Chương 49
Tối hôm đó, lễ hội đã bắt đầu, đèn hoa răng khắp lẻo đường. Tiếng nhạc vang lên vui nhộn và cả tiếng hò reo nữa. Người bán hàng tấp nập. Nhìn những cảnh này và cách ăn mặc cho thấy giống với phong cách những thị trấn cũ ở phương tây xưa.
- Ngài Squad....
Lily nhìn ngài quản gia Squad và nhìn cô bé rất hốt hoảng. Hiện tại ông Squad đang đưa những vị khách mời kia cùng ông Lâm đi tham quan chỗ này.
- Có chuyện gì vậy Lily?
- Người...Người và Ren biến mất khỏi đây rồi. Tôi nghĩ Người đã qua bên đồi mùa đông rồi.
- Sao?
Ông Squad ngạc nhiên thì lúc này pháo hoa đang được bắn. Lily nhanh chân, cô bé cầm váy lên và chạy khỏi đây. Họ đã không còn thấy Lily nữa vì lúc này cô bé dùng hiệu ứng mà người con gái kia đã tạo ra. Ông Squad quay sang ông Lâm.
- Ông hãy đưa họ đi tham quan. Tôi sẽ đi cùng Lily.
- Squad...hãy khuyên Người đừng nổi cơn phẫn nộ quá sớm.
Nói lời kì lạ thì ông Squad cũng dùng được hiệu ứng di chuyển nhanh kia để tìm Lily. Những người này ngước lên trên thấy họ đang nhảy trên những nóc nhà thật dễ dàng cứ như siêu nhân vậy.
- Đó là gì?
Mandy hỏi thì ông Lâm mỉm cười.
- Hiệu ứng di chuyển. Người đã tạo ra cả thành phố này nên người cho phép những người thân cận được phép sử dụng hiệu ứng này. Nó giống như kiểu được người trợ giúp điều khiển.
- Họ đến khu đồi mùa đông bên kia sao? Lily nói bên đó có rào chắn mà?
Leo thắc mắc thì ông Lâm quay ra nhìn họ.
- Nào thưởng thức pháo hoa đi và đừng thắc mắc.
- Ren là ai?
Lần này Cana lạnh lùng lên tiếng thì ông Lâm thoáng ngạc nhiên vì ông chưa từng được gặp người tên Ren bao giờ. Ngoài ông Squad và Lily chưa từng ai được gặp Ren.
- Tôi cũng như mọi người thôi chưa gặp bao giờ.
- Liệu đó có phải là Tuệ không?
Sun hỏi nhưng Lizz đã lắc đầu phản bác ngay ý kiến.
- Hồi chiều có thấy hai người mặc áo choàng rời khỏi đây. Một nhìn giống Snow nên người còn lại chắc là Ren gì đó. Đó không thể là Tuệ vì Tuệ đã ch.ết làm sao di chuyển được?
- Có lí....
Và họ ngắm pháo hoa bắn đầy trời. Sau màn pháo hoa mọi người ca hát. Các cô hát rong đã bắt đầu bài hát mới của mình.
- Tích tắc...tích tắc.....Đồng hồ xinh xắn đã điểm giờ vàng. Chàng hiệp sĩ đã xuất hiện và tuyên chiến với Người. Xin đừng dại dột và làm Người bị thương tổn thêm nữa. Thành phố E.N.D nơi kết thúc cũng như khởi đầu lại tất cả. Ánh trăng sáng sẽ soi rọi đường cho chúng ta mãi mãi.
Họ nghe thấy tiếng hát của lũ trẻ con cạnh đó vang lên. Những bài hát ở đây luôn ám chỉ điều gì đó và bỗng có pháo hoa ở khu đồi mùa đông. Thời khắc như ngưng lại, mọi người đều nhìn về phía đó, những quả pháo hoa bắn lên trời vừa biến mất thì hình không gian ba chiều rất lớn đang xuất hiện trên bầu trời đêm kia.
- Xin chào cư dân của E.N.D.
