Chương 19: Đũa phép

Sau nhiều lần tìm đường thì cô và Tom cũng tìm ra được tiệm đũa phép Ollivander thì đã thấy vị giáo sư đã đứng ngoài cửa tiệm.
“ Chúng ta vào trong thôi.” - Ablus mỉm cười cất lời.


Jemmy đầy nghi ngờ nhìn bảng hiệu của cửa tiệm này không hề đủ chỉ số án toàn để cô bước vào. Cửa tiệm vừa nát vừa rách này lại là nơi bán những chiếc đũa phép làm nên thời đại ư? Mà cô phải công nhận nó cực kì giống trong phim. Cửa hiệu vừa nhỏ vừa cũ, xuyên qua lớp cửa kính đóng đầy bụi chỉ thấy một cây đũa phép đặt trên chiếc gối màu tím bạc, trên cánh cửa ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng bị tróc ra “ Nhà sản xuất đũa phép uy tín từ năm 382 trước công nguyên”.


“ Haha, thật là một cửa tiệm tốt.” - Jemmy nhún vai, cô hy vọng là cái bảng hiệu cũ kĩ đó không rơi trúng đầu mình.
“ Vào trong thôi đứa nhỏ.” - Ablus dẫn đầu đi vào, trông dáng đi của ông thật chẳng khác nào đi ra pháp trường cả.


“ Cận thân Jemmy… Ừ thì em nghĩ là sắp có chuyện không lành rồi.” - Tom ghé vào tai chị mình nói nhỏ. Đúng vậy, từ khi nhìn thấy cửa tiệm cậu thấy đã không yên trong lòng, một nỗi lo sợ nhem nhóm lên.


Jemmy không nói lời nào đẩy cửa vào trước em trai mình. Cô nhăn mày khi thấy nội thấy bên trong quá ư lộn xộn, ngoài chiếc ghế dài trống trải, mọi nơi khác trong phòng thì chất đầy những chiếc hộp đũa phép tới tận trần nhà. Jemmy cẩn thận di chuyển qua cái đống này. Cô không muốn đống đồ này đổ xuống đè ch.ết một cách lãng xẹt như vậy.


Cuối cùng ngày này cũng đến!!
Jemmy nhìn quanh tìm kiếm tiếng gọi, tiếng gọi rất nhỏ như tiếng nỉ non của một đứa trẻ mới ngủ dậy.
“ Ngài Ollivander.” - Ablus cất tiếng hỏi với khoảng không trống trải phía trước như thể từ nơi đó bất cứ lúc nào cũng có thể có người chui ra vậy.


available on google playdownload on app store


Giữa núi hộp đựng đũa phép, một người đàn ông chui ra. Ông có một mái đầu trắng xóa và đôi mắt màu bạc như ánh trăng. Ông huyên thuyên chào hỏi vị khách mới tới: “Oh, chào Dumbledore, đã lâu không gặp. Tôi vẫn nhớ năm nào cậu đến đây chọn đũa phép, hồi đó cậu còn rất trẻ, đầu cậu thì chẳng khác cây củ cải nâu, để tôi nghĩ nào, hồi đó cậu chọn…”


Đầu củ cải!!! Một cái tên cún cơm thật là hay. Jemmy trong lòng chứa đầy thích thú.
“ Để sau đi ông Ollivander.” - Ablus hắng giọng - “ Có lẽ hai vị khách nhỏ này khá nóng lòng đấy!”


“ Ồ, một cặp song sinh đáng yêu!” - Ollivander khó khăn chui ra khỏi đống đồ hướng hai chị em cô chào hỏi: “ Chào hai con, ta là Ollivander, chủ cửa tiệm”
“ Chào ngài con là Jemmy Riddle”
“ Chào ngài con là Tom Riddle”


“ Ai lên trước nào?” - Ông rút một chiếc thước đo trong túi ra trước ánh nhìn nhăn nhó của hai chị em.
“ Em lên đi!” - Cô không muốn lại gặp thêm một cây thước háo sắc nào nữa đâu.
“ Ưu tiên nữ sĩ, thưa chị Jemmy thân mến!” - Tom lại ca bài tủ.


Jemmy lạnh mặt liếc trắng mắt nhìn cậu em mình. Bây giờ không phải lúc vì chuyện nhỏ để cãi nhau trước người ngoài.
Chủ nhân!!


