Chương 16: Nỗi uất ức trào dâng

Từ nay mình sẽ để " Minh Trang " xưng hô là tôi nhé.


Chẳng biết ai nói cho Mai Trang nghe chuyện Minh Đức đưa tôi ra sân bóng chơi. Cậu ta làm ầm hết lên, dỗi ở trong phòng ko thèm ra ăn cơm. Kết quả anh phải đèo cậu ta đi lượn một vòng quanh chợ mới chịu để yên. Lúc về tôi còn thấy anh và cậu ta ôm nhau, tôi đã nghĩ nếu hai người này mà yêu nhau cũng bình thường thôi vì suy cho cùng ko ai là người mất mát gì. Thậm chí lúc bước lên xe rồi, cậu ta vẫn cố ngoái đầu lại: " Sau này gặp chị dâu là phải hỏi đấy nhe " Khỏi nói tôi tức vô cùng.


Đỉnh điểm là hôm cả nhà đi chơi Ao Vua, bình thường tôi cũng ko thích nơi này lắm vì đa số trẻ con đến chơi là chính. Nhưng do Mai Trang, cậu ta rủ cả nhà đi tuy nhiên cậu ta ko nói cho tôi một cậu nào. Thế là mỗi mình tôi ở nhà, bọn họ thi nhau mặc quần áo đepj để đi chơi.


Chơi đến năm giờ thì cả nhà về, tôi quá uất ức bỏ nhà đi chơi, bố gọi, tôi lấy cớ bận học , về khuya nên xin phép ở nhà bạn ngủ. Bố " ừ " một câu rồi cúp máy. Tan học tôi theo bạn về nhà nó thì bất ngờ thấy Minh Đức đã đứng chờ sẵn ở ngoài. Anh mặc áo sơ mi trắng, quần baggy vải, phải công nhận anh đẹp trai thật, thu hút bao nhiêu ánh nhìn các thiếu nữ. Tôi còn thấy vài bạn nữ mạnh dạn tới hỏi chuyện, làm quen nhưng anh là ai chứ? Là hot boy nổi tiếng lạnh lùng có tiếng ở trường. Tuy trời tối nhưng mấy bạn nữ mắt sáng nhận ra anh và ko dám tiến tới.


Hoài - bạn tôi, nó nhích vào người tôi tò mò hỏi: " Anh trai cậu tới đón kìa " Tôi nghía sang chỗ anh, anh bị bao vây bởi một hàng vệ tinh. Lưng áo anh ướt đẫm mồ hôi vì đứng đợi quá lâu, vẻ mặt ko thể giữ nổi bình tĩnh càng đẹp trai càng khiến bọn con gái phát cuồng lên. Tôi lại nhớ đến vụ đi Ao Vua, nỗi uất ức hằn lên in sâu vào não. Tôi giục Hoài: " Mình đi thôi ko tối giờ "


Anh phải đợi tôi gần hai tiếng đồng hồ, ko thấy tôi anh gọi cho cả thầy giáo. Song bố gọi cho anh bảo tôi về nhà bạn ngủ, anh mới trở về nhà. Lúc đó đã hơn mười một giờ.


available on google playdownload on app store






Truyện liên quan