Chương 7: Thử thách tông môn
Sáng hôm đó, tiếng chuông ngân vang khắp sơn môn, gọi tất cả đệ tử mới tụ tập ở quảng trường. Long Dực chen vào cuối hàng, cúi đầu, dáng vẻ khiêm nhường đến mức chẳng ai chú ý. Trên đài cao, một vị trưởng lão tóc bạc tuyên bố:
“Đệ tử mới cần kiểm tr.a căn cơ tu luyện. Người đạt tiêu chuẩn sẽ được phân vào viện tu luyện cao hơn, người yếu kém sẽ phải làm tạp dịch.”
Nghe vậy, Long Dực tim đập thình thịch. Anh sợ nhất là phải phô bày thực lực. Nếu biểu hiện quá yếu, sẽ bị khinh thường, còn nếu lộ ra quá mạnh, dễ bị nghi ngờ. Chỉ còn cách duy nhất: dùng hệ thống để điều chỉnh.
Tới lượt mình, anh bước lên. Đài kiểm tr.a linh lực là một khối ngọc sáng, khi đặt tay vào sẽ hiển thị cảnh giới và căn cơ. Long Dực hít sâu, trong lòng run rẩy: ch.ết tiệt, nếu lộ ra hệ thống thì toi đời.
Ngay lúc đó, hệ thống vang lên trong tâm trí:
【Kích hoạt chức năng ẩn giấu – hiệu quả: che giấu 70% thực lực hiện tại.】
Một dòng sáng hiện lên trên ngọc: Ngũ Nhân Cảnh – trung cấp.
Đám đệ tử xung quanh xì xào:
“Ừm, bình thường thôi, chẳng có gì đặc biệt.”
“Người này chắc chỉ đủ tiêu chuẩn qua cửa.”
Nghe vậy, Long Dực thầm thở phào. Tốt, không bị chú ý.
Buổi chiều, trưởng lão phân chia đệ tử vào các viện. Long Dực được xếp vào Viện Thanh Mộc, nơi tu sĩ bình thường tập trung tu luyện cơ bản. Điều này hợp ý anh: càng bình thường, càng an toàn.
Đêm xuống, Long Dực lặng lẽ trở về phòng riêng. Hệ thống thưởng cho anh một hộp vật phẩm Tinh Linh Bảo trung cấp, bên trong có:
5 linh thạch Tinh Linh
1 đan dược tăng căn cơ
1 phù triện phòng ngự nâng cấp
Anh giấu kỹ dưới giường, rồi ngồi xếp bằng tu luyện. Hệ thống hướng dẫn từng bước, khiến linh lực trong cơ thể trôi chảy ổn định hơn hẳn.
Ngoài sân, tiếng gió thổi qua lá cây, tông môn vẫn yên bình. Long Dực mỉm cười trong lòng: bí mật vẫn an toàn, không ai nghi ngờ. Chỉ cần tiếp tục tu luyện, ngày mai mình sẽ mạnh hơn hôm nay – và vẫn nhát gan, vẫn ẩn mình giữa biển người này.