Chương 82: Quá khứ âm mưu
Đó là một câu chuyện từ rất lâu rất rất lâu trước đây. Một câu chuyện về Chiến Thần dũng mãnh tại địa ngục và nữ thần hắc ám. Tình yêu của bọn họ khiến cho tất cả mọi người đều cảm nhận được và chứng kiến đủ.
Nữ thần đã ban cho nam nhân mình yêu một đặc quyền đó là sự bất tử luân hồi cùng sức mạnh hắc ám không một ai có thể sánh được.
Thời gian trôi qua thật lâu thật lâu. Nữ thần đã phạm phải cấm kị vì ban phát sự bất tử không theo quyền năng của bản thân. Nữ thần chính thức bị phong ấn lại dựa vào bí thuật của nhánh Hollow thuộc gia tộc Volturie. Dotori Hollow cùng những thành viên khác quyết định xây dựng ký ức ch.ết chính là nơi để phong ấn nữ thần mãi mãi.
Dotori đã che dấu đối với Hatori việc nữ thần bị phong ấn khiến cho Hatori mất thật nhiều thời gian để tìm kiếm tình yêu của hắn.
Nhưng Dotori không thể ngờ tới chính là đứa con thứ hai hắn có, đứa bé vốn mang trong mình sức mạnh hắc ám mà nhà Volturie sở hữu mạnh mẽ nhất ra đời. Nữ thần bị phong ấn đã bị thu hút từ chính sức mạnh hắc ám mà bản thân nữ thần luôn ham muốn nhất. Nữ thần đã cố lọt khỏi phong ấn và thay thế đứa bé.
Dotori sau khi biết được đã trở về địa ngục thỏa thuận tới tộc nhân của Historie để đem linh hồn của con gái trở về. Dotori đã căn dặn Kuno thật rõ về chuyện này, hắn dùng những năm tháng sức mạnh của mình toàn bộ để giúp con gái sống sót đẩy lùi nữ thần trở lại.
Hatori đã phát hiện lượng hắc ám quen thuộc, hắn bị hấp dẫn bởi con gái của Dotori. Hatori lúc đó chính thức chiếm lấy Kira với mong muốn giải phóng nữ thần, giải phóng tình yêu của hắn nhưng điều hắn không ngờ tới chính là nữ thần của hắn vốn bị chính sức mạnh của Kira làm cho thương tổn mà đẩy về mãi mãi bị giam trong phong ấn chồng phong ấn.
Kira sau khi xem xong toàn bộ ký ức bị che dấu, cô đưa tay túm lấy ngực trái của mình. Đau đớn, rất đau đớn bởi vì vốn tình cảm của cô và Hatori là thứ cô từng cho rằng không thể phá vỡ.
- Kuno, hãy giúp tôi xóa bỏ đi ký ức này, lại xóa bỏ đi được không?
Kira khó khăn yêu cầu. Kuno vốn đã bị vật chất bóng tối hóa và được cô triệu hồi về không gian giam giữ của Kira thứ hai ban đầu. Kira đã giúp Kuno tách vật chất bóng tối, cô muốn nhờ Kuno tiếp tục ghi chép lịch sử được che dấu.
- Kira, ký ức này vốn luôn tồn tại. Chỉ cần ngươi còn ở đó, Hatori còn ở đó thì một ngày nào đó đều có thể nhớ lại.
- Có cách nào để giết người đó chứ?
- Ta không chắc chắn toàn bộ nhưng lịch sử tự động ghi chép của ta chính là... khởi nguồn của hắc ám, kẻ từng được gọi là Kuro. Hắn là kẻ có thể giết được nữ thần hay bất cứ ai. Nhưng sự tồn tại của hắn đã bị chấm rứt ghi chép từ ngày ngươi rời khỏi ký ức ch.ết.
Kuno vừa rứt lời chỉ thấy Kira bật cười. Đúng vậy cô bật cười vì dường như cô đã biết được chuyện gì đó. Một chuyện gì đó mà cô tưởng như đã lãng quên.
- Tôi nghĩ không cần tìm người đó nữa đâu. Không cần tìm Kuro nữa vì... Kuro mà cô nhắc tới chính là nơi này, Kuro mà cô nói chính là Kujo của tôi.
- Kira...
- Tôi vốn là hiện thân của Kuro. Kuro có lẽ đã từng nói chuyện với tôi nhưng tôi không nhớ rõ được. Sau đó tôi đã tạo ra Kujo. Trùng hợp phải không? Hãy để mọi thứ xảy ra đi. Bây giờ tôi chỉ muốn ở bên cạnh Ted, ở bên cạnh Ted và không quan tâm bất cứ chuyện gì nữa.
