Chương 32
Tịch Nhạ Hoài rời khỏi phim trường, đi vào phòng nghỉ chuyên biệt, hắn cởi bỏ tây trang màu đen trên người, tháo cà vạt quy củ ra, rồi mới mồ hôi ướt đẫm lưng mà ngồi xuống sô pha, dùng khăn ướt lau những giọt mồ hôi trên trán, nếu không phải tổ kịch phải đuổi kịp tiến độ thì cũng sẽ không bán mạng mà chạy theo như thế, thậm chí không tiếc dùng mùa hè mà quay chụp cảnh mùa đông.
Một lọ đồ uống đưa qua, Tịch Nhạ Hoài đương nhiên tiếp nhận đồ uống mát lạnh, bật nắm uống một ngụm, vị bạc hà mát mẻ thanh kiết, cũng không phải đồ uống có gas thường lui tới. Quay đầu nhìn về phía người đến, rồi mới đột nhiên giống như một con sư tử bị kinh hách, hít sâu một hơi, tiếp theo hai mắt sáng ngời lên nói:” Thật khó có dịp em sẽ đến nhìn anh” ở trong mắt người bên ngoài, Tịch Nhạ Hoài vĩnh viễn đều là tư thái tao nhã, ngay cả biểu tình khi đứng trước cử chỉ khẩn trương của diễn viên đóng thế đều vẫn trấn định như trước, bình tĩnh, cơ trí, thoạt nhìn như không cùng một tinh cầu với cô nàng, không thể thuận lợi câu thông. Nhưng đối với Dung Thụy Thiên, Tịch Nhạ Hoài thực chân thật, ít nhất không giống như trong màn ảnh phát ra sức quyến rũ dã tính, đáy mắt lạnh lùng như phủ một tầng băng sương.
Dung Thụy Thiên rũ mắt nhìn hắn.
Tịch Nhạ Hoài mặc áo sơ mi màu tím thẳng thóm, bởi vì thời tiết quan hệ, cổ tay áo thoáng xăn lên, lộ ra cánh tay xinh đẹp của hắn cùng chiếc đồng hồ Hermes màu đen, lông mi đen dài dày đậm của hắn giống như lông chim màu đen, con ngươi màu xanh nhạt hẹp dài lóe ra ánh sáng động lòng người:” Đừng đứng ở đó, lại đây ngồi”.
Dung Thụy Thiên ngồi lên sô pha, nhìn Tịch Nhạ Hoài cả người đầy mồ hôi, thập phần lo lắng nói:” Trời nóng như vậy, không thể bàn bạc cùng đạo diễn một chút để xếp phần diễn sang buổi tối sao?”
” Còn phải quay cảnh bắn nhau, nếu buổi tối quay thì sẽ nguy hiểm”.
” Không thể dùng thế thân sao?” giống như Tuyết Lê hoặc các diễn viên khác, gặp những lúc mệt mỏi hoặc cảnh quay nguy hiểm, bình thường sẽ sắp xếp cho thế thân hoàn thành công tác, lấy thân phận cùng địa vị của Tịch Nhạ Hoài như vậy thì thế thân là cần thiết.
” Đạo diễn hy vọng anh diễn”
Dung Thụy Thiên lặng yên xuống dưới, một đôi con ngươi màu hổ phách ướt sũng, thoạt nhìn cực kỳ mềm mại.
” Không cần lo lắng, anh sẽ làm tốt việc bảo hiểm an toàn” Tịch Nhạ Hoài cười tao nhã, ánh mắt ôn nhuận như noãn ngọc:” Còn nữa, sau khi quay xong ba ngày này, mấy tràng diễn sau liền thoải mái hơn”.
Một bộ điện ảnh lấy đại khái một cái chuyện xưa từ bên chế tác, tìm biên kịch viết đại cương và kịch bản, hướng tổng cục điện ảnh xin phép rồi mới lập hồ sơ, tiếp theo tìm đơn vị chế tác, đơn vị chế tác báo giá, đơn vị chế tác xác nhận, tìm đạo diễn, ra schedule, tuyển diễn viên, trang phục diễn viên, điều chỉnh ánh sáng, âm nhạc, bối cảnh phương án, cuối cùng xác nhận xong mới bắt đầu quay chụp.
