Chương 32: Heart
Shin ôm chặt lấy Lin không buông, hắn ta nhếch miệng cười nhìn Len.- Nếu cậu thắng trong cuộc chiến này tôi sẽ trả Lin lại cho cậu. Nhưng nếu cậu thua, đừng mong sẽ gặp lại chị gái mình.
- ch.ết tiệt.
Len gằn lên tức giận cũng là lúc Shin và Lin biến mất. Tên đó muốn làm gì đây? Vốn cuộc chiến đâu phải như vậy?
Tokyo đang ngày một trở nên hỗn loạn, toàn bộ các hệ thống học viện cũng không hơn gì. Mọi thứ đều đang bắt đầu rồi, bóng đen lớn bao phủ cả bầu trời đó rốt cục là gì? Lúc này trên tháp Tokyo là nhóm DA cùng môn đệ đang đứng đó. Ted đi quay qua nhìn bọn họ.
- Xem ra cuộc chiến phải bắt đầu rồi.
- Len-sama....
Mọi người đồng loạt nhìn lên Len đang đứng giữa không trung đó, ánh mắt cậu ta có chút rối loạn nhìn về phía Shu mà cuối cùng cũng lên tiếng.
- Shu...mau đi ngăn ba của nhóc lại đi. Oneesan đang bị anh ta bắt giữ.
- Cái gì?
Mọi người kinh ngạc không biết nói gì cả, Shu đã hoàn toàn không giữ được bình tĩnh mà ngay lập tức nhảy từ trên tháp xuống dưới đó. Cậu biết rồi, chắc chắn ba sẽ đưa mẹ tới đó, nhất định sẽ đưa tới đó.
- Hãy tận diệt thế giới này, hãy cho bọn chúng thấy sức mạnh của chúng ta.
Len vừa rứt lời thì không còn một bóng người nào ở đỉnh tháp nữa. Anna mỉm cười thích thú nhìn theo nhóm người này, tới lúc rồi sao?
Trong khi đó, tại một ngôi biệt thự phong cách truyền thống ở Kyoto, cách xa chiến trận, trong căn phòng mang đầy vẻ ảm đạm đó, Lin đang nằm trên chiếc giường, cô đang vô cùng đau đớn. Shin đứng bên cạnh, hắn nhìn cô chằm chằm.
- Sẽ nhanh thôi, em sẽ điều khiển được nó mà Lin.
- Đừng nói như mọi chuyện dễ như vậy.
Lin toát mồ hôi, khó chịu nhìn Shin. Sức mạnh này khi vào cơ thể cô ngày một lớn mạnh hơn khi ở cùng Lucy. Xem ra vết thương đó đã trở thành chất xúc tác cho nguồn sức mạnh kinh khủng này. Shin ngồi xuống bên giường, hắn đưa tay vén mái tóc đỏ của Lin sang một bên mà cúi xuống hôn lên đôi môi của cô.
- Em rất mạnh nhưng...em không thể mãi mãi bảo vệ họ. Em không thể cùng anh ở lại đây sao?
Shin nhìn cô, ánh mắt hắn có chút khác lạ vô cùng. Lin mỉm cười, cô nhìn hắn rồi lại tự mình trầm ngâm suy nghĩ.
- Sẽ không thể nào đâu. Nếu như tôi không quay trở lại tôi sẽ ch.ết mất, bọn họ cũng ch.ết mất.
- Vậy thì anh sẽ đi cùng em. Nhưng trước đó....xin lỗi em.
Shin vừa rứt lời thì Lin chìm vào một giấc ngủ ngay lập tức, một giấc ngủ rất khó để cô có thể tỉnh giấc. Shin nhìn cô, hắn đã khóc, nhưng nét mặt đó không hề thay đổi. Hắn phải hy sinh cô cho mục đích sau cùng của mình. Hắn yêu cô điều đó là thật nhưng tất cả mọi điều hắn làm hắn cũng không biết nữa.
- Ngài không nên đối xử với tô ta như vậy.
Anna đứng ở cửa nhìn Shin đang ngồi bên giường mà Lin lại đang nhắm nghiền mắt kia. Anna ghét cảnh tượng này, tại sao Lin không ch.ết đi.