Kira bước qua Kuno mà tan biến vào trong không gian. Đúng vậy, cô chỉ cần Ted của cô mà thôi.
- Vậy là câu chuyện thần thoại mà Nana ghi chép lại chính là thật rồi. Nữ thần của ngài chính là Kira sao?
Shin nhìn Hatori cất tiếng hỏi. Những năm tháng Lin mất, hắn đã từng hỏi Nana thì Nana cho hắn đọc một cuốn sách về Chiến Thần huyền thoại nhất. Một câu chuyện không ngờ tới mà.
- Dù thế nào ta cũng sẽ đem Kira của ta trở lại. Là Kira của ta mãi mãi.
Đứng trên ban công gần đỉnh tháp của lâu đài hắc ám của mình, Kira nhìn ngắm toàn bộ ký ức ch.ết đã được hợp nhất lại, vẫn là chung một bầu trời nhưng các không gian đã kết nối với nhau. Điều này đòi hỏi phải có một sức mạnh tuyệt đối mà không một ai có thể tưởng tượng được.
Kira nhìn về lâu đài rát vàng lấp lánh vốn thuộc về Paradise trước đây.
- Ted, chuyến hành trình của chúng ta bị can thiệp rồi. Cậu không cần lo lắng gì cả, ta sẽ mau chóng đem Shiro tới đây để cứu cậu. Ted của ta, là lỗi của ta mới khiến cậu trở nên như vậy... Tất cả đều do sự tự đại của ta, là ta đem cậu ra làm cuộc vui của ta.
Kira tự nói với bản thân mình mà không một ai ở bên cạnh cô lúc này. Cơn gió hiu hiu thổi qua, Kira đột ngột xoay người lại, cô nhìn người đàn ông yêu nghiệt đang đứng trong căn phòng hắc ám của cô.
- Ta đã nói với ngài rồi Hatori, ta vốn không phải kẻ đó, ta không phải thế thân.
- Kira, là Kira của một mình ta. Ai bận tâm em có phải thế thân không chứ. Em chính là Kira, chỉ là Kira mà thôi. Ta đã phải chờ đợi thời khắc em trở về bên ta bao nhiêu lâu rồi chứ?
Hatori tiến về phía Kira, hắn kích động với cô, ôm lấy cô vào lòng. Đúng vậy, hắn đã bỏ lỡ quá trình trưởng thành của Kira bấy lâu nay rồi. Kira muốn đẩy Hatori ra nhưng cô từ bỏ ý định đó. Được Hatori ôm vào lòng, Kira thực sự đã cảm thấy ấm áp, sự ấm áp quen thuộc.
- Hatori, ta đã không còn giống ngày trước, giống như trước đây luôn ngốc nghếch ở bên ngài. Bây giờ, bên cạnh ta đã có Ted. Cậu ấy đã cùng ta trong chuyến hành trình thật dài. Ta đã xem cậu ấy là sinh mạng của ta, cùng ta khắp mọi nơi.
- Kira, em thuộc về ta, em là của Hatori ta mãi mãi. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi. Nếu ta hủy hoại thằng nhóc đó vậy em sẽ mãi mãi thuộc về ta.
- Ngài nói gì vậy? Ta không cho phép, không cho phép ai hủy hoại Ted của ta. Tuyệt đối ta không cho phép.
Kira đẩy mạnh Hatori ra nhưng bị hắn ôm vào lòng lần nữa. Hatori ôm lấy Kira vuốt tóc cô thật dịu dàng.
- Kira ngoan, ta sẽ không làm gì thằng nhóc đó chỉ khi em trở về là Kira của ta. Một Kira trong mắt chỉ có Hatori.
Hatori mỉm cười chầm chậm lên tiếng. Kira nghe xong những lời này, cô chỉ từ từ cụp mắt lại đưa tay ôm lấy người Hatori. Đúng vậy, cô đã suýt quên đi. Hatori chính là chiến thần thủy tổ ở địa ngục tương truyền, ngài ấy chính là người mạnh nhất đến bóng đêm như cô chính là bị ngài ấy thu hút nên mới từ nhỏ đi theo ngài ấy ngu ngốc như vậy.
- Ea-sama, ngài có thể giải thích chuyện gì đang diễn ra được chứ? Con trai của ta đã ch.ết, ký ức ch.ết lại được hợp nhất. Hơn nữa anh em nhà Hollow là sao?
Silva ngồi tại vị trí trong Thập Thánh Zero của mình nhìn Ea vừa mới xuất hiện. Chuyện ngày hôm nay chính là đã diễn ra như vậy, kết thúc cũng nhanh chóng mà những kẻ được xem lâu đời và quyền lực nhất ở đây như bọn họ cũng chẳng hiểu gì cả.
