Chương 7: Đại gia khám nghiệm tử thi quái dị
"Hồi bẩm đại nhân, là mời Quái đại gia ở nghĩa trang."Thật ra Tô Thu cũng không biết rốt cuộc Quái đại gia có bản lĩnh khám nghiệm ra cái gì hay không, dù sao nhiều năm qua huyện Ngô Đồng một mực an bình, chưa từng phát sinh án mạng, sau khi Quái đại gia được truyền y bát từ Ngỗ tác tiền nhiệm cũng không có kinh nghiệm thực tế.
"Quái đại gia là ai? Gã có thể khám được sao?"Sau khi Quý Lương đến huyện Ngô Đồng cũng chưa từng nghe qua tên hiệu người này, nên có chút không yên lòng.
"Hẳn có thể."Tô Thu không xác định,"Ban đầu quái đại gia này vài thập niên trước được ngỗ tác thu dưỡng, vì lớn lên rất xấu xí, cho nên bị gọi là A Quái, hiện tại mọi người đều gọi gã là Quái đại gia. Gã bình thường cũng có kiểm tr.a qua lợn ch.ết trâu ch.ết, thỉnh thoảng được mời quản linh cữu và mai táng, còn khám nghiệm người ch.ết vẫn là lần đầu tiên."
Quý Lương nghe xong nội tâm thoáng cái rơi lộp bộp, cái huyện Ngô Đồng này ai cũng kiêm chức cả đấy, cảm giác tiền đồ sáng lạng quá xa vời.
"Đại nhân, hay là lên phía trước nhìn một chút đi."Đúng lúc Chúc Ti Nam mở miệng, để ngừa cái người khám nghiệm kia quá ẩu, đồng thời để cho huyện lệnh mỹ mạo này mắc ói một phen cũng vô cùng tốt.
"A? Hay là ta không cần đi nữa a."Kết hợp cái hương vị kia kia, Quý Lương có thể liên tưởng đến bộ dáng thi thể thối rửa, không được," Chúc sư gia chịu trách nhiệm nơi này, bổn quan đi trước xem sinh ý của Lục thẩm thế nào." Nói xong liền muốn xoay người đi.
Chúc Ti Nam đưa tay liền tóm được cái cổ áo con của Quý Lương xếch lên,"Đại nhân, người làm quan, cốt việc gì cũng phải thực hành, ham học hỏi kiến thức. Trong luật lệ Kinh Nguyệt quốc có viết: Ti quan chịu trách nhiệm chính tr.a xét tình hình thực tế mà bỏ qua, thì cách chức quan, chịu sáu mươi trượng hình(1), đi đày ba năm."
(1)Hình phạt đánh bằng gậy
Sáu mươi hình trượng, đi đày ba năm? Quý Lương sợ tới mức đổ một thân mồ hôi lạnh, theo bản năng liền dùng hai ta che mông, bản thân dù sao cũng là nam tử như hoa như ngọc, cái mông nở hoa cũng không hay. Sau đó quay đầu cười với Chúc Ti Nam:"Chúc sư gia, bổn quan chẳng qua chỉ đùa một chút, ngươi đừng coi là thật. Đi thôi, theo bổn quan đi xem nữ tử đáng thương này, bổn quan nhất định sẽ mang hung thủ kia ra trước pháp luật."
Quý Lương nhanh chân giẫm xuống sườn dốc nhỏ, đến gần bức tường người vây quanh, một mùi hôi thối đập vào mặt, tranh thủ thời gian cầm khăn tay che mũi, cất cao giọng nói:"Thế nào?"
"Mời đại nhân."Phạm Lang cùng Lý Tứ giải tán mọi người mở một cái khe hở rộng chừng hai xích, cho Quý Lương đi qua.
Quý Lương vừa đến gần, liền nhìn thấy một đàn ruồi lượn xung quanh thi thể nữ nhân hình chữ đại (大)trần trụi trên ụ đá dưới cầu,. Đầu tóc rối bời, hai mắt trừng lớn, môi tím xanh khẽ nhếch, phần bụng có một vết thương rất dài, đã bắt đầu thối rữa lộ ra bên ngoài mấy xâu ruột đã đổi màu.
Lập tức dịch trong dạ dày không ngừng cuộn lên, trong cổ họng như có ngàn vạn con kiến bắt đầu chuyển động, Quý Lương lập tức quay người ra bên ngoài tường người, tay đỡ một gốc cây nôn ẹo như điên...
"Đại nhân đây là mang thai sao?"Chúc Ti Nam nhẹ nhàng đong đưa quạt xếp, quạt đi cái mùi buồn nôn.
Quý Lương cầm khăn lau khóe miệng, vứt qua một ánh mắt như dao găm,"Chúc sư gia, miệng ngươi thật tiện(ti tiện)."
"Đa tạ khích lệ."Chúc Ti Nam khiêu mi không chút nào để ý, chỉ cần có bạc là được, là được ...
Đợi Quý Lương đến gần thi thể lần nữa, chỉ thấy một lão hán mặc xiêm y trắng bằng vải thô vừa rồi kiểm nghiệm bên cạnh thi thể đi tới, khom người nói:" Quý đại nhân." Thanh âm tạch tạch tạch...như máy móc lâu ngày không hoạt động.
"Ngươi nói." Quý Lương thấp giọng nói.
"Vâng, đại nhân." Lão đầu quái dị quay người lại, nhìn Quý Lương, vậy mà một con mắt đã bị mù, đục ngầu không ánh sáng."Xin mời đi theo ta."
