Chương 44: Có manh mối
Những gì Ly Hận Thiên muốn biết, Văn Diệu đều nói rõ ràng cho y biết.
Chuyện này chủ yếu là từ khi Văn Diệu xuất hiện mà nói tiếp. Văn Diệu cũng không phải một thân một mình mà lẻ loi đến đế đô. Hắn dẫn theo rất nhiều kẻ khác, chẳng qua là những kẻ đó không phải xuất phát cùng một thời điểm với Văn Diệu mà đám người đó đã đi tới đế đô trước từ rất lâu rồi, sau đó hắn mới tiến vào đế đô.
Văn Diệu không nghĩ sẽ đả thảo kinh xà*. Hắn không thể khiến Mộc Nhai biết được tin tức hắn trở về đế đô mà sẽ bố trí phòng bị, cho nên hắn lệnh cho người của hắn phải lén lút lăn lộn mà tiến vào.
Ngay khi hắn vừa tiến vào đế đô, dưới một đường mang theo Ly Hận Thiên rời đi, Văn Diệu cũng không phải là không có chuẩn bị. Trong cùng thời gian đó, sau khi nhận được mệnh lệnh của Văn Diệu, có kẻ đã cải trang thành Văn Diệu mà ban đêm xông ra cửa thành, đem ‘Ly Hận Thiên’ mang ra khỏi đế đô.
Hắn cố ý làm như vậy, vì chính là muốn cho người khác chú ý, khiến cho tất cả mọi người biết, Văn Diệu hắn đã đem Ly Hận Thiên mang đi ra khỏi thành đế đô.
Cũng là vì muốn đánh lừa Mộc Nhai.
Mà trên thực tế, Mộc Nhai cũng đã thật sự trúng kế.
Đổi lại nếu đây là lúc bình thường, Mộc Nhai sẽ không bị lừa bởi thủ đoạn đơn giản như vậy, nhưng kẻ này lại là Văn Diệu.
Văn Diệu sớm muốn đem Ly Hận Thiên mang rời đi, cho nên loại chuyện này, Mộc Nhai hoàn toàn tin tưởng Văn Diệu có thể làm ra. Nhưng hắn vạn vạn lần không hề nghĩ đến, Văn Diệu vẫn còn đang ở trong thành đế đô, từ đầu đến cuối cũng chưa từng đem nam nhân rời khỏi cửa thành.
Mộc Nhai cũng không phải không ở trong thành mà lùng bắt. Nhưng hắn lại chỉ lật tung toàn bộ khách điếm lớn nhỏ để tìm kiếm mà thôi. Nên một chút manh mối hắn cũng không có tìm ra được, cũng không có người nào từng gặp qua Ly Hận Thiên. Điều này càng khiến cho Mộc Nhai càng thêm tin tưởng rằng Ly Hận Thiên bị Văn Diệu mang ra khỏi thành.
Sau đó, hắn cùng Ly Lạc chia quân lính thành hai đường mà truy tìm hai người họ.
Một bên tìm đến mọi nơi có khả năng Văn Diệu ở đó. Một bên lại phái kẻ khác đi Đông Vạn tới Văn gia dò hỏi tin tức.
Mộc Nhai không có làm ầm ĩ. Tất cả đều được tiến hành trong âm thầm. Điều này vô tình khiến cho tốc độc di chuyển trong quá trình đi truy lùng trở nên vô cùng chậm chạp.
Hiện tại, địa vị của Văn gia ở Đông Vạn đều không thua gì vị trí lúc này của Ly phủ ở tại Nam Triều. Bây giờ trước tiên là vì chưa nắm chắc chứng cứ xác thực, Mộc Nhai không thể hành động quá ồn ào để lộ ra. Dù sao thân phận hắn cùng Văn Diệu nếu bị lộ ra, sẽ chỉ khiến chuyện này càng quậy càng lớn còn ảnh hưởng hệ lụy đến cả hai quốc gia. Mộc Nhai không có cách nào không quan tâm được.
Nhưng hắn tìm lâu như vậy, hết sức lo lắng. Lúc này, cuối cùng ở trong thành đế đô lại phát hiện ra Ly Hận Thiên…
Chuyện này Mộc Nhai tạm thời không có nhắc tới, tận lực mà đáp trả lại cho Văn Diệu.
