Chương 50: Giải thoát 2
- Sư phụ.
- Nữ hoàng.
Hai người một nam một nữ đồng loạt lên tiếng. Cô gái tóc đỏ mỉm cười liền đó bỏ mũ áo choàng xuống. Một ngoại hình quen thuộc nhưng gương mặt xa lạ này là sao? Lin nhìn hai người vừa xuất hiện kia.
- Đứng lên đi.
- Sư phụ sao người lại mang gương mặt này?
Kujo, anh chàng tóc vàng tưởng như đã ch.ết trong trận chiến đó nhìn Lin với ánh mắt thắc mắc. Kawachi đứng bên cạnh Kujo cũng không dấu nổi sự tò mò này. Lin nhìn bọn họ rồi lại xoay người nhìn về phía mặt hồ.
- Kujo, rất cảm ơn cậu đã tới nơi này với ta. Ngài ấy đã phát hiện ra rồi cho nên chúng ta phải tự mình hành động thôi.
- Vậy hiện tại...
Kawachi nhìn Lin thắc mắc, hiện tại tình hình các phe phái thế nào rồi? Cuộc chiến sẽ bùng nổ ra sao đây? Lin vẫn là yên lặng thật lâu rồi đột nhiên lên tiếng.
- Sẽ vẫn là cuộc chiến hai chiều chỉ là chúng ta ngồi xem thôi. Gương mặt của Lin đã bị hủy hoại rồi, ta chỉ còn cách sống nhờ dưới thân phận của kẻ khác thôi. Kujo, ta muốn cậu hãy thay thế Saoru để có thể sử dụng được ký ức ch.ết.
- Nó sẽ không chọn thuộc hạ sư phụ. Ký ức ch.ết không phải ai muốn cũng điều khiển được.
Kujo cúi đầu thành thực lên tiếng. Kujo chính là môn đệ duy nhất của Lin tại trái đất, cậu ta tiếp cận được với Lucy cũng là một màn do chính Lin tạo ra. Hơn nữa Kujo lại là ông cố của Kawachi, mà bản thân Kawachi là được Lin nuôi dạy và truyền cho cô một vài loại phép thuật lạ mặc dù không công nhận Kawachi là môn đệ của mình như đối với Kujo. Và chuyện này ngoài Shin với Len ra thì chẳng ai biết.
- Sư phụ, người có nghĩ thứ hắc ám của Saoru đó là....
- Của ngài ấy. Saoru từng là học trò của ngài ấy cùng với lão đệ học thuật đó. Bọn họ đã theo ngài ấy từ những ngày hắc ám sư bị đánh sập trên hòn đảo đó. Hiện nay Rin đã được giải thoát, cô ta sẽ nhanh chóng tìm ra chúng ta thôi cho nên đến lúc đó hai người tách ra hành động đừng đi theo ta.
- Thuộc hạ có đem theo quà cho người.
Kujo nói rồi tiến tới trước mặt Lin mà đưa hai tay ôm lấy gương mặt mới này của Lin rồi đặt lên môi cô một nụ hôn. Thông qua nụ hôn đó Kujo đã chuyền cho sư phụ mình món quà mới lạ kia.
- Mong người có thể kéo dài hơn sư phụ.
- Đi đi.
Lin phất tay thì cả hai người kia liền biến mất. Kawachi cũng liền đó bị biến đổi ép ngược trở lại giai đoạn xấp xỉ Lucy. Sự biến đổi này thật nhanh chóng vì cô không còn ở gần Lin nữa.
- Aya xin em hãy dừng lại đi, người cuối cùng chịu tổn thương chính là em đó Aya, hãy cùng nhau quay về nhà thôi Aya.
Một giọng nói vang lên trong không gian tĩnh lặng có thể nghe thấy tiếng lá rơi này. Lin không hề quay lại mà vẫn đứng như vậy trước hồ sao. Một bóng người nhỏ bé mặc trang phục kimono cách điệu chỉ dài đến ngang đùi, mái tóc đỏ đặc biệt buộc hai bên cùng với đôi guốc có gắn chuông kia rất là thu hút. Cô gái lạ mặt tầm tuổi 16 này đang đứng bên gốc cây, một tay chạm vào thân cây một tay buông xuôi theo thân người mà ống tay áo quá dài che khuất. Hai người họ không ai có ý định tiến lại phía nhau mà chỉ đứng yên đó.
- Em xin lỗi Yami, chỉ một chút nữa thôi em sẽ quay về cùng chị.
- Aya, các sứ giả sẽ giết ch.ết em mất. Em đã phạm vào quy luật của họ. Chị không muốn thấy em ch.ết.
- Em sẽ không ch.ết, em chỉ là ngủ một giấc thôi Yami.
Lin nói rồi xoay người lại nhìn người con gái mặc kimono kia. Bọn họ bốn mắt nhìn nhau mà hai gương mặt chẳng khác nhau một chút nào cả. Lin đột nhiên tiến lên một bước sau đó lại chợt đứng yên không bước tiếp nữa.