Lại nữa rồi. Jemmy bỏ lơ qua tiếng gọi mình mà tiến đến bên người ông Ollivander. Qua ánh mắt trắng bạc không hề thấy được cảm xúc của ông mà ngược lại làm cho người khác cảm giác rằng mọi bí mật bản thân bị phơi bày trước mặt, không còn dấu diếm được thứ gì.


“ Con thuận tay nào, quý cô?!”


“ Tay trái, thưa ngài.” – Hồi còn đi học tại đại học các giảng viên giải phẫu đều nói cô có bàn tay của thần. Một bàn tay khéo léo hạ dao trên cơ thể như cắt vải, khâu lại các vết thương như thêu thùa. Nhưng tuyệt nhiên, bàn tay lại không hề run. (ghetBTVN: Tố chất tâm lí thật đáng ngưỡng mộ!!!)


“ Ồ, xem nào.” - Ông Ollivander để cây thước cuộn lên tay cô, trước khi nó kịp thực hiện công việc của mình thì bị Jemmy chụp lại như chụp đầu rắn.


“ Con nghĩ cây thước này đã quá cũ rồi, ngài Olivander. Ngài nên mua cây thước mới để thực hiện công việc một cách chính xác hơn.” - Cô cười thanh lịch với ông chủ tiệm nói tiếp: “Còn cái thứ lười biếng thì nên tống đi lò đốt.” - Cây thước run rẩy mềm oặt đi trong lòng bàn tay xiết chặt cảnh cáo của Jemmy.


Oa chủ nhân thật đáng sợ, trẻ con thời nay thật đáng sợ, ta muốn bỏ việc…
“ Ồ không, cô Riddle! Nó là một cây thước nhiệt tình với công việc.” - Ông chủ tiệm phân bua giải thích.
Đúng rồi, nhiệt tình cái con quỷ đó!! Jemmy trong đầu chửi thề.
“ Và nó là bạn nghề lâu năm của ta.”


Trước khi để cho chiếc thước làm việc, Jemmy nhỏ giọng cảnh cáo: “ Nếu mi mà quá trớn ta sẽ tống mi vô lò đốt.”
Cây thước run lên, nghiêm túc thực hiện công việc của nó một cách nhanh chóng với quý cô hung dữ này.


“Xem nào một cây đũa phép từ gỗ sồi và gân rồng dài 10,25 tấc Anh, cứng rắn nhưng cũng bền bỉ thích hợp với luyện thuật kim”
Chủ nhân ta chờ ngài thật lâu!!
Jemmy lia mắt về nơi phát ra âm thanh nhẹ quơ đũa. Một trận gió thổi bay cả đống hộp lên đổ về phía giáo sư.


“ Không hợp rồi, thử cây này xem. 9,98 tấc anh, từ gỗ liễu và gân *xà Huydar, mảnh và dẻo rất thuận lợi trong phép thuật hắc ám.”
Chủ nhân ở đây, bên này nè!!


Jemmy nhận đũa phép nhìn về chiếc hộp phủ đầy bụi cũ kĩ trong góc xó phòng. Chĩa đũa phép lên trên trần nhà. Một đợt mưa hoa tím phủ bạc tuyệt đẹp nhẹ nhàng rơi xuống. Cánh hoa nhẹ nhàng rơi.
rơi..
và rơi.


Từng cánh hoa chạm đất nổ tung như pháo, làm cho ông chủ tiệm và vị giáo sư nhảy cẫng cả lên vì né các vụ nổ. Còn Jemmy nhanh tay lẹ mắt chụp tay Tom tìm chỗ núp. Tiếng bụp bụp đều đều rơi lên trên sàn tạo các hố nhỏ đen ngòm. Hai vị kia vẫn tiếp tục vũ khúc bật cao chân phải hạ chân trái, nhấc chân trái hạ chân phải. Jemmy thì khúc kích cười. Môi Tom cũng cong lên, Nagini chui ra khỏi áo Tom và cười lăm cười bò.


“ Quá nguy hiểm!” - Ablus vuốt mồ hôi. Một góc áo của ông bị cháy xém.
“ Con nghĩ không cần nữa đâu.” - Jemmy chui ra khỏi chỗ nấp, hướng vị trí chiếc hộp đầy bụi lấy ra: “ Con nghĩ con thích hợp với nó.”