- Anh em nhà Hollow chính là những người thừa kế cuối cùng của đấng sáng tạo, những người tạo ra không gian ký ức ch.ết đầu tiên. Tất cả chúng ta chính là được lựa chọn tới nơi này tiếp tục duy trì sức mạnh tối thượng nhất. Cái ch.ết của Ryunosuke có lẽ sai lầm nằm ở Kira. Tuy nhiên bây giờ...
- Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Con bé đó vốn chính là cố gắng bảo vệ con trai ta, chỉ là những kẻ vừa xuất hiện kia chính là...
- Ngài muốn gây chiến sao Silva-sama?
Sona vân vê đồng vàng của mình mỉm cười thích thú nhìn Silva. Ngân hàng của cô ta đã bị phong ấn lại gần như trở về cát bụi. Chính là báu vật quý như sinh mạng chỉ được nhìn không thể chạm vào càng khiến cô ta hận nhà Hollow.
- Ta sẽ làm vậy. Ngươi muốn rút lui sao Sona?
- Sao lại vậy được. Ta chính là muốn đứng về phe ngài. Phải bắt bọn chúng trả giá cho đồng vàng của ta.
- Chung quy lại ngươi cũng là vì tiền của ngươi.
Gấu trúc nhỏ ngồi ở ghế số 3 nhàn nhạt cất tiếng ồm ồm. Ngay lúc này Shin bước vào căn phòng, hắn nhìn mọi người, tầm mắt chợt dừng lại ở gấu trúc quen thuộc ngồi ghế số ba sau đó lại nhìn về phía Silva.
- Ta cũng sẽ tham gia cùng các người. Ta muốn biết sự thật đằng sau không gian này là thế nào.
Một cuộc chiến sẽ không xa tại ký ức ch.ết này.
Nhìn Kira ngủ yên trên chiếc giường hắc ám mang phong cách công chúa, Hatori tiến về phía bệ nước trong phòng. Một sự ghé thăm đã đưa ra thỏa thuận cho hắn những đồng vàng cuối cùng trước khi ngân hàng đồng vàng cùng toàn bộ đồng vàng trở về cát bụi mãi mãi. Hắn đã để Lin Knight sống sót đổi lại cô ta trao cho hắn 100 đồng vàng cuối cùng.
Để có thể xem được ký ức sâu thẳm nhất, sự thật trong quá khứ ngoài những cuốn sách phép mang phong ấn của Chishiki ra chính là Dòng Thời Gian. Bản thể của hắn đã tới địa ngục cùng huyết thống nhà Historie cho nên Hatori chỉ có thể sử dụng nước thánh từ con thác nhỏ thuộc Paradise lúc trước.
- Kira, em đang dấu ta quá khứ gì vậy? Ta muốn xem những ký ức che dấu của Kira Hollow Volturie.
Hatori vừa rứt lời từ trong bệ nước ánh sáng lọt qua, hiện lên trước mắt hắn chính là những ký ức hắn muốn xem nhất. Những ký ức đã bị che dấu mà hắn không nhìn ra được.
- Kira, ta biết con đang nghe. Ta biết sức mạnh hắc ám của con vốn cũng được ban tặng giống như Hatori. Cả hai đứa có lẽ đều giống nhau nhưng chính là... con đã dùng sức mạnh của mình giết ch.ết hắc ám cố bám líu lấy cơ thể con, ta biết con không muốn Hatori biết chuyện này. Còn có thể nhờ Kuno xóa đi ký ức con không muốn.
Dotori nhìn con gái đang ngồi trên mặt hồ đóng băng lạnh lẽo tích tụ sinh khí đến mức cơ thể dường như cũng đông cứng lại. Con gái hắn chính là mới nhỏ bé như vậy nhưng lại trưởng thành quá sớm.
- Phụ thân đừng làm phiền con tích tụ sinh khí. Ngài biết con còn phải tạo ra sinh khí mới cho bản thân để một ngày nào đó đề phòng sự ra tay điên rồ của Historie.
Kira lạnh nhạt lên tiếng vẫn trong trạng thái tích tụ sinh khí dường như người vừa lên tiếng không phải là cô bé. Dotori tiến lên vài bước rồi chợt dừng lại.
- Kira, ta đã làm tất cả những gì có thể để phong ấn nữ thần lại cũng là bảo vệ sinh mạng của con. Ta chỉ hy vọng con cùng anh em mình sống hạnh phúc.
- Phụ thân, con không cần cuộc sống hạnh phúc. Hạnh phúc khiến bản thân trở nên yếu mềm. Chính vì tham lam ở gần Hatori thêm một chút cho nên mọi thứ mới tồi tệ như vậy.
