Chương 46: Ký ức chết
- Natsu-san, kiếm thứ đó ở đâu vậy?Lucy nhìn Natsu đang ngồi ăn món gì đó có vẻ ròn tan thích thú. Natsu cười ngây ngô nhìn Lucy cất tiếng.
- Em thấy nó ở khu nhà ăn gần đó nên lấy một ít thưa sensei. Ở đây hình như không có snack khoai tây như thế giới kia mà em thấy thứ này cũng ăn được đấy cho nên......
Cả lớp lúc này đều im lặng nhìn Natsu, họ không biết Lucy sẽ làm gì đây thì đúng lúc Lucy đứng dậy đi về phía Natsu. Đứng từ trên nhìn xuống, Lucy cầm lấy mảnh vụn của mấy lát bánh mà Natsu đã ăn vẻ xem xét.
Lucy nói rồi vất cho Nastu một gói snack khá giống với snack khoai tây như ở trái đất có điều miếng lớn hơn mà nguyên liệu làm lại là một thứ thực vật mà Natsu không biết. Không nói nhiều Natsu bóc ra mà ăn thử thì quả thực ăn ngon hơn cả snack khoai tây bình thường cô nhóc hay ăn kia. Cả lớp chỉ biết há hốc mồm nhìn hành động Lucy vừa thực hiện kia. Lucy quay trở lại chỗ ngồi của mình xem xét thành tích của lớp này, cũng không tệ.
- Tôi nghe nói ở học viện này có một hạng mục thi đấu tranh cúp nhà phải không?
- Đúng vậy thưa sensei, có điều cúp này luôn bị lớp biến đổi và lớp trưởng thành tranh mất. Hai khối đó rất mạnh mà bọn trẻ em khối mình không đua được.
- Được, năm nay lớp ta sẽ cướp cúp nhà đó về, ai có ý kiến gì không?
Lucy nhướn mày nhìn cả lớp mà chẳng ai dám ho he gì ngoài đám quý tộc đang rất kinh ngạc mà há hốc miệng kia. Cô chủ nhiệm mới của họ thực sự muốn chiếm cúp nhà vậy sao?
_______
- Con hiểu điều ta vừa nói chứ Nicolas?
Lin nhìn Nicolas ngồi ở ghế nhìn cô kia. Khả năng sao chép của Nicolas đã đạt tới một trình cao mới khi sao chép chính sức mạnh của Thánh Thần mà cô tạo ra ở trái đất kia. Nicolas gật đầu.
- Có điều sẽ rất khó để tiếp tục sao chép sức mạnh của mẹ và mọi người.
- Shin sẽ có cách giúp con nhưng suy cho cùng con không nên sao chép một nguồn sức mạnh cực đại vì nó có thể ảnh hưởng tới sức khỏe của con.
Lin mỉm cười xoa đầu Nicolas mà ngồi xuống bên cạnh cậu nhóc. Cả hai bọn họ cùng nhau nhìn về chân trời màu đen kia, địa ngục này rồi sẽ lại hoang tàn như lần đó phải không?
__________
Tối hôm đó, Lucy đem theo nhóm trẻ nhà mình tới phòng thí nghiệm sức mạnh kia. Mọi người đều đã có mặt mà ở bên trong căn phòng là Terra đang ngồi uống trà kia.
- Teddy-chan, chuyện này sẽ không nguy hiểm gì chứ?
- Sẽ không sao đâu.
Teddy mỉm cười nhìn Lucy và đám trẻ phía sau. Reiji đi cùng Len vừa tới nơi, Terra nhìn thấy Reiji liền đó đứng dậy mỉm cười mà bắt đầu cho màn sức mạnh của mình. Đèn trong căn phòng thử nghiệm đó bỗng chốc chập chờn, từ dưới chân Terra là một bóng đêm đang lan rộng ra bao trùm cả căn phòng đó. Mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu thì Sakura bỗng dưng ôm lấy đầu mà hét lên làm nhiều người chú ý.
- Sakura?
Lucy đứng gần nhất liền túm lấy hai cánh tay đang ôm đầu của Sakura mà lo lắng. Đôi mắt của Sakura đang chuyển sang một màu đen toàn bộ kia mà cô bé đang cố mấp máy môi.
