Chương 96
Khi trở lại biệt thự Tĩnh Bảo An thì đã là buổi tối, bởi vì thương tích của Tịch Nhạ Hoài còn chưa khỏi nên vẫn còn là bệnh nhân cần được chăm sóc….. Dung Thụy Thiên ôm đồm hết tất cả việc nhà, ngoan ngoãn phục tùng tất cả những gì Tịch Nhạ Hoài yêu cầu, nấu cơm cho Tịch Nhạ Hoài ăn, ăn xong rửa chén, giặt quần áo, rồi mới dặn dò Tịch Nhạ Hoài uống thuốc, hầu hạ y tắm rửa, rồi dưới sự yêu cầu của y mà cùng y tắm rửa, sau đó lại theo yêu cầu của y mà lau người cho y.
Khi bọn họ lên giường thì Tịch Nhạ Hoài lại quấn lấy hắn, vừa ôm vừa hôn giống như một con dã thú đói khát, làm sao cũng không chịu ngủ, thậm chí còn đưa ra yêu cầu với hắn, sau khi Dung Thụy Thiên nghe xong yêu cầu của y thì hoàn toàn giận rồi.
” Anh đừng có được một tấc rồi lấn thêm một bước! ” Tịch Nhạ Hoài đòi hắn trần trụi nằm trên giường, mở lớn hai chân ra, tự mình lấy tay khai thác nơi xấu hổ kia cho đến khi mềm mại, rồi mới ngồi lên người y, chủ động phun ra nuốt vào dục vọng thô to đỏ rực của y, cho đến khi y phóng ra trong thân thân thể hắn.
” Kỳ thật rất đơn giản, sẽ không khó lắm đâu” Tịch Nhạ Hoài bắt lấy Dung Thụy Thiên đang muốn chạy, dùng sức đặt hắn lên chiếc giường lớn mềm mại: ” Bằng không nếu anh trực tiếp đút vào thì em sẽ bị thương”.
” Không cho nói! ” Dung Thụy Thiên giãy dụa thúc Tịch Nhạ Hoài, Tịch Nhạ Hoài lại an ủi hắn, nhưng mặc kệ Tịch Nhạ Hoài có dụ hoặc hắn ra làm sao thì hắn cũng không chịu làm theo lời y,cuối cùng lại ở trên giường xoay thành một cục.
Sau khi sóng êm gió lặng thì cả người Dung Thụy Thiên đều là mồ hôi, thở hồng hộc nhìn Tịch Nhạ Hoài, nhắc nhở Tịch Nhạ Hoài đừng có háo sắc như thế: ” Thương tích của anh còn chưa có tốt, không thể vận động kịch liệt”.
” Cho nên anh mới kêu em chủ động ngồi lên người anh” ánh mắt Tịch Nhạ Hoài sáng quắc nhìn chằm chằm Dung Thụy Thiên, biết Dung Thụy Thiên rất cố chấp, nếu muốn “ăn” thì phải tự mình ra tay, thế là cởi dục bào của Dung Thụy Thiên ra, nhìn thân thể màu đồng cổ lõa lồ trước mặt, dục vọng nơi đáy mắt đột ngột dâng trào, mạnh mẽ cúi đầu hôn hắn.
Dung Thuy Thiên đáp lại nụ hôn thâm tình của y, đầu lưỡi nóng ướt dây dưa gắn bó với nhau tựa như bão táp cuộn trào, hôn sâu như vậy, điên cuồng như vậy, Dung Thụy Thiên ôm chặt cổ Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài ôm lấy mặt hắn, dùng hết tất cả tình cảm mà hôn hắn, khuynh tẫn hết tất cả tâm huyết, bọn họ dùng nụ hôn này để thổi quét đi mọi hiểu lầm đã qua, cho dù đã từng thống khổ, trái tim tưởng chừng như đã bị xé rách đến đau đớn, nhưng khi cả hai có thể ôm nhau như thế thì hạnh phúc liền phủ trùm lên thân thể bọn họ.
Tịch Nhạ Hoài ɭϊếʍƈ lên hầu kết đang lăn lộn của Dung Thụy Thiên, nghe tiếng thở dốc phát ra từ trong cổ họng hắn, rồi theo chiếc cổ mà từ từ ɭϊếʍƈ xuống, một hơi ngậm vào đầu nhũ trước ngực Dung Thụy Thiên, bàn tay cũng không chịu cô đơn mà vuốt ve dục vọng lửa nóng dưới thân của hắn.