Mọi người nhìn người con gái mặc áo choàng kia và không rõ mặt thì đồng loạt quỳ xuống. Những vị khách dù không biết gì nhưng ông Lâm cũng yêu cầu họ phải quỳ gối. Giọng nói này họ không thể nhầm được chính là Snow.
- Và chào mừng những vị khách mời. Đêm nay là đêm kỉ niệm ngày tạo thành E.N.D, là ngày hồi sinh ra chúng ta. Vì vậy ta và Ren cho phép tất cả được ăn uống và chăm sóc cho cả lâu đài của E.N.D.
- Người đã xuất hiện rồi. Đấng tối cao vĩ đại.....
Mọi người hò vang. Nhóm khách đến ngước lên nhìn thì hình ảnh 3D của Snow ngước lên nhìn họ, ánh mắt đáng sợ cùng nụ cười thách thức.
- Chúng ta sẽ bắt đầu sớm thôi.
Và rồi hình ảnh đó vỡ tan vào trong khoảng không và như rơi xuống thì tuyết xuất hiện ở nửa bên kia. Những vị khách của chúng ta đã nóng lòng chạy ngay đến phía bên đó. Họ đến nhưng thấy Lily và ông Squad đang đứng trên một nóc nhà không dám bước qua vạch phân cách.
- Huhu, Người bỏ em lại sao? Ren, chị cũng có ở đó mà....
- Lily...dừng lại đi. Người cần nghỉ ngơi.
Và sau màn tuyết rơi này họ thấy hai người con gái mặc áo choàng đứng trên ngọn núi này. Ai cũng căng tròn mắt ngạc nhiên, cả hai bỏ mũ áo choàng xuống và Ren-người đứng bên cạnh Snow kia chính là.......Tuệ.
- Chủ nhân.....
Lily và ông Squad cùng đồng loạt quỳ xuống. Ren đang từ từ bước xuống đồi và tiến về phía họ còn Snow đứng đó nở nụ cười thật đầy ẩn ý. Ren còn di chuyển và trông làm gì giống người đã ch.ết. Cũng chẳng phải robot thế thì tại sao lại còn ở đây và đi lại trước mặt họ? Ren nhìn họ với ánh mắt lạnh lẽo, vô hồn, bàn tay đưa lên cạnh bức tường ở cuối chân đồi và rồi bức màn đã biến mất. Lily và ông Squad đã bước sang và cùng Ren tiến tới chỗ Snow đang đứng. Họ cũng bước qua.
- Người đã làm em lo quá đó. Cả Ren cũng đi cùng nữa...
- Lily...ngươi ồn ào quá đấy. Cuộc chiến của chúng ta vẫn còn chưa thực sự bắt đầu mà nên hãy tiếp đãi khách mời của ta cẩn thận chứ?
Snow cười đầy hàm ý. Họ nhận ra cô không hề thay đổi sau 4 năm xa cách kia. Vẫn khuôn mặt ấy, vẫn nụ cười ấy, vẫn cái ánh mắt đó đối với họ cùng giọng nói như ngày nào. Và rồi Snow quay người nắm lấy tay Ren và cả hai bước đi biến mất sau lớp tuyết rơi ngày một dày đặc này.
- Snow.... ...
Cana hét lên gọi lại nhưng đã muộn. Lily thở dài.
- Mọi người xin hãy quay lại bên kia thị trấn. Ngày mai có lẽ chủ nhân sẽ đồng ý gặp mọi người thôi.
- Tại sao Tuệ còn sống chứ?
Đây mới chính là điều họ quan tâm. Tuy không nói chuyện hay biểu cảm nhưng Tuệ vẫn còn sống vì họ cảm nhận được thần thái của cô một chút, lúc tỏ lúc mờ. Những nếu họ chạm vào bàn tay kia thì nó sẽ lạnh thấu làm sao. Bàn tay đó đang làm cho Snow lạnh buốt và không rời được. Đây là sự dàng buộc mà chính Snow đã tạo ra. Cô tự giam giữ chính mình trong cái lồng lớn là E.N.D. Rồi cuộc gặp mặt tiếp theo sẽ ra sao đây?