Phi vừa thu đi biểu tình ghen tuông vô lại ban nãy, nghiêm túc nhìn Quý Ngật Lăng, bởi khoảng cách giữa hai người phi thường gần gũi, đôi con ngươi màu xám tro kề cận trong gang tấc mang đến cảm giác áp bách cực điểm. Quý Ngật Lăng trừ bỏ đồng dạng nghiêm túc nhìn hắn thì căn bản không làm được động tác nào khác.
«Lăng, chuyện đã đến nước này, tôi muốn cái gì, cậu con mẹ nó vẫn không biết sao ?»
Không ngại liên tục làm việc gần mười tiếng đồng hồ mới hoàn tất đống văn kiện phức tạp, sau đó mã bất đình đề[cấp tốc]ngồi mười mấy giờ trên máy bay đuổi qua đây, không tiếc dùng hết thảy thủ đoạn để được cùng ngươi xuất hiện một chỗ, không tiếc hy sinh thân thể của chính mình muốn giúp ngươi thoải mái . . . . . .Quý Ngật Lăng đâu phải là đồ ngu ngốc, Triển Phi vẫn là vô cùng hiểu cậu, hắn không tin đã đến mức này rồi, cậu lại không biết hắn đến tột cùng là muốn cái gì!
Không tức giận, sau khi nói xong câu này, trong mắt Triển Phi để lộ ra một chút thương tâm, giống vẻ mặt như tối hôm qua khi cậu nói hắn lưu lại còn mình sẽ đi ở tạm một nơi khác.
Nhưng, cho dù hắn có để lộ ra biểu cảm đó thì nó còn tác dụng gì nữachứ ?
«Triển Phi, tôi không nghĩ sẽ lặp đi lặp lại đề tài này, chúng ta lúc đầu có lẽ còn có khả năng, nhưng khi Quý gia tuyên bố phá sản, khoảng khắc phụ thân quyết định đến Anh Quốc thì giữa hai người đã không còn bất kỳ cơ hội nào nữa. Chúng ta sớm ở trong lòng đã biết rất rõ . . . . . .»
Nếu không cũng sẽ không thành ra thế này, một tuần đau khổ kia, tôi đã chấp nhận còn anh cũng đã phát tiết rồi.
Hết thảy đều đã kết thúc.
Không sai, nguyên nhân bọn họ vô pháp tiếp tục ở bên nhau không phải chính cậu không tha thứ cho hắn, mà là do điều kiện khách quan, bọn họ không cách chi cùng đứng chung trên một mảnh đất, còn nói cái rắm gỉ nữa, cả hai đều là người theo chủ nghĩa hiện thực tối thượng, căn bản không tiếp thu nỗi cái gọi là tình yêu lý tưởng thuần khiết. Mà tuần lễ giáo huấn cực đoan kia cùng với đả kích khi biết Triển Phi bên ngoài có kẻ khác, đều chính là những phụ gia khách quan khiến mối quan hệ này càng thêm triệt để bị cắt đứt.
«Khôi hài, vì cái gì lại không thể? Rõ ràng cậu đối với tôi vẫn còn tình cảm! Vì cái gì lại không được? Lăng, cậu không nên là kẻ để ý mấy thứ như vậy! Cậu phải thuận theo cảm giác của chính mình! Không có chuyện gì là không có khả năng, chỉ có muốn hoặc không muốn, chỉ có hai lựa chọn này mà thôi!»
Bá đạo giống như cả thế giới này đều phải nghe theo lời Triển Phi hắn.
Trừng mắt liếc hắn một cái, Quý Ngật Lăng đã sớm biết gã đàn ông này không thể nói lý, chẳng qua không rõ bản thânvì sao lại nhiều lần cùng hắn biện luận! Nhưng, biết là biết vậy, vẫn nhịn không được đáp trả một câu, «Triển Phi, nếu còn có một chút khả năng như vậy, ngươi lúc trước sao vẫn buông tay?»
«Tôi hối hận! Con mẹ nó lúc trước buông tay muốn hối cũng cũng không được! Cho nên lần này tôi sẽ không buông nữa!»
«SHIT!» Quý Ngật Lăng cảm thấy hô hấp có chút khó khăn,những chuyện trước kia hắn lại chỉ có thể nhẹ nhàng dùng một câu hối hận để hình dung.Vì hắn lúc đó không thể nuốt lời sẽ thả mình đi, liền triệt để phá hủy thân thể mình, vì cái gì qua nhiều năm như vậy lại muốn tiếp tục? Chính mình trước kia hy sinh liệu có ích gì!?
«Triển Phi, nếu ngươi không gặp lại ta, thì vĩnh viễn cũng không có cái cơ hội để mà hối hận đúng không?!»Sáu năm, không có lấy một chút liên hệ, chặt đứt không còn một mảnh . . . . . . Nếu không có lần qua lại hợp tác này, hết thảy đều sẽ trở thành hai đường thẳng song song, còn có chỗ nào để mà tiếp tục!?
«Lăng, chúng ta đều không phải là người hay nói «nếu», sự thật là tôi hiện tại đang đứng ở nơi này, đối với cậu gần trong gang tấc, tôi yêu cậu, tôi tuyệt đối sẽ không buông tay cậu một lần nào nữa.»