Trong quá trình quay chụp này, trừ bỏ đạo diễn và diễn viên bận rộn, đơn vị chế tác hậu trường vì bộ phim tìm nhà đầu tư, xác định thời gian chiếu phim, tiếp theo tuyên truyền bộ phim trên truyền thông, vì phim nhựa nâng cao độ nóng hổi.
Tân Đồ Hiên xem xong thời khóa biểu an bài cho nghệ sĩ vào cuối tuần tháng bảy, lại nghe người đại diện báo xong tình huống của nghệ sĩ, sau khi vạch ra mấy vấn đề trong đó liền bảo trợ lý đem văn kiện đã ký tốt đưa cho Tô Nhiên. Tiếp theo xem tiến độ quay chụp mà Hạng Thanh Uyên gửi đến, kế hoạch tài chính, còn có nhân viên công tác trong tổ kịch, làm khi nhìn đến trong nhân viên công tác có Dung Thụy Thiên, cả khuôn mặt đều toát ra hàn khí lạnh buốt. Hắn cầm lấy điện thoại trên bàn công tác, rất nhanh gọi đi, chờ đến khi đối phương tiếp điện thoại liền bắt đầu nổi bão:” Lần trước không phải tôi đã nói với cậu là cho Dung Thụy Thiên ở văn phòng sao?”
” Đây là Hạng Thanh Uyên an bài” Tô Nhiên tất cung tất kính đáp, Quân Hào giống với Hoàn Á đều tôn sùng chế độ cấp bậc, hiện tại công ty là do Hạng Thanh Uyên toàn quyền phụ trách, nếu có bất luận kẻ nào xảy ra vần đề gì đều được ưu tiên có quyền chọn lựa, nếu giải quyết không được thì sẽ trực tiếp phản ánh lên thủ trưởng cấp trực thuộc, làm cho bọn họ tự giải quyết với nhau, chứ không phải từ hắn vượt quyền nói cho Hạng Thanh Uyên rằng Dung Thụy Thiên là người do Tân Đồ Hiên an bài tiến đến văn phòng làm việc.
Tân Đồ Hiên thanh âm lạnh xuống còn hai độ:” Y như thế nào lại quản sự tình này?” nhân viên công tác là của công ty, bộ nhân sự cũng là của hắn, nào có việc người Hoàn Á tham dự vào việc quản lý công ty của hắn.
” Dung Thụy Thiên công tác không được tán thành, khiến cho hắn quay về với cương vị công tác lúc trước” thanh âm Tô Nhiên không hề giấu diếm mà lộ ra cảm giác khó xử, kỳ thực Dung Thụy Thiên thật cố gắng, chỉ là thành quả công tác không được thủ trưởng chú ý tới”.
” Vẫn là trợ lý phim trường?”
” Đúng vậy”.
” Tôi đã biết” sai khi Tân Đồ Hiên ngắt điện thoại, lấy tay xoa xoa huyệt thái dương đang đau đớn, vốn định cho Dung Thụy Thiên làm ở văn phòng nhưng lại quên chính mình ở Nhật Bản xử lý công việc, rất nhiều chuyện đều không thể tự thân mà làm, hơn nữa hiện tại Hạng Thanh Uyên quản lý công ty, muốn cho Dung Thụy Thiên trở lại văn phòng đi làm, khó đảm bảo sẽ làm cho y trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, mà hắn cũng không muốn cho chuyện như vậy phát sinh…..
Chỉ cầu nguyện Dung Thụy thiên đừng có lui tới cùng Tịch Nhạ Hoài rồi bị phóng viên chụp đến những hình ảnh kỳ quái, lại đưa cho Trác Thích Mặc, lấy trạng thái cố chấp của Trác Thích Mặc, tuyệt đối sẽ làm cho Dung Thụy Thiên sống không bằng ch.ết.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ dừng trên làn tóc đen tế nhuyễn của Dung Thụy Thiên, hắn nhìn Tịch Nhạ Hoài lật xem kịch bản đạo diễn đưa trước, nhịn không được hỏi:” Sao anh lại hợp tác cùng Tiêu đạo diễn?” vị đạo diễn này quay phim rất hà khắc, không chỉ lâm thời sửa kịch bản, còn có thể lâm thời thêm phân diễn.
