Chương 59: Chết cũng phải chờ ngươi nhận thua trước
Edit: giọt biển
Ra tay trước thì chiếm được lợi thế ra tay sau gặp bất lợi, đó là đạo lý, HànVũ ra tay trước công kích Tà Huyết, HànVũ ra một quyền không nặng không nhẹ, Tà Huyết không tránh cũng không tiếp nhận. Mới bắt đầu Hàn Vũ chỉ thử một chút, nhưng đối thủ xem nhẹ nàng. HànVũ thu hồi quyền lắc đầu cười, nàng lấy đoản kiếm ra, Hàn Vũ không có rút đoản kiếm ra khỏi vỏ mà để nguyên vỏ bên ngoài công kích Tà Huyết. Tà Huyết thấy Hàn Vũ lấy đoản kiếm ra, sắc mặt hắn thay đổi. Mặc kệ Hàn Vũ có chỉ số võ công hay không, chỉ cần nàng dùng đoản kiếm đâm tới hắn thì hắn trừ thối lui chính là tránh, nhưng vì điều gì Hàn Vũ nàng không rút đoản kiếm ra khỏi vỏ.
Trong lòng Hàn Vũ nghĩ chỉ muốn dùng đoản kiếm đâm về vị trí ngực của Tà Huyết , Tà Huyết mà biết đoản kiếm này làm bằng sắt thép, thì theo tính tình của Tà Huyết nhất định sẽ nhận thua. Mới đầu Hàn Vũ nàng không biết dùng đoản kiếm này cũng không tính toán khiến Tà Huyết nhận thua, nhưng giờ điều đó không quan trọng. Chỉ cần để đoản kiếm đâm trúng đúng vị trí ngực của Tà Huyết, Hàn Vũ nàng liền thắng. [diendanlqđ]
“Rút kiếm của ngươi ra, nếu như cuộc tỷ thí này ngươi không nghiêm túc, vậy thì đấu đến khi nào?” Hàn Vũ tức giận nhìn Tà Huyết nói, nếu như hắn thật coi thường nàng, Hàn Vũ nàng sẽ không để ý mà rút đoản kiếm ra khỏi vỏ.
“Thuộc hạ không cần rút kiếm cũng khiến người nhận thua” Tà Huyết khinh thường nhìn Hàn Vũ, Hàn Vũ nàng một chút chỉ số võ công cũng không có, Tà Huyết không có đặt nàng trong mắt, nếu không phải Hàn Vũ nàng có đoản kiếm kia, Tà Huyết sớm giải quyết nàng rồi, đâu để đến lượt nàng kêu gào ở chỗ này.
“Hừ, tiểu tử tự đại cuồng vọng” trong cuộc tỷ thí điều kiêng kỵ nhất đó là khinh thường đối phương, Tà Huyết cố tình xem nhẹ nàng. Coi thường ta, cuối cùng không biết ai kêu khổ.
Hàn Vũ cảm thấy kỳ quái khi tăng công lực lên, lần này công lực tăng lên sao lại dễ dàng như vậy? Hàn Vũ thử đột phá đến tầng cuối cùng xem sao, không ngờ nàng đột phá tới tầng thứ năm rồi, ha ha ha. Hàn Vũ thầm mừng như điên, tầng năm công lực, Hàn Vũ phối hợp trảm kiếm pháp, thử một lần đánh bại Tà Huyết.
Hàn Vũ tản nội lực ra, áp khí quanh thân thể Hàn Vũ giảm xuống cực độ làm cho đối phương cảm thấy áp lực, nhiều năm kinh nghiệm sát thủ của Tà Huyết nói cho hắn biết áp khí này cực độ nguy hiểm. Có thể nói áp khí này có thể thay đổi, nhưng không thể phát ra từ một người chỉ số võ công cũng không có như nàng được. Loại áp bức này trừ Cung Chủ từng tạo áp lực với hắn thì trên đời này không có người khác, nhưng sao Hàn Vũ lại đặc biệt có loại áp bức như thế.
“Xem chiêu” Hàn Vũ công kích Tà Huyết lần nữa, lần này Tà Huyết không thể không tránh chiêu thức của Hàn Vũ, bắt đầu một cuộc ác chiến.
Hàn Vũ chỉ có nội lực và chiêu thức trảm kiếm pháp, cho dù nàng gây áp lực cho Tà Huyết cũng không có khả năng chiến thắng kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Tà Huyết được. Xem ra đoản kiếm này không phát huy hoàn toàn tác dụng, đúng rồi, nàng nhớ lại chiêu thức của Phong Yên đã đỡ công kích của mình, Hàn Vũ đổi chiêu thức công kích của Phong Yên thành chiêu thức của mình, thay đổi một chút và nàng vận dụng phối hợp nội lực của mình. Tốc độ ra tay của Hàn Vũ nhanh khiến Tà Huyết căn bản không có biện pháp ra tay, nếu cứ kéo dài như vậy không phải là cách hay. Tà Huyết quyết định động thủ.
Những người quan sát rất kinh ngạc phát hiện khi thấy Hàn Vũ nàng dùng chiêu thức của Tả Hộ Pháp Phong Yên, nàng học khi nào? Chẳng lẽ vì cuộc ẩu đả hôm qua với Phong Yên mà nàng đã học được, Hàn Vũ nàng thiên tài hơn người.