«Ha ha . . . . . .» Cơ hồ tại một giây từ «yêu» được thốt ra, Quý Ngật Lăng đã bắt đầu không thể khống chế mà cười to, không thèm để ý đến hình tượng, cũng không bận tâm đến sắc mặt đen xì của Triển Phi, cậu cười thiếu điều muốn sốc hông, sắp hít thở không nỗi nữa, nhưng vẫn không dừng lại được, «Triển Phi, anh đừng nhầm, anh hiện tại không có được tôi thì sao lại nói không muốn buông tay? Vả lại cũng đừng quá tự tin, anh dựa vào cái gì mà cho rằng tôi còn yêu anh?»
Đôi mắt xám tro một lần nữa trợn lớn, sắc mặt Triển Phi hết sức khó coi, ngũ quan căng thẳng, bắp thịt toàn thân dường như siết chặt lại, tựa như con báo ở giây tiếp theo sẽ lập tức vồ về phía con mồi, cả thân thể tản ra một loại khí tức vô cùng nguy hiểm.
Đối mặt với một Triển Phi như vậy, Quý Ngật Lăng hoàn toàn không có cảm giác mình đã nói sai điều gì, vô tư thẳng thắng nhìn lại hắn, sau đó nhẹ nhàng bật ra một tiếng cười khẽ, «Đừng tự cho mình là đúng, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của anh, Triển Phi, chúng ta đã không giống như trước kia, vĩnh viễn không còn khả năng có tương lai. Lời anh nói giống như trẻ con, chỉ có con nít mới dùng thứ từ ngữ hão huyền như vậy.»
Mắt trừng cơ hồ muốn rút gân, Triển Phi cuối cùng thu lại tầm mắt, từ bên người Quý Ngật Lăng đi thẳng ra ngoài.
Tại khoảng khắc đi lướt qua cậu, hắn dùng thanh âm mệt mỏi nhẹ nhàng nói với câu, «Lăng, muốn cậu thừa nhận vẫn còn yêu tôi thật sự khó vậy sao?»
Mãi đến khi cửa phòng mở ra rồi đóng lại, sau khi sự yên tĩnhđược triệt để khôi phục, Quý Ngật Lăng giống như thoát lực dựa hẳn vào bàn làm việc, tầm mắt hỗn độn nhìn những tia sáng ngũ sắc nhấp nháy trước mặt.
Dường như lúc này, Quý Ngật Lăng mới có thể thẳng thắng thừa nhận, chính mình không thể làm ra vẻ hoàn toàn không để ý đến Triển Phi, nhất cử nhất động của hắn đối với chính cậu vẫn tạo nên sức ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi, đây là phản ứng theo bản năng vẫn còn lưu lại trong cơ thể, không cho rằng bản thân vẫn còn yêu người đàn ông kia đến nông nỗi không thể tự kiềm chế.
Ám ảnh trong lòng quả thật không thể tiêu trừ, tình ái hiện tại, trừ bỏ dục vọng theo bản năng tối nguyên thủy phát tiết ra ngoài, Quý Ngật Lăng hoàn toàn không bận tâm đến cảm thụ của kẻ khác, vô luận là lúc đầu làm với Danny hay với Triển Phi lúc này, một người thì như phi tử thời cổ đại tận lực lấy lòng Hoàng đế, còn người kia lại như võ lâm cao thủ bị điểm huyệt . . . . . . khiến cậu giống như trở thành phường cưỡng gian . . . . . .
Cái này căn bản không phải là làʍ ȶìиɦ mà là tiết dục.
Trừ bỏ thật lòng thương yêu người kia, e rằng không ai có thể làm được từng này bước. Biết rằng Danny cùng Triển Phi tuy rằng hình thức biểu hiện bất đồng, nhưng không thể phủ nhận, bọn họ quả thật đều quan tâm đến cậu.
Sự cực đoan của Triển Phi từng khiến cậu gần như ch.ết đi, mà niềm cảm thông chia sẽ của Danny lại giúp cậu một lần nữa sống lại.
Vậy còn mình thì sao? Có được tính là yêu bọn họ hay không? Ha hả. . . . . . Quý Ngật Lăng thật sự không tìm được lời giải đáp.
Khi đêm xuống, Quý Ngật Lăng không báo trước, trực tiếp đi qua nhà Danny, phát hiện y đang gấp rút hoàn thành công việc hiện đang có trong tay, số lượng đã nhiều lại còn phức tạp, vả lại cũng không được mắc bất kỳ sai sót nào.
Trong phút chốc nhìn thấy cậu, Quý Ngật Lăng chắc chắn từ trong biểu tình không quá rõ ràng của y, bắt được một tia vui mừng phát ra từ nội tâm.
Có lẽ đối với y mà nói, hạnh phúc và thỏa mãn kỳ thật chính là những điều rất nhỏ bé đơn sơ.
Vì trước đó cậu không gọi điện nói sẽ ghé qua, Danny đã tùy tiện chuẩn bị một phần mì đơn giản để buổi tối có thể vừa ăn vừa tiếp tục làm việc. Khi nhìn thấy Quý Ngật Lăng thì y liền tắt bếp, mời cậu ra nhà hàng nhỏ gần nhà ăn tối, ai ngờ Quý Ngật Lăng nói y chỉ c