” Mặc kệ là làm điện ảnh hay làm người, ông ấy đều rất thành ý” thần sắc Tịch Nhạ Hoài lộ ra một chút thưởng thức, nếu bỏ tính tình như núi lửa của Tiêu đạo diễn qua một bên, tuy không tính là đạo diễn “cao sản”, nhưng chất lượng quay phim có sự cam đoan nhất định, các tác phẩm trước đều rất có trình độ, nhìn ra được thành ý đối với người xem, danh tiếng phòng bán vé trong làng điện ảnh Hoa ngữ đều rất nổi bật.
” Có thể sao?” Dung Thụy Thiên do dự hỏi, trong những lúc thế thân cho chỉ đạo diễn xuất, hắn đã thấy Tiêu đạo diễn nói ra những lời nói chanh chua đối với các diễn viên và nhân viên công tác khác nhau, so với lời kịch của tất cả các diễn viên cộng lại thì còn muốn nhiều hơn.
” Anh đã cùng ông ta hợp tác hai lần, lần trước ở buổi liên hoan phim nước Mỹ, truyền thông phương Tây khen ông ta không dứt miệng, ông ta thực kiêu ngạo mà nói với bọn họ rằng ông là đạo diễn Trung Quốc”
“….”
” Cứ việc anh thừa nhận là quay phim với ông ta mệt ch.ết đi, nhưng mỗi ngày có thể nhìn thấy em ở phim trường thì sẽ không thấy buồn như vậy” Tịch Nhạ Hoài buông kịch bản, vén lên mái tóc dài hỗn độn phía trước hắn, dùng thanh âm dễ nghe lại ôn nhu nói với hắn.
Dung Thụy Thiên tới gần Tịch Nhạ Hoài, kéo mái tóc dài của hắn:” Tóc của anh không nên cắt sớm như vậy, xem bây giờ còn phải bảo nhà tạo mẫu tóc nối tóc cho, khiến cho từ đầu đến chân đều nóng”.
” Không có gì, anh không sợ nóng” Tịch Nhạ Hoài dịu ngoan cúi thân xuống, tùy ý Dung Thụy Thiên vén mái tóc bay rối của hắn, mê muội nghe hơi thở khoan khoái nhẹ nhàng trên người hắn.
Không chú ý tới ánh mắt của hắn, Dung Thụy Thiên như trước mà cong môi nói:” Nếu không ở phim trường, tôi sẽ nghĩ đến anh ngày thường luôn ngăn nắp lượng lệ, vẫn theo lịch mà chụp quảng cáo, không có những ngày vất vả như thế”.
” Ngày như vậy cũng có, nhưng phía sau là người đại diện cùng giới thương nhân trả giá, cùng tạp chí thương lượng trang bìa, cùng tổ kịch thảo luận về thù lao phim, rồi mới vì công tác mà nửa đêm tham gia yến hội, một chút cũng không ngăn nắp lượng lệ”
Dung Thụy Thiên nhịn không được nở nụ cười, khuôn mặt với nụ cười đạm nhạt phát ra ánh sáng mềm nhẹ, thoạt nhìn cực kỳ anh tuấn, cổ áo hắn rộng mở, xương quai xanh xinh đẹp lộ ra dưới ánh sáng mang theo dụ hoặc cấm kỵ.
Hầu kết Tịch Nhạ Hoài lăn lộn, hắn định kéo xuống cà vạt để thả lỏng cổ áo, bỗng nhiên phát hiện cà vạt đã sớm bị cởi ra, trong lúc nhất thời suýt nữa thì bật cười ra tiếng, trạng thái này so với đóng phim dưới ánh mặt trời còn muốn nóng hơn.
Hắn nhịn không được lại vươn tay….
Thanh âm lo lắng của Vương trợ lý vang lên ngoài cửa:” Tịch Nhạ Hoài, đạo diễn kêu anh lập tức qua đây”.
Tịch Nhạ Hoài mất mát thu lại bàn tay tà ác, đứng dậy sửa sang lai quần áo,nhìn thoáng qua Dung Thụy Thiên trên sô pha, trong ánh mắt chảy xuôi cảm tình đậm sâu:” Em phải về phim trường sao?”
” Tôi muốn chuẩn bị đạo cụ”.
” Vậy lát nữa gặp lại”.
Dung Thụy Thiên gật đầu.
