Chương 40
SELIG chờ cho tới khi mặt trời lặn mới bắt đầu đi tìm cô vợ của mình. Anh thấy nàng ở trong bếp, giám sát những thao tác chuẩn bị cuối cùng của bữa tối. Thực ra anh đã tới đó từ sớm hơn, để yêu cầu một bữa tối riêng tư, mà anh đã xếp đặt gọn gẽ trên lưng ngựa.
Anh còn phải giải thích cho Turgeis về những gì anh sắp làm để anh chàng khổng lồ ấy không theo dõi hai người. Anh không hoàn toàn lấy lòng được Turgeis, nhưng anh ta cảm thấy rằng miễn là Erika ở cùng Selig, nàng sẽ được an toàn.
Từ sau sự cố từ buổi sáng, Selig vẫn mặc bộ đồ dính muối. Anh không giũ sạch đi vì hai lí do. Một phần là anh lấy làm thích thú với phần còn sót lại của những gì vợ anh đã làm. Và anh muốn một lý do để anh có thể đổ lỗi cho nàng để rủ nàng cùng anh đi bơi. Anh cần một lý do. Lần duy nhất anh gặp lại nàng vào ngày hôm nay, nàng đã nhìn anh bằng cái nhìn băng giá. Nàng vẫn chưa bình tĩnh được.
Trông nàng cũng không có vẻ hối lỗi gì vào lúc này. Nhưng một điều mà anh lấy làm thích thú đó là sau một hồi chui trong bếp, nàng sẽ thấy nóng như anh. Và cơn nóng bức sẽ ủng hộ hơn lý do của anh. Tất nhiên, hiểu rõ cô vợ của mình, anh biết rằng nàng sẽ để cho những thứ nhỏ nhặt như tâm trạng của mình ảnh hưởng tới ý thích của mình.
Có thể anh không nên đề nghị nàng mà chỉ đưa nàng tới hồ và ném nàng xuống đó. Lúc đó họ sẽ tranh luận về việc nàng có thích bơi hay không.
Bản tính thích trêu đùa của anh thích ý kiến thứ hai hơn, và để hoàn thành nó, anh giả bộ nghiêm túc để tránh sự nghi ngờ của nàng, hi vọng như thế sẽ tránh được cuộc cãi cọ giữa họ.
Anh dẫn nàng ra ngoài, ngay khi nàng bước qua cánh cửa, anh nói “ Đi theo anh”, và bước tới nơi con ngựa của anh đang đứng chờ.
Nàng không nhúc nhích xa hơn “Tới đâu?”
Anh phải lùi lại và kéo nàng đi “Chúng ta sẽ đi dạo một lát”, đó là tất cả những gì anh nói.
Nàng vẫn lì ra “ Nhưng bữa ăn…”
“ Có thể đợi”.
Anh quẳng nàng lên lưng ngựa. Nàng đang cằn nhằn với anh, nên sau khi anh đã ổn định trên lưng ngựa, anh dịu lại “ Em sẽ không phiền gì về chuyến đi này, Erika . Đây là điều mà anh nghĩ nên chia sẻ với em, và em sẽ thấy thích nó nếu em sẽ, nhưng mà – thư giãn đi”.
Nàng không nói gì, và chuyến đi tới cái hồ nhỏ thực ra rất ngắn. Khi họ tới nơi, Selig nghĩ cách ném nàng xuống đó. Anh nhảy xuống ngựa và giúp nàng. Trời đã lờ mờ tối, nhưng vẫn đủ ánh sáng để nhìn thấy những bông hoa dại đang khoe sắc và một cảm giác thật dễ chịu của không gian xung quanh. Anh đã chọn tới đây vào lúc này, theo cách đó, nàng sẽ bớt ồn ào nếu anh thực sự kéo nàng xuống nước với anh.
“ Em gái anh rất thích chỗ này và thường tới đây với Royce”, anh nói . “ cũng vì lí do đó mà bố mẹ anh cũng thường tới đây bơi khi họ tới chơi”.
Erika không thể hình dung được cảnh cha mẹ anh bơi trên con hồ này, nhưng câu chuyện của anh phần nào khiến nàng thấy thoải mái hơn “ Chúng ta làm gì ở đây?”
Anh cười trước khi cất lời “ Anh rửa sạch “hậu quả” cơn giận của em. Chú ý rằng anh sẽ không bắt em làm điều đó cho anh, mặc dầu anh có quyền làm điều đó. Em có thể tự bơi thỏa thích, hôm nay quả là một ngày oi bức”.
Anh không đợi câu trả lời của nàng, mà quay lưng về phía nàng và nhấn mình vào dòng nước, vẫn nguyên quần áo và tất cả. Nàng quá đỗi ngạc nhiên về điều đó đến mức không còn nghi ngờ gì nữa. Anh bắt đầu cười lớn, và lắc lắc đầu cho nước trên tóc bắn tung tóe, thậm chí bắn cả vào nàng khi đứng trên bờ. anh như một đứa trẻ nghịch ngợm dưới nước và khi anh không nhìn nàng, nàng mỉm cười trước vẻ khôi hài của anh.