- Kira, ta có một thỉnh cầu dành cho con. Với tư cách một người ba chứ không phải một đấng sáng tạo, ta cầu xin con hãy bỏ qua cho Kise, hãy bảo vệ anh trai con và em trai con nữa. Kira, con cũng không cần nhất quyết phải tin lời Hatori nữa. Hatori dù cùng huyết tộc với chúng ta nhưng con người đó chính là nguy hiểm hơn ta tưởng.
Dotori nhìn con gái mà hắn tin tưởng, hắn chỉ muốn điều tốt nhất tới con gái của hắn. Kira đột ngột mở mắt, cô bé nhìn vị phụ thân đáng kính mà cô bé rất kiêng nể.
- Đừng có nói về Hatori nữa. Con chính là muốn thoát khỏi người đàn ông đáng sợ này ngay bây giờ đó phụ thân có hiểu chứ? Bảo vệ Kise và đứa em trai sắp trào đời sao? Con sẽ lợi dụng bọn họ để tách khỏi Hatori mãi mãi.
- Con lại định làm gì Kira?
- Tới lúc đó phụ thân có lẽ quá yếu vì phải duy trì phong ấn và cứu con rồi, Kise sẽ giết phụ thân và con sẽ ở trong phong ấn. Con sẽ lãng quên đi người đàn ông mang tên Hatori Volturie. Con sẽ bắt đầu chuyến hành trình chỉ riêng con, riêng con mà thôi. Cho nên phụ thân ngoan ngoãn chờ ch.ết như theo những gì tương lai con lấy đi từ Kuno.
- Kira... đừng làm những việc mà sau này khiến con hối hận. Ta... không làm phiền con nữa.
Dotori nói rồi rời đi. Kira vẫn đứng yên trên hồ băng đông lạnh cứng cả cơ thể lại, cô bé ngước lên nhìn ánh mặt trời màu đen tối.
- Kujo, ta sẽ tạo ra một ngôi nhà cho ngươi Kujo. Sau đó chúng ta sẽ có Teddy, sẽ có Shiro, sẽ có những đứa trẻ. Kujo, hãy chờ ta, ta sẽ đem ngươi tới thế giới mà không bị Hatori đe dọa.
Sau đó là ký ức về cuộc gặp gỡ của Kira và Ryunosuke. Chính là vừa nhìn thấy thằng nhóc tinh nghịch Ryunosuke Baradol thì Kira đã nhận định đây là Teddy của cô. Cô đã đem Ryunosuke đi khắp mọi nơi nhằm nâng cao khả năng tiềm tàng của thằng nhóc để trước khi bước vào ngôi nhà thằng nhóc xứng đáng nhất.
Hatori chính là được chứng kiến lý do Ryunosuke Baradol ch.ết như thế nào và cả những gì mà Kira đã làm. Đó là những hồi ức đã bị che dấu bởi bàn tay của Kuno.
Ngay khi Hatori định xoay người thì giọng nói của Kira lại một lần nữa vang lên.
- Kira, chúng ta đều biết lý do khiến chúng ta đau đớn khi mất Ryunosuke. Chính vì chúng ta chia sẻ sức mạnh hắc ám cho Naoki nên đòn đánh đó mới có thể khiến Ryunosuke mất mạng.
- Trong cuộc đời ta, sai lầm đầu tiên chính là tham muốn Hatori. Thứ hai chính là tại sao ta lại tự mình lãng quên đi sự tồn tại của chính bản thân mình là ngươi. Và thứ ba chính là cái ch.ết của Ted. Nhưng đừng lo lắng, ta đã có cách cứu Ted, chỉ cần chúng ta trở về một thể thống nhất tới lúc đó ta sẽ có đủ khả năng để hồi sinh Ted một lần nữa. Ta phải đem tới ngôi nhà mơ ước của Kujo. Phải bảo vệ Kujo mãi mãi...
- Kira, tương lai mà chúng ta lấy đi của Kuno. Khi nào hợp nhất lại hãy đi lấy lại tương lai đó đi. Phụ thân đã hy sinh để bảo vệ tương lai đó cho chúng ta. Mặt tối của chúng ta chính là ở tại nơi đó, hãy nhớ phải đi tìm nó Kira.
Lời nói của Kira thứ hai chính là đã kết thúc màn quá khứ cuối cùng này. Hatori yên lặng nhìn chằm chằm vào Kira đang ngủ say. Mặt tối là gì? Mặt tối đó là gì khiến Dotori dù có bỏ mạng cũng cố gắng bảo vệ con gái mình tới cùng.