Chương 63: Hoan ái

Editor: demcodon
Diện mạo Thẩm vương gia kỳ thật cũng không nữ tính, nhưng mà dáng vẻ thẹn thùng so với nữ tử xấu hổ ngượng ngùng càng thêm mê người, ít nhất ở trong mắt Hoắc An Lăng chính là như vậy.


Hoắc An Lăng thấy loại biểu cảm này của Thẩm vương gia phảng phất đã thấy được đối phương đang nói về phía mình "đến đây đi, đến đây đi, ta đã chuẩn bị xong". Sau đó ký ức di chuyển Hoắc An Lăng cũng nhớ tới trước kia mỗi buổi tối A Thập ở dưới thân mình không muốn xa rời tùy ý mình muốn làm gì thì làm, dáng vẻ bị khi dễ ưm ưm ưm ưm ưm đáng thương đáng yêu. Nhìn xem, y kỳ thật chính là A Thập của mình, bất luận y biến thành dáng vẻ gì đi nữa thì y đều là người mình yêu nhất.


Hoắc An Lăng nhịn không được đem cái trán đến gần sát đối phương hôn lên môi một cái, mang khát vọng và nhiệt tình của mình đều xuyên qua nụ hôn này truyền cho đối phương. Sau đó hai tay vói vào vạt áo của đối phương, chậm rãi trượt vào mang theo ngón tay chai sần xoa nắn nhẹ nhàng ở chỗ xương quai xanh.


Dù sao cũng là ở trong hoàng thất nên được nuôi đến da mịn thịt mềm, bị loại động tác dịu dàng này và kích thích thật nhỏ, thân thể Thẩm vương gia không tự giác mà run rẩy lên, cũng không phải bởi vì sợ hãi mà là... dường như là bởi vì cảm nhận được trái tim trong ngực Hoắc An Lăng, xuyên qua y phục hơi mỏng truyền đến tiếng tim đập kịch liệt, làm cho Thẩm vương gia cảm nhận được tâm tình của đối phương mà kích động. Đó là một loại vui sướng run sợ phảng phất rốt cục chờ được thứ mình quan trọng nhất.


Rõ ràng đã không còn là mùa hạ nhưng mà Thẩm vương gia lại cảm thấy trong phòng này nhiệt độ rất ấm áp, thậm chí có thể làm cho máu trong thân thể mình tăng nhanh tốc độ lưu động.


Nhưng cho dù là Thẩm vương gia cảm thấy nhiệt độ cơ thể của Hoắc An Lăng cũng rất cao, lại cũng nhịn không được nữa đưa chính mình tiến thêm một bước mà dán chặt miệng đối phương.


available on google playdownload on app store


Không biết là ai làm động tác trước, dù sao lúc làm vang lên tiếng thấm nước ướt thì hai người đã lần nữa môi lưỡi quấn nhau. Hơn nữa trong tay hai người cũng không có rãnh rỗi, nhất là Thẩm vương gia vốn đã mặc ít, trước đó vội vàng hấp tấp thay y phục thì cũng ăn mặc không kín, nên rất nhanh đã bị Hoắc An Lăng lột ra, lộ ra lồng ngực trắng nõn nhưng lại không gầy yếu. Đặc biệt là hai núm hồng phấn trên làn da trắng như tuyết, làm cho Hoắc An Lăng vẫn luôn tâm tâm niệm niệm lấy cái hương vị này nhịn không được yết hầu cao thấp nhúc nhích, ánh mắt cũng càng thêm lửa nóng.


Thẩm vương gia ngửa đầu cảm nhận được chỗ cổ bị gặm cắn rậm rạp, nhịn không được hai tay ôm lấy cổ Hoắc An Lăng, dùng cẳng chân nhẹ nhàng cọ xát đối phương, muốn giảm bớt loại cảm giác vừa ngứa vừa nóng này.


Không nghĩ tới y hành động như vậy không khác gì lửa cháy đổ thêm dầu, làm cho Hoắc An Lăng vốn đã cấm dục gần bốn năm lý trí như dây cung đều sắp muốn đứt đoạn.


