Chương 83: Nhận được quà
Lục Cảnh Kiều làm như không thấy cô ta, đi thẳng tới trước tủ trưng bày, ánh mắt rơi vào chiếc túi Tửu Thần số lượng có hạn kia.
Cấp dưới tiến lên, tầm mắt theo anh dừng lại trên chiếc túi, cung kính hỏi, "Tổng giám đốc Lục, anh đang xem chiếc túi này ạ?"
Tổng giám đốc Lục - -?
Nhân viên cửa hàng đều giật mình!
Bởi vì, người đàn ông khúm núm trước mặt Lục Cảnh Kiều chính là giám đốc ở đây, mà có thể để cho anh ta hạ mình xu nịnh như vậy, thân phận đại khái không phú cũng quý?!
Nghe anh ta gọi người đàn ông là Tổng giám đốc Lục, có người không khỏi dự đoán-- họ Lục?
Sẽ không phải là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Lục thị đi?
Lục Cảnh Kiều bỗng quay đầu nhìn quản lý, hứng thú hỏi,
"Có phải phụ nữ đều thích túi sách không?"
Không đợi quản lí mở miệng, nhân viên cửa hàng lập tức cười nói, “Phụ nữ thích túi cũng giống như đàn ông thích đồng hồ vậy!"
Anh liếc mắt nhìn cô ta, trong mắt có cân nhắc, "Ồ..., thật không?"
Nhân viên cửa hàng bị ánh mắt này của anh, trêu chọc đến mất hồn, cô ta đỏ mặt cúi đầu, thật cẩn thận hỏi, "Anh muốn tặng cho ai ạ?"
Ánh mắt Lục Cảnh Kiều lần thứ hai rơi vào trên chiếc túi, khóe môi khẽ cong.
...
Hôm sau, lúc Mộ Niệm Đồng đi làm phát hiện ở cửa văn phòng mình bị vây quanh bởi không ít đồng nghiệp không biết tên, họ đứng ở cửa hết nhìn đông tới nhìn tây.
Cô không khỏi hoảng sợ, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng đi tới cửa, mắt Hàn Tĩnh Y phát hiện ra cô đến, kinh hô một tiếng, "Đồng Đồng! Cậu đến rồi!"
Mọi người quay đầu lại, nhìn về phía cô, nhưng sắc mặt lại rất khác nhau, có đánh giá, soi mói, có hâm mộ, ghen tị, thậm chí là nghi ngờ...
Khiến cho cô mờ mịt.
"Xảy ra chuyện gì?"
Cô đi vào văn phòng, đối diện là một người đàn ông mặc Tây trang, trong tay anh ta ôm một bó hoa hồng lớn, tay còn lại bê một hộp quà được gói rất tinh xảo, trông thấy cô liền cười khách khí, "Xin hỏi cô là Mộ Niệm Đồng?"
Cô mất tự nhiên nhìn bốn phía, gật gật đầu, "Tôi... Vâng, là tôi.”
Người đàn ông mặc Tây trang đưa bó hoa hồng 99 bông cho cô, sau đó cầm lấy cặp công văn, lấy gì đó từ bên trong.
Mộ Niệm Đồng lại càng thêm không hiểu gì, cúi đầu nhìn thoáng qua bó hoa trong lòng.
99 đóa, vừa đủ ôm trong lòng.
Cô vừa định hỏi chuyện này là thế nào thì người đàn ông kia lại lấy ra một phần giấy biên nhận đưa cho cô.
"Chào cô, đây là đơn hàng một quý ngài đã mua, mời cô ký tên kiểm hàng."
Mộ Niệm Đồng kinh ngạc, "Kiểm hàng? Kiểm cái gì?"
Người đàn ông đưa hộp quà tinh xảo cho cô, dưới ánh mắt tò mò của những người xung quanh, cô mở hộp quà ra, nằm im lặng bên trong là một chiếc túi.
Chiếc túi này không hề xa lạ, chính là chiếc túi nằm trong tủ trưng bày của cửa hàng Gucci, túi Tửu Thần số lượng có hạn.
Đồng nghiệp xem náo nhiệt phía sau thấy liền xuýt xoa hâm mộ!
Cô hoảng sợ, vội vàng hỏi, "Ai đưa?"
"Là một quý ông."
"Tên?"
"Cũng không nói, chỉ thanh toán, hơn nữa để lại địa chỉ cùng tên."
"Sẽ không phải là..." Mộ Niệm Đồng nở nụ cười, "Anh đưa sai người?"
"Làm sao có thể? Không phải cô gọi là Mộ Niệm Đồng sao?"
"Là tôi..."
“Vậy thì không nhầm đâu."
Mộ Niệm Đồng như lọt vào trong sương mù ký nhận biên nhận, đến khi người đàn ông đi rồi, một đám y tá liền nhào tới!
"Trời ạ! Đồng Đồng! Thật lãng mạn! Tới cùng là ai thế? Là ai lại tặng cô túi sách xinh đẹp như vậy!"