Chương 61: Dạy dỗ

Edit: giọt biển


Hàn Vũ nằm trên giường của Quân Tà Diễm, bên ngoài gian phòng bốn vị Đường Chủ Tà Cung đang quỳ, mới đầu chính bọn họ không tán thành Hàn Vũ làm nữ chủ nhân Tà Cung, nhưng khi tiếp xúc với Hàn Vũ thái độ của bọn họ đã biến chuyển, bọn họ quỳ không phải vì bọn họ làm sai chuyện, mà bọn họ chờ tân chủ nhân tỉnh lại, chờ nàng sai khiến.


Quân Tà Diễm mới từ chỗ sư phụ lấy huyết cháo về, thấy bốn người quỳ bên ngoài gian phòng, trên mặt Quân Tà Diễm đầy tức giận nhìn một cái cũng không nhìn, Quân Tà Diễm đi ngang qua bọn họ đi thẳng vào gian phòng. Quân Tà Diễm vừa mới đẩy cửa vào thì phía sau Tà Hiên tiến lên ngăn lại.


“Diễm, bọn họ không có sai” Ý định của bốn vị Đường Chủ Tà Hiên đều biết, Tà Hiên biết không lẽ Quân Tà Diễm lại không biết, chỉ là hắn không muốn tìm hiểu rõ mà thôi. [diendanlqđ]


“Ta có nói bọn họ sai sao, đêm qua nàng nhận tổn thương từ ta, bọn họ không biết chẳng lẽ ngươi cũng không biết sao? Lại nói vết thương không nhanh chóng khép lại, mất máu nhiều như vậy, thân thể nàng sao chịu hết được.” Quân Tà Diễm nói xong liền đi vào phòng và đóng cửa lại.


Bốn người bọn họ đang quỳ nghe Quân Tà Diễm nói đến chuyện đêm qua, Hàn Vũ biết bí mật của Cung Chủ bọn họ? Đêm qua bị thương, chẳng lẽ sự chuyển hóa đó của Hàn Vũ là sau khi bị Cung Chủ gây thương tích, nếu nàng có thể sống đi ra ngoài, nhưng bây giờ...Nghĩ đến chỗ này Tà Huyết càng thêm đau lòng, Hàn Vũ không có thương tổn hắn, thế nhưng hắn lại đâm xuyên qua thân thể Hàn Vũ, Tà Yêu cũng như thế, thời điểm Phong Yên liều mạng lấy mạng nàng hắn không kịp ngăn cản, thời điểm hắn chịu khổ Hàn Vũ vì hắn mà cầu tình. Tà Lê và Tà Phong thì tốt hơn một chút, một ít tự trách, hai người bọn họ chỉ là trợ giúp, lỗi còn chưa lớn lắm.


available on google playdownload on app store


Hàn Vũ đã tỉnh, nàng không biết bọn họ đang quỳ bên ngoài, chỉ nghe đối thoại bên ngoài, trong lòng nàng sáng tỏ một ít, đúng, bọn họ không có lỗi, lỗi là mình quá mềm yếu, không cường đại để ngăn cản chiêu thức của hắn để mình bị thương, chỉ trách mình không có năng lực để người khác thừa nhận, trên mặt Hàn Vũ hiện lên sự mất mác nhìn về phía Quân Tà Diễm đang đi tới, hắn như thể là yêu nghiệt, vì nàng mà lo lắng mặt nhìn thư thái như vậy, có lẽ ở chỗ này chỉ có mình hắn là thật lòng quan tâm, lo lắng cho nàng, Hàn Vũ đột nhiên nhớ và muốn trở về phủ Tướng Quân, nơi đó có cha, mẹ và đệ đệ lo lắng quan tâm nàng, nghĩ đến bọn họ Hàn Vũ nàng thấy địa vị, thân phận gì đều nhỏ bé, không cần thiết, nàng chỉ muốn một gia đình yêu thương nhau thôi.


