Chương 1
Wessex, 879
Anh rảo bước vào đại sảnh của Wyndhurst và cuốn theo ánh nhìn của tất cả phụ nữ nơi đây – họ đều tạm dừng công việc đang làm của mình . Điều này cũng không lấy gì làm lạ. Mỗi lần anh xuất hiện trước mặt đám đông phụ nữ, dù ở đây, ở quê nhà, hay ở đâu khác nữa, phụ nữ không thể không ngước nhìn. Tại Wyndhurst, cũng không là một ngoại lệ dù cho anh là một người Viking và tất cả họ đều là người Saxon, và dù cho người Viking và Saxon hiếm khi hòa nhập mà không có xô xát. Chỉ mới năm ngoái những người đàn ông của họ còn chưa kết thúc cuộc chiến khác với những người Viking Đan Mạch ở phía Bắc.
Điều khiến những người đàn bà này đều bị mê hoặc bởi anh chàng Viking này không phải bởi anh ta là một chiến binh tinh nhuệ và được đảm bảo hay bởi chiều cao áp đảo, có phần còn vượt cả lãnh chúa Royce – người có chiều cao vượt trội trong những người Saxon. Lý do đơn giản hơn thế, chỉ bởi họ chưa bao giờ biết đến một người đàn ông với vẻ đẹp trai khác thường của Selig Haardrad.
Anh không chỉ có một cơ thể khiến những vị thần miền Nam phải ghen tị mà anh còn sở hữu một khuôn mặt thiên thần, với đôi mắt có thể sáng lên như ánh bạc hay âm u như một cơn bão mùa hè; xương gò má nhô cao tạo nên một sống mũi hoàn hảo, với bờ lông mày hình cánh cung mỏng và một bộ tóc dài và đen ánh. Đôi môi anh thì vô cùng gợi cảm, khiến bất cứ người đàn bà nào gặp anh cũng khao khát được biết đến hương vị của chúng.
Những người phụ nữ có lẽ quen với sự xuất hiện của anh trong sáu năm qua kể từ lần đầu tiên, khi anh đột kích tới đây với những người Viking và suýt ch.ết. Nhưng sự quen thuộc cũng không làm nên điều gì khác biệt. Và không một người đàn bà nào miễn dịch, kể cả bà Eda đang nấu nướng tại cuối sảnh, mặc dù bà là người đầu tiên thức tỉnh bản thân và nhắc những người khác quay lại với công việc. Hay cô bé Meghan ngày nào ở trước sảnh, người đang ngồi thêu thùa với đám người hầu trước khi những cánh cửa sổ được mở.
Meg mới hơn 14 tuổi , vậy mà cũng thở dài nuối tiếc và ước rằng người đàn ông Viking đặc biệt này không nhiều tuổi gấp đôi cô. Vấn đề không chỉ là cô bé chưa đủ tuổi kết hôn. Những đứa bé có thể được đính ước khi nhu cầu liên minh là cần thiết. Nhưng Royce, anh trai cô, không cần một sự liên minh tương tự bởi lẽ nó đã vốn có. Hơn thế, Royce rất yêu em gái mình và chưa thể cho phép cô bé rời bỏ quê hương trong nhiều năm và bản thân Meg cũng hài lòng về điều này.
Ở góc trái của đại sảnh, tại một trong những chiếc bàn đặt quanh những thùng bia lớn, nơi những người đàn ông đang tụ tập, em gái Selig, Kristen đang dõi theo anh mình. Nàng không thường để tâm đến ảnh hưởng của anh trai mình với phụ nữ, nhưng với sự im lặng chào đón sự xuất hiện của anh vào ngày hôm nay thì nàng không thể làm ngơ được nữa. Nàng nhận thấy anh cười mỉm với nhiều người , và liếc mắt với nhiều người mà anh biết rõ. Có quá nhiều điều chưa rõ ràng trong suy nghĩ của nàng
Ngồi cạnh Kristen, chồng nàng, Royce cũng đang quan sát và đưa ra một nhận xét “ Có lẽ anh ý nên lấy vợ và giải thoát những người phụ nữ đau khổ này”
“ Đau khổ?”, nàng khịt mũi.”” Anh ý du ngoạn khắp nơi và không để lại gì ngoài những tiếng thở dài tiếc nuối. Điều đau khổ sẽ tới nếu anh ý kết hôn. Mà anh ý kết hôn làm gì khi mà tất cả đàn bà ở hai vương quốc này đều sẵn sàng sống ch.ết, đó là còn chưa tính đến những phụ nữ ở những phiên chợ trung tâm mà anh ý vẫn thường ghé qua.?”