“Phá” Tà Huyết quát to một tiếng, hắn tăng chỉ số võ công lên để cản trở công kích của Hàn Vũ, trên người Tà Huyết tỏa ra ánh sáng màu trắng. Hàn Vũ biết hắn bắt đầu đánh trả, Hàn Vũ nàng hưng phấn, nàng cũng không biết mình hưng phấn vì cái gì, chỉ là cuộc tỷ thí thật sự bắt đầu khiến Hàn Vũ nàng kích thích, nàng bắt đầu ham chiến rồi. Điều này không biết tốt hay xấu, Hàn Vũ nàng không rảnh đi phân tích lý do tại sao mình ham chiến như vậy. Lần này nàng phải khiến Tà Huyết nhận thua, như vậy uy tín của nàng được xây dựng, nàng không muốn dựa vào Quân Tà Diễm để xây dựng uy tín, lấy được địa vị, lời nói không có trọng lượng, nàng cần chính là thực lực của mình.
Tà Huyết bắt đầu tấn công, một chưởng bổ về phía bả vai của Hàn Vũ, Hàn Vũ nhanh chóng né tránh nhưng vẫn bị thương, bả vai bên trái bị Tà Huyết đánh trúng một chưởng, mồ hôi lạnh trên trán Hàn Vũ chảy xuống, Quân Tà Diễm ở phía trên nhìn thấy rõ, trừ đau lòng ra hắn cái gì cũng không làm được. Hắn đã đồng ý Hàn Vũ không được nhúng tay vào, nhưng khi hắn nhìn thấy tiểu tử thúi Tà Huyết kia đả thương nàng, Quân Tà Diễm hận không thể choTà Huyết một chưởng liền.
Hàn Vũ phải dùng tay phải tiếp chiêu Tà Huyết, tay trái nàng hình như bị trật khớp, xem ra nàng không phải là đối thủ của Tà Huyết, hắn chỉ cần một chiêu đã đả thương mình, thật sự buồn cười, mình thật buồn cười, thì ra cơ bản người khác có thể xem thường kiến thức của mình, họ có tư cách kiêu ngạo.
Hàn Vũ tiếp tốt cánh tay thở ra một ngụm khí bẩn, đau, vô cùng đau, mặc kệ bây giờ nàng đau hư thế nào, nàng cũng muốn thắng, dù thân thể của mình bị Tà Huyết làm cho tổn thương, Hàn Vũ nàng cũng muốn cầm đoản kiếm đâm đúng vị trí ngực của Tà Huyết. Vì đạt được mục đích, Hàn Vũ làm tất cả, bị thương tính là gì, nàng muốn chính là Tà Huyết phải nhận thua. [diendanlqđ]
Tay trái của Hàn Vũ đang phát run, không có cách nào phát lực, cánh tay bị thương giật giật, loại đả thương này phục hồi như cũ hẳn là chậm một chút, không có cách nào khác là hiện tại chỉ có thể chịu đau. Hàn Vũ và Tà Huyết hai người bắt đầu chiến đấu.
Tà Huyết giật mình khi thấy Hàn Vũ dùng cánh tay chính mình ra đón, là một cô gái thế nào đây, có thể nhịn đau đớn như thế, trước kia hắn cũng từng chịu loại đả thương này, cho dù xương tốt, thì cái loại đau đớn đó hắn chịu đau cũng chỉ được nửa ngày. Hàn Vũ nàng không để ý tới sự đau đớn của bản thân mà công kích hắn, hắn trước giờ không chiến đấu với con gái, cả Võ đại lục cô gái có chỉ số võ công ít lại càng ít, những cô gái dũng cảm như vậy chẳng lẽ Tà Huyết hắn không biết, con gái không phải là mềm mại hay sao? Tà Huyết thấy Hàn Vũ không hoàn toàn liều mạng công kích, không phòng bị chiêu thức, Tà Huyết bắt đầu dao động.
Có lẽ HànVũ nàng có tư cách đứng bên cạnh Cung Chủ, có bản lãnh trở thành nữ chủ nhân Tà Cung không chừng. Bây giờ bảo Tà Huyết hắn nhận thua, hắn không làm được, không thể nhường nàng cũng không thể nhận thua.Vậy chỉ có thể ra tay, Hàn Vũ nàng thua thì không vào Tà Cung nhưng người Tà Cung có thể ra vào tự do không phải hay sao? Chỉ cần mình không gây tổn thương tới tính mạng của nàng, chuyện sau này tính sau. Nhưng Tà Huyết đã đánh giá thấp trái tim mạnh mẽ của Hàn Vũ nàng rồi.
Từ nhỏ Hàn Vũ đã có một trái tim mạnh mẽ, nàng làm sao nhận thua được. Khi còn bé nàng bị người khác khi dễ nàng cũng không chịu thua, nàng từng bảo vệ người bạn nhỏ trong cô nhi viện, không biết mình bị biết bao nhiêu vết thương, mặc dù những vết thương kia so với hiện tại không đáng nhắc đến, thế nhưng khi tâm hồn bị tổn thương có thể thắng được tất cả những vết thương trên thân thể.
Ở trường học này có người cha mẹ nào để mắt tới bọn họ, tuy rằng cô nhi bọn họ không quan tâm những ánh mắt của người khác nhìn chúng như thế nào, nhưng những loại nhìn khinh bỉ như vậy mình luôn luôn phải nhịn, trừ những đứa bé ở cô nhi viện, ai có thể biết nàng đau, đau tới mức nào, nàng cũng cắn chặt răng chịu đựng liều mạng nhẫn nại chịu đau cũng không cho người khác biết, không rơi lệ, không khóc và không cần người khác thương hại. Nhưng bây giờ thì khác, hạnh phúc gần nàng như vậy, nàng phải tranh thủ nắm bắt, người khác cho vĩnh viễn là của người khác, mình tìm được mới có ý nghĩa. Nhận thua, Hàn Vũ nàng vĩnh viễn sẽ không nhận thua.