” Ưm….” Thân thể Dung Thụy Thiên dần dần nóng bừng như lửa, ánh mắt trở nên mê ly, khi hắn phóng thích dục vọng trong tay Tịch Nhạ Hoài, hắn hé mở đôi môi cánh hoa hồng hồng, nằm trên giường ồ ồ thở dốc….
” Em thật mê người ” Tịch Nhạ Hoài nhìn Dung Thụy Thiên không chuyển mắt, tách ra hai đùi đang khép chặt của hắn, cầm lấy thuốc mỡ đặt bên giường, quệt một ít bôi lên cửa huyệt phiếm hồng kia, nhẹ nhàng nhấn vài cái, đầu ngón tay mới len vào được một ít thì đã lập tức bị đũng đạo chật hẹp ấy ép chặt lấy:” Vẫn chặt như thế….” nói xong lại chen vào thêm một ít, ngón tay tức thì giống như bị nhiệt độ bên trong ấy hòa tan, đôi mắt chạm đến đôi con ngươi ướt át của Dung Thụy Thiên….
Tịch Nhạ Hoài không thể nhẫn nại, dùng sức chặn đùi Dung Thụy Thiên, dục vọng thô nóng ma sát vài cái ngoài cửa huyệt, rồi mới chậm rãi chen vào, vừa kiên định vừa mạnh mẽ, đỉnh đầu cực đại bị vách trong non mềm bao bọc lấy, máu sôi trào, hung hăng thúc sâu vào, ngay sau đó không cho hắn cơ hội thở dốc, bắt đầu va chạm vừa kịch liệt vừa hung mãnh.
” Ngô…. Ân, chờ đã chờ đã…..” Dung Thụy Thiên run rẩy bấu chặt lấy Tịch Nhạ Hoài, muốn y dừng lại để cho hắn thích ứng, nhưng Tịch Nhạ Hoài lại giống như một con dã thú mà đâm vào thân thể hắn, sự kịch liệt ấy có thể khiến cho thân thể con người ta tan rã, trong cổ họng Dung Thụy Thiên phát ra những tiếng rên rỉ khàn khàn: ” Ưm…. A….Ngô….”
Tịch Nhạ Hoài nắm chặt lấy thắt lưng mềm dẻo của hắn, nặng nề thúc vào thân thể hắn, hãm sâu trong dục vọng, khát vọng được ôm lấy hắn, nghe những tiếng rên rỉ gần như nức nở của Dung Thụy Thiên, y thầm nghĩ muốn mượn phương thức nguyên thủy như thế ôm lấy hắn, cảm thụ rằng hắn vẫn còn trong lòng mình, sẽ không giống như đêm mưa hôm ấy mà biến mất.
Y giữ chặt tay Dung Thụy Thiên để hắn sờ lên nơi kết hợp giữa bọn họ, thậm chí nắm tay hắn bắt cắm vào trong thân thể ướt át ấy, Dung Thụy Thiên thẹn thùng rút tay về, hô hấp Tịch Nhạ Hoài rối loạn, y hung hăng thúc mạnh lên cánh mông Dung Thụy Thiên, mạnh đến nỗi giống như muốn đâm sâu vào trong linh hồn hắn….
” A…. A…..” Dung Thụy Thiên càng không ngừng rên rỉ, đáy mắt cũng nổi lên làn hơi nước mỏng manh, thân thể cao lớn rắn chắc bởi vì khoái cảm mãnh liệt mà phát run, hai đùi màu đồng cổ tự động tách ra càng rộng, bày ra tư thế chủ động để cho Tịch Nhạ Hoài tiến vào thân thể mình, không thể phủ nhận rằng hắn cũng khát vọng Tịch Nhạ Hoài, sợ hãi y rốt cuộc không thể tỉnh lại.
Sau khi Tịch Nhạ Hoài khoái trá phóng ra ba lần trong thân thể Dung Thụy Thiên, toàn thân Dung Thụy Thiên đã bủn rủn ghé vào trên giường, trên người trải rộng những dấu vết đỏ sậm xanh tím, giữa hai chân dày đặc vết cắn cùng dấu hôn đầy tính chiếm hữu, thân thể màu đồng cổ rắn chắc nhưng mềm mại ấy che kín một tầng mồ hôi, đường cong sống lưng tinh tế theo tiếng thở dốc hỗn độn mà phập phồng, hắn giãy dụa muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể động đậy.