Ollivander chỉnh lại mắt kính thì thầm: “Nó là một cây đũa kì lạ. Dài 10,5 tấc Anh, tạo ra từ một mảnh trượng phép của một vị phù thủy ở Alantis, với lông quạ vĩ ngạn và hoa Monikara. Một sự kết hợp kì lạ, mảnh dẻ nhưng mềm dẻo. Nó đã ở đây từ rất lâu rồi.”


Chủ nhân, cuối cũng người cũng đã về!!
Jemmy thổi lớp bụi lộ ra chiếc hộp đá tím, bên trên còn khắc một dòng chữ Hy Lạp cổ. Cô mở hộp vuốt ve cây đũa đen pha tím như khảm đá, tay cầm là màu tím ánh bụi bạc mềm mịn như lụa tạo nên từng lớp bọc lại quanh tay cầm một cách bất quy tắc.


“ Hoa Monikara là loài hoa đất ch.ết chỉ nở về đêm như hoa quỳnh. Khác là nó mềm và mỏng hơn cánh quỳnh, một vật liệu hiếm thấy. Được sử dụng trong luyện kim và độc dược. Nghe nói nó có thể làm cho kẻ đã ch.ết sống lại nhưng nhựa hoa lại có thể hủy duyệt một linh hồn vĩnh viễn. Một vật liệu kì lạ.” Giáo sư Ablus nói về loài hoa chỉ có trong truyền thuyết này.


Jemmy vẫy nhẹ cây đũa. Cô có thể cảm nhận một dòng nước ấm áp men theo cánh tay tuôn ra đầu đũa, một chùm sáng tím đen lóe sáng hóa thành một con chim đầu như ưng, tám cánh trải dài theo thân mà lóe lên ánh sáng bạc bay lượn lướt quanh cô. Lông đuôi dài tạo thành một đường cong lấp lánh, dừng lại trước cô. Con vật như có sinh mệnh dừng trước mặt cô nhẹ nhàng chớp mắt.


“ Cuối cùng người cũng trở về, chủ nhân”
“Từ nay về sau người cùng ta vinh quang, cùng ta nhục nhã, cùng ta chiến đấu đến khí dòng máu trong người ta cạn kiệt, là bạn đồng hành trung thành của ta!” - Jemmy thì thầm nói với con vật trước mắt, cây đũa như có sinh mệnh mà rung lên hưởng ứng.


Con vật được hình thành từ ánh sáng từ từ nhạt dần rồi biến mất, chỉ còn lại một chiếc lông vũ đen và một bông hoa tím rớt lại vào lòng bàn tay cô.


“ Thật kỳ lạ!” - Ollivander than thở nói: “ Cách đây bốn, năm năm gì đó cũng có một người mua được chiếc đũa phép như vậy. Chỉ khác là nó được tạo từ một mảnh khác của cây trượng phép kia mà thôi. Chiếc đũa đó gần như đã thổi bay tiệm của tôi đó!” - Ông cười như thể đó là một việc cực kỳ đáng để hãnh diện.


“ Thôi nào Ollivander, chúng tôi không có thời gian.”
“ Được rồi, đầu củ cải. Tới quý ông Riddle nào!” - Ông Ollivander hướng Tom vẫy tay.
Chiếc thước dây đã bị cảnh cáo qua nên lần này không dám lộn xộn. Vì vậy việc đo đạc cho Tom còn nhanh hơn cả chị mình như thể chiếc thước muốn chạy trốn vậy.


“ Gân rồng Na Uy với *gỗ sồi dài 10.25 tấc. Cứng rắn và mềm dẻo thích hợp cho luyện bùa chú.”
Tom vung đũa, một trận nước đổ ập xuống cả ba con người như thể nhà không mái. Tom bình tĩnh bỏ cây đũa vào hộp nhìn cả ba người đang ướt nhẹp.
Biết ngay mà!!


“ *Gỗ cây Bulo với sợi tim rồng dài 11,2 *tấc Anh thích hợp với tiên tri, cứng rắn nhưng rất nhẹ.”
Tom cẩn thận nhận cây đũa vung nhẹ lên. Một góc tường trước tiệm bị đổ sụp ra ngoài đường, một vị khách vì bất ngờ mà cứng đơ tại chỗ.Việc chọn đũa cho Tom là vấn đề còn nan giải hơn cả Jemmy.