Hàn Vũ xoay người đưa lưng về phía Quân Tà Diễm nói: “Ta mệt quá”


Bên ngoài năm người nghe được Hàn Vũ nói mệt mỏi thì một chút bài xích còn lại hoàn toàn bị tan rã. Đúng vậy, một thân một mình đi tới Tà Cung này, bị Phong Yên ngăn cản mà bị thương, biết bí mật của Cung Chủ Quân Tà Diễm không chạy trốn mà ngược lại đến gần, bị bọn hắn bài xích, nàng dựa vào năng lực của chính mình để cho bọn hắn thừa nhận nàng, nàng không tiếc mình bị thương tích do Tà Huyết gây ra nàng cũng không gây thương tổn cho Tà Huyết và muốn Tà Huyết phải nhận thua, người kiên cường như thế nào cũng thấy mệt mỏi, giống như Cung Chủ bọn họ, trừ tiền Tà bối ra không có người nào có thể ở cùng Cung chủ vào ngày cuối cùng của tháng, khi tỉnh táo lại Cung chủ cũng nói một tiếng: ta mệt quá.


“Lão bà ngoan, Sư phụ vì nàng mà nấu món huyết cháo, nàng mau ăn còn nghỉ ngơi nữa.” Quân Tà Diễm biết nàng mệt mỏi, hắn biết, trước mặt hắn Hàn Vũ nguyện ý nói mệt mỏi, nhưng khi hắn nhìn thấy một thân một mình nàng cảm nhận loại cảm giác mệt mỏi này, Quân Tà Diễm vô cùng xót xa. [diendanlqđ]


Hàn Vũ vẫn còn rất yếu, trong nháy mắt trước mắt nàng là một khoảng không gian đen kịt, thiếu chút nữa té vào tô huyết cháo trên tay Quân Tà Diễm rồi, nàng cố gắng nữa thì như thế nào, bất quá thân thể cũng thiệt thòi và yếu đuối. Hàn Vũ không có nhận tô huyết cháo mà ôm cổ Quân Tà Diễm, đưa đầu vào trong ngực hắn, nàng khóc, đi tới cái thế giới này, nàng không phải trở nên mềm yếu đi, Hàn Vũ khóc nức nở, tiếng khóc càng lúc càng lớn, đã làm năm người ngoài kia kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới một cô gái kiên cường như thế đã nói ra: Ta mệt quá, rồi sau đó òa khóc. Bị băng châm xẹt qua làm bị thương, bị phệ băng kiếm đâm vào thân thể, nàng đều không khóc, nhưng bây giờ lại khóc. Có lẽ nam tử đối với nước mắt của con gái không có năng lực chống đỡ, vốn bốn người bọn hắn đang ngẩn cao đầu quỳ thì lúc này đây hoàn toàn hạ thấp đầu xuống.


Quân Tà Diễm để tô huyết cháo xuống, nâng khuôn mặt Hàn Vũ lên, trên mặt hiện đầy nước mắt, Quân Tà Diễm không biết dỗ người, tới bây giờ hắn cũng chưa từng dỗ người, hiện tại hắn cần làm là để Hàn Vũ khóc cho thoải mái, Quân Tà Diễm hôn lên những giọt nước mắt đang rơi xuống trên mặt Hàn Vũ, nhẹ nhàng nói “Ta hiểu, mặc kệ về sau như thế nào, ta, Quân Tà Diễm sẽ là người để cho nàng dựa vào, ta sẽ không phản bội nàng, coi như toàn thế giới này đối địch với nàng, như vậy ta và nàng sẽ đứng một tuyến đối địch lại toàn thế giới”. Giọng nói bình thản của hắn như đang tuyên bố quyết định, giống như hôm nay hắn tuyên bố Tà Cung này thuộc về nàng, hắn không nói nhiều từ ngữ ngọt ngào chỉ đơn giản một câu nói làm cho Hàn Vũ cảm động rối tung rối mù lên.


