Chương 74
Trên khán đài Hàn Vũ quan sát mọi người, trừ người của triều đình, ngay cả trong võ lâm cũng không ít người, hơn nữa còn có chuẩn bị mà tới, xem ra, võ lâm cũng đang thể hiện lòng yêu nước, ai cũng không muốn làm dân mất nước.
"Yên lặng, ngày hôm qua, hội nghị Tứ Quốc đã bàn bạc, hôm nay, cuộc đấu đoạt chiến quyền chính thức bắt đầu, vào ngày sinh nhật Hàn hoàng hậu của Đông Lâm quốc, ái nữ Hàn tướng quân Hàn Vũ cô nương vì Đông Lâm quốc thắng được một cuộc tỷ thí, cho nên cuộc đấu tranh chiến quyền Đông Lâm quốc chỉ cần tham gia ba cuộc tỷ thí là đủ. Hiện tại tỷ thí trận đầu, cưỡi ngựa bắn đồng tiền, người dự thi, Đông Lâm quốc Hàn tướng quân, Nam Dương quốc Bưu Tướng quân, Bắc Tuyết quốc Hách tướng quân, Tây Phong quốc Thần Tướng quân, xin người dự thi các vị vào sân."
Vừa dứt lời, chỉ thấy bốn vị Tướng quân uy phong lẫm liệt cưỡi chiến mã của mình xuất hiện tại nơi so tài.
Ra sân, Hàn tướng quân là người có số tuổi cao nhất, ba vị còn lại đều là tướng quân trẻ tuổi.[pedieu.dđlqđ]
"Nghe nói, hai mươi năm trước Hàn tướng quân đã theo Quân Phong Hiếu rong ruỗi sa trường, chiến công hiển hách, kinh nghiệm chiến đấu càng làm cho kẻ địch nghe tên mà sợ vỡ mật, cuộc tỷ thí này Hàn tướng quân nhất định giành chiến thắng” người quan sát giáp bình luận.
"Ta xem chưa chắc, Bắc Tuyết quốc Hách tướng quân, kỹ thuật bắn tên của hắn nổi tiếng khắp Bắc Tuyết quốc, cuộc tỷ thí này ai thua ai thắng, chưa nói chính xác được."
Người quan sát ất rất coi trọng Hách tướng quân.
"Phụ thân, cố gắng lên! Cố gắng lên!"
Hàn Thạc đứng ở sau lưng Hàn Vũ vì Hàn tướng quân hô hào trợ uy, ánh mắt của mọi người dưới khán đài trong một lúc cùng nhau nhìn qua đây.
Vốn là đang nghị luận sôi nổi, đột ngột yên lặng.
Hàn Vũ tay nâng trán, trời ạ, cái người đệ đệ này có thể không cần đáng yêu như thế này không.
"Cố gắng lên, thêm. . . ách" Hàn Thạc cũng ý thức được hình như chính mình quá lộ liễu rồi, âm thanh dần dần nhỏ xuống.
Đây là lần đầu tiên Hàn Thạc chứng kiến cuộc đấu tranh chiến quyền. Căn bản không biết gì, nơi này căn bản không cần reo hò cổ vũ, những lần trước đều trải qua trong an tĩnh, tạo điều kiện thi đấu tốt nhất, khiến thi sinh có thể toàn lực tỷ thí.
Hàn tướng quân cũng nhìn lại, nhìn đến thấy hai đứa con của mình, hài lòng cười cười. [pedieu.dđlqđ]
Hàn Vũ thấy Hàn tướng quân mỉm cười thỏa mãn, trong nháy mắt hiểu rõ.
"Phụ thân, cố gắng lên, giành vị trí đầu! Nhất định phải thắng, cố gắng lên! Chúng con yêu người"
Hàn Vũ không thèm để ý ánh mắt người ngoài, cũng ở đây reo hò! Nhất thời, phía dưới một mảnh xôn xao.
"Ha ha ha ha ha, đứa bé ngoan, thắng bại tất cả xem thiên mệnh" Hàn tướng quân hướng lên trời cười to, ông thật là hạnh phúc khi có một đôi hài tử khả ái!
"Cố gắng lên, Hách tướng quân, cố gắng lên"
"Bưu Tướng quân cố gắng lên"
"Thần Tướng quân nhất định phải thắng"
Vốn là đang an tĩnh, trong nháy mắt phát ra một loạt tiếng reo hò.
Đông Lâm quốc cũng không yếu thế.
"Hàn tướng quân cố gắng lên, ngài là sự kiêu ngạo của chúng tôi, cố gắng lên!"
Giống như hiện tại tỷ thí không phải là bắn tên, mà là xem tiếng reo hò của ai lớn hơn!
"Yên lặng, tỷ thí cưỡi ngựa bắn tên chính là kỹ thuật cùng sự sáng suốt, cần an tĩnh." Chu tổng quản phát huy giọng nói bén nhọn, phối hợp chỉ số võ công phát ra âm thanh.
Dần dần an tĩnh lại, trên trận tỷ thí bốn người cũng đã sẵn sàng.
Khi tiếng chiêng đầu tiên vang lên, thì phía trước cách bốn người một trăm mét có vô số đồng tiền được vung lên bầu trời, lập tức bốn người chạy như bay về phía những đồng tiền, kéo ra mũi tên, bắn về phía những đồng tiền đang rơi tán loạn ấy.
Bốn mũi tên đồng thời được bắn ra, tốc độ kia, âm thanh xé gió, vang vang có lực.
