Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)

Editor: heisall
“Các người đi ra ngoài đi.” Hạ Tuyền Vũ đột nhiên quay đầu ra lệnh cho hai người áo đen đang đứng ch.ết sững tại cửa phòng, anh thì lại đứng bất động tại chỗ.
Hai người áo đen gật đầu rồi nhanh chóng lui ra khỏi phòng.


“Anh...anh muốn làm gì? Tại sao lại nói bọn họ đi ra ngoài?” Vừa thấy hai người áo đen đi ra ngoài, lúc ra còn khép cửa phòng lại, Hạ Tình Vũ bỗng cảm thấy có một luồng gió rét lạnh thổi qua, cảm giác đột nhiên có một người đàn ông không tính là đàn ông đứng trước mặt có chút kinh khủng.


“Không phải cô muốn tôi làm ‘ công ’ sao?” Sắc mặt kia của Hạ Tuyền Vũ so với Bắc Cực còn kinh khủng hơn, vừa nói xong liền bước từng bước một tới bên giường, mắt nhìn xuống liền túm lấy tay Hạ Tình Vũ.


“A! Anh muốn làm ‘ công ’ thì bắt tôi làm gì? Tôi là phụ nữ mà.” Cô là một cô gái rất bình thường, đối với mấy người ‘ đàn ông ’ này, cô chỉ ôm tâm trạng thưởng thức mà thôi, một chút xíu ý tưởng bị đè cũng không có!


Cảm thấy người đàn ông kia dùng sức kéo cô vào trong ngực, Hạ Tình Vũ bỗng bị sợ đến biến sắc: “A! Tôi là phụ nữ, anh là ‘ công ’ thì phải đi tìm đàn ông chứ.”
Phụ nữa? Nếu không phải phụ nữ anh cũng không đụng.


Cũng không biết có phải là bị kích động hay không, Hạ Tình Vũ càng giãy giụa, lửa giận của Hạ Tuyền Vũ càng sâu hơn, tay anh dùng sức một chút, mấy cúc áo của Hạ Tình Vũ đều bung ra, trong nháy mắt cảnh xuân đã hiện ra.


available on google playdownload on app store


“A...... Anh là người đồng tính luyến ái biến thái! Buông tay.” Cúi đầu nhìn thấy tiểu bánh bao trắng ngần đáng yêu lộ ra ngoài, Hạ Tình Vũ xấu hổ nhìn chằm chằm vào gương mặt lạnh lùng của Hạ Tuyền Vũ rống to, một tay kia thì bảo vệ cảnh xuân nơi ngực.


Đối với cô, nếu bị người đàn ông bình thường để mắt tới, bị quyến rũ thân mật thì cô cũng không có ý kiến, nhưng người đàn ông này, mặc dù cô rất ưa thích ‘ lãnh thụ ’, nhưng anh ta không bình thường! Cô không nên bị đè......


“Biến thái?” Từ nhỏ đến lớn, có lúc nào anh bị phụ nữ nói mình như vậy đâu. Siết chặt tay của cô một cái rồi kéo người cô từ trên giường lên, một tay kia cũng đã nắm được cái tay trước ngực cô: “Cô tự đâm đầu vào chỗ ch.ết!”
“Tôi không muốn ch.ết, anh mau buông tôi ra.”


“Thả cô ra?”


Hạ Tuyền Vũ nhìn cô, thấy đôi mắt to của cô ngân ngấn nước thì trên gương mặt lãnh khốc bỗng nâng lên một nụ cười lạnh mang theo chút ung dung, không những không thả ra, mà ngược lại càng dùng sức nhiều hơn kéo cô về phía trước ngực, hành động này nói rõ anh không muốn buông tha mà muốn nhân cơ hội được ngắm cảnh xuân cho đã mắt.


“Cô lầm một chuyện, nơi này không phải là nơi cô nói thế nào là thế đó, đây là địa bàn của tôi, chỉ có tôi được mở miệng yêu cấu, cô, ngoan ngoãn một chút cho tôi.”


“Anh ——” Sao người đàn ông này có thể vô lại như thế chứ? Hạ Tình Vũ tức giận đến muốn mắng to, nhưng động tác siết chặt tay không lưu tình của anh ta khiến cổ tay cô nhói lên từng cơn đau đớn, cô đau đến nghiến răng nghiến lợi, nhíu chặt mày lại, không biết có phải tay đã bị anh ta bẻ gãy rồi không nữa.


Cô biết người đàn ông vô sỉ này vẫn đang chăm chú nhìn vào ngực mình, nhưng cô chỉ hận mình sao trước kia lại không đi mẹ của Cơ Hoa học võ công cho thật tốt, nếu không bây giờ cô có thể chặt người đàn ông này thành tám khúc rồi.


Thật ra Hạ Tuyền Vũ cũng bị hành động của mình làm kinh ngạc, nhưng khi anh nhìn thấy người bị đánh ngất xỉu là cô, không biết chuyện gì xảy ra mà anh lại cảm thấy nhịp tim của mình đột nhiên tăng nhanh nửa nhịp.


