Chương 21: Chuyện kể của một cành Thạch Thảo
Một nàng tiên nhỏ xíu váy hồng tiến đến nhảy múa trước ngai. Nàng hờ hững cúi chào bà chúa hoa rồi chơi trò bịt mắt với chu ma trơi nhỏ nhanh nhẹn.
- Ngươi là ai?- Bà chúa hoa hỏi và trừng mắt nhìn cô nhỏ hỗn xược.
- Tôi ư? Tôi là tôi- Nàng tiên nhỏ đáp lại một cách bướng bỉnh nhưng cô nàng nhìn thấy Hoa Hồng có vẻ chán chường liền nhún nhường đế thêm- Tôi là nàng tiên của cành cây thạch thảo. Xin chúa hoa đừng giận, tôi muốn kể cho bà nghe một câu chuyện hay. Xin bà hãy nghe nhé.
Cách đây rất xa, có thể là ở đầu trái đất có một ngôi nhà tranh đổ nát. Đó là nhà của một bà góa nghèo và cậu con trai Jack. Ngôi nhà nằm trong một vùng hẻo lành. Xung quanh đó, khắp nơi là những thảm cây thạch thảo bát ngát vô tận, xen vào đó là những dãy núi đá trơ trọi và những đầm lầy vô cùng nguy hiểm. Cuộc sống của người dân nơi đây rất khó nhọc;nhưng ngược lại, vùng này lại là thiên đường của các nàng tiên, của những chú ma trơi và của những người siêu phàm khác. Cậu bé Jack được nghe biết bao nhiêu là truyền thuyết về các nhân vật này qua câu chuyện mà mẹ cậu đã kể cho cậu nghe và cậu bé phải trả giá đắt vì một trong những nàng tiên nhỏ bé lạc đường vào nhà cậu chơi với cậu. Nỗi cô đơn làm cậu bé muốn khóc. Khi màn đêm buông xuống, cậu bé luôn ngồi bên cửa sổ nhìn về phía đầm lầy đầy thèm muốn. Trên đầm lầy, chập chờn hai chú ma trơi cùng những đốm lửa lunh linh muôn màu và những vòng tròn của các tiên nữ, thế là cậu chẳng thề rời mắt khỏi đầm lầy. Mẹ cậu bé thử thuyết phục cậu đi ngủ nhưng chú bé bướng bỉnh này phớt lờ như không nghe thấy gì.
- Nếu con tiếp tục không nghe lời mẹ, những con ma trơi sẽ đến bắt con đi và kéo con vào đầm lầy- Một ngày nọ người mẹ tức giận nói- Hãy chui vào trong chăn đi, đứa con bướng bỉnh này! Trong chăn con sẽ tránh được các nàng tiên và những chú ma trơi- Ngán ngẩm, người mẹ liền túm lấy chiếc que dài và mảnh lên dọa làm Jack phải cuộn mình vào cuối giường. Các bạn có tin là Jack sợ ma không? Không đâu! Sau khi mẹ cậu đã đi ngủ thật say, cậu liền thức dậy, nhẹ nhàng, rón rén tiến đến gần lò sưởi.
Cậu cầm chiếc que cời lửa, cời những viên than cháy đỏ, sau đó cho vào lò những cành hoa thạch thảo khô để lửa cháy to hơn. Một ngọn lửa nhỏ sáng lên, kêu lốp đốp, lan ra và bắt đầu nhảy múa. Bếp lửa nổ ầm ầm một cách kỳ lạ. Đột nhiên, ngọn lửa tắt ngầm và một con người bé nhỏ lạ lùng nhảy vào nhà. Tóc đỏ chói, hai mắt đỏ rực và mặc một chiếc váy với những ngọn lửa đỏ hồng. Trời ơi! Đó thực sự là một tiên nữ! Nàng nhỏ hơn cả ngón tay cái, mảnh mai hơn ngón tay út, nàng đẹp đến nỗi làm cho bạn nghẹn thở.
- Này, cô là ai?- Jack ngạc nhiên hỏi.
- Tôi là tôi- Tiên nữ trả lời với vẻ kính cẩn- Thế còn cậu, cậu là ai?
- Tôi cũng vậy, tôi là tôi- Jack đáp lại, bởi vì cậu cảm thấy cô nàng bé nhỏ này đang chế nhạo cậu.
