Chương 43: Đập ruồi

Tại sở trinh thám Hoa Vũ,  cánh cửa sơn màu đỏ chói mắt được mở ra, có thể nghe thấy tiếng sột soạt bên trong phòng.


Phòng tuy nhỏ nhưng lại có đầy đủ tiện nghi của một văn phòng cao cấp. Mọi thứ đều giống nhưng chỉ có một điểm duy nhất không thích hợp đó là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần lại đang nằm trên bàn làm việc, cầm cái vợt đập con ruồi.
"Ai!"


Sở trinh thám khai trương đã lâu rồi nhưng đến giờ vẫn vắng ngắt, Hạ Tình Vũ đã chán nản cùng tức giận bao nhiêu lần rồi. 


Suy nghĩ kỹ một chút, nếu có Cơ Hoa ở đây thì có lẽ không khí sẽ khác. Tuy chỉ có mấy người nhưng lúc nào cũng cảm thấy vui vẻ, cười nói suốt ngày, khụ khụ. Thôi đừng nhắc đến cô ấy nữa.


"Mà rốt cuộc hai cô gái ch.ết tiệt kia đi đâu rồi, đi lâu như vậy cũng không liên lạc gì, thật là vong ân phụ nghĩa, một cuộc điện thoại cũng không có. Hừ, nếu lần sau để mình gặp, mình nhất định đánh ch.ết Cơ Hoa ngay tại chỗ." Cô gục xuống bàn một lúc, sau đó tinh thần cô đột nhiên bị chấn động, cô ngồi dậy nghiêm nghị nheo mắt.


Từ nước Mĩ trở lại, việc đầu tiên cô muốn làm chính là tìm ba người đồng nghiệp kia, nhưng khi cô trở về thành phố A gặp Cơ Hoa mới biết sự thật. Năm đó, sau khi cô bỏ đi để trốn nợ, bốn người kia cũng tản ra, liên lạc được mấy lần, sau đó liền bặt vô âm tín.


available on google playdownload on app store


Quét mắt nhìn bốn phía, lòng Hạ Tình Vũ mới vừa ổn định lại lần nữa tức giận như khí cầu bị xì hơi, cô nằm trở lại giường.
"Ai! Không biết cô ta chạy đi đâu rồi, rõ ràng cũng phát nhiều truyền đơn như vậy, nhưng sao đến giờ này vẫn chưa thấy cô ấy xuất hiện? Thật là chán nản."
"Ai......"


‘ Không một chút phòng bị, không một tia băn khoăn, em cứ như vậy xuất hiện trong thế giới của anh, khiến anh vui mừng khôn xiết. Không ngờ em lại đột nhiên đến bên cạnh anh...... ‘
Trong lòng cô đang thầm hát một ca khúc, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên cực kỳ lớn tiếng khiến cô giật mình. 


"Alô! Ai vậy?" Cô đáp lại như không còn hơi sức.
"Hạ Tình Vũ, cậu nói xem là ai?" Trong điện thoại vang lên một tiếng hô lớn.


Lúc này tay cô run lên, vội đem điện thoại di động kéo ra xa, Hạ Tình Vũ liếc nhìn điện thoại, là một dãy số xa lạ, nhưng vừa nghe là cô nhận ra ngay đối phương là ai: "A Hoa, là cậu sao? Sao giờ này mới gọi tớ? Đã lâu như vậy rồi, cậu ở đó thế nào? Có ổn hay không? Khi nào trở về?" Cô kích động hỏi một tràng dài.


"Được, được, tốt lắm, sao có thể không tốt đây."
Mà ở biệt thự sang trọng, một người phụ nữ đang nghiến răng kèn kẹt trả lời. 


"Vậy thì tốt, tớ đã nói rồi, người có tiền sẽ càng nhẹ nhõm quả thật  không sai. Vậy khi nào cậu về? Tớ nhớ món thịt bò bít tết của cậu rồi." Xá Cơ Hoa không có ở đây, cô cũng thật sự nhàm chán hết sức.


"Nhẹ nhõm à? Nhẹ nhõm cái đầu cậu đó, để tuần sau tớ đổi cho cậu nha, lại còn muốn tớ làm món thịt bò bít tết cho cậu ăn sao? Ý kiến hay đó, hiện giờ tớ có ý nghĩ muốn băm cậu thành món thịt bò bít tết rồi đây này." Nghĩ tới mấy ngày chịu khổ cực, Xá Cơ Hoa chỉ hận không thể nhảy từ trong điện thoại ra chỗ Hạ Tình Vũ nên chỉ quát to trong điện thoại. 


"Sao vậy?" Hạ Tình Vũ kéo điện thoại ra xa một chút, nuốt ngụm nước miếng chột dạ hỏi.
Ngày ấy, lúc đi nói chuyện làm ăn, cô cũng nhất thời nhanh miệng đồng ý với điều kiện của anh ta nhưng lúc đó cô cũng vì muốn tranh thủ tính toán tiền lời, đó cũng là lỗi cho cô. 


"Thật tức ch.ết, cậu cũng chưa biết tên chó điên kia quá đáng đến thế nào đâu. Nhà anh ta lớn như vậy lại muốn tớ lau hết cả căn nhà, lại còn làm bữa sáng, bữa trưa, bữa tối. Bữa sáng phải có tám món ăn và một món cháo trắng. Bữa trưa phải có thức ăn Tây và đồ ăn Trung Quốc. Bữa tối còn muốn mười hai món và một món canh. Sau khi ăn xong phải có trà bánh tráng miệng …."


"Ai là chó điên?" Hạ Tình Vũ nghe không hiểu nên chen vào hỏi.
"Chó điên còn có thể là ai, đương nhiên là cháu trai đích tôn của lão phu nhân kia......"


Đang lúc cô lớn tiếng nói, một đôi giày da đen bóng bỗng xuất hiện trước mặt cô, anh còn cầm cây lau nhà để dựa trên ghế salon cạnh Xá Cơ Hoa đang ngồi. Còn cô ngước mắt nhìn thấy anh, trong lòng khẩn trương, mọi lời định nói cũng nuốt trôi vào cổ họng.


"Ai? Cháu đích tôn của lão phu nhân à?" Giọng nói của Hạ Tình Vũ thét lớn trong điện thoại.






Truyện liên quan