Đã từng rất mông lung, Hàn Vũ nghe một câu nói như vậy: Nếu như toàn thế giới phản bội ngươi, như vậy ta sẽ đứng ở sau lưng ngươi phản bộ toàn thế giới. Khi đó nàng cảm thấy người nói câu này thật là ngu, căn bản không có người nào đáng giá để cho chính mình làm như vậy, nhưng hôm nay nghe câu nói đó từ Quân Tà Diễm, nàng trầm luân...Lâm vào thiên đường tình yêu.


Hàn Vũ cười, chủ động hôn môi Quân Tà Diễm, Hàn Vũ vốn định hôn Quân Tà Diễm sâu hơn nữa nhưng đúng lúc cánh cửa bị mở ra, Hàn Vũ xin lỗi nhìn về phía mấy người đang tiến vào, Quân Tà Diễm thật muốn đạp cho bọn họ ra ngoài ngay tức khắc, lúc nào không vào lại chọn đúng lúc Hàn Vũ chủ động hôn hắn.


Mấy người cảm thấy không khí hình như không đúng, hôm nay thật không đúng lúc rồi....
“Sao không quỳ gối bên ngoài cho tốt, chạy vào đây làm gì? Đi vào cũng không gõ cửa? Ta xem quy củ Tà Cung đến lúc phải lập lại rồi.”


Mấy người thấy Quân Tà Diễm tức đến muốn phun hỏa không ai dám lên tiếng, người được lên tiếng duy nhất chỉ có Tà Hiên, ai bảo hắn cho bọn họ đi vào.
“Khụ...Diễm, bọn họ tới bái kiến phu nhân, có sự tình gì cần phân phó.”
“Thuộc hạ tham kiến phu nhân, về sau kính xin phu nhân dạy dỗ nhiều hơn.”


“Phụt...” Dạy dỗ? Hàn Vũ mới vừa mở miệng ăn huyết cháo, nghe được hai chữ dạy dỗ thiếu chút nữa phun hết ra ngoài rồi.[diendanlqđ]
“Đứng lên đi, về sau không cần bái ta, ta không thích.” Hàn Vũ nói xong tiếp tục ăn huyết cháo, nhưng ánh mắt của bọn hắn tại sao kỳ quái thế kia? “Thế nào?”


“Ngươi có thể không biết, cái ngày đó bọn họ trở thành Đường Chủ, bốn người bọn họ quỳ gối trước mặt Diễm, Diễm cũng nói ra một câu giống như ngươi nói, một chữ cũng không sai, ha ha ha.” Tà Hiên tốt bụng giải thích cho Hàn Vũ.


“Vậy sao...” Hàn Vũ nhìn Quân Tà Diễm một chút, không ngờ bọn họ giống nhau như thế.
“Diễm, ta muốn trở về, nếu như không còn trở về, ta sợ người phủ Tướng Quân sinh nghi.”


“Được, ăn xong huyết cháo ta liền đưa nàng trở về.” Mặc dù Quân Tà Diễm rất không muốn, nhưng bây giờ nàng không phải hoàn toàn thuộc về hắn, Quân Tà Diễm biết triều đình không muốn gặp Tà Cung, Tà Cung cũng không muốn quan tâm tới triều đình, vốn giang hồ và triều đình cả đời không qua lại với nhau, không biết bắt đầu từ lúc nào triều đình để ý đến nhất cử nhất động của Tà Cung, không có chuyện vô duyên vô cớ thám tử ch.ết ở bên cạnh rừng hoang, sau lần đó quan hệ Tà Cung và triều đình kịch liệt hơn, làm cho cục diện bây giờ như vậy...Trước kia không muốn để ý, vì Hàn Vũ chưa xuất hiện, hiện tại có một số việc, đúng lúc phải làm rõ.






Truyện liên quan