“ Vậy là điều tương tự đã từng xảy ra ở Na-uy?"
“Luôn luôn là thế”. Nàng thở dài.
Royce cười thầm, hiểu rằng nàng không phải người duy nhất bực dọc với anh trai của mình về vô số những “cuộc chinh phục “, thậm chí ngay cả trên mảnh đất của riêng nàng. Hai anh em họ quá gần gũi, đến mức nàng không thể nổi cáu với anh mình . Anh biết Kristen đã từng đặt mục tiêu phải trả thù cho cái ch.ết của Selig khi nàng nghĩ người em họ Alden của Royce đã giết ch.ết anh trai mình trong vụ xâm nhập vào vùng đất của Royce ( Wessex) sáu năm về trước.
Đó là khoảng thời gian mà Royce không thích nhắc tới, anh suýt nữa đã ra lệnh giết ch.ết những tù nhân của mình và suýt nữa đã mất đi tình yêu đích thực của mình. Vợ anh là một trong số những tù nhân ấy, mặc dù những người bạn của nàng đã giúp nàng cải trang giống như một cậu bé. Và màn cải trang đó suýt đã thành công, vì nàng gần như cao bằng họ, và cao hơn hầu hết những người đàn ông ở đây. Người Viking chỉ phạm một sơ suất duy nhất, đó là vẫn cư xử như thể nàng là một người phụ nữ, bảo vệ, giúp đỡ nàng, chính điều này đã thu hút sự chú ý và cuối cùng chính Royce đã phát hiện ra sự thật vào cái ngày anh dùng roi da tr.a tấn nàng.
Anh đã tách nàng ra khỏi bạn bè của mình ngay sau đó, đưa nàng về đại sảnh của riêng mình. Anh đã nghĩ nàng là một cô gái làm tiền, vì không còn một lí do nào hợp lí hơn cho sự có mặt của nàng ở trên con tàu . Và nàng đã để mặc anh với suy nghĩ đó, thậm chí còn thấy thú vị, và với sự bạo gan của nàng – không giống như bất cứ người phụ nữ nào anh đã từng gặp, nàng đã thực sự lôi cuốn anh ngay từ lần đầu tiên. Nếu nàng không bạo gan , thì anh có thể cưỡng lại ham muốn với nàng, dù nàng đẹp, dù nàng mê hoặc anh, vì lẽ anh ghét tất cả những người Viking.
Mặc dầu anh đã chiến đấu chống lại họ trong vòng 15 năm, lòng căm thù của anh chỉ thực sự bùng nổ vào 11 năm về trước. Trong một trận chiến tàn khốc, anh đã buộc phải ch.ết lặng chứng kiến những người Viking Đan Mạch đã giết ch.ết cha và anh trai duy nhất của mình, nhìn vị hôn thê của mình bị cưỡng bức và giết ch.ết. Royce bị bỏ mặc giữa thi thể của những người mà anh yêu thương nhất, và có thể ch.ết nếu những người Đan Mạch không buộc Jurro Monastery đến mảnh đất khác, và cho phép những người hầu còn sống sót đi theo ông ta.
Quả thật Royce có những lí do để ghét bỏ tất cả những người Viking. Nếu như anh không phải lòng một trong số họ và, cũng chính bởi lẽ đó, anh cũng cư xử đúng mực với những người thân của nàng. Họ ghé thăm từ Nauy trong những chuyến nghỉ dài ngày, nhưng anh trai Selig là khách thường xuyên nhất, và thực tế anh đã sống cùng họ ba trong số sáu năm qua.
