Chương 111
Đo xong cho hai người, lại di đo Auge — đo cho hắn sẽ không hương diễm như vậy, đứa trẻ ch.ết tiệt vẻ mặt vặn vẹo, lúc Tôn Chí Tân đo cho hắn nghiêm trọng hoài nghi mình có phải đang quấy nhiễu ȶìиɦ ɖu͙ƈ hắn hay không. biểu tình muốn ch.ết của Auge làm cho hắn có loại cảm giác này.
Đi !
tiểu thí hài tí tuổi đầu ngây ngô, ai muốn quấy rối ngươi ? dù trâu già gặm cỏ non, ăn cũng là Buku, gia còn chê ngươi già không già non không non vị trí xấu hổ, một chút không hợp khẩu vị. Thử hỏi, ngươi có thể so với cha ngươi sao ? ngươi có thể so với Tiger sao ? tiểu thí oa ! vẻ mặt ẩn nhẫn biểu tình làm cho ai xem ? thật là không đáng yêu ! lúc ấy cổ họng vừa bị thương, Auge còn biểu hiện một bộ biểu tình trời sập giữ chặt tay mình, khiến Tôn Chí Tân đau lòng hắn không thôi. Kết quả không quá vài ngày đứa trẻ ch.ết tiệt lại trở về bộ dáng ngạo kiều không coi ai ra gì, làm Tôn Chí Tân muốn đánh hắn. Thật không hiểu, trên có cha như Naaru, dưới có em trai như Buku, một mảnh rừng trúc tốt cư nhiên sinh ra hắn một cây măng hỏng……
Bất quá cho dù là muốn đánh hắn, quần áo cho Auge cũng vẫn phải may , dù sao đều là con của mình, để hắn bị đông lạnh chính là không được. Tôn Chí Tân lấy số đo của mọi người xong chính thức tiến vàoquá trình may y phục.
Thời tiết càng ngày càng lạnh , có đôi khi sáng sớm tối muộn muộn nhiệt độ thấp đến nỗi khiến Tôn Chí Tân run rẩy không ngừng, đứng ở trong lều làm sao cũng không muốn đi, lúc cần lại không dậy nổi tinh thần, nghĩ đến thân thể đã cảm giác được tính trơ mùa đông.
Mấy ngày hôm trước cùng Naaru và Tiger đem mọi chuyện nói rõ, quan hệ ba người trở về tình trạng trước kia. Đương nhiên cũng có khác một chút,1vs1 biến thành 2vs1, cùng Naaru và Tiger tuy rằng cũng không phải cam tâm tình nguyện, nhưng bởi vì quan niệm tiền sử cũng không có gánh nặng tâm lý gì khác, Tôn Chí Tân ít nhiều vẫn có chút xấu hổ. Nhìn lên thấy hai người, đặc biệt khi hai người đồng thời xuất hiện vẫn không được tự nhiên. Cái loại cảm giác này giống như là mối tình đầu ngây ngô, đối với người mình thích vừa muốn gặp lại sợ nhìn thấy, tâm tình mâu thuẫn thật không dễ hình dung.
Nghe Naaru nói, trong khoảng thời gian này trước kia là điên cuồng cuối cùng đầu đông, cho nên hoạt động săn thú của toàn bộ đám thợ săn trong doanh địa cũng tiến nhập giai đoạn đầu đông . Bao gồm cả Tiger, đám thợ săn xuất phát sớm hơn, trở về càng muộn, thời gian bình thường ở trong doanh địa rất khó thấy bọn họ. Bọn họ thậm chí còn co buổi tối không trở về, điều này khiến Tôn Chí Tân không thể không lo lắng ở trong doanh địa chờ đợi đám thợ săn trở về. Giờ hắn rốt cục hiểu được tâm tình thê tử đưa đàn ông nhà mình lên chiến trường, chỉ sợ bọn họ vừa đi không trở lại, ch.ết trận sa trường.