Ngày ấy ở trên cây, trong lúc vô tình hai người họ lại đụng phải chuyện gả vợ cho quỷ, Văn Diệu liền phát hiện ra một ít manh mối. Mấy ngày tiếp theo hắn liên tục ra ngoài không phải làm cái gì khác, mà chính là vì muốn điều tr.a sự kiện này. Hắn muốn đem sự kiện này giải quyết xử lí ổn thỏa trước Mộc Nhai để cướp mất công lao của tên này.
Văn gia cùng Ly gia kết thành thông gia. Người của Văn Diệu cũng có phân nửa là thuộc về Nam Triều. Hơn nữa mấy năm nay, Văn Diệu đều rất cố gắng. Mối quan hệ của hắn cùng với Hoàng tộc của Đông Vạn càng thêm chặt chẽ. Địa vị của Văn gia ở Đông Vạn càng như thuận nước giông thuyền lên*. Tin tức này Hoàng đế Nam Triều càng không thể không có khả năng mà lại không biết.
Từ đầu hắn lại còn có chút giao tình với Hoàng Thượng. Nếu hắn lại giúp Hoàng Thượng đem vụ trọng án mất tích liên hoàn do quỷ cưới vợ này giải quyết tốt. Thì Hoàng Thượng sẽ lại càng coi trọng hắn, hắn sẽ thuận lý thành chương* mà có thể dễ dàng chiếm được sự tin tưởng mà hòa nhập vào Hoàng thất Nam Triều tiếp theo địa vị của hắn sẽ vững chãi như núi. Đồng thời, hắn cũng có thể thuận thế mà chèn ép vị trí của Mộc Nhai. Kế hoạch của Văn Diệu vốn là thiên y vô phùng*.
Cho nên lúc đó, hắn là cùng với Mộc Nhai chạy đua thời gian, xem ai giải quyết được vụ án này trước lại giành được công lao trước tiên.
Nhưng hắn vạn vạn không hề nghĩ đến, ngay trong lúc hắn dồn sức tập trung mà điều tr.a xử lí vụ án này thì lại để Ly Hận Thiên xảy ra chuyện.
Một lúc sau khi hắn vừa về đến bước vào trong phòng, nhìn thấy trên giường trống trải. Không gian trong phòng chỉ còn sót lại không khí lạnh lẽo. Hắn liền biết sự tình không tốt chỉ bằng một mình năng lực của bản thân hắn. Văn Diệu không nắm chắc liệu có thể thuận lợi mà cứu Ly Hận Thiên ra được hay không, nên bất đắc dĩ hắn chỉ có thể đi tìm Mộc Nhai.
Hắn đành thỏa hiệp, lựa chọn hợp tác.
Bên kia của Mộc Nhai đã điều tr.a vụ án gả vợ cho quỷ gần như sắp có kết quả. Hắn sớm đã thả tấm lưới to, xem như hắn chỉ đợi thời cơ mấu chốt mà chuẩn bị thu lưới vây lấy bắt gọn.
Ngay lúc này, hắn vốn nghĩ Ly Hận Thiên vẫn đang ở cùng Văn Diệu ở trong thành đế đô thì lại không hiểu vì sao bị một đám lâu la bại hoại nào đó bắt đi làm vợ gả cho quỷ.
Lúc ấy, hắn vừa nghe được tin này liền muốn lật bàn. Nam nhân này thật sự là vừa vô dụng vừa vô sự cũng lại càng ngày càng khiến cho phiền toái tìm đến. Hắn mắng thì cứ mắng nhưng mắng xong. Hắn cũng không có cách nào bỏ mặc nam nhân không lo được. Hai người họ đều mang theo người của mình tập hợp lại nhưng vẫn an binh bất động trong thời gian này để chờ đợi. Sau khi nhận được tin báo của Ly Lạc, liền trực tiếp mà đi năm dặm sườn núi.
Qua năm dặm sườn núi này có một tòa miếu, miếu kia vốn rất nhỏ, không hề có hòa thượng. Ngày thường cũng không có đến mấy người khách hành hương đến đây, khác hẳn thật sự không thể nào so sánh được với ở một nơi gần đây tại mặt bên kia của đế đô có một ngôi chùa Phục Long quá mức to lớn. Cái miếu nhỏ bé kia đến Mộc Nhai cũng không biết tên là gì nhưng hắn chỉ có thể nhớ miếu này chính là nơi trọng yếu phát sinh vụ án gả vợ cho quỷ trong một thời gian dài.