Trong năm đầu tiên của cuộc hôn nhân của em gái mình, Selig đã ở lại để đảm bảo Kristen dc đối xử tốt ở trong ngôi nhà mới. Anh đã ở lại cả một mùa đông, và anh trở về Nauy cùng với bố mẹ mình khi họ rời đi sau chuyến viếng thăm vào mùa hè sau đó. Và mặc dù bố mẹ họ không tới thăm vào các mùa hè sau đó, thì Selig vẫn ghé qua, với con tàu mới của mình ( Royce đã đốt con tàu đầu tiên), và thường đi cùng với một hoặc cả hai người em của mình.
Tại chiếc bàn kế bên, vờ như đang mài chiếc gươm ngắn bằng gỗ như một người đàn ông đích thực, cậu nhóc năm tuổi Alfred cuối cùng cũng nhận ra sự xuất hiện của cậu mình và ùa ra chào đón. Với một tiếng cười lớn, Selig nhấc bổng cậu nhóc và tung cậu bé lên cao đến 6 feet, gần như chạm vào trần nhà cao. Kristen nhắm chặt mắt và rên lên, nhưng khi tiếng cười vui sướng của con trai vang lên báo hiệu sự an tòan thì nàng mở mắt nhìn cậu bé đang ngồi trên đôi vai của Selig và tiến lại gần vợ chồng nàng.
Trong lòng mẹ, cô nhóc ba tuổi Thora đang giang đôi tay bé để đòi được giống như anh mình và Selig sẵn lòng phục vụ cô bé. Nhưng Kristen đã gạt tay anh và nói “ Không , nếu anh còn muốn sống “
Selig chỉ cười lớn khi nghe lời cảnh báo từ em gái mình và gạt tay nàng sang một bên để đón lấy cháu gái. Nhưng anh không tung cô bé lên mà chỉ nâng cô bé và hôn lên đôi má hồng thật kêu, đủ làm vang vọng cả đại sảnh khi cô nhóc cười khúc khích. Rồi anh kéo chiếc ghế dài để ngồi và vẫn đặt Thora trên cánh tay mình một cách vững chắc, trông cô bé thật nhỏ bé trong vòng tay của cậu mình. Kristen không thể giận anh khi nàng biết tình yêu của anh dành cho những đứa cháu trông giống hệt mình.
Một đứa được đặt tên giống tên một vị vua, theo ý của Royce và một đứa đặt tên một vị thánh, của người Viking theo ý Kristen. Tuy vậy, sự thật là cả hai đứa bé đều không có màu tóc hoe đậm hay màu mắt xanh nước biển của mẹ mình. Alfred thừa hưởng mái tóc màu nâu xám của bố và đôi mắt xanh ngọc, còn Thora thì giống hệt mẹ Kristen, như cậu Selig, với mái tóc màu đen và đôi mắt xám, trông cô bé giống người Celtic hơn là người Nauy hay người Saxon.
“Vậy là xong”, Selig cất tiếng không giấu một nụ cười mãn nguyện.
Kristen và Royce không cần thêm một lời giải thích nào cho tuyên bố ngắn gọn ấy. Hai năm trước Selig đã quyết định rằng anh thích định cư ở Wessex. Anh là người thừa kế của cha mình, nhưng cha anh, Garrick vẫn còn dẻo dai nên Selig cũng chưa cần phải thừa kế ngôi nhà và mảnh đất ở Nauy. Ở Nauy, Selig vẫn sống trong ngôi nhà của cha. Giờ đây anh muốn có một ngôi nhà của riêng mình, và anh đã bắt đầu xây dựng ngôi nhà của mình trên mảnh đất gần Wyndhurst mà Royce đã bán cho anh. Đáng lẽ ngôi nhà phải hoàn thành vào năm ngóai nhưng năm ngóai người Saxon còn vướng bận chuyện chiến đấu với người Đan Mạch và Selig đã khiến mọi người ngạc nhiên – ngoại trừ Kristen, người luôn biết rõ là anh sẽ đứng về phe chính nghĩa – bằng việc tham gia cuộc chiến và đứng về phe của người em rể.