Hoắc An Lăng tạm thời ngừng lại hít một hơi thật sâu, muốn áp chế một chút dục vọng mình sắp không khống chế nổi mà muốn phát ra —— thật là, chàng là tiểu yêu tinh mà!


Thành thạo mà kéo xuống tất cả vật liệu may mặc của người dưới thân mình, mang y phục Thẩm vương gia trước đó lén lút nhét vào trong chăn ngày mai muốn mặc cũng ném chung một chỗ ra bên ngoài —— ngày mai lại đổi một bộ là tốt rồi —— sau đó kéo chăn qua che lên trên thân hai người.


Mặc dù hắn một chút cũng không lạnh, nhưng mà dù sao cũng là đến mùa thu, nếu để cho A Thập bị cảm lạnh sẽ không tốt. Hơn nữa, tốt xấu gì bọn hắn cũng là lần đầu tiên gặp lại sau mấy năm xa cách. Nói như thế nào cũng phải từ từ mới tốt... Mặc dù hắn hận không thể lập tức mang người này "hành quyết ngay tại chỗ".


Ừm, kỳ thật ở dưới loại chăn mỏng này thưởng thức người yêu dưới đèn ở dưới thân lộ ra mê người sáng chói cũng là một loại tình hình làm cho lòng người ngứa ngáy. Nghĩ như vậy, Hoắc An Lăng cảm thấy mình càng là có chút nhịn không nổi, dứt khoát trước dùng tay nhéo lên núm thịt mềm hồng nhạt trên ngực đối phương, nhẹ nhàng xoa bóp mãi cho đến khi chúng chậm rãi trở nên cứng ngắc đứng thẳng lên...


Thẩm vương gia kêu rên một tiếng, sau đó nhịn không được ưỡn thân thể —— y bị hành động nhìn như vô dụng này trên thực tế lại làm cho y từ trong lòng khó có thể nhẫn nại làm cho toàn thân như là con kiến nhỏ đang bò... cũng không phải ghê tởm, nhưng lại cảm thấy vô cùng cần người đến cào một cái, cọ một cái, sờ một cái. Có thể là tay của mình bị Hoắc An Lăng áp chế hoàn toàn không thể nhúc nhích chỉ có thể hơi hé miệng, mượn thở dốc rất nhỏ giảm bớt chút hai núm tê dại từ trong lòng phát ra.


Hoắc An Lăng nhìn thấy dáng vẻ Thẩm vương gia bất lực mà chỉ có thể hơi hé miệng bất lực mà hít sâu một hơi cúi đầu ɭϊếʍƈ ʍút̼ thật mạnh ở bên tai, cổ, xương quai xanh của Thẩm vương gia. Sau đó lưu lại một chuỗi dấu ấn màu đỏ tím mập mờ. Đồng thời một chân Hoắc An Lăng cũng xâm nhập vào giữa hai chân Thẩm vương gia. Sau đó gập đầu gối lên hoặc nhẹ hoặc nặng ma sát bên trong bắp đùi của y, nhưng chính là không đụng vào tiểu vương gia đã ngẩng đầu đang rơi lệ.


"Ưm.... ưm ah..." Từng đợt run rẩy từ hai chân truyền tới trái tim làm cho Thẩm vương gia cảm giác được trong bụng mình căng cứng một hồi thắng một hồi bên ngoài, còn hốt hoảng dường như nhìn thấy cảnh tượng gì...


Bất quá Hoắc An Lăng cũng không biết Thẩm vương gia lúc này đang suy nghĩ gì, hắn chỉ là nhìn thấy người trong lòng hai mắt mê mang khóe mắt ửng đỏ, dáng vẻ vô cùng mê người, làm cho hắn hận không thể mang người ăn vào trong bụng. Nhưng mặc dù như vậy hắn vẫn là không nhanh không chậm mà nhẹ nhàng ma sát giữa hai chân của đối phương, làm cho thân thể của đối phương dần dần nổi lên hồng phấn nhợt nhạt, phảng phất là một miếng ngọc dương chi tốt nhất nhiễm lên màu hoa đào, mê người vô cùng.