- Ôi, một cái tên tuyệt đẹp- Nàng tiên cười nụ cười trong trẻo của một bé gái- Hãy lại đây, ta sẽ chỉ cho cậu một thứ- Nàng tiên đề nghị cậu bé. Cúi xuống bếp lò, nàng thổi những viên than cháy hồng. Ngay lập tức, những ngọn lửa bùng lên rất kỳ quặc! Những ngọn lửa biến thành những con chim, những chú bọ hung, những côn trùng, những bông hoa và những cây bằng lửa. Những chú bướm sặc sỡ nhảy múa trên đồng rực lửa. Những con thiên nga bằng lửa bơi trên mặt hồ ánh lửa và những người thợ săn kêu lốp đốp nhảy qua cánh rừng sáng chói. Sau đó, ngọn lửa tắt đi, mọi cảnh tượng đều biến mất. Nàng tiên nữ lần thứ hai thổi vào những viên than hồng, những ngọn lửa lại bắt đầu nhảy múa nhưng nhỏ hơn. Lần này, các ngọn lửa biến thành tòa lâu đài bằng lửa, rất nhiều hoàng tử, công chúa, các phu nhân và những chàng kỵ sĩ bằng lửa. Họ nhảy múa trên mặt lò than hồng, dưới âm thanh của một dàn nhạc lửa. Sau đó tất cả lại biến mất. Jack vỗ tay nhiệt tình.
- Nữa đi, nữa đi- Cậu ta hét lên, nhưng tiên nữ không muốn thổi lần thứ ba. Vì thế, cậu bé cúi xuống và tự mình thổi vào đống than hồng. Khốn khổ thay! Một ngọn lửa bùng lên, một ngọn lửa bắn thẳng vào đôi giày vải của nàng tiên.
- Ôi, ôi, ôi- Nàng tiên rên rỉ, nhưng đó không phải là tiếng kêu của một cô bé. Cô ta rít lên như một cơn gió xoáy, oang oang như một cơn bão, hét lên như một bày chó săn hung hãn. Jack có cảm giác rằng tất cả mọi quái vật cùng hẹn nhau đột nhập vào túp lều. Hoảng sợ, cậu bé bịt tai lại nhưng những tiếng hú vẫn tiếp tục vang lên.
- Mình có thể trốn vào đâu để thoát khỏi nàng tiên khủng khiếp này? Ta biết rồi: trong giường! Những nàng tiên và những con ma trơi sẽ không đến tìm ta nếu ta ở trong chăn- Cậu bé tự nhủ và thực hiện ngay.
Đúng lúc ấy, cậu nghe thế mọt giọng nói nghiêm khắc của mẹ nàng tiên vang lên trong lò sưởi:
- Ai rên rỉ như vậy- Bà ta hét lên khiến bồ hóng ở trong phòng bay lên.
- Con- Nàng tiên rên rỉ- Đôi hài của con bị cháy rồi.
- Ai đã làm điều đó- Mẹ của các nàng tiên nổi giận.
- Là con- Nàng tiên đáp lại, Jack run lên vì sợ trong chăn. Hạnh phúc thay mẹ của các nàng tiên liền buộc tội cô nàng bất hạnh.
- Vậy thì tại sao con lại không gọi ta đến cứu con, đồ ngốc! Nếu con làm một điều ngu ngốc con phải tự sửa chữa. Hãy đợi đấy, rồi con sẽ thấy.
Từ khóe mắt, Jack nhìn thấy một bàn tay lửa thò ra từ bếp lò. Bàn tay túm lấy một tai của nàng tiên và kéo lê đi.
- Thưa tiên chúa!- Một loạt tiếng nức nở và rên rỉ nổi lên dữ dội trên mái nhà.
Jack lại tiếp tục chui vào chăn để không nghe thấy gì và để thoát khỏi những nàng tiên và các chú ma trơi. Từ hôm đó trở đi, mẹ của cậu bé không cần phải đuổi cậu vào giường nữa, cậu bé chẳng còn muốn chơi với các nàng tiên nữa.
Các bạn hãy tưởng tượng xem tai họa sẽ ra sao nếu cậu bé Jack không cẩn thận lại tiếp tục làm cháy đôi giày vải của một trong số các nàng tiên nữa! Ôi, tôi chẳng dám nghĩ đến điều đó đâu.