- Sensei....cô ta...........
Sakura còn chưa rứt lời thì đã biến mất mà ngay lập tức xuất hiện bên trong căn phòng khi bóng đêm từ mặt sàn đang bám lấy kia. Không chỉ có vậy mà lúc này trong căn phòng có có thêm một sự xuất hiện không thích hợp một chút nào cả. Lin và Nicolas đồng loạt xuất hiện ở đây càng làm nhiều người ngạc nhiên. Tuy nhiên tình trạng của Lin hoàn toàn không như của Sakura.
- Đây là sức mạnh ký ức ch.ết của cô sao Terra? Một ký ức ch.ết có thể ép buộc triệu hồi những người sử dụng và khống chế họ. Xem ra tôi đã đánh giá quá thấp khả năng của Reiji rồi.
Lin quay sang nhìn Reiji đang mỉm cười đứng bên ngoài quan sát kia. Nicolas lập tức chạy tới bên cạnh Sakura mà muốn giúp cô bạn nhưng Lin đã lập tức xuất hiện bên cạnh Nicolas mà túm lấy cánh tay của cậu bé trước khi Nicolas chạm tới bóng đen đang bủa vây lấy Sakura kia.
- Dừng lại đi Terra, con bé đó sẽ ch.ết nếu cô cứ cố tình làm vậy.
- Bệ hạ nói cô sở hữu một ký ức ch.ết hoàn hảo nhưng tôi không tin.
Terra nhìn Lin không hề có một chút thiện chí nào cả thì ngay lúc đó cả căn phòng này, trong không gian này đều đang rung chuyển. Từ trên trần nhà bị bóng đêm bám lấy kia là những đốm sáng đang dần xuất hiện, những đốm sáng đó bay loạn xạ trong căn phòng tràn ngập bóng đêm bao phủ này và rồi chúng bắt đầu biến thành hình người. Lin quay người lại cô ngồi xuống ngang tầm với Nicolas mà nhìn cậu bé.
- Con có thể làm được chứ Nicolas?
- Vâng, con sẽ cố.
Nicolas gật đầu rồi ngay lúc đó cậu nhóc nhắm mắt lại dang hai tay ra tập trung vô cùng.
- Đừng có cố quá đó Nicolas.
Lin nhắc nhở thì ngay lúc đó đám người kia lập tức xông lên tấn công Terra. Tuy nhiên Terra cũng tránh né được, cô ta điều khiển những bóng đêm di chuyển mà tấn công trở lại những người vừa xuất hiện kia. Lin mỉm cười nhìn Nicolas đang hết sức tập trung kia, cô đưa tay ra túm lấy bóng đêm đang quấn lấy Sakura mà giật đứt nó. Sakura được giải thoát liền ngã xuống, Lin nhìn cô bé này, ký ức ch.ết của con bé chỉ mới đạt sơ cấp qua việc tái tạo mà thôi. Sakura chưa nhận ra được khả năng thực sự trong sức mạnh của mình là gì.
- Nicolas, mẹ muốn con nuốt trọn không gian này.
- Vâng.
Nicolas gật đầu thì cũng là lúc cậu nhóc mở mắt ra, đôi mắt của Nicolas phát ra ánh sáng mà cùng với đó là cả người cậu nhóc tỏa ra những đốm sáng đang lan rộng ra căn phòng này từ từ tiêu diệt bóng đêm kia.
- Cô nghĩ phá hủy nó dễ dàng vậy sao?
Terra hét lên cùng với đó cả một đạo bóng đêm xuyên qua đám người đó làm họ tan biến hết mà bóng đêm tiếp tục tiêu hủy ánh sáng mà Nicolas tạo ra kia đánh thẳng trực diện vào cậu nhóc. Lin đã nhanh tay ôm lấy Nicolas mà đưa tay còn lại lên đỡ trọn đòn đánh đó.
- Cô muốn xem ký ức ch.ết của tôi phải không? Cũng không có khác cô là bao đâu.