- Yami...em sẽ đưa chị ra khỏi đó.
- Aya, em không cần phải quá cố gắng đâu.
Cô gái kia nói rồi lập tức biến mất. Ở phía lục địa tối, Lin dùng dịch chuyển không gian mà tới được căn phòng Thánh Thần một cách nhanh chóng, nhìn một lượt này Lin mỉm cười rồi rất nhanh cô tiến tới một Thánh Thần mà đưa tay lên chạm vào gương mặt ấy.
- Cùng nhau thức dậy rồi rời khỏi đây nào.
Lin vừa rứt lời đồng loạt hàng trăm các Thánh Thần này cùng mở mắt, là một đôi mắt xám bạc giống y hệt Rin, bọn họ cùng nhau nhìn về phía Lin mà những sợi xích kết nối kia cũng tự dưng đứt hết giải thoát cho họ. Tất cả các Thánh Thần đứng theo hàng cùng lúc đi theo nhịp đều đều bước vào cánh cửa không gian Lin đã mở sẵn cho họ.
Khi các Thánh Thần rời khỏi, Lin nhìn chằm chằm vào những sợi xích còn lại vẫn đang nối với khối băng kia, cô tiến tới đi một vòng xung quanh khối băng mà ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mặt băng.
- Nếu như ông ngăn chặn ngài ấy trước khi ngài ấy giết gia đình tôi thì thật tốt. Phải chứng kiến ba mẹ mình ch.ết một cách đau đớn như vậy làm sao tôi có thể không đau chứ? Tôi rất muốn trả thù nhưng mà bây giờ không thể nữa rồi, đến cuối cùng điều duy nhất tôi muốn làm là giúp Yami thoát khỏi địa ngục lạnh lẽo đó mà cho dù có phải đánh đổi bằng giấc ngủ vĩnh hằng tôi cũng cam lòng. Xin hãy nhớ cho, tôi không thua các người mà là tôi nhường lại bước này cho các người.
Nói rồi Lin xoay người đi vào cánh cổng đó mà biến mất hoàn toàn. Cả căn phòng lớn lúc này chỉ còn lại khối băng chứa lão vĩ nhân bên trong.
Trước một vùng đất toàn tuyết bao quanh này, Lin đã khoác trên mình chiếc áo lông thú màu trắng khá ấm áp, cô dẫn đầu đoàn Thánh Thần của mình vượt qua vùng đất để tới được lâu đài băng giá vĩnh cửu cứu lấy Yami.
- Cô giám đặt chân tới vùng đất của ta sao công chúa Aya?
Một giọng nói vang lên kèm theo đó là những bông tuyết đang rơi kia cứ thế kết tinh thành hình một cô gái rồi lại biến mất rồi lại kết tinh xung quanh trước mặt Lin. Lin biết người đó là ai và lãnh địa này là của ai nhưng Yami đang ở đây cùng với cô gái này và anh trai của cô ta.
- Cô biết chị gái tôi cũng gặp trường hợp tương tự anh trai cô mà công chúa Annie. Tôi chỉ tới vùng đất này để đem chị gái tôi trở lại.
- Nơi này sắp xảy ra chiến loạn rồi. Nếu đã đến hãy mang cô ta quay trở về thế giới của cô Aya.
Giọng nói đó có phần cao hơn hẳn, hiển nhiên Annie không hề thích sự hiện diện của Lin. Lin cùng đội quân Thánh Thần của mình cứ vậy tiến về phía trước.
- Bọn họ muốn đánh phá vùng đất tuyết của cô để tới được vùng đất thánh bên kia sao Annie?
- Tôi sẽ không để họ làm vậy, ít nhất tôi sẽ bảo vệ anh trai mình trước lúc đó.
- Tôi rất muốn giúp cô nhưng xem ra không được rồi. Khi đem Yami đi tôi hứa sẽ đóng cổng vĩnh viễn để không ai làm phiền được cô Annie.
- Aya, đừng bao giờ quay trở lại nơi này, hãy tự mình chìm vào chính giấc ngủ của cô.
Ngay lúc đó những kết tinh tuyết cũng biến mất. Lin biết rằng Annie đã rời khỏi, cô ấy là công chúa của vương quốc quyền lực nhất phía thế giới này. Anh trai của cô ấy là thái tử Andy, đáng lẽ Andy đã có thể là người thừa kế hợp pháp nhưng đột nhiên một ngày Annie tìm được xác anh trai mình lạnh ngắt bên vùng đất tuyết cách xa lâu đài kia. Không chấp nhận được cái ch.ết bất ngờ của người anh trai mà mình yêu quý cho nên Annie đã đóng băng chính anh trai mình lại để có thể duy trì trạng thái cuối cùng này với hy vọng tìm được phương thuốc cứu anh trai trong khi một mặt vẫn phải chiến đấu để bảo vệ vương vị công chúa cuối cùng của mình trong vương quốc. Lin biết Annie rất mạnh nhưng có điều gì đó đang khiến cô ấy do dự trước sự lựa chọn. Bản thân Lin rất muốn tới vùng đất thánh trong truyền thuyết kia nhưng cô biết mình không được phép vì cô không phải cư dân của thế giới này. Annie nhượng bộ cô đã là cả một sự ưu ái rồi.