Hồ nước trông đầy hấp dẫn, nhưng tất nhiên nàng không thể bơi cùng anh. Làm điều đó đồng nghĩa với việc tha thứ và lãng quên, và nàng sẽ không mắc lại sai lầm đó một lần nữa. Nàng thậm chí không cảm ơn vì anh đã bán ả nhân tình của mình, bởi vì anh không hẳn là sẽ chán ghét phụ nữ. Lida sẽ vẫn ở quẩn quanh đó, phục vụ Ivarr. Nhưng ai có thể nói trước rằng Selig sẽ không lợi dụng vợ của bạn mình? Và khi đó, những gì anh ta làm sẽ là vô nghĩa, nàng sẽ là một con ngốc không hơn không kém – làm trò tiêu khiển của chồng mình.
Nàng vẫn tự hoài nghi về điều đó, trò tiêu khiển của anh, nàng không lý giải nổi. Bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ nổi điên lên về những gì nàng đã cư xử hôm nay, đặc biệt là khi nàng làm điều đó trước mặt đám gia nhân của anh. Bất cứ người đàn ông nào khác có thể đánh cho nàng một trận ngay khi đó. Tất nhiên Selig sẽ không làm được điều đó vì sẽ có Turgeis ngăn cản. Nhưng anh có thể trừng phạt nàng theo một cách nào đó, và thậm chí Turgeis cũng không thể can thiệp được với chuyện này khi mà nàng đã sai.
Nàng có thể biện minh cho việc làm đó bởi một phần cơn giận âm ỉ. Nhưng đáng lẽ nàng không nên tấn công và xỉ vả anh một ở chốn đông người như vậy. nàng đã sai khi làm vậy, và tệ hơn, lí do thật là ngớ ngẩn. Bạn bè anh hẳn sẽ cho đó là một trò tieu khiển. Đàn ông sẽ không bao giờ chung thủy. Selig làm sao có thể khác họ? Nhưng nàng vẫn không thể hiểu vì sao anh lại cho sự “ghen tuông” của nàng là thú vị?
Nàng vẫn quan sát anh khi anh bắt đầu trút đồ. Áo choàng dài, áo chẽn, tất chân, ủng tất cả được ném lên bờ gần phía nàng. Trời khá là tối, và anh đã nhấn mình xuống nước khá sâu nên nàng không nghĩ mình phải nhìn đi chỗ khác. Và đó là những gì anh trông đợi. Điều anh còn lo ngại, đó là nàng vẫn nghi ngờ về những hành động của anh, đặc biệt là nỗ lực quyến rũ nàng bằng vẻ đẹp tiềm ẩn của mình. Và những nụ cười, nụ cười của anh là thứ khả nghi nhất.
Tên Viking ch.ết tiệt. Tại sao anh ta lại khác những người đàn ông khác? Tại sao anh ta lại quá đỗi quyến rũ như vậy?
Bản tính của anh ta không phải là làm đau phụ nữ.
Không, chỉ ai ngu ngốc mới đi yêu anh ta.
“ Anh không thích bơi một mình”, anh bỗng nói lớn bằng một giọng ngon ngọt.
“ Vậy thì anh nên mang theo một ả đàn bà nào của anh”, nàng đáp trả.
“ Anh đã mang một người thích hợp rồi”.
Câu trả lời của anh đã khiến nàng cảm thấy run lên từ trong sâu thẳm mà nàng đã cố phủ nhận. Giờ đã nhận biết được cảm xúc của mình, nàng sợ rằng mình sẽ khó mà cưỡng lại được sự hấp dẫn của anh. Và nàng phải cố làm điều đó. Anh ta là một người đàn ông sinh ra là để quyến rũ phụ nữ. không thể tin được những gì anh ta nói.
Nàng lùi lại để tìm một chỗ ngồi giữa đám hoa. Anh ta đã cố một lần nữa kéo nàng xuống nước trước khi từ bỏ ý định. Nhưng rồi anh ta lại cố tình kéo dài màn tắm rửa của mình, khiến nàng càng thấy nóng hơn khi quan sát anh ta.
Cuối cùng, nàng bắt chuyện “ Họ sẽ đợi chúng ta trở về rồi mới dùng bữa chứ?”
“ Không phải tối nay, vì chúng ta sẽ ăn tại đây”, anh đáp “ Nếu em đói, em có thể ăn trước đi. Thức ăn ở trên yên ngựa đó”
Ngay lập tức nàng muốn cãi lộn với anh. Nàng không muốn ở đó thêm chút nào nữa. Chỗ đó quá – lãng mạn, gió thổi vi vu, mùi hoa nồng nàn và sóng vỗ ì ầm. Lại còn quá riêng tư nữa.