Lin vừa rứt lời thì từ người Lin bắt đầu lan ra những làn khói hắc ám tạo ra cảm giác áp lực vô cùng, những làn khói ấy liên tục lan ra bao trọn toàn bộ không gian này.
- Triệu hồi.
Lin vừa rứt lời thì họ nghe có tiếng động lạ như một sự giận giữ đang gồng phá thứ gì đó. Ngay đúng lúc họ tưởng tiếng động biến mất thì từ làn khói đó một con quái vật đang từ từ xuất hiện kia.
- Ký ức ch.ết của tôi vốn được nối với ký ức ch.ết của ông ấy. Mà ông ấy đã tạo ra một hệ thống nhà tù trong ký ức ch.ết của mình cho nên tôi có thể triệu hồi để thả đám quái vật đó ra. Nói thẳng ra thì ký ức ch.ết của tôi vốn cũng chẳng phải của tôi. Bây giờ cô muốn ngừng cũng được rồi đó Terra, tôi sẽ đưa con trai mình đi còn cô để yên cho con bé kia. Chúng ta không ai đả thương ai vì suy cho cùng cô cũng là em gái của Ted.
- Cô nghĩ tôi sẽ sợ con quái vật kia sao?
Terra nhìn Lin không một chút thân thiện nào cả. Lin mỉm cười thả Nicolas xuống.
- Tôi biết cô sẽ nói vậy mà. Từ từ đã nào Shin.
Lin vừa rứt lời thì bóng đêm từ phía sau Terra liền đó xuất hiện trước mặt Lin mà rồi cánh tay đó túm lấy con quái vật đang dần xuất hiện kia mà đẩy nó quay trở lại ngục. Shin nhìn hai mẹ con nhà này.
- Em muốn náo loạn ngục tù mà ông ấy tạo dựng sao Lin?
- Ngài thì quá ham vui rồi đấy. Ký ức ch.ết đầu tiên tạo ra là vì giam giữ ngài, ký ức ch.ết thứ hai tạo ra là giải thoát ngài và bây giờ thêm một ký ức ch.ết nữa là triệu hồi được ngài. Thật kì diệu phải không?
- Về nhà.
Shin lạnh lùng lên tiếng mà Lin ôm lấy Nicolas quay lại nhìn Lucy đầy hàm ý rồi ngay lập tức biến mất. Shin nhìn Sakura đang nằm dưới đất liền đó cúi xuống đưa tay hút đi toàn bộ chất độc còn lại sau đó hắn đã áp chế cho ký ức ch.ết của Terra biến mất kia. Shin nhìn về phía Reiji.
- Ngươi lúc nào cũng thua ta về việc này Reiji.
- Phải rồi, ngài đã đem cô bạn thân của tôi đi mất nay lại cùng với cô ấy trước khi tôi kết hôn với cô ấy. Tôi có nên đem quân đòi lại người phụ nữ vốn phải trở thành vợ của mình hay không?
- Cơ hội sẽ không đến với ngươi lần hai đâu Reiji. Lin thuộc về bóng đêm, cô ấy thuộc về ta.
Shin vừa rứt lời cũng dần dần biến mất. Sakura cũng ngay lập tức tỉnh lại, cô nhóc nhìn lên trần nhà kia mà đột nhiên quay ra nhìn về phía Lucy.
- Sensei...nơi đó thật đáng sợ. Họ có cả đống quái vật đang bị giam ở trong lồng và cả ở dưới đó nữa...bọn chúng...và cả....
Sakura có chút nói năng không rõ ràng vì ban nãy cô bé đã được nhìn rất nhiều chuyện kinh hoàng mà đáng lẽ cô bé không nên thấy thì hơn.
- Vẫn cứ kiêu ngạo như vậy.
Len nói rồi xoay người rời khỏi. Lucy lập tức xuất hiện bên cạnh Sakura mà giúp cô bé đứng dậy. Trong khoảnh khắc đó Lucy đã nhìn Terra với ánh mắt hoàn toàn không thân thiện một chút nào cả.
- Lần sau cô còn làm tổn thương bọn trẻ tôi sẽ giết cô Terra.
Nói rồi Lucy cũng liền đưa đám trẻ nhà mình rời đi.
Mọi chuyện đã bắt đầu rồi.