Tịch Nhạ Hoài nhấc thắt lưng ướt mồ hôi của hắn, đẩy hai chân theo bản năng khép chặt của hắn ra, làm cho mông hắn nhếch lên cao cao, lộ ra bộ vị bí ẩn nhất trước mắt, rồi mới đưa tay lấy ra dịch thể còn trong thân thể hắn.
” Ngô…. Đừng…. Tôi có thể tự mình rửa sạch…..” Dung Thụy Thiên không được tự nhiên vặn vẹo thân thể, không thích Tịch Nhạ Hoài cẩn thận nhìn hắn như vậy, nhưng động tác vô thức này của hắn lại gợi lên dục vọng của Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài kéo thắt lưng hắn lại, kề sát lên phần thân dưới nóng bỏng của hắn, để dục vọng mang tính uy hϊế͙p͙ mười phần ấy nơi hậu huyệt ướt át, không chút khách khí đâm vào, thúc vào nơi mẫn cảm nhất của hắn mà nghiền nát, ma sát.
Dung Thụy Thiên ghé lên nệm thở dốc, Tịch Nhạ Hoài ép chặt lên tấm lưng quyến rũ tràn ngập nam tính của hắn, đưa đẩy trong thân thể ướt át, hơi thở ồ ồ nóng rực phả lên vai Dung Thụy Thiên.
Tình sự giữa hai người càng ngày càng hòa hợp, vì trước đó đã có một thời gian dài âu yếm cùng khuyếch trương, nên Dung Thụy Thiên trừ bỏ thẹn thùng thì cũng không có giãy dụa kịch liệt, thậm chí còn đáp lại y, lửa dục trong Tịch Nhạ Hoài càng tăng vọt, y nắm lấy cánh mông của Dung Thụy Thiên dùng sức tách ra hai bên, làm cho bộ vị kết hợp giữa hai người lộ ra, rồi mới thúc thật mạnh vào thân thể hắn, hung ác va chạm hắn.
Tư thế này có thể làm cho bên chủ động dễ dàng dùng lực, theo sự đong đưa mưa rền gió giật, thân thể Dung Thụy Thiên bị đẩy xuống ma sát với nệm giường, chiếc nệm mềm mại ma sát qua chỗ mẫn cảm trước ngực, hắn nâng lên nửa người trên, Tịch Nhạ Hoài bắt lấy thắt lưng hắn, thẳng lưng xỏ xuyên qua hắn, hắn lại chật vật ghé lên nệm giường, khoái cảm do sự ma sát cùng với va chạm phía sau mang tới khiến hắn khống chế không được mà rên rỉ ra tiếng.
” Ân…. Ngô…”
Tịch Nhạ Hoài bắt đầu va chạm thô bạo, sức mạnh kịch liệt kia hoàn toàn khiến Dung Thụy Thiên chịu không nổi, hai mắt mê ly yêu cầu: ” Dừng….. Dừng lại…. Ân…..!”
Tịch Nhạ Hoài vẫn như trước không ngừng lại, ngược lại còn nắm chặt lấy thân thể kiện mỹ của hắn, hung hăng thúc vào càng sâu, lặp lại ma sát, tùy ý nghiền nát nơi mẫn cảm, còn càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng kịch liệt, thân dưới va chạm vào cánh mông phát ra tiếng vang ướt át, hòa lẫn với tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ khiến cho toàn không gian trở nên vô cùng ấm áp.
” A….A…..” Dung Thụy Thiên khó nhịn mà nâng đầu lên, tóc đen mềm mại lấp lánh những giọt mồ hôi trong suốt, cực kì mê người, Tịch Nhạ Hoài tăng thêm tầng suất, hắn khẽ nhếch môi, tiếng rên rỉ bị phá thành mảnh nhỏ.
Thống khổ cùng tê dại đan xen làm cho khoái cảm rõ rệt lan tràn ra tứ chi, thân thể bọn họ vô cùng thân thiết mà quấn quít lấy nhau, thật sâu kết hợp, hô hấp cùng nhịp đập con tim tựa như giao hòa cùng một chỗ, đây là một loại cảm giác thực kỳ diệu.
Liền lấy tư thế kết hợp ấy, Tịch Nhạ Hoài xoay người Dung Thụy Thiên lại, theo sự xoay người ấy khiến cho vách trong mềm mại ướt át dâng lên cảm giác khác thường, thắt lưng Dung Thụy Thiên đều phát run, Tịch NHạ Hoài tách chân hắn ra, theo ngay mặt tiến vào hắn.