Mà khác biệt với cách đối xử nửa người dưới hành động dịu dàng, động tác nửa người trên của Hoắc An Lăng chính là cuồng dã hơn nhiều. Đặc biệt là nụ hôn môi kia, giống như muốn tham lam hung ác nuốt Thẩm vương gia vào. Không chỉ trên xương quai xanh tinh xảo bị hàm răng gặm cắn ngoại trừ loang lổ dấu đỏ, thịt mềm trước ngực cũng bị chà đạp đến sưng đỏ bầm tím đáng thương mà run rẩy đứng thẳng.


Nhưng mà cái tên Hoắc An Lăng này dường như là lấy ra nhiệt tình trên chiến trường hung ác, khi đối mặt với dáng vẻ này làm cho người ta thương tiếc hắn ngược lại dùng môi ngậm lấy, dùng đầu lưỡi càng không ngừng đảo quanh văn vê làm cho Thẩm vương gia không ngừng phát ra âm thanh mang theo tiếng khóc rên rỉ.


Hoắc An Lăng nghe thấy tiếng của y đã có một ngọn lửa đang thiêu đốt ở ngực, lại có một tim gan đau xót —— tình hình như vậy đối với mình mà nói thì đã trông mong bao lâu?


"Ưm, ngươi làm sao vậy?" Thẩm vương gia đột nhiên cảm giác động tác người ở phía trên mình ngừng, vốn cả người khô nóng y ngược lại không thoải mái. Y vừa mở to mắt xem xét lại thấy Hoắc An Lăng sững sờ nhìn mình, dáng vẻ vẫn không nhúc nhích. Vì vậy trong lòng không khỏi có chút kỳ quái duỗi tay đẩy hắn. Bất quá đụng tới trước chính là mồ hôi dày đặc che kín trên cơ bắp của Hoắc An Lăng, cảm giác hơi ẩm ướt kia làm cho mặt Thẩm vương gia lại đỏ thêm vài phần.


"Ta chỉ là bị chàng mê hoặc." Hoắc An Lăng rất nhanh đã từ trong loại cảm xúc trong lòng mình thoát khỏi ra cười nói.


Hoắc An Lăng thấy khuôn mặt hồng hồng, đôi mắt hiện ra nước sáng bóng của Thẩm vương gia trong lòng lẩm bẩm: "Cmn đây chính là dụ thụ trong truyền thuyết, là dụ thụ mà". Sau đó lại một lần hung hăng hôn lên môi đối phương —— cái cảm giác mềm mại ngọt ngào này hắn vĩnh viễn đều không đủ!


Cái chăn vướng bận không biết từ lúc nào đã bị xốc lên, trên thân thể hai người chảy ra mồ hôi dày đặc làm cho thân thể hai người càng thêm kề sát, làm cho người có một loại ảo giác nước sữa hòa vào nhau.


Ở dưới ngọn nến vàng chiếu xuống, hai mảnh thân thể không có mảnh vải thân cùng nhau quấn lấy, như là hai cây đằng chặt chẽ quấn lấy không thể chia cách.
Thứ giữa chân hai người giúp nhau ma sát, trong lúc động tình phía dưới bài tiết chất lỏng và mồ hôi trên người bôi trơn nhen nhóm từng đám lửa hoa.


Hoắc An Lăng cẩn thận kiêng kỵ phản ứng của đối phương, không thể không trước cắn răng làm cho tiểu huynh đệ của mình không được đâm tới mạnh mẽ, ngón tay hết khả năng mà mềm mại mà mềm hoá lấy chính mình kế tiếp muốn biến thành gió mạnh mẽ xông vào chỗ đó.


Bất quá không chỉ là Hoắc An Lăng cấm dục đã nhiều năm, trên thực tế ngay từ đầu Thẩm vương gia bởi vì thân thể không khỏe cũng không có nữ nhân hầu hạ. Về sau lại thêm mỗi buổi tối dường như đều bị cảnh trong mộng kỳ quái mộng cảnh làm bối rối, hơn nữa y vốn dĩ ở phương diện dục vọng này cũng không phải rất mãnh liệt. Cho nên đường đường là Thẩm vương gia lại cũng đã giữ mình trong sạch mấy năm qua.


Cho nên giờ phút này ở chỗ che giấu mê tình phía dưới bị Hoắc An Lăng đụng chạm một cái dường như đánh thức thân thể này ở ký ức phương diện này. Tiểu vương gia kia vô cùng có tinh thần nhưng ngay lúc này lại "tước vũ khí đầu hàng", "miệng sùi bọt mép" mà mềm mại ngã xuống.