Có kẻ dùng thủ đoạn nào đó, đem nam nữ trung niên dung mạo xinh đẹp trong đế đô bắt mang đi bên trong miếu nhỏ này. Sau khi sứ giả quan sát kiểm tr.a xác định được thân thể người bị bắt vẫn còn là tấm thân xử nữ, liền đem hiến cho kẻ gọi là Quỷ Vương.
Bên dưới miếu nhỏ, bị người đào ra xây thành một căn phòng tối, to lớn đến mức khiến người khác phải líu lưỡi. Ở bên trong phòng được bao lại bởi các dãy song sắt, đem những người bị bắt đến liền nhốt ở tại nơi đó. Đây cũng là chỗ mà lúc đó, Ly Hận Thiên bị nhốt.
Ngay từ khi bắt đầu, chuyện này đã khá là quỷ dị, cũng không có cái gì thật sự gọi là gả vợ cho quỷ vừa kể cả. Những người đó chỉ là vô duyên vô cớ mà bị biến mất. Từng nơi trong hiện trường mất tích đó, Mộc Nhai đều đi tr.a xét tỉ mỉ qua. Ngoài trừ độ ấm chủ yếu là của những người bị mất tích ở nơi này thì mọi chỗ khác trong phòng đều lạnh lẽo hơn một chút thì không còn manh mối nào khác nữa. Thủ pháp của đối phương rất cao minh, cũng thực sạch sẽ. Không để lại cho hắn một chút manh mối nào, cũng không có thể tìm ra bất kì dấu vết nào khác.
Thẳng đến sau đó, có người thấy quỷ, liền đồn đãi là quỷ đang kén vợ, nếu chọn ai, người đó sẽ phải bị bắt đi trong đêm.
Kẻ thứ nhất phát hiện nhìn thấy cảnh tượng bắt người mang đi, là một phu canh bình thường. Ngay lúc bắt đầu Mộc Nhai đúng là không tin. Nhưng sau đó, số người nhìn thấy càng đến càng nhiều. Vụ án gả vợ cho quỷ này cũng là chuyện vô cùng kì quái, đến Hoàng Thượng cũng đã nghe được tin đồn. Hắn không thể không tin, cũng không thể không coi trọng.
Bất quá Mộc Nhai lại không có chính mắt mình mà bắt gặp qua cảnh tượng đó. Người trong tinh kị bộ binh cũng không có một ai từng bắt gặp qua. Quỷ này giống như là cố ý trốn tránh bọn họ.
Nhưng dân chúng lại có thể nhìn thấy.
Bởi vậy khiến cho thành đế đô từ trước đến nay đều luôn luôn náo nhiệt. Buổi tối vừa buông, liền chưa đến giờ Dậu, trên đường cái đến một bóng người cũng đều không thấy được.
Mộc Nhai không quá hiểu rõ, nhưng hắn có thể khẳng định một chút, mục đích của đối phương hình như là nhằm về phía hắn mà làm.
Nam Triều lớn như vậy, cố tình lại chọn nơi ở dưới ngay ngai vàng của Hoàng đế lão tử mà không coi ai vào mắt ngang nhiên mà đem người mang đi. Còn thường xuyên luôn luôn mà chọn những người có thân phận không thì gia tộc cũng phải có địa vị. Đây là hành động khiêu khích trắng trợn bao hàm các ý tứ, xem thường phòng vệ ở đế đô, chê cười năng lực của Mộc Nhai.
Hiện tại, đối phương là đang luôn luôn đùa giỡn Mộc Nhai.
Từ ban đầu đã không để lại cho Mộc Nhai một chút dấu vết nhỏ nào để truy tìm, đến sau đó càng đùa càng lớn, thật sự như là gióng trống khua chiêng mà ngang nhiên đi cướp người. Đối phương lúc này muốn tuyên bố lớn tiếng với mọi người rằng, Mộc Nhai thật ngu xuẩn và vô dụng.
Bất quá lúc này Mộc Nhai vẫn đang trong hoàn cảnh kia thiếu thốn manh mối đến đáng thương, lại vô tình tìm được mấu chốt của vụ ám gả vợ cho quỷ này, cũng đã thành công phá sập kế hoạch này.
Chỉ là, sau khi hắn mở ra cánh cửa ngầm đang đóng chặt kia. Mộc Nhai đột ngột phát hiện ra, chuyện này hình như không hề đơn giản như vậy.