Tịch Nhạ Hoài tao nhã mở cửa, vừa thấy hắn đi ra, Vương trợ lý liền đến đón:” Còn tưởng rằng anh không thoải mái, nửa ngày cũng không đi ra, đạo diễn cùng nhân viên công tác đang đợi anh….” Thanh âm lo lắng càng lúc càng xa, ẩn ẩn còn nghe được Vương trợ lý nói sau khi quay xong trận diễn này, buổi tối còn có một cái hoạt động phát ngôn…..
Dung Thụy Thiên thần sắc cô đơn, mười phút sau cũng rời khỏi phòng nghỉ, trở lại phim trường đi theo nhân viên công tác bố trí phim trường.
Cảnh diễn bắn nhau kế tiếp quay ở trong rừng cây, vì để có thể thu được hình ảnh hoàn mỹ trong màn ảnh, khi quay chụp liền dùng máy quạt gió cỡ lớn thổi lá cây bay phấp phới, làm cho hình ảnh đẹp hệt như tranh vẽ.
Máy chụp ảnh! Chuyên gia ánh sáng! Chuyên gia âm nhạc! Hết thảy chuẩn bị sắp xếp.
Dung Thụy Thiên nhìn về Tịch Nhạ Hoài đang đi trước ống kính, khi đạo diễn hô to “Khởi động máy”, hắn sẽ giống như máy tính một lần nữa khởi động, lòe lòe tỏa sáng, hắn như vậy thực mê người.
Cùng hợp tác với Tịch Nhạ Hoài là Bert Liễu Thừa Phạm, vị trợ lý và chuyên gia ánh sáng bên cạnh khi rảnh rỗi thường nói bát quái về hắn.
Lúc đầu Bert phát hành đĩa nhạc, quay phim, diễn kịch truyền hình, hình thức “đóng gói” cũng không khác Tịch Nhạ Hoài, tuy nhiên vòng giải trí thực hà khắc, cho dù rất dễ nhìn, tư chất của Bert cũng không kém hơn so với người khác, nhưng mọi người sủng ái Tịch Nhạ Hoài, Sa Dạ Huân, Cẩm Hoa, duy độc lại không có nhiệt độ đối với Bert trời sinh mỹ mạo.
Trong điện ảnh, hắn chiến đấu hăng hái vài năm nhưng không có địa vị chuẩn xác, hơn nữa người xem lại mệt mỏi với dung mạo, con đường điện ảnh của Bert càng ngày càng hẹp, hắn rời điện ảnh chuyển sang kịch truyền hình, nhưng vẫn như trước không thể ngăn cản sự nghiệp diễn nghệ trượt dốc, thật vất vả chờ đến khi Tịch Nhạ Hoài thoái ẩn, hắn lại hỗn vào con đường nghệ sĩ, tuy nhiên người mới tùy theo mà đến lại ép hắn tới thở không nổi.
Rồi mới, chỉ chớp mắt bảy năm lại qua đi, mắt thấy Tịch Nhạ Hoài đồng lứa xuất đạo ngày xưa, hôm nay đã lên ngôi ảnh đế, đỏ tía, liền ngay cả thế thân của hắn năm đó – Cẩm Hoa, nay cũng xoay người vượt lên, Bert khẳng định là chịu khổ sở, lần này còn hợp tác cùng Tịch Nhạ Hoài.
Hai cái trợ lý đang tán gẫu mê say, còn xả ra việc lần này Bert có thể nhận được nhân vật là bởi vì bị cao tầng Hoàn Á quy tắc ngầm, còn nói hắn sinh hoạt cá nhân thực loạn, nếu không có người nâng đỡ thì còn không phải là nghệ sĩ hạng ba sao, xách giày cho đạo diễn còn không xứng. Bọn họ liền như vậy mà thiết thanh kề tai nói nhỏ, một chút không sợ đối thoại bị nghe được, cũng không để ý bị đương sự biết bọn họ khinh bỉ nghệ sĩ.
” Đạo diễn kêu chúng ta đi qua” Dung Thụy Thiên ra tiếng đánh gãy bọn họ, chịu không nổi hai người minh mục trương đảm nghị luận nghệ sĩ:” Còn có chuẩn bị tốt hai tấn lá cây, cũng phải chuyển vào trong rừng “.