Quý Lương chịu đựng nội tâm buồn nôn cùng sợ hãi, đứng ở vị trí xa hơn một chút nghe lão đầu tự thuật quá trình kiểm nghiệm.
"Đại nhân, nàng này cao sáu thước, màu da trắng, trên mặt có son phấn."lão đầu thuật qua quá trình kiểm nghiệm lại một lần."Đầu, thân thể, hạ thân đều có tổn thương ứ máu, vả lại đã xuất hiện thi ban, có màu đỏ tím, chỉ áp không đổi màu, phỏng chừng ch.ết vào mười hai canh giờ trước(24 tiếng).
Con mắt Quý Lương có chút run rẩy, nhìn bên trái khuôn mặt Chúc sư gia không đổi sắc, đang ghi chép kết quả khám nghiệm tử thi của lão đầu quái dị. Việc này vốn không cần Chúc sư gia làm, thế nhưng lão đầu lại không biết chữ, mà lại không có trợ thủ, cho nên đành phải ủy khuất Chúc sư gia rồi.
Chúc Ti Nam đang vung bút viết, phát giác được ánh mắt của Quý Lương, sâu kín nói:"Đại nhân, nhớ kỹ thêm tiền. Nói xong lại lật sang tờ cuối liệt kê thêm mục tăng tiền
"..."
Chúc Ti Nam bỏ qua vẻ mặt co quắp của Quý Lương tiếp tục ghi chép.
"Nữ tử có mái tóc dài mà lại mất trật tự, bên trong có bùn đất ẩm ướt, sợ là đã bị giết đêm trước trời mưa. Hai mắt trừng lớn mà đục ngầu, bên trong có hình vằn tròn màu đen, miệng nhếch lên, khóe miệng có thương tích còn có vết máu khô. Đôi má có thương tích, giống như khi còn sống bị đánh."Sau khi lão đầu quái dị miêu tả hết, dùng tay chỉ phần bụng của nữ nhân tiếp tục nói"Trên người nàng này có nhiều miệng vết thương, từ dưới ngực có một miệng vết thương dài nữa thước kéo xuống phía dưới, đã thối rữa biến thành màu đen, nhìn vết cắt tương đối sắc bén, nhưng lại chặt vụn xương, tựa hồ dùng dao bầu chém, cái này là nguyên nhân chí mạng."
Quý Lương ngăn chặn ý muốn nôn cuộn lên, cố gắng nhịn xuống nghe quái đại gia nói tiếp.
"Đại nhân, tim gan tì thận bên trong thi thể này đều bị móc rời, chỉ còn đại tràng quằn quại ở bên ngoài."Quái đại gia dường như chẳng sợ chút nào, còn mở vết chém thối rửa ra nhìn bên trong. Tiếp theo lại giơ cánh tay cứng ngắc lên cho Quý Lương nhìn, "Trong khe móng tay nữ nhân này đều là bùn."
Quý Lương hít sâu một hơi,"Tiếp tục."
"Thảm nhất không phải bị mổ bụng."Quái đại gia nhìn chi dưới nữ nhân kia, mờ mịt nói:"Khi sống còn bị người dùng côn gỗ thô to tr.a tấn qua." Sau đó chỉ chỉ hai chân nữ nhân, nơi gót chân có rất nhiều bùn, phía dưới còn có dấu vết giẫm đạp giãy giụa bất thường.
"Chỗ ấy có mấy dấu chân, còn có lỗ côn gỗ cắm vào."Quái đại gia chỉ chỉ mấy cái dấu chân lộn xộn phụ cận thi thể,"Có thể là do hung thủ lưu lại đấy."
Quái đại gia nói xong thì bắt đầu chỉnh đốn đồ đạc của mình, nói:"Đại nhân, những thứ tiểu nhân có khả năng nhìn ra cũng đã nói xong, nếu không còn việc gì cho phép tiểu nhân kéo thi thể đến nghĩa trang thu xếp."
Quý Lương nhìn khám nghiệm thi thể qua loa như thế, cảm thấy càng nhiều nghi hoặc hơn, lập tức nói:"Ngươi chờ một chút." Sau đó chuyển hướng sang Chúc Ti Nam,"Chúc sư gia ngươi có ý kiến gì không?"
"Đại nhân là huyện lệnh, ngài có ý kiến gì không?" Chúc Ti Nam đánh thái cực, ngược lại muốn nhìn huyện lệnh có bao nhiêu vô năng.
"Ta.."Vốn Quý Lương còn muốn che dấu một chút "Tài hoa" của mình đấy, trước mắt sợ là không được rồi, đành phải bất chấp khó khăn nhìn thi thể kia, trong đầu hy vọng vào Holmes, Conan , C. Auguste Dupin(2), Bao Thanh Thiên, Địch Nhân Kiệt, Tống Từ. . . Beckham, oh, không đúng, người cuối cùng không phải.
(2) nhân vật thám tử hư cấu giống như Holmes
"Đại nhân, cầm lấy cái này mang vào đi."Tức thời Tô Thu đưa cho Quý Lương một đôi bao tay, Quý Lương nghiên cứu một chốc liền đeo lên, bộ dạng thấy ch.ết không sờn, kìm nén bực bội, đè xuống sợ hãi cùng chán ghét trong lòng đến gần thi thể nữ nhân kia.
Hai mắt trừng lớn như chuông đồng, mũi tẹt, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, bên cạnh mái tóc tán loạn có một đóa hoa hồng lớn héo rũ rớt ra. Lập tức trong đầu Quý Lương hiện lên miêu tả của tú bà Di Hồng lâu khi đến báo án.
Đây là Hoa Lạc?