Đem theo khối băng vĩnh cửu giam giữ Yami hàng ngàn năm lạnh giá kia trở về địa ngục, Lin tiến tới ôm lấy khối băng kia.
- Yami, em sẽ đưa chị ra ngoài.
Vừa rứt lời Lin lùi lại, cô nằm trên một chiếc giường băng bên cạnh khối băng chứa Yami kia. Chỉ có cách duy nhất giải thoát là phá vỡ băng bằng sức mạnh cực đại nhưng cần một thế thân hoàn hảo để làm yếu đi băng vĩnh cửu. Nếu có thể Annie là người duy nhất phá băng mà không tổn hại gì nhưng lúc này đây cô không thể cầu xin được điều gì từ Annie.
- Dừng lại đi Aya em sẽ không ra ngoài được nữa đâu.
- Em sẽ không sao. Shiro vẫn còn ở ngoài đó nên chị đừng lo, chỉ cần chị trở thành thế thân hoàn hảo của em là được. Hãy chấm rứt mọi chuyện rồi cùng nhau trở về nhà.
Lin mỉm cười mà nhắm mắt lại, cô gái mặc kimono kia câm lặng đứng đó trong khi các Thánh Thần đi xuyên qua người cô ta mà tiến tới vây kín hai người là Lin và Yami đang ở trong khối băng kia. Sức mạnh bao năm qua của các Thánh Thần lúc này đều phục vụ vào mục đích phá băng. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của họ.
Ánh sáng giống như hiện tượng cực quang ở trái đất nhưng là chỉ có duy nhất một màu đỏ và xanh băng quấn lấy nhau đang đầy ở phía chân trời của điện thờ các sứ giả chỉ có một không gian đại sảnh lớn duy nhất. Trong đại diện duy nhất này, khối băng đã tan chảy, Yami mặc bộ kimono ngồi dậy mà nhìn sang bên cạnh. Các Thánh Thần đã biến mất mà thay vào đó là những linh hồn xanh đang bám lấy chiếc giường băng của Lin mà tạo thành một khối kì dị không thấy rõ Lin đang ở đâu. Yami bước xuống khỏi khối băng, cô đưa tay lên muốn chạm vào khối kì dị bên cạnh nhưng lại dừng lại.
- Aya, chị sẽ tới với em nhanh thôi.
Yami nói rồi theo làn gió lạnh biến mất chỉ để lại những bông tuyết vương nhẹ nơi mặt đất. Lúc này một thân ảnh nhỏ bé từ cửa chính đại điện bước vào, Nicolas từ từ tiến về phía khối kì dị kia.
- Mẹ...
- Nicolas...
Một giọng nói khó khăn vang lên cùng với đó từ trong khối kì dị là một cánh tay đang thò ra hướng về phía Nicolas. Nhìn thấy cánh tay này Nicolas nhanh chân tiến tới nắm lấy.
- Mẹ, con sẽ cứu mẹ ra, xin hãy đợi con.
- Nicolas...chỉ còn lại bốn Thánh Thần nữa mà thôi. Rin, Shiro, con và ...
Lin còn chưa rứt lời thì cánh tay của cô đã bị những linh hồn Thánh Thần hóa thành nuốt trọn trở lại. Nicolas không hiểu gì cả nhìn chằm chằm vào khối kì dị. Bốn Thánh Thần là sao? Ai là Rin? Ai là Shiro? Và cả bản thân Nicolas cũng là Thánh Thần? Vậy còn người nữa là ai? Còn Thánh Thần nào không ảnh hưởng chung tới việc này nữa?
- Mẹ, nhất định con sẽ quay lại đây, mẹ đừng lo con đã dựng pháp chú bảo vệ mà mẹ dạy con rồi. Đợi con trở lại nhé mẹ.
Nicolas nói rồi lập tức chạy đi. Bóng dáng cậu bé khuất dần cũng là lúc một nhóm người mặc áo choàng đen với hoa ăn màu trắng xuất hiện, nhóm người đó đứng xung quanh khối kì dị của Lin.
- Cuối cùng cô ta cũng bị trừng phạt.
- Kẻ làm trái quy luật phải trả giá.
- Sẽ không một ai mang được cô ta ra khỏi nơi này.
Những người đó nói rồi cùng nhau biến mất cũng là lúc bức màn khói đen xuất hiện bảo vệ hoàn toàn khối kì dị đó. Mọi chuyện đi về đâu đây.