Selig đã bị thương trong cuộc chiến chính năm đó, nghiêm trọng tới mức anh đã bất tỉnh một thời gian và không thể tham gia cùng Royce khi người Saxon buộc người Đan Mạch phải chiến đấu. Điều hài hước mà anh thường thích kể lại rằng chính người Đan mạch đã cứu anh, kéo anh đến noi an toàn và băng bó lại vết thương vì người ta cho rằng anh là lính thuộc phe mình- anh không trông giống một người Saxon chút nào. Và Selig nói tất cả ngôn ngữ của miền Bắc, người Đan Mạch cho rằng, người đàn ông này không thể nào là kẻ thù của mình, cho nên Selig có thể trở về phía quan đội Saxon trước khi cuộc chiến kết thúc.
Ngôi nhà của anh đã phải đợi cho đến khi cuộc chiến kết thúc và Kristen biết rõ anh đã sốt ruột như thế nào vói sự ngưng trệ do thời tiết xấu – anh đã phải ở cùng họ cả một mùa đông. Nhưng căn nhà được tiếp tục xây dựng vào mùa xuân, một cách chậm chạp bởi lẽ mùa màng cần được chăm chút vào thời gian này và bây giờ Selig cũng có mảnh đất riêng để gieo trồng.
Royce đã cho anh mượn thợ xây của mình, Lyman,và tất cả những nông nô dư thừa, mặc dù Selig đã mua nửa tá nô lệ trong phiên chợ của Viking ở miền bắc trong chuyến đi năm ngóai, trước cả khi anh nói cho Kristen nghe về kế hoạch của mình. Anh chỉ mua những nô lệ nam – không phải người Saxon, chiều theo ý của người em rể - vì mục đích xây ngôi nhà và trồng trọt trên mảnh đất của mình. Cha anh cũng gửi cho anh một ít , như một khỏan đầu tư vì lẽ Garrick cũng muốn cho Selig ở bên cạnh Kristen để bảo vệ nàng, ông vẫn chưa thực sự tin tưởng vào chàng rể của mình để có thể bỏ mặc sự an toàn của cô con gái yêu trong tay Royce.
Selig rõ ràng rất hài lòng khi mọi việc đã được hòan thành, Kristen thì rất vui mừng cho anh trai “Vậy khi nào thì bữa tiệc khánh thành được tổ chức?”, nàng hỏi.
Anh cười lớn” Chưa , chờ đến khi Ivarr trở lại với một vài người đàn bà phục vụ chúng ta”.
Ivarr là người bạn thân nhất của anh , người cũng từng bị giam cùng với Kristen và những người khác. Họ đều bị bắt làm nô lệ và phải đeo xích trong suốt mùa hè ấy, cho đến khi cha và chú của Kristen đến giải cứu. Bây giờ thì họ có một thói quen là Ivarr sẽ lấy tàu của Selig để đi buôn bán ở miền bắc vào mỗi mùa hè mà Selig ở với Kristen.
“ Anh sai anh ý đi mua phụ nữ?”
Anh biện minh trước thái độ ngạc nhiên của em gái : “ Anh không thể tới nhà em mỗi khi anh cần được phục vụ một bữa ăn nóng sốt, Kristen”
Nàng không thất vọng về anh. Nô lệ là một thực tế của cuộc sống, và những người Christian và ngoại đạo thấy không có gì sai trái với việc bắt kẻ thua cuộc làm nô lệ. Gia đình nàng luôn sở hữu nô lệ, một số bị bắt trong những cuộc chiến, một số được mua về. Chồng nàng cũng sở hữu nô lệ, mặc dù hầu hết họ đều là những người tự do không có khả năng trả những khoản tiền phạt cho những lỗi mà họ mắc phải, và theo luật của người Saxon thì họ phải bị bắt làm nô lệ như một hình phạt. Và những người nông nô của anh cũng không khác với nô lệ là mấy.
Mẹ nàng cũng từng bị bắt và giao cho cha nàng như một nô lệ, và cả Kristen cũng từng bị bắt làm nô lệ bởi Royce trong một thời gian – cho đến khi cha nàng đến giải quyết mọi việc. Sự thật là Royce đã quyết định cưới nàng, nên anh không cần thuyết phục ông bố vợ đang nổi điên và một trăm người Viking đang đợi mình ở dưới cổng, chưa kể đến lưỡi dao của mẹ nàng kề gần cổ.