“ Ngáp ~” - Jemmy ngồi bên ghế che miệng ngáp dài, khóe mắt cũng vì vậy mà hơi hiện lên ánh nước.
Còn bên cạnh Tom thì đã có một chồng núi nhỏ những chiếc đũa và khuôn mặt thằng bé lúng túng làm Jemmy buồn cười.


“ Thử cây này nào cậu Riddle, một cây đũa dài 13,13 tấc Anh gồm đuôi phượng hoàng, gỗ thủy tùng cứng rắn là một thứ mạnh mẽ.”
Tom chán nản vung đũa. Một dòng ánh sáng xanh xuất hiện như cơn gió luồn qua mọi ngõ nhỏ trong căn tiệm rồi quay về trong chiếc đũa phép.


Ablus càng ngỡ ngàng hơn với hai đứa trẻ trước mắt. Ông tin chắc rằng cặp song sinh đầy tài năng này sẽ làm nên một thời đại lịch sử mới cho giới phép thuất. Thật đáng để ông kỳ vọng!


“ Cậu Riddle.” - Ông Ollivander trầm mặc nhìn Tom: “ Đũa phép là công cụ phép thuật, nhưng cũng không phải cứ muốn cái gì cháu cũng thực hiện được. Một cây đũa phép chính nghĩa có thể bảo vệ mình, cứu mạng người khác. Một cây đũa phép tà ác, có thể bảo vệ mạng mình nhưng cũng tước đoạt nhiều mạng người khác. Cho nên đũa phép có sinh mệnh, còn muốn nó phát huy tác dụng lớn nhất thì phải phụ thuộc vào chủ nhân nó. Hiểu không cậu Riddle”


“ Có lẽ, mỗi cây đũa phép là một lời tiên tri thăng trầm cả cuộc đời chủ nhân nó, phải không ông Ollivander?” - Jemmy cười dịu dàng hỏi ông chủ tiệm. Ông không đáp chỉ nhìn cô mỉm cười hiểu rõ.
“ Tổng hết là 14 Galleons, Ablus.” - Ông Ollivander hướng tay về phía người bạn cười rực rỡ đòi tiền.


Trả tiền cho ông Ollivander, cả ba chào tạm biệt ra về. Jemmy vẫn còn chú tâm vào cây đũa nên là người ra cuối cùng.
“ Rầm! ” - Biển của cửa hiệu rớt ngay sau lưng Jemmy. Nếu cô chậm lại một chút thì e rằng đã nhập viện rồi. Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên của cây đinh trên bảng hiệu làm cho cô lạnh cả người.


“ Oh, cháu là người thứ 13 làm rớt biển hiệu của nhà ta trong ngần ấy năm buôn bán đó!” - Ông Ollivander cười sang sảng.
Ablus nhìn ông đầy nghi ngờ. Câu nói của người bạn học làm ông nhớ đến lời tiên đoán Smantha cách đây rất lâu. Một tia sáng lóe lên trong ông như một ánh sao băng.
Fate?!


Ablus nhìn hai đứa trẻ đằng kia đang nói chuyện một cách suy ngẫm. Bóng của cả hai đổ hòa vào nhau như không bao giờ có thế tách rời.
* Tấc Anh: Đơn vị đo độ dài của Anh và Mỹ, 1 tấc Anh bằng 1/2 thước Anh.


* Xà Hydar: Là một loài rắn có nhiều đầu, trong máu chứa độc và hơi thở có mùi hôi hong ch.ết người.
* Cây Sồi: Là một trong những loài cây mà phù thủy cho là loài câyđáng sợ,
là biểu tuoengj của Thor ở bắc âu và Juspiter. Được biết đến như một laoif cây mạnh mẽ và đầy sức mạnh.


* Cây Bulo: Gỗ cây bulô đầu tiên được sử dụng lần đầu tiên trong Thế giới phù thủy là để làm gỗ cho cây chổi. Những nhánh cây của cây bulô rất mềm và êm nhẹ, nhưng khá chắc chắn. Tiềm ẩn người có nó bên trong là một tinh thần vững chắc rất khó để lay chuyển






Truyện liên quan