Đối phương đang nhằm vào, cí thể không phải chỉ là một mình Mộc Nhai hắn.
Bởi đến cả Ly Hận Thiên cũng đã bị liên lụy vào nữa…
Không nói đến vụ án mất tích liên hoàn ở đế đô, nhưng bây giờ là Ly Hận Thiên bị bắt đến đây. Việc đã xảy ra này đã khiến tính chất mục đích của toàn bộ những điều này hoàn toàn đã thay đổi. Từ nhằm vào Mộc Nhai, biến thành nhằm vào Ly gia là mới chính xác.
Tuy Ly Hận Thiên không phải gia chủ của Ly phủ. Nhưng vẫn là trưởng tử của Ly phủ, bộ dáng đáng xấu hổ này của y nếu để bị kẻ khác phát hiện, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ đế đô sẽ bị oanh động, không cần đến một lúc liền sẽ có thể truyền khắp mọi ngõ nghách. Đến lúc đó, không chỉ có một mình Ly Hận Thiên thân bại danh liệt mà đến cả Ly gia cũng nâng mình gượng nổi đầu lên. Việc này là ảnh hưởng trực tiếp đến vị trí danh phận của Ly phủ ở đế đô, cũng gián tiếp ảnh hưởng không nhỏ đến địa vị của Ly gia ở trước mặt hoàng thượng, khiến cho kẻ vào triều làm quan như Ly Lạc cùng Mộc Nhai cũng sẽ bị liên lụy theo.
Thủ đoạn tàn nhẫn, quyết tuyệt đến vậy.
Có người đang âm thầm, mà tính kế Ly gia.
Mộc Nhai đã chuẩn bị tốt đến vạn phần hoàn hảo, liền tính toán nếu bắt không được chủ mưu, cũng có thể sẽ bắt kẻ cung cấp được chút manh mối. Nhưng hắn vạn vạn không nghĩ tới, bên trong miếu nhỏ, chỉ để sót lại cho ba người hắn là một cảnh tượng chê cười mỉa mai vô tận…
Thân thể Ly Hận Thiên loã lồ để lại dấu vết từng bị kẻ khác nhục nhã qua, còn ở bên trong sào huyệt thì hoàn toàn trống rỗng sạch sẽ…
Đối phương lại còn dùng hành động nói cho Mộc Nhai biết. Ngay lúc này đây, kẻ đó đã thắng, thắng một cách triệt để.
Không có kẻ nào biết được thân phận của người nọ, một chút dấu vết để lại cũng không có. Vô cùng sạch sẽ. Trong phòng tối kia, đến một cọng lông tóc dư thừa cũng đều không có.
Người của đối phương, đã hoàn toàn bỏ chạy. Dãy song sắt đóng còn chưa kịp đóng kia, bên trong là một đám ‘tân nương’. Nhưng bọn họ đều bị ngất đi đến mê mang, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, cũng không có người nào biết, cũng không có người nào có thể cung cấp một chút manh mối nào.
Từ khi bị bắt đến, chỉ có lúc bị kiểm tr.a thân thể thì còn có thể khôi phục lại một chút ý thức. Thời điểm sau đó thì bọn họ đều ở trong mê man mà trải qua.
Đám người bị bắt đến đã định qua những đâu, cũng không có chỗ nào có thể điều tr.a ra.
Mộc Nhai cứu toàn bộ đám người này đem trở về. Mặt khác có một ít người liền không có bệnh tật gì mà ch.ết. Nhưng ba người họ tin tưởng, đối phương sẽ không khinh địch mà dễ dàng chấm dứt như vậy. Cái gì mà gả vợ cho quỷ hoàn toàn là lừa gạt. bất quá đây chỉ là một cái cớ mà thôi. Sớm hay muộn gì đối phương cũng sẽ lại đến một lần nữa.
Không chỉ riêng Mộc Nhai, mà hai người còn lại cũng có loại cảm giác này.
Bị đối phương ép buộc thời gian dài như vậy, lại còn cố ý chọn ở ngay trên đất đế đô mà tác quai tác quái. Đối phương chắc chắn sẽ không chỉ là thầm nghĩ cần mang đi vài người mà thôi. Việc ày chỉ là mới bắt đầu, đằng sau đó chắc chắn còn âm mưu lớn hơn nữa, có lẽ ẩn tình bên trong đang dần dần nổi lên, hoặc là đã bắt đầu…
Mục đích là nhằm về phía Ly gia, hoặc là nhằm vào bất kì một trong những người nào trong đây.