Dung Thụy Thiên thấp giọng thở dốc, đôi chân thon dài quấn chặt lấy thắt lưng mạnh mẽ của Tịch Nhạ Hoài, tóc đen ướt mồ hôi dán lên khuôn mặt với đường nét góc cạnh rõ ràng, làm nổi bật lên đôi môi mòng manh đỏ mọng, yếu ớt mà gợi cảm.
Tịch Nhạ Hoài cúi người hôn hắn, hôn lên trán, ánh mắt, cái mũi, đôi môi, hôn lên tất cả những nơi mà y có thể thấy được, tiếp theo đong đưa phần eo, không hề ngừng lại, một lần lại một lần xỏ xuyên qua hắn, hô hấp bọn họ trở nên ồ ồ, tình cảm trong lòng không thể kiềm chế giống như cơn sóng triều đang cuồn cuộn phập phồng….
Tịch Nhạ Hoài nắm lấy tóc Dung Thụy Thiên, trút xuống tất cả tình cảm của mình mà hôn hắn, đầu lưỡi ướt át mềm mại như cuồng phong mà khuấy đảo hắn, hôn vừa sâu vừa vội vàng, giống như muốn dung hòa hắn vào thân thể mình, thật sâu cử động thắt lưng, toàn bộ nhập vào thân thể hắn, sau đó lại rút ra hết, rồi lại kịch liệt đong đưa thắt lưng.
Những gì lạnh lẽo trong không khí đều bị thiêu đốt sạch sẽ, Dung Thụy Thiên bị y va chạm đến lay động, phát ra tiếng rên rỉ nức nở, chờ đến cơ hội liền muốn bò lên phía trước, ý đồ tránh đi sự xâm nhập hung ác kia.
Tịch Nhạ Hoài bật cười kéo hắn lại ôm ở trên đùi, từ phía dưới ôm lấy thân thể phát run của hắn, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ bả vai với da thịt bóng loáng của hắn: ” Đừng sợ thân thiết với anh, anh sẽ không làm em bị thương”.
” Tôi không còn sức ” Toàn thân Dung Thụy Thiên đều là mồ hôi tựa vào trên vai y…..
” Đây là một lần cuối cùng ” Tịch Nhạ Hoài vội vàng xoa nắn cánh mông hắn, thấy Dung Thụy Thiên nhăn mày lại, một bộ biểu tình sa vào khoái cảm nhưng lại cố gắng ẩn nhẫn, bởi vì bị nhiễm đuộm *** mà thân thể rắn chắc phiếm hồng.
” Lúc nãy anh cũng nói như thế ”
” Có sao? Sao anh không nhớ rõ vậy kìa, nhất định là em nhớ lầm rồi! “.
” ……..”
Ngoài cửa sổ bóng đêm yên tĩnh, ngọn đèn màu da cam bao phủ lên hai người trên giường, thân thể hai người kề sát phập phồng quay cuồng, một lần lại một lần ôm nhau ái ân, trong không khí tản ra hơi thở *** nồng đậm, còn có tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tim đập kia nữa.
Làm khi Tịch Nhạ Hoài phóng xuất trong thân thể Dung Thụy Thiên, Dung Thụy Thiên cũng dưới sự kích thích mãnh liệt ấy mà bắn ra nhiệt dịch, Tịch Nhạ Hoài ôm lấy thân thể ướt mồ hôi của Dung Thụy Thiên, bình phục lại nhịp tim đang đập cuồng dã.
Dung Thụy Thiên nằm trong lòng y, hơn nửa ngày vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ trong khoái cảm, Tịch Nhạ Hoài đứng dậy, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Dung Thụy Thiên, dịu dàng hôn hắn, như muốn bày tỏ lòng mình với hắn — Em phải tin tưởng anh, dù cho em có là dạng gì đi chăng nữa, dù cho có phát sinh chuyện gì cũng vậy, anh vẫn vĩnh viễn yêu em, vĩnh viễn bên cạnh em bảo vệ em.
Dung Thụy Thiên gắt gao ôm lấy Tịch Nhạ Hoài, ánh mắt ướt át giống như hồ nước loan loan, hắn nghiêng qua hôn lại Tịch Nhạ Hoài, thấp giọng nỉ non bên tai y: ” Tôi cũng yêu anh”, hắn đã từng cô độc, nhưng kể từ khi quen biết y, hạnh phúc liền đã thuộc về hắn…..
HOÀN