“ Tất nhiên là anh sẽ cần những người phụ nữ chăm lo cho anh và ngôi nhà của mình" Kristen lên tiếng. “ Nhưng đáng lẽ anh phải cho em lựa chọn giúp anh. Ivarr sẽ chỉ chọn những cô nàng xinh xắn, với tính cách của anh ý, chứ không phải chọn những người biết bếp núc và khâu vá.”
“Em thực sự nghĩ vậy ư?”
Sự hào hứng trong giọng nói của anh khiến Royce cười lớn, nhưng Kristen có thể ném một cái gì đó vào đầu anh trai mình nếu anh ý không đang bế con gái nàng. “ Anh có quá nhiều phụ nữ xung quanh mình , Selig. Em nghĩ anh cần những người có những kĩ năng nhất định để làm những công việc anh cần và xứng đáng với từng đồng xu mà anh trả cho họ”
Cả hai người đàn ông cùng bật cười, và Kristen thêm vào với một cái quắc mắt” Bên cạnh đó”
Selig vẫn cười thầm “ Vậy chúng ta hãy hi vọng rằng họ sẽ thành thục ở tất cả các lĩnh vực, hoặc anh sẽ vẫn tiếp tục viếng thăm sảnh đường của em”
“ Từ khi nào anh trở nên quá đặc biệt như vậy?”, nàng chế giễu.
Anh nhún vai, nhếch miệng một nụ cười có thể làm tan chảy cả những trái tim băng giá nhất, và nói “ Em biết anh quá rõ rồi còn gì”
Quả thật nàng hiểu anh mình quá rõ. Selig yêu tất cả phụ nữ, như họ đều ngưỡng mộ anh, và anh đối xử với họ như nhau. Anh không lợi dụng một nô lệ chỉ vì cô ấy là nô lệ và không thể từ chối anh, mà anh theo đuổi cô ấy như theo đuổi một người phụ nữ tự do. Những người phụ nữ Ivarr mua cho anh ít nhất không phải bận tâm về việc bị anh làm chủ, về điều này thì Kristen không phải nghi ngờ.
“ Vậy khi nào Ivarr sẽ quay lại?” Nàng hỏi.
“ Anh ý sẽ tới Birka và Hedeby, do đó anh ta sẽ không quay về trong vòng nửa tháng tới, khoản chừng một tháng nữa là cùng ”
Kristen có thể đề nghị những nô lệ của mình chuẩn bị cho anh trai một bữa tiệc nhưng nàng biết rằng anh muốn chờ đến khi Ivarr và những người tùy tùng của mình quay lại trước khi anh tổ chức ăn mừng việc hòan thành ngôi nhà mới. Bảy trong số họ đã quyết định cư tại Wessex , trong số đó có cả anh bạn Thoroft. Số còn lại sẽ quay về Nauy với Ivarr trước những tháng mùa đông có thể khiến họ mắc cạn và sẽ trở lại vào mùa hè tới.
Nàng thở dài, nhìn quanh đếm số phụ nữ vẫn đang nhìn theo hướng Selig, công việc của họ đang bị lãng quên. Gần như tất cả. “ Em có thể nhận thấy những con người bị sao nhãng ở đây”, nàng quay sang nhìn chồng, nói đùa “ Liệu còn cuộc chiến nào để gửi anh ý đi không nhỉ?” Royce khịt mũi “ Nếu anh làm vậy có lẽ em sẽ lấy đầu anh:”
Điều này có thể xảy ra. Nàng đã thấy ghét chiến tranh kinh khủng khi cả chồng và anh trai nàng phải gia nhập đội quân đi đánh những người Đan mạch vào năm ngóai
Và nàng không thể phủ nhận điều đó thêm khi một trong số gia nhân chạy vào đại sảnh “ Có 5 người cưỡi ngựa đang tới, thưa đức ngài. -Anh ta nói mang theo một ánh nhìn ch.ết chóc -Họ mang theo khẩu ngữ của đức vua”
Và trong sâu thẳm Kristen muốn gào lên với nỗi sợ hãi rằng một cuộc chiến lại sắp đến Wessex.