Văn Diệu chỉ là đang kể lại hoàn cảnh lúc đó, ngoại trừ những việc liên quan với hắn cùng với những chuyện khác là kết quả của hắn, Mộc Nhai cùng Ly Lạc thương nghị mà ra. Còn sự bất hoà của mấy huynh đệ cùng Ly gia là do lần này lại làm liên lụy đến nam nhân nên Văn Diệu chỉ có thể áp chế xuống sự khó chịu mà đồng ý qua lại hợp tác, lấy đại cục làm trọng.
Mộc Nhai cùng Ly Lạc cũng đều là cùng suy nghĩ như thế. Có Văn Diệu hỗ trợ, hai người họ cũng đi đường tắt không ít nên giải quyết nhanh chóng các chướng ngại vật vướng bận, cho nên hai người họ cũng không có lý do gì mà cự tuyệt Văn Diệu.
Ba người họ cùng nhau thương lượng trong thời gian dài, lại không tìm ra được một chút kết luận có giá trị nào. Chuyện này đến bây giờ liền đi vào ngõ cụt, vẫn như cũ là một trận sương mù.
Bởi vì tâm tư của ba người họ đối với nhau vẫn còn hoài nghi nên mỗi người một ý không đồng nhất không thể suy nghĩ thông suốt được. Sau đó, lần nữa bàn bạc, trước tiên ngay khi ba người họ vứt bỏ e ngại mà cùng ngồi với nhau, tâm bình khí hòa mà suy xét cẩn thận chuyện này …
Trước khi tr.a ra manh mối, mỗi người đều bị nghi ngờ có thể là thủ phạm. Trong khi đó, ba người họ nghi ngờ lẫn nhau lại càng nghi ngờ kẻ có thể khiến Ly gia bị liên lụy vào cùng. Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn như vậy. Loại chuyện này sao lại có thể làm khó được họ, ba người họ ai cũng đều cần phải nhường nhịn nhau không thể lại nghi ngờ cãi nhau cuối cùng lại mỗi kẻ mỗi ngã ra đi được. Ba người đều phải buộc nhau lại cùng ở một chỗ tin tưởng nhau mới tìm ra manh mối cùng giải quyết việc này nhanh gọn được.
Ly Hận Thiên lẳng lặng nghe. Sau khi Văn Diệu nói xong, liền hỏi han y ân cần, hỏi tình trạng thân thể của y như thế rồi. Còn chuyện khác, hai người họ rất có ăn ý không nhắc lại. Ví dụ như, đến tột cùng là ai ra tay đối với Ly Hận Thiên như vậy.
Ly Hận Thiên cũng muốn biết. Người mà ba bọn hắn hoài nghi thực chất là ai.
Ba người họ sẽ bằng thực lực của chính mình mà mau chóng điều tr.a rõ ràng chuyện này tìm ra được kẻ chủ mưu ở phía sau màn.
Hai người họ đang nói chuyện, cửa phòng của Ly Hận Thiên đột ngột bị người đẩy ra, không hề nghe thấy tiếng gõ cửa, đối phương cứ vậy mà đường hoàng thong thả tiến vào. Văn Diệu đối với hành động này khá là bất mãn. Bất quá sau khi nhìn thấy người tới là ai, hắn cũng lập tức mà đem đầu mình chuyển trở về. Trong lúc này, Ly Hận Thiên cũng cảm thấy đau đầu …
Nên đến, hay không nên đến, lại đều tụ tập tới đây.
Đến cơ hội thở dốc cũng không có cho y.
-CHÚ THÍCH:
* Đả thảo kinh xà:
là khiến lùm cây lay động liền kinh động rắn đang núp trong đó khiến nó phòng bị tấn công.
*Thuận nước giông thuyền lên:
là nước sông dâng lên thì thuyền cũng sẽ thuận lợi mà bơi ra khơi.
*Thuận lí thành chương:
là thuận theo lí lẽ này liền hình thành một thói quen, địa vị, luật lệ rõ ràng rành mạch không thể sửa đổi được.
*Thiên y vô phùng:
là vô cùng hoàn hảo, không chê trách, bắt bẻ vô đâu được