Mũi tên không chỉ bắn trúng đồng tiền còn phải bắn trúng hồng tâm trên bia ngắm phía sau những đồng tiền ấy.
Tiền rơi, tên trúng hồng tâm.
Bốn mũi tên đồng thời bắn trúng hồng tâm, đầu mũi tên chỗ bắn trúng đồng tiền phát ra tiếng soạt soạt.
"Bắc Tuyết quốc, năm miếng tiền đồng." người phụ trách kiểm tr.a tiến về nơi Bắc tuyết quốc Hách tướng quân bắn trúng đồng tiền, không dám tin, một lần bắn trúng năm đồng tiền, thành tích này, sợ rằng không ai có thể vượt qua được.
Người phụ trách kiểm tr.a tiến về đích bắn củaTây Phong quốc, mặc dù ngay giữa hồng tâm, nhưng trên đầu mũi tên chỉ có ba đồng tiền.
"Tây Phong quốc, ba miếng tiền đồng"[pedieu.dđlqđ]
Dưới đài đám người ủng hộ Tây Phong quốc một hồi thất vọng, mà người ủng hộ Bắc Tuyết quốc trong nháy mắt sôi trào.
Xem ra, con dân các quốc gia tới cũng không ít.
"Nam Dương quốc, bốn miếng tiền đồng" con dân Nam Dương quốc không có vui vẻ mà lại ủ rũ hơn.
Hiện tại đang đợi thành tích của Hàn tướng quân Đông Lâm quốc, rốt cuộc là vượt qua hay là không theo kịp.
Hách tướng quân cùng Hàn tướng quân rốt cuộc ai thua ai thắng.
Mọi người ở đây cũng rất chờ mong, người phụ trách kiểm tr.a chậm rãi đi đến bia ngắm trước mặt Hàn tướng quân, có lẽ cảm nhận được tâm trạng của mọi người, có lẽ là thật, người phụ trách chạy mà như đang đi, bộ dáng giống như sợ dẫm phải con kiến trên đất vậy, tốc độ chậm chạp khiến người xem rất muốn tiến đến bóp ch.ết hắn.
Rốt cuộc, đang lúc mọi người mong đợi, người phụ trách đi tới trước bia ngắm, thế nhưng hắn lại chậm chạp không lên tiếng.
An tĩnh, cực độ an tĩnh, ở nơi này người người chen nhau, khó được an tĩnh như thế.
Tỷ thí bắn đồng tiền kỳ thực nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, vòng tròn giữa đồng tiền rất nhỏ, bắn liên tiếp vào đó có chút khó khăn, hơn nữa còn phải bắn trúng hồng tâm của bia ngắm phía sau.
Thế nhưng với các tướng quân chinh chiến lâu dài nơi sa trường mà nói tương đối dễ dàng, hồng tâm, đối với bốn vị tướng quân đều không có vấn đề, trọng điểm chính là số lượng đồng tiền bắn được.
Người phụ trách kiểm tr.a đang rất cẩn thận điếm số lượng đồng tiền, sợ rằng mình hoa mắt nhìn lầm số lượng đồng tiền hay. Điếm một lần lại một lần, hết sức chuyên tâm.
Vào lúc mọi người chờ đợi sốt ruột bắt đầu xôn xao, rốt cuộc người phụ trách cũng mở miệng nói chuyện.
"Đông Lâm quốc, Hàn tướng quân, bắn trúng tám miếng đồng tiền, " giọng nói của người phụ trách không phải rất lớn, nhưng lại truyền khắp tất cả mọi người.
Con dân Đông Lâm quốc nghe được số lượng như vậy vô cùng vui mừng hoan hô.
"Hàn tướng quân uy vũ, Hàn tướng quân uy vũ"
Dưới khán đài bách tính hô to Hàn tướng quân, hoan hô ông, ủng hộ ông.
"Ha ha ha ha, được, Hàn tướng quân, không hổ đã từng cùng trẫm chinh chiến sa trường vài chục năm, phong ngươi là Đệ Nhất Dũng Sĩ Đông Lâm quốc."
"Phụ thân, người là giỏi nhất" Hàn Vũ cũng vui mừng hoan hô, Hàn Thạc đã kích động nói không ra lời, đây chính là phụ thân của hắn, thần dũng cỡ nào, hình tượng cao lớn trong lòng Hàn Thạc tản ra ánh sáng.
"Thật không hỗ là Hàn tướng quân, nghe nói trong tiệc sinh nhật Hàn hoàng hậu, nữ nhi Hàn tướng quân Hàn Vũ được phong làm Đệ Nhất Tài Nữ Đông Lâm quốc, nay Hàn tướng quân là Đệ Nhất Dũng Sĩ Đông Lâm quốc, xem ra, Hàn gia đã vượt xa Lạc gia”
"Đúng vậy… Đúng vậy, con trai của Hàn tướng quân, tuổi còn trẻ mà cũng gần đạt Thiên thê, trong kinh đô cùng tuổi với hắn không ai sánh bằng"
"Đông Lâm quốc có Hàn gia, thật là vinh hạnh!"
"Đúng vậy.. Đúng vậy" dưới khán đài mọi người nghị luận ầm ĩ.
Nhưng nghe được nghị luận Lạc gia cũng không cho là đúng.
Lạc đại nhân, trong lòng có chút giận, mặt của phu nhân mình bị tiểu tiện nhân kia làm bị thương, ở nhà không biết náo thành cái dạng gì rồi, thù này, nhất định hắn phải báo.