Hoắc An Lăng thấp giọng cười cười —— hắn vừa còn đang suy nghĩ không thể tổn thương đối phương, nghĩ đến dùng cái gì để thay thế dầu bôi trơn, hiện tại đã có thể có sẵn rồi.


Nghĩ như vậy Hoắc An Lăng nhìn chất lỏng trơn trượt trong lòng bàn tay mình, ác quỷ trong lòng hèn mọn bỉ ổi mà cười vài tiếng.


"Nè..., ngươi đủ chưa, muốn làm..." Thẩm vương gia bị động tác vô cùng dịu dàng của Hoắc An Lăng làm cho chưa thỏa mãn dục vọng, làn da trắng đã sớm che kín ửng hồng, tiểu vương gia phía dưới lần nữa lên tinh thần cũng từ thân thể búng ra rung một cái tỏ vẻ bất mãn của mình. Nhưng mà không chờ y nói xong, ngón tay Hoắc An Lăng lập tức đã ấn vào trong cơ thể y một chỗ nào đó, lần này làm cho Thẩm vương gia lập tức mất tiếng, đột nhiên mở to đôi mắt, trong miệng chỉ còn lại có giọng thở dốc gấp ngắn ngủi: "A... aa... ha ưm..."


Kích thích như vậy làm cho trán Hoắc An Lăng bởi vì nhẫn nại mà gân xanh nổi lên —— hắn cho đến bây giờ còn chưa có phóng thích qua đâu, chính là nghẹn đến mức khó chịu, làm sao có thể tùy ý kích thích ư?


Thẩm vương gia cố tình đã tiết qua "đàn ông no không biết đàn ông ch.ết đói", vừa mới bị Hoắc An Lăng đối xử như vậy y trực tiếp duỗi tay nhéo ở thịt mềm bên hông Hoắc An Lăng như đoán chừng cảm nhận của y: "Muốn làm thì nhanh một chút, đừng cọ tới cọ lui không giống nam nhân!"


"..." Khóe miệng Hoắc An Lăng bởi vì lời này lộ ra một nụ cười dữ tợn —— đây là M* điển hình đúng không —— sau đó đã sớm không nhịn được đôi mắt hắn tối sầm lại, sau khi rút ngón tay ra đở lấy tiểu tướng quân của mình nhắm ngay vào chỗ lúc đóng lúc mở kia mạnh mẽ tiến vào.


(*M là viết tắt của từ Masochist là người bị ngược đãi mà vẫn thích.)


"Á! A a a!" Gần bốn năm chỗ này chưa từng có tiếp nhận qua vật bên ngoài lại bị Hoắc An Lăng xông vào như vậy làm cho Thẩm vương gia không khỏi dùng ngón tay để giữa phần lưng Hoắc An Lăng mà ngắc nhéo, giương giọng kêu to, cảm giác vừa mới sảng khoái đã sớm biến mất không còn một mảnh. Tên Hoắc An Lăng này làm cho Thẩm vương gia cảm giác từ giữa vách tràng bị chia làm hai nửa, đau đến y "hít hà" một hơi sâu.


Cuối cùng cảm thấy như vậy vẫn không thể giảm bớt nổi đau đớn của mình, y dứt khoát một ngụm cắn lên bả vai của Hoắc An Lăng, răng nanh ở trên bả vai của Hoắc An Lăng không yên mà nghiến qua nghiến lại.


Hoắc An Lăng bị Thẩm vương gia cắn ngược lại như vậy lại kích thích tâm huyết, dứt khoát mang gần nửa đoạn tiểu tướng quân còn lại ở bên ngoài trực tiếp "xâm nhập địch doanh". Sau đó nâng cằm đối phương lên trực tiếp cuốn lấy đầu lưỡi nhuộm máu tươi của mình, đến nụ hôn nồng nhiệt nóng rát. Thừa dịp đối phương bị hôn đến trời đất u ám thì Hoắc An Lăng nắm lấy thời cơ bắt đầu chậm rãi khởi động eo...






Truyện liên quan