Thấy cô không mở miệng nữa, người đàn ông sợ mình làm đau tay cô, nhưng lúc này, ánh mắt của người đàn ông thật sự làm cho người ta khó có thể nhịn được, da gà đều nổi hết lên, thân thể không tự chủ được mà lui về phía!


“Đừngcử động!” Hạ Tuyền Vũ cũng không biết thế nào, cảm giác có một luồng khí nóng đang dâng lên từ phía bụng dưới, không khỏi vội vàng dời tầm mắt đi, ngẩng đầu nhìn cô gái kia.


Làm sao có thể, một người mới vừa gặp mặt hai lần, cũng không tính là phụ nữ, thế nhưng có thể khiến anh xốn xan, trước kia dù có nhu cầu, ở trên người phụ nữ khác, dục vọng của anh cũng chưa bao giờ dâng lên nhanh giống như bây giờ.


Hô! Sao có cảm giác tình huống này càng ngày càng mập mờ vậy? Cảm giác không ổn dâng thẳng lên từ đáy lòng, Hạ Tình Vũ khẩn trương nhìn theo anh, thật đúng là không nên nhúc nhích giằng co cùng anh.


Chốc lát sau, Hạ Tuyền Vũ vừa định muốn thả cô ra, lại không nghĩ rằng đối mặt với đôi mắt to mê mang đầy hơi nước của cô, thì lòng anh đột nhiên lại có chút rung động, cơn nóng ran mới vừa biến mất đã lại bật lên trong nháy mắt.
“Anh......”


“Thật là vật nhỏ biết nghe lời.” Người đẹp nằm trong ngực mềm mại như nước, môi đỏ mọng mê người, Hạ Tuyền Vũ không khắc chế dục vọng của mình lại nữa, miệng đắng lưỡi khô, liền cúi xuống hôn cô.


Thât là nằm ngoài dự liệu của anh, hương vị của cô càng tươi đẹp hơn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của anh, có chút ngây ngô và hương thơm khác biệt, tựa như đóa hoa trắng tinh khiết nở rộ bên vách núi......


Hạ Tình Vũ trợn to mắt, kinh ngạc quá độ nên cô quên phải phản ứng như thế nào, cho đến khi lưỡi của anh lớn mật dò vào trong miệng cô, nàng mới cảnh giác ——
Trời ạ! Anh ta...... Bọn họ đang làm gì? Sao anh ta lại hôn cô?!


“Không......” Anh gần như rút toàn bộ không khí ở trong miệng cô ra rồi! Hai tay Hạ Tình Vũ chống trước ngực anh muốn đẩy anh ra.
“Nghe lời, ngoan ào.” Anh khàn khàn dụ dỗ: “Không phải cô thích tôi sao?”
Thích anh ta ư? Cô nói cô thích anh ta lúc nào chứ?......


Trong đầu Hạ Tình Vũ là một mảnh ảm đạm, chỉ cảm thấy anh ta đang ngậm ʍút̼, rồi khẽ cắn hai cánh môi mỏng của cô, chiếm đoạt hương vị ngọt ngào của cô không chút kiêng kỵ nào, lòng bàn tay nóng bỏng dịu dàng vuốt ve phần lưng của cô, giờ phút này luồng nhiệt kỳ diệu đang lan tràn toàn thân, cô giống như không phải ở trên giường, mà là đang ở trên một đám mây......


Ngay khi bàn tay to của anh sắp dao động đến bộ ngực của cô, thì cửa phòng lại đột nhiên bị mở ra.
“Vũ!”
“Anh đổi khẩu vị khi nào vậy?” Chỉ thấy một bóng dáng cao lớn xuất hiện ở cửa, Âu Dương Linh vừa cười vừa nói, đôi tay cắm trong túi quần đi vào.


Vừa rồi em gái anh tới tìm một nhân vật quan trọng, điều tr.a video phía dưới, thế anh mới biết, Hạ Tình Vũ chạy tới khu cấm, nhưng không ngờ sẽ thấy màn này.


Âu Dương Linh với bốn người Huyền Vũ Thác Hàn cũng được coi là bạn tốt, chỉ là thời gian quen biết nhau hơi ngắn mà thôi, mặc dù Huyền Vũ Thác Hàn đầu tư vào chỗ này, nhưng Âu Dương Linh là quản lý ở đây, dĩ nhiên cũng là một trong những đại cổ đông.


Ngay khi cửa bị người vừa đi vào mở cửa ra thì Hạ Tuyền Vũ đã nhanh chóng kéo áo người con gái ở trong ngực lại, lúc này gương mặt tuấn tú đã sầm xuống: “Ai cho cậu đi vào?”
“Có vấn đề gì sao? Dù sao tôi có nhìn hay không cũng có ảnh hưởng gì đâu.” Âu Dương Linh buồn cười nói.


Nhưng nghe vào tai Hạ Tuyền Vũ, lại không dễ nghe như vậy: “Vậy cậu cũng không thể không gõ cửa liền đi vào chứ.”
“Ơ, trước kia sao không nghe cậu yêu cầu nhất định phải gõ cửa vậy?”






Truyện liên quan