Nàng bày thức ăn ra để tự trấn an mình, và nàng thử một chút rượu. Nhưng rượu cũng không làm nàng trấn tĩnh như nàng mong đợi, thậm chí nó còn khiến nàng không còn nghĩ đến việc nhìn ra chỗ khác khi Selig bước lên từ làn nước.
Mặt trăng đã lên, và sáng rõ. Trước khi nàng uống chút rượu, nàng đáng lẽ đã phải lường trước điều này, nhưng giờ tất cả những gì nàng có thể nghĩ đến đó là dáng hình tuyệt mỹ của chồng mình, đang tiến dần lên từ mặt nước, một món quà tặng của tạo hóa. Nàng hơn bao giờ hết muộn vươn tới và chạm vào anh, chỉ để chắc rằng anh là có thật. Và rồi ước muốn đó càng mạnh mẽ, bởi vì những lý do khác.
Nàng nhảy lên khi nhận ra điều gì đang xảy ra đối với mình. Túi da đựng rượu nắm chặt trong tay như cầm vũ khí, mặc dầu nàng chẳng hay biết gì về điều đó. Anh thì không nói một lời nào, cũng không chạm vào nàng mà nàng vẫn thấy mình bị lôi cuốn.
Nàng quay đi để không nhìn anh nữa. và tất cả những gì nàng có thể nghĩ tới để cất lời đó là “ Anh sẽ bị ốm nếu mặc đám quần áo ướt đó”
“ Anh có mang đồ sạch đi”
“ Vậy hãy mặc vào đi”
“ Đây là lần đầu tiên trong ngày anh cảm thấy mát mẻ như thế này”, anh đáp “ Em không thể buộc anh làm điều đó khi mà ở đây không ai nhìn thấy anh, ngoại trừ em, người đã biết quá rõ về cơ thể anh, dù có quần áo hay không “
Bị đặt vào tình thế này, nàng không còn làm được gì khác, “ Vâng”, nàng đáp.
Nụ cười trầm của anh có phần dễ chịu một cách khoái trá. Và khi tiếng cười tắt hẳn, đôi tay anh đã trượt lên đôi bầu ɖú của nàng, kéo nàng dựa vào bờ ngực ướt sũng của anh. Mặc dầu nàng im lặng nhưng tâm trí nàng thì mòng mòng.
“ Em sợ hãi điều gì vậy, cô nàng Đan Mạch bé nhỏ?”, anh thì thầm. “ Về điều em cảm thấy hay điều anh cảm thấy từ em?”
Cả hai! Tâm trí nàng như hét lên, nhưng những từ ngữ thì không thể cất lên. Một tay anh vẫn đặt lên trên ngực nàng, nhưng bàn tay còn lại đã trượt qua vùng bụng và đang đặt lên vùng giữa hai chân nàng, xuyên qua đám áo xống của nàng. Và miệng anh thì khóa chặt lấy cổ nàng, và di chuyển chầm chậm lên trên…
Ở phía bên kia hồ, Royce lùi lại dần và đưa tay lên miệng ra giấu cho vợ mình yên lặng. Anh đang cười toe toét.
“ May mà chúng ta nhìn thấy ngựa của anh ấy”, anh thì thầm với Kristen , người đang ngồi trên ngựa nhìn theo họ “ Anh không nghĩ anh ấy thích chúng ta quấy rầy họ vào lúc này”
“Ý anh là …”
“Chính xác”
“ Vậy anh đã đúng. Anh ấy không thể ghét nổi người đàn bà đã từng bị kết tội”
Anh cười lớn với giọng lưỡi của vợ mình “Anh chưa nói anh ấy đang cùng với vợ mình”.
“ Anh cũng không cần phải nói, sau khi Thorolf tới và tường thuật mọi chuyện ngày hôm nay – và phản ứng của Selig . Giờ thì anh còn hỏi anh ấy không biết mình muốn gì nữa không”
“ Tại thời điểm này, anh ấy đã có được thứ mình muốn”
ở phía cuối hồ, chính Brenna là người thấy thú vị, và Garrick thì thấy chút bực tức vì không thể ngâm mát dưới hồ, ít nhất là tối nay. Không như Royce và Kristen, hai vợ chồng đã ở trong ngôi làng Wyndhurst và muốn bơi trước khi về nhà, Garrick và Brenna tới đây thẳng từ đại sảnh. Do đó họ tới hồ theo những hướng khác nhau, nên không gặp nhau trên đường. Và cả hai đôi vợ chồng đều nhìn thấy ngựa của Selig
Garrick giúp Brenna lên lại yên ngựa, ông tự hỏi “ Em có nghĩ rằng chúng ta nên đợi vì chúng sẽ kết thúc sớm không ?”
“ Nếu nó không giống anh, thì…”
“ Thôi, khỏi nói “ Em đã bảo anh rồi”. Đúng ra thì, anh thích phát hiện ra nó yêu vợ nó hơn chúng ta tưởng theo một cách khác”.
Brenna chỉ cười lớn.