- Nếu ngươi dám động tới cô ấy....ta đảm bảo sẽ không dừng lại ở đó đâu.
- Ngài làm vậy vì không muốn cô ta biết thực ra ngài là ai sao? Bí mật đó của ngài xin hãy yên tâm vì tôi sẽ bảo vệ nó tới khi ch.ết.
Anna nhếch miệng cười mà tiến vào trong căn phòng. Shin quay ra, hắn nhìn Anna bằng ánh mắt sát khí cùng gương mặt lạnh lùng khiến Anna bỗng chốc phát run, cô hoảng sợ lùi lại phía sau.
- Tốt nhất ngươi nên câm miệng. Nếu ngươi để ai biết về sự thật đó ta đảm bảo ngươi sẽ ch.ết thật đó Anna.
- Tôi biết chứ, sự thật về ngài.
Anna nói rồi cúi đầu sau đó xoay người rời đi. Cô không muốn ở lại, cô không muốn nghĩ về những ngày đó, ngày mà cô biết được sự thật Shin là ai.
Gần 4 thế kỷ trước, đó là khoảng thế kỷ 17 khi Angry Zero lần đầu tiên được triệu hồi tới Trái Đất. Sau sự kiện Heart bị mất đó thì phải gần 1 thế kỷ sau các học giả thuật mới phát hiện ra Heart và đi tìm nó. Và đó cũng là lúc cánh cổng địa ngục tiếp tục mở lần thứ 2 sau lần đầu tiên mở ra ở thế kỷ trước. Len đã đặt chân lên Trái Đất khi trước đó cậu ta đã gây áp lực từ bên kia để bên này cổng được mở. Chào đón cậu ta ở thế giới này là người chị gái đã rất lâu rồi cậu ta không được gặp mặt. Gặp lại nhau nhưng cuối cùng thì Lin cũng chỉ mỉm cười và đứng yên lặng trên mặt biển nhìn cậu ta từ xa.
Cảnh cổng đã dịch chuyển ra xa khỏi đất liền và mở ngẫu nhiên. Lin không ngờ rằng người tới Trái Đất lại là Len, thậm chí trong kí ức của cô thì Len vẫn là một thằng nhóc nhỏ hơn thế này rất nhiều.
- Đây là đâu vậy Lin?
- Lên chào hỏi nhau trước khi hỏi chuyện đó thằng nhóc.
Lin mỉm cười giáo huấn thằng em trai rồi cứ từ từ bước đi trên mặt nước mà tiến về phía Len. Nhìn chị gái mình Len đứng đó cúi đầu khoảng 45 độ sau đó lại đứng thẳng.
- Em thực sự lo lắng cho chị. Nếu không phải vì lời tiên tri đó, nếu không phải vì ba mẹ thì chị cũng không bị giam cầm, thậm chí là bị đày đến vùng đất tối.
- Chuyện đó đã là quá khứ. Bây giờ chúng ta đang ở thế giới khác, sẽ nhanh thôi mọi chuyện đều ổn.
Lin vẫn cười, cô tiến tới và ôm Len vào lòng. Gặp lại Len cô rất vui, cô rất hạnh phúc. Cảm xúc đã ch.ết nặng trong cô từ lâu nay lại thức tỉnh mãnh liệt.
- Đây là đại tây dương. Mà có lẽ cậu cần biết tình hình ở đây đó Len.
- Ý chị là sao?
Len đứng đó quay sang nhìn chị gái mình trong khi Lin lại đang hướng về một nơi có lẽ là đất liền.
- Ở đây có tồn tại một viên đá sức mạnh có tên là Heart. Viên đá đó đã bị chị làm cho thất lạc và rồi họ đã tìm lại nó nhưng rồi linh hồn lang thang lại phá hủy nó khiến nó phát tán rất nhiều nơi. Loài người cũng đã sở hữu sức mạnh.
- Heart? Tại sao ở cái nơi này lại có một viên đá năng lượng như vậy?
Len không hiểu nhìn chị gái mình. Lin cũng đang rất đau đầu, nhiều năm qua cô đã tự mình đi tìm hiểu tất cả, tự mình đi tiêu diệt mọi thứ. Cô cũng muốn tìm ra đáp án thực sự rằng